Chap 43: Dỗ vợ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng sớm...

Win và First đang ngồi ăn sáng ở quầy ăn khách sạn.

Prem và Gun đi đến....

Prem: Chào buổi sáng *cười*.

Win: Ừm... chào...(đang ăn).

Prem: Các cậu vẫn ổn chứ?

First: Tớ ổn.

Gun: Các cậu có bị thương ở đâu không?

Từ hôm qua đến giờ tớ mệt quá nên ngủ cả ngày. Không đi gặp mọi người được.

Prem: Tớ cũng giống Gun nằm nghỉ ở trong phòng.

Xin lỗi! Vì giờ mới đến.

First: Không sao. Bọn tớ ổn.

Sau khi được cứu và đưa về khách sạn. Bọn tớ vẫn luôn hôn mê.

Đến hôm nay mới tỉnh dậy.

Win: Bạn bè thì hôn mê bất tỉnh.

Thế mà tụi bây nằm ngủ. Không màng đến sống chết tụi này.

Gun: Tao thấy mày ăn nhiều vậy. Chắc là sống dai lắm!

Chưa chết được đâu.

Win: Mày mong tao chết lắm hả?

Gun: Ừ!

Win: Để tao nhảy sông tự tử cho mày zừa lòng.

Gun: Mày nhảy đi. Tao sẽ mở tiệc ăn mừng.

Win: Thằng quần! Bạn bè dị đó.

Gun: Ủa? Mày bạn tao hả?

Sao tao không biết.

Win: Shia. Mày phũ với tao vậy.
....

Off và Boun đi đến cùng ngồi xuống.

Gun: (nhìn).

Prem: (nhìn).

First: Ê! Hai người đó là ai vậy? *nói nhỏ*.

Win: Tao đâu có biết. Hỏi tụi nó kìa.

(tiếp tục ăn).

Gun: Ai cho anh ngồi đây? *khó chịu*.

Off: Đâu cần ai cho. Anh thích thì ngồi thôi.

Gun: Muốn ngồi thì ra đằng kia mà ngồi.

Off: Ghế cũng đâu có viết tên em. Tại sao anh lại không ngồi được.

Anh cứ thích ở đây đấy.

Gun: Anh...💢💢💢

Đồ lì lợm. 💢

Off: Không lì lợm làm sao dỗ vợ được.

Gun: Ai vợ anh? *khó chịu*.

Off: Là em chứ ai.

Gun: ANH...*tức giận*.

DÙ CHO TRÁI ĐẤT NÀY NGỪNG QUAY, CON NGƯỜI NGỪNG THỞ, CHIM TRÊN TRỜI CHẾT HẾT, ĐÀN ÔNG TRÊN ĐỜI NÀY CHẾT HẾT. TÔI CŨNG SẼ KHÔNG LÀM VỢ ANH.

Off: Ừm... cứ đợi xem *cười tự tin*.

Gun: Hứ...*tức giận*.
.....

Boun: Prem à...*làm nũng*.

Em muốn ăn gì? Anh gọi cho em.

Prem: Không cần *lạnh lùng*.

Boun: Em khát không? Anh gọi nước cho em.

Prem: Không khát *lạnh lùng*.

Boun: Hay em muốn đi chơi. Ăn sáng xong anh dẫn em đi chơi nha?

Prem: Không đi.

Boun: Hay là a...

Prem: Anh có thôi đi không?

PHIỀN CHẾT ĐI ĐƯỢC.

Muốn đi đâu thì tự đi đi. Tôi không rảnh *tức giận*.

Boun: Em tuyệt tình thế *vờ đáng thương*.

Prem: Cảm ơn đã khen.

Còn thua anh.

.....

First: Êy Win!

Win: Hả?

First: Tao thấy dụ này hơi căng.

Win: Ừ...căng à!

Mà...mày đang nói chuyện gì căng?

Ngoàm...ngoàm...(tiếp tục ăn).

First: Mày thôi ăn có được không?

Ăn... ăn hoài...

Win: Tao không ăn là không suy nghĩ được gì đâu.

First: Trời...(đỡ trán bất lực).

Không khí ở bàn ăn trở nên vô cùng yên tĩnh và căng thẳng. Ai cũng im lặng ăn phần của mình.

Win: BIẾT RỒI (đột nhiên la lớn).

