Chap 48: Ja đã đến

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi lễ Phật xong, mọi người cùng nhau trở về khách sạn.

First từ xa đã nhìn thấy bóng dáng của Ja. Cậu bất ngờ luống cuống không biết phải làm gì.

First: A...(giả vờ đau bụng).

Prem: Mày sao thế?

First: T...ao đau bụng. Tao đi vệ sinh đã (chạy đi).

Prem: Êy! Cửa ở đây mà (chỉ cửa trước).

First: Tao thích đi cửa sau (chạy nhanh).

Prem: Thằng này hôm nay lạ thế *khó hiểu).

Gun: Prem. First đi đâu cứ như bị ma đuổi vậy?

Prem: Cậu ấy nói là đi vệ sinh.

Win: Thằng này ăn cho lắm vào rồi đau bụng.
....

Ja: Hế lô bạn yêu!

Boun: Ừ (đi đến).

Prem: Đây là ai vậy?

Boun: Cậu ấy là bạn của anh vừa từ nước ngoài về.

Ja: Xin chào! Tôi là Ja Phachara.

Đây là phu nhân của bạn tôi nhỉ? (nhìn Prem).

Prem: Chào anh...*ngượng ngùng*.

Ja: Thằng Boun thường xuyên nhắc về cậu với tôi.

Boun: Mày nói nhiều quá đó *nhíu mày*.

Ja: Ha...*cười*.

Win: Uây! Đẹp trai ghê.

Pi có người yêu chưa? (hai mắt sáng rực).

Ja: Tôi có rồi *cười tươi*.

Win: Lại một bông hồng đã có chủ. 😭

Gun: Bớt mê trai lại.

Win: Mặc kệ tao. 💢

________ __________ ________

Phòng của Boun....

Boun: Nói đi. Mày về đây có chuyện gì?

Ja: Tao cãi nhau với người yêu. Em ấy tức giận kéo vali về nước. Chẳng thèm nói với tao tiếng nào.

Nên giờ tao về đây tìm em ấy.

Boun: Mày đó. Mỗi lần nóng lên cái gì nên nói cái gì không nên nói đều nói hết.

Doạ vợ mày sợ chạy mất là đúng rồi.

Ja: Giờ mày còn ngồi đó trách tao nữa. Tao hối hận lắm rồi.

Mày giúp tao tìm em ấy đi.

Boun: Ha...*cười*.

Không ngờ mày lại nhờ tao giúp. Trước giờ mày chưa từng cầu xin sự giúp đỡ của ai.

Tao thật sự tò mò không biết người đó có bản lĩnh thế nào? Lại có thể làm mày trở nên như vậy.

Ja: Rốt cuộc là mày có giúp không đây?

Boun: Giúp. Đương nhiên là giúp.

Nói đi. Mày muốn tao tìm ai?

Ja: First Chalongrat.

Boun: First...? *ngạc nhiên*.

Ja: Sao vậy?

Boun: Không cần tìm nữa *cười*.

Ja: Mày đã hứa giúp tao tìm. Giờ lại muốn nuốt lời? *nhíu mày*.

Boun: Đương nhiên tao sẽ giúp. Chỉ là không cần tìm nữa.

Ja: (nhìn Boun không hiểu).
________ _______ _______

Phòng First....

First: Hú hồn! Xíu nữa là nhìn thấy mình rồi.

Mà không đúng. Mình trốn làm gì?

Mắc gì phải trốn. Mình đâu có làm gì sai.

Mà sao tự nhiên về đây vậy? *suy nghĩ*.

Thôi không nghĩ nữa.

Buổi tối, mọi người cùng nhau ăn tối ở quầy ăn khách sạn.

Win: Ăn thôi *vui vẻ*.

Tao đói bụng lắm rồi!

Off: Gun. Em ăn cái này đi (gắp cho cậu).

Gun: Anh không ăn được cay thì ăn món này nè! (gắp cho Off).

Boun: Prem. Anh bóc tôm cho em rồi này! (bỏ vào chén cho cậu).

Prem: Cảm ơn anh...*cười tươi*.

Win: Mẹ...Có thôi đi không? 💢

Ăn cũng không yên với mấy người *tức giận*.

Gun: Này! Ăn đi (gắp rau cho Win).

Win: *chê* Ờ...ờ cảm ơn.

Lo cho chồng mày kìa. Không cần quan tâm đến tao *hờn dỗi*.

Prem: Mà First đâu rồi? Sao cậu ấy không xuống?

Win: Nó nằm ở trên phòng. Nói là mệt không muốn ăn.

Gun: Tớ thấy hôm nay First hơi lạ. Có phải bị bệnh rồi không?

Prem: Lát ăn xong bọn mình lên phòng xem thử cậu ấy thế nào.

Ja: Xin chào *tươi cười*.

Tất cả mọi người: Xin chào!

Boun: Anh nghĩ là mọi người không cần đi thăm cậu ấy đâu.

Cứ để Ja đi. Cậu ấy là bác sĩ sẽ biết cách trị bệnh.

Gun: Anh là bác sĩ sao? *ngạc nhiên*.

Ja: Đúng vậy!

Gun: Woa! Anh giỏi thật đó.

Off: Bộ anh không giỏi hả? 💢

Gun: Không *lạnh lùng*.

Off: Em...*tức giận*.

Ja: Hình như tôi ngửi thấy mùi giấm chua.

Gun: Cứ mặc kệ anh ấy.

Off: Hừ...*giận dỗi*.

Ja: Mà chúng ta vẫn chưa chính thức làm quen nhỉ?

Xin chào mọi người. Tôi tên Ja Phachara là một bác sĩ, tốt nghiệp thạc sĩ. Làm việc tại Mĩ vừa mới về nước chưa được bao lâu.

Win: Em tên Win Metawin.

Gun: Em là Gun Atthaphan.

Off: Off Jumpol *lạnh lùng*.

Ja: Tôi biết anh. Anh thường xuất hiện trên truyền hình. Là tổng tài của tập đoàn OG nổi tiếng.

Off: (không quan tâm).

Prem: Em tên Prem Warut.

Ja: Em không cần giới thiệu anh cũng biết *cười*.

Prem: *xấu hổ*.

Boun: Mày cần tao giới thiệu luôn không?

Ja: Hahaa... không cần.

Boun: Được rồi đó. Mau đi khám bệnh cho người ta đi.

Prem: Cậu ấy ở phòng 2105.

Ja: Ừ! Tôi nhất định sẽ cố gắng chữa hết bệnh cho bạn mấy cậu.

Gun: Cảm ơn anh.

Ja: Không có gì *cười tươi*.

(rời đi).

Off: Cười vui nhỉ? *khó chịu*.

Gun: Làm sao? Bị điên hả?

Off: ...*im lặng*.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net