CHƯƠNG 1+2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  "Thiên Thiên, lấy anh nhé!"

  Diêu Thiên Thiên đang ngồi trước màn hình máy tính, tay run rẩy, xém chút nữa làm đổ cốc nước.

 Lần đầu tiên trong đời được người ta cầu hôn, mặc dù là trong một game online có tên "Hiệp Cốt Nhu Tình", nhưng cũng đủ để khiến cô cười tươi như hoa mất một lúc. 

Trong game, nickname của cô là Tâm Hữu Thiên Thiên Kết, là đệ tử của phái Tuyết Sơn, cũng là cao thủ tà phái võ công đuợc xếp thứ ba trong môn phái này. 

Người cầu hôn với cô là một người bạn mới quen trên mạng hai tháng trước__Tiêu Dao, hai người do sự tranh chấp giữa các môn đệ nên mới quyết đấu ở đỉnh núi Hoa Sơn, đúng là không đánh không quen, dần yêu quý nhau, và trở thành những người bạn thân không có chuyện gì không thể nói. 

"Anh là đệ tử Thiếu Lâm, có thể kết hôn sao?" Diêu Thiên Thiên chậm rãi gõ xuống dòng chữ này, đôi mắt to sáng long lanh toát ra vẻ thông minh, tinh anh. 

"Tại hạ là đệ tử tăng ni của Thiếu Lâm, Thiếu Lâm Tự tuy nhiều quy tắc, nhưng cũng không ngăn cản việc đại sự lấy vợ sinh con của tại hạ." Tiêu Dao nói chuyện rất lịch sự nho nhã, chỉ tiếc là dùng từ lăng nhăng lít nhít, khiến Diêu Thiên Thiên ở bên này phải ôm bụng mà cười. 

"Tiểu sư phụ, vậy lễ vật đính hôn của anh đâu?" 

Tiêu Dao nghiêm túc trả lời: "Nhuyễn Ổi Giáp, Đằng Vân Hoa hoặc Hiên Viên Hạ Vũ Kiếm, em chọn đi"

 Diêu Thiên Thiên tỏ vẻ không vui: "Này, anh cũng thật là nhỏ nhen quá đấy"

 "Vậy....cả ba thứ đó đều tặng em" Tiêu Dao cũng cảm thấy đau lòng, nhưng để ôm được người đẹp về, đành phải nhịn đau mà cắt bỏ. 

"Thế còn tạm được"

 Diêu Thiên Thiên dương dương đắc ý chống hai tay vào eo, nhưng cảm thấy mình thật giống một mụ đàn bà ghê gớm, cô vội buông hai tay xuống, dù sao thì Tiêu Dao cũng có nhìn thấy đâu, cần gì phải tỏ vẻ nho nhã thanh tú?

 Cô lập tức bắt chân chữ ngũ, tiếp tục lạch cạch gõ bàn phím: "Tiểu sư phụ, vậy chúng ta đi đăng ký kết hôn trước nhé" 

Tiểu hoà thượng đầu nhẵn thín mặc tăng bào màu tro đi trước, thiếu nữ tóc thắt hai bím mặc áo trắng thoăn thoắt theo sát phía sau, hai người ngập ngừng đi vào một căn phòng nhỏ cũ nát, tấm biển hiệu 'Nơi đăng ký kết hôn' được treo trước cửa phòng, vô cùng bắt mắt. 

Thủ tục đăng ký rất đơn giản, chỉ cần nộp 100 tệ tiền ảo trong game, hai bên cùng điểm chỉ vào cuốn sổ hồng là xong. 

Tiểu hoà thượng đã nhanh chóng điểm chỉ một cách long trọng, Diêu Thiên Thiên cũng vội di chuột tới thanh công cụ để điểm chỉ dấu vân tay. Không ngờ vừa ấn chuột điểm chỉ, một hàng chữ thông báo từ hệ thống xuất hiện: Do hai bên nam nữ thuộc hai phái chính tà, mời một trong hai người chơi cải tà quy chính hoặc cải chính theo tà, sau đó tới đăng ký lại. 

Nơi đăng ký kết hôn không phân biệt già trẻ, đối xử bình đẳng, công chính liêm minh, không nhận bất kỳ khoản hối lộ nào, người chơi cần phải tự trọng. Khi mấy câu đầu xuất hiện, Diêu Thiên Thiên chỉ cảm thấy buồn cười, đọc mấy câu sau lời lẽ đanh thép, réo rắt vui tai, cô bật phun một ngụm trà lên màn hình máy tính 17inch, sau đó không ngừng kêu lên thảm thiết.