First: Hết hồn mậy *giật mình*.

Tự nhiên la lên làm gì?

Win: Đây là hai thằng chồng đối xử tệ bạc với Gun và Prem này (chỉ Off và Boun).

First: (Ai cũng biết hết. Giờ này nó mới biết).

Win: Mẹ nó! Bọn bây ra đây tao xử hết. 💢

Dám ức hiếp bạn của tao. Thiếu gia Win Metawin này không ngán ai.

First: Đủ...đủ rồi (kéo áo Win).

Win: Sao mà đủ được? Mày cứ để tao.

Hôm nay mày hiền thế. Bữa trước còn nói cùng tao đánh chồng tụi nó tơi bời hoa lá hẹ. Đánh đến ba má nhận không ra luôn mà.

Cái tội làm Prem và Gun phải khóc.

First: Nhìn hai người đó không phải người tầm thường đâu *thì thầm*.

Boun: *lạnh lùng*.

Off: *làm mặt lạnh*.

First: Không dễ đụng vào.

Win: Ờ...*sợ*.

T...ạm tha cho mấy người đó.
....

Gun: Ăn xong bữa này thì đi về đi.

Win: Mày nói tao hả? *ngạc nhiên*.

First: Người ta đang nói với người ấy kìa. Mày xen vào làm gì?

Mau ăn đi (nhét vào miệng cậu cái đùi gà).

Win: Um...ai iết âu (ai biết đâu).

Off: Anh không về. Trừ khi em về cùng anh.

Gun: Sẽ không bao giờ có chuyện đó *lạnh lùng*.

Boun: Prem em về cùng anh đi.

Prem: Tự về đi. Lớn rồi không biết đường về sao? Còn cần tôi phải đi cùng. ❄️
....

Win: Hai đứa này còn cứng hơn đá.

Người ta đã xuống nước năng nỉ hết cỡ rồi. Vẫn không chịu tha lỗi.

First: Mày chưa yêu nên không hiểu đâu.

Win: Hơi...*thở dài*.

Bao giờ tao mới có người yêu đây?

22 tuổi đầu vẫn ế chổng mông là thế nào?

First: Hahaa... Là nghiệp đó.

Win: Ây First! Tao thấy mày càng ngày càng giống Gun rồi đó *tức giận*.

Đều bắt nạt tao.

Prem: Gun không xấu như cậu nghĩ đâu.

Win: PREM. Cậu bên nó làm gì?

Gun: Thằng Win chết tiệt! Muốn chết hả?

Win: Đó thấy chưa?

Nó chỉ biết bắt nạt tao thôi.

Gun: (cốc đầu Win).

Win: A...đau (ôm đầu).
....

"Reng...reng...".

Chuông điện thoại của Boun reo lên.

📱Boun: Alô!

📱Ja: Đến đón tao đi.

📱Boun: Mày về nước rồi? *ngạc nhiên*.

📱Ja: Ừ.

📱Boun: Thì về nhà đi. Điện tao làm gì?

📱Ja: Không muốn về. Cho tao ở nhờ nhà mày vài hôm.

📱Boun: Ở khách sạn đi.

Vậy nhé! Tao đang bận.

📱Ja: K...hoan đã.

Mày đang ở đâu?

📱Boun: Bangkok.

📱Ja: Nhắn địa chỉ. Tao đến đó.

📱Boun: Đến làm gì?

📱Ja: Gặp rồi nói.

📱Boun: Ờ...ờ...

Win: Bạn anh hả? *cười tươi rói*.

Boun: Ừm...*khó hiểu*.

Win: Giới thiệu cho tôi đi.

Yên tâm. Tôi không kén chọn đâu. Sáu múi hay một múi đều được hết.

Chỉ cần đẹp trai là được *cười tươi*.

Boun: Ừm... nó có bạn gái rồi.

Win: Hả? *thất vọng*.

First: Hahaaa... cười chết mất.

Thôi chấp nhận đi. Số mày là ống chề.

Win: Ống chề là gì? *ngây ngốc*.

Prem: *cười* Cậu đọc ngược lại thì sẽ hiểu.

Gun: Ngốc vừa thôi *cười*.

Win: (đột nhiên hiểu ra).

First: Hahaaa...(chạy đi).

Win: Ây First! Có giỏi thì đứng lại đó cho tao 💢 (rượt theo).


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net