Chap 41: Hoá giải hiểu lầm (2).

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Prem: Ưm...(tỉnh dậy).

Boun: Cuối cùng em cũng tỉnh rồi *vui mừng*.

Prem: Boun *ngạc nhiên*.

Sao anh lại có mặt ở đây?

Boun: Anh đến đưa phu nhân của tổng tài Boun Noppanut này về nhà (nhìn Prem).

Prem: Giờ tôi đã không còn là vợ của anh nữa rồi *lạnh lùng*.

Hợp đồng hôn nhân đã ghi rõ là 6 tháng sẽ ly hôn. Thời hạn hợp đồng đã hết. Tôi không còn lý do gì để ở lại nhà anh nữa.

Mà cũng tốt. Anh có thể danh chính ngôn thuận rước người anh yêu vào nhà *chua xót*.

Đây là điều anh muốn không phải sao?

Boun: Người anh yêu làm gì còn ai khác ngoài em.

Prem: Anh thôi đùa giỡn với tôi đi. Tôi không muốn mình lại trở thành kẻ ngốc bị anh xem là kẻ thế thân *tức giận*.

Boun: Anh trước giờ chưa từng xem em là kẻ thế thân của ai cả.

Prem: Anh đã xem tôi là kẻ thay thế Frode. Lấp đầy khoảng trống trong tim anh khi cậu ta không có ở đây.

Giờ cậu ta trở về rồi. Anh tại sao vẫn không chịu buông tha cho tôi? *ngấn lệ*.

Boun: Em nghe anh giải thích.

Anh không hề xem em là kẻ thay thế ai hết. Mà em chính là người làm trái tim anh rung động.

Anh xin lỗi! Vì trước đây đã khiến em chịu nhiều ấm ức. Là anh ngu ngốc khi nhận ra tình cảm của mình quá trễ.

Ban đầu anh cứ nghĩ mình vẫn còn yêu cậu ta. Nhưng không...anh đã sai. Trái tim này đã sớm bị em cướp đi rồi.

Prem: Bây giờ anh nói tôi không chắc mình có thể tin tưởng được không.

Anh nói yêu tôi. Nhưng trước giờ, anh luôn bảo vệ cậu ta, tin tưởng cậu ta.

Còn tôi...ngay cả khi tôi có cố hết sức để giải thích anh vẫn không chịu tin tưởng tôi.

Boun: Anh xin lỗi! Là anh đã sai. Anh biết hết sự thật rồi. Tất cả đều là kế hoạch của Frode.

Prem: Giờ anh biết thì đã sao? Mọi chuyện cũng không thể trở về như lúc trước được.

Boun: Em không thể cho anh một cơ hội để sửa sai sao?

Prem: Không thể *lạnh lùng*.

Boun: Anh đã đuổi Frode đi rồi.

Prem: Anh đuổi cậu ta đi?

Boun: Đúng thế.

Anh thật sự đã biết lỗi. Em tha thứ cho anh đi.

Chúng ta cùng nhau về nhà có được không?

Prem: Sau tất cả mọi chuyện. Tôi đã không còn chút lòng tin nào với anh nữa.

Càng không thể tha thứ cho anh.

Có lẽ....đây là kết thúc tốt nhất cho chúng ta (nhìn Boun).

Boun: Anh sẽ không để đánh mất em thêm một lần nào nữa.

Anh đã hứa với ba mẹ là sẽ đem con dâu của họ trở về.

Prem: ....*im lặng*.

Người đó.... không phải tôi. Bởi vì tôi không phải....

Boun: Anh biết hết mọi chuyện rồi (cắt ngang lời cậu nói).

Prem: Anh biết? *ngạc nhiên*.

Boun: Ừm...

Prem: Không tức giận?

Boun: Không giận. Bởi vì anh yêu em.

Prem: Nếu anh đã biết thì tôi cũng không việc gì phải giấu nữa. Đúng vậy! Tôi không phải là Gun Atthaphan.

Prem Warut mới chính là tên của tôi. Chúng tôi gặp vài chuyện. Sau đó gả nhầm cho nhau.

Boun: Gả nhầm? *ngạc nhiên*.

Prem: Phải! Có lẽ là do định mệnh.

Boun: Nếu định mệnh đã đưa em đến bên cạnh anh. Anh càng sẽ trân trọng. Không bao giờ để vụt mất em.

Prem: Anh về đi. Chuyện cần nói tôi cũng đã nói hết rồi.

Anh muốn làm gì thì làm. Tôi không quan tâm.

Giờ thì ra ngoài cho tôi nghỉ ngơi (đẩy anh ra ngoài).

Boun: Nhưng anh muốn ở bên cạnh em.

Prem: Ở đây không có chỗ cho anh. Muốn ở thì thuê phòng khác.

Boun: Nhưng... hết phòng rồi (nói dối để ở cùng Prem).

Prem: Chỉ anh chỗ ở miễn phí nè.

Boun: Ở đâu dọ? (làm mặt đáng yêu).

Prem: Hầm cầu thẳng tiến.

Boun: Hả? *bất ngờ*.

Prem: RẦM...(đóng cửa).

Boun: PREM...PREM À...







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net