Chap 40: Hoá giải hiểu lầm (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Win: Không ổn rồi. Mau...mau cứu người đi.

First: Hức.... hức. Xin mấy người mau cứu bọn họ đi mà.

Nếu còn không mau lên sẽ chết người đó.

Bọn người áo đen 2: Cứ để cho bọn chúng chết chìm đi. Hahaa....

First: Các người đúng là độc ác. Bọn mất hết nhân tính.

Win: Bọn khốn! Tao mà thoát được sẽ không tha cho tụi bây đâu *giận dữ*.

Bọn người áo đen 1: Yên tâm. Rồi cũng đến lượt bọn bây sớm thôi.

Hahaaaa.....hahaaa...*cười đắc ý*.

Gun: Ưm... ư....(đuối nước).

Gun cố gắng vùng vẫy trên mặt biển. Mặc dù cơ thể đã dần mất đi sức lực. Cậu vẫn ôm chặt lấy Prem đã sớm bất tỉnh từ lâu.

Gun: (Không được... mình không cầm cự nổi nữa rồi).

(Chẳng lẽ mình phải bỏ mạng ở đây thật sao?).

Ưm...*khó thở*.

Win: GUN...

First: GUN....

Từ xa, có hai chiếc du thuyền đang chạy đến...

Đàn em của Boun: Lão đại! Nhìn kìa dưới nước có người.

Boun: GUN....*hét lớn*.

(nhảy xuống nước).

Đàn em của Boun: Lão đại....
.....

Off: (nhìn thấy người).

PREM....

(nhanh chóng nhảy xuống cứu người).

Nhân viên: Sếp... sếp...
.....

Bọn người áo đen 2: Đại ca! Có người đến. Giờ chúng ta phải làm gì đây? *lo lắng*.

Bọn người áo đen 1: Mẹ kiếp! Dám phá chuyện tốt của tao. Lên hết cho tao.
.....

🔫: "Đoàng...".

🔫: "Đoàng... đoàng...".

Một trận đấu súng gây go và căng thẳng đã diễn ra trên biển. Sau một hồi chiến đấu, đàn em của Boun đã tóm gọn bọn người xấu.
_________ _________ _________

Sáng hôm sau....

Gun: (tỉnh dậy).

Ư...đau đầu quá (ôm đầu).

Cậu đảo mắt nhìn xung quanh, nhận ra bản thân đã trở về phòng khách sạn.

Gun: Không đúng. Sao mình trở về đây được.

Rõ ràng là mình và Prem....

Off: Em tỉnh rồi hả? (bước vào).

Thấy trong người thế nào? Có đau chỗ nào không? *lo lắng*.

Gun ngạc nhiên khi nhìn thấy sự xuất hiện của Off.

Gun: Sao anh lại ở đây? *chau mày*.

Off: Anh đương nhiên là đến tìm em rồi.

Gun: Anh về đi. ❄️

Chuyện của chúng ta đã kết thúc rồi. Đợi mấy ngày nữa tôi sẽ gửi đơn ly hôn đến cho anh.

Anh chỉ việc kí vào mà thôi *lạnh lùng*.

Off: Anh không đồng ý ly hôn.

Gun: OFF JUMPOL.

Anh còn muốn thế nào nữa đây? *tức giận*.

Off: Em bình tĩnh nghe anh nói.

Gun: Đủ rồi! Tôi không muốn nghe thêm những lời nói dối trá từ anh nữa. 💢

Off: Em hãy nghe anh giải thích đi.

Chuyện của Daw anh đã giải quyết xong rồi.

Sự thật là đứa con trong bụng cô ta không phải của anh. Cô ta chỉ lợi dụng đứa bé để kiếm tiền từ anh thôi.

Gun: Thật sao? *ngạc nhiên*.

Off: Là sự thật.

Gun: Vậy còn chuyện bức ảnh cô ta gửi cho tôi thì sao?

Off: Bức ảnh nào? *khó hiểu*.

