Chap 52: Vui vẻ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau....

Gun mơ hồ tỉnh dậy, cơn đau phía dưới đột nhiên truyền đến.

Off: Em dậy sớm thế. Ngủ thêm chút nữa đi (vẫn còn đang ngáy ngủ).

Gun: Mặt trời đã lên đỉnh luôn rồi. Còn sớm thế nào được *cộc cằn*.

A....(đau eo).

Off: Đau hả?

Gun: Không phải tại anh. Tôi có đau thế này không? *tức giận*.

Off: Anh xin lỗi mà *làm nũng*.

Gun: (chậm chạp đứng dậy).

Off: Em định đi đâu?

Gun: Đương nhiên là đi tắm rồi.

Off: Không được. Em nhẫn tâm lấy con anh ra sao?

Gun: Tên biến thái nhà anh. 💢

Con anh thì anh tự giữ đi (ném gối vào mặt anh). Bắn cho tôi làm gì? 💢

Off: Để em sinh con cho anh.

Gun: Sinh cái đầu anh. Còn ở đó nhìn mau lại đây bế tôi.

Off: À...à...đừng giận mà vợ.

(đi đến bế cậu).

Gun: Hừ!
___________ __________ _________

Prem: Hức... hức hức...

Boun: Ưm...*thức dậy*.

Prem. Sao em lại khóc. Nói đi là ai dám ức hiếp em?

Prem: Hức... Là anh chứ ai.

Boun: Thôi cho anh xin lỗi mà.

Đừng khóc nữa anh đau lòng đó.

Prem: Hức...Anh là đồ xấu xa.

Anh làm em đau lưng, đau eo, đau...

Boun: Hửm đau gì? (ý cười trêu ghẹo).

Prem: *ngượng*.

Hức...Anh còn trêu chọc em.

Boun: Thôi...thôi không khóc nữa. Anh đưa em vào nhà tắm.

Prem: K...hông cần. Em có thể tự làm.

Boun: Em chắc chứ?

Dù em có thể tự mình đi được. Thì cũng không thể tự mình lấy con của anh ra được *cười gian*.

Prem: EM CÓ THỂ TỰ MÌNH LÀM ĐƯỢC (ngượng chín mặt).

Nói một hồi vẫn là phải để Boun bế cậu vào phòng tắm.
__________ __________ ________

Ja: A...(lăn xuống giường).

Ja đang nằm trên giường không hiểu vì sao có một thế lực nào đó khiến anh rớt xuống giường. Mà thế lực ấy không ai khác chính là First.

Ja: (mơ hồ đứng dậy).

Em còn sức đạp anh. Xem ra tối qua là anh dùng sức chưa đủ.

First: Đồ trâu bò nhà anh.

Anh hành hạ tôi đến tận sáng còn nói là chưa đủ.

Anh là muốn hành tôi đến chết mới vừa lòng sao? 💢

Ja: Đừng nóng... nóng giận không tốt.

Giận rồi mau già lắm!

First: GIÀ? *giận dữ*.

Ừ! Tôi già đó.

Anh đi tìm người khác trẻ trung xinh đẹp hơn đi. Đừng có quan tâm cái đứa già xấu xí như tôi nữa *hờn dỗi*.

Ja: Xin lỗi! Anh không có ý như vậy đâu.

First: Chứ ý anh là gì?

Ja: Dù em có thế nào đi nữa anh vẫn chỉ yêu mình em thôi.

First: Nói điêu. 💢

Ja: Em không tin anh thề cho em xem.

Anh thề nếu anh có nửa lời dối trá thì ra đường xe cán, x...

First: (bịt miệng anh lại).

Đừng có thề độc như vậy.

Ja: Thế em chịu tin anh chưa?

First: Tạm tin.

Ja: Vậy...tha lỗi cho anh nha?

First: Ừm...

Ja: Tốt quá! Cuối cùng em cũng chịu tha lỗi cho anh rồi (vui mừng ôm lấy cậu).
_________ _________ ________

Win đang ngồi ăn sáng ở bàn ăn thì ba cậu đi đến.

Win: (nhìn thấy ba cậu).

Ba cậu: (khó khăn ngồi xuống).

Win: Tụi bây bị gì vậy? Đứa nào đứa nấy đi như vịt đựt thế kia.

Gun: T...ao đau đầu *ngượng*.

Prem: Ừm... tớ bị đau chân *đỏ mặt*.

First: Tao...đau lưng *xấu hổ*.

Win: Sao tụi bây rủ nhau bệnh cùng lúc vậy?

Có cần tao gọi anh bác sĩ đến khám cho không?

Ba người: KHÔNG CẦN *đồng thanh*.

First: Tên bác sĩ đó chỉ làm người ta bệnh thêm. Chứ chữa bệnh gì.

Ja: Em đang nói xấu anh đó à? (đi đến ngồi bên cạnh First).

Off và Boun cũng lần lượt ngồi bên cạnh người thương của mình.

Ja: (khoác vai cậu).

First: Anh buông ra coi (đẩy tay anh ra).

Ánh mắt mọi người đều đổ dồn về JaFirst. Khi nhìn thấy những cử chỉ thân mật của hai người.

Gun: Ủa? *ngạc nhiên*.

Prem: Hai người...

Win: Đừng nói với tao là mày thất tình. Sau đó vơ đại một người đó nha!

Mày không thể làm vậy đâu. Anh ấy có người yêu rồi.

First: Bộ nhìn tao giống loại người đi giật chồng người khác lắm hả? *tức giận*.

Ja: *cười*.

First: Anh còn cười *nhíu mày*.

Ja: Giới thiệu với mọi người. Đây là người yêu anh.

Mọi người: Hả? *ngạc nhiên*.

Tất cả mọi người ai cũng há hốc mồm ngạc nhiên. Ngoại trừ Boun.

Gun: Đúng ngạc nhiên luôn.

Prem: Không ngờ lại trùng hợp như vậy.

Win: Rồi xong. Xác định luôn.

Tao là đứa cô đơn nhất trong cái nhóm này.

First: Hahaaa... để tao tìm đối tượng xem mắt cho mày. Bao đẹp, bao giàu và bao ngầu.

Win: Tao không cần. Tao sẽ tự đi kiếm.

(Dù sao mình vẫn còn anh trai ở chùa).

Ờ... mà anh xem coi mấy đứa này có sao không?

Mà tướng đi của tụi nó cứ không được bình thường như người ta.

Gun: Thằng trâu! Tao đã nói không cần rồi mà *tức giận*.

Win: Thằng này kì... có bệnh thì phải chữa. Nếu để nặng thì không tốt đâu.

Ja: Bệnh này chỉ người có chồng mới bị thôi. Mà cũng chỉ có chồng mấy cậu ấy mới trị được thôi *cười ẩn ý*.

Win: Là sao? *khó hiểu*.

Ba cậu: (ngượng chín cả mặt).

Ba anh: *cười đắc ý*.

Ja: Ừm... chỉ cần biết tiết chế một chút là không đau nữa.

Win: Êy First! Kêu bồ mày nói tiếng người cho tao hiểu đi (nói nhỏ).

First: Mày không cần phải hiểu *ngượng*.

Đợi mày có người yêu rồi tự nhiên biết rõ thôi.

Win: ???

(Cái bọn yêu nhau nó nói ngôn ngữ gì thế nhỉ?) *mặt ngơ ngác*.











Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net