Gun: (đưa điện thoại cho anh xem).

Off: (cầm xem).

Hoá ra đây là lý do em bỏ nhà đi sao?

Đúng là hôm đó anh có ở bên cô ta. Nhưng tất cả chỉ là vì đứa bé mà thôi.

Bọn anh không xảy ra chuyện gì hết. Bức ảnh này có lẽ chỉ là một phần trong kế hoạch của cô ta. Muốn chia rẽ tình cảm của anh và em.

Gun: Dù mọi chuyện có là hiểu lầm đi nữa. Tôi cũng sẽ không theo anh về đâu *lạnh nhạt*.

Anh đi về đi.

Off: Anh không về. Em có đuổi anh cũng không về *kiên quyết*.

Gun: Sao anh cố chấp vậy? 💢

Off: Anh cố chấp. Vậy còn em thì sao?

Em thật ích kỷ.

Trước giờ em chưa từng cho anh cơ hội nào hết. Đến cơ hội để bày tỏ tình cảm trong lòng, em cũng không cho anh. Em luôn tránh né điều đó.

Gun: Ha...cơ hội sao? *cười nhạt*.

(Tôi đã từng cho anh cũng như bản thân mình một cơ hội. Để bày tỏ tình cảm của mình với anh. Ngày đó tôi đã dày công chuẩn bị bữa xem phim. Vốn dĩ nghĩ nó sẽ thật lãng mạn. Nhưng chính anh đã đánh mất cơ hội đó) *cười chua xót*.

Anh có biết tôi đã đau khổ thế nào khi nhìn thấy anh ở bên cạnh người phụ nữ khác không?

Nó đau ở đây này (chỉ vào tim).

Off: Anh xin lỗi! *áy náy*.

Gun: Lời này tôi đã nghe rất nhiều lần.

Cho dù tất cả chỉ là hiểu lầm.

Nhưng điều tôi không thể tha thứ cho anh đó là....

Anh chọn cách nói dối tôi. Và tôi...ghét nhất là bị lừa dối.

Off: Em cũng nói dối anh đó thôi. Chuyện em giả mạo Prem Warut.

Gun: Anh...anh biết rồi *ngạc nhiên*.

Off: Đúng vậy.

Gun: Cũng đúng. Chính tôi cũng trở thành kẻ lừa dối. Thì có quyền gì mà nói anh.

Thật không ngờ có một ngày tôi lại trở thành loại người mà bản thân ghét nhất.

Nếu đã biết rồi. Tại sao anh lại không tức giận vì tôi đã lừa dối anh? (nhìn Off).

Off: Bởi vì anh yêu em.

Anh mặc kệ em có là ai đi nữa. Người anh yêu chỉ có mình em.

Cho anh một cơ hội để ở bên cạnh em có được không?

Gun: ....*im lặng*.

Không thể.

Off: Anh sẽ không bỏ cuộc đâu. Sẽ theo đuổi em đến cùng.

Dù không đồng ý cho anh cơ hội. Nhưng có thể cho anh biết tên thật của em không?

Gun: Gun Atthaphan.

Off: Gun hả?

Tên rất đẹp *cười tươi*.

Gun: Anh không thắc mắc vì sao tôi lại giả làm Prem hả?

Off: Nếu em không muốn nói thì anh cũng không hỏi.

Gun: Thật ra...tôi và Prem gả nhầm.

Off: Hả...? *ngạc nhiên*.

Gun: Chuyện này nói ra dài lắm! Đợi sau này tôi sẽ kể hết mọi chuyện cho anh nghe.

Off: Ừm....

Gun: À! Phải rồi. Còn bạn của tôi đâu?

Off: Em yên tâm. Bọn họ đã an toàn.

Gun: Giờ anh cút đi được rồi. Đây là phòng của tôi.

(đẩy Off ra ngoài).

Off: Ơ....

Em không thể cho anh ở cùng em hả?

Gun: Không *lạnh lùng*.

RẦM...(đóng cửa).







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net