 Sau một lúc im lặng, Tiêu Dao gõ xuống dòng chữ: "Vì em, anh nguyện gia nhập phái Tuyết Sơn"

 Khí thế xả thân mình vì người khác đó khiến Diêu Thiên Thiên vô cùng cảm kích. 

Cô còn chưa kịp trả lời, lại xuất hiện hàng chữ thông báo từ phía hệ thống: Người chơi nếu thay đổi môn phái, thì thuộc tính sẽ về 0, tất cả mọi thứ phải chơi lại từ đầu, hãy suy nghĩ ba lần trước khi thực hiện. 

Diêu Thiên Thiên không nhịn được đập bàn nhảy dựng lên: "Cái quy tắc này thật biến thái hết biết" 

 Đồng nghiệp ngồi phía sau thò đầu lên hỏi, "Sao thế?" Diêu Thiên Thiên không để ý, thuận miệng đáp: "Kết hôn thôi mà, sao phiền phức thế" 

"Hả? em sắp kết hôn?" 

Đúng là một hòn đá khuấy động mặt hồ. Trong chớp mắt, Thiên Thiên bị vây chặt tới không còn một khe hở, người nào người nấy đều nhìn cô với ánh mắt chờ đợi.

 Diêu Thiên Thiên hối hận tới mức muốn tự cắn đứt lưỡi của mình, làm sao cô lại quên mất người ngồi ngay sau mình là Đại San San- to mồm và lắm chuyện, chuyện gì đã đến tai cô ta, thì chưa tới nửa ngày, toàn bộ công ty từ tổng giám đốc đến chị lao công, không ai không biết không ai không hiểu. 

Cô càng quên mất đây là phòng làm việc, mặc dù công ty không có quy định rõ ràng, không được chơi game trong giờ nghỉ trưa, nhưng đây cũng chẳng phải là việc gì đáng tuyên dương. 

Diêu Thiên Thiên chột dạ thu nhỏ màn hình game, ngồi cười khúc khích ngây ngô. "Thiên Thiên, nói ra nghe đi, để mọi người còn chúc mừng em chứ" Diêu Thiên Thiên buồn bã nghĩ: Nếu để bọn họ biết cô chỉ là được người ta cầu hôn trong game online, thì thật mất mặt. Nên cô quyết định, sống chết gì cũng không thể mở miệng. 

Mọi người thấy không thể cạy được miệng cô, liền mất hứng tản dần đi. Diêu Thiên Thiên thở phào nhẹ nhõm, vừa quay đầu lại, thấy Đại San San nhìn cô cười mà như không cười. Tim Diêu Thiên Thiên đập như gõ trống, Đại San San là người chưa đạt được mục đích thì chưa chịu từ bỏ, nhất định là phải hết sức cẩn thận đề phòng, quyết không để mình rơi vào bẫy

. "Thiên Thiên à, chị em mình đã thân nhau như thế, chắc em cũng không định dấu chị chứ" 

Đây là chiêu đầu tiên của Đại San San– sử dụng tình thân để tấn công. "

Chị San San nói thế chẳng phải coi em là người ngoài hay sao, bình thường chị vẫn chăm sóc em, em lúc nào cũng biết ơn chị" 

Miệng thì nói thế, nhưng trong lòng Thiên Thiên thầm nghĩ: Chị à, em có thể nói cho bất kỳ ai, chỉ có chị là em không dám nói thôi. Đôi mắt tròn xoe của San San cười tít lại thành một đường chỉ thẳng tắp:

 "Vậy em còn không mau nói đi" Diêu Thiên Thiên suy nghĩ rất nhanh, cô cười hỉ hả đáp: 

"Chị San San, là bạn học đại học với em sắp kết hôn, muốn em làm phù dâu cho nó"

 "Thật không?" San San bán tín bán nghi. 

"Đương nhiên là thật rồi" 

Thiên Thiên thân mật khoác tay San San, "Em với chị chứ có phải ai xa lạ đâu, nếu em kết hôn sẽ thông báo cho chị biết đầu tiên" 

Đại San San vỗ vỗ vai cô, hài lòng nói: "Thế còn tạm được" Khi Đại San San quay về chỗ ngồi của mình, Diêu Thiên Thiên mới mở lại màn hình game. 

Tiêu Dao đã gửi liền mấy tin nhắn tới: "Thiên Thiên, anh sẽ đi đổi môn phái, đừng tiếc cho anh, anh cảm thấy việc này rất đáng" 

"Thiên Thiên, em có ở đó không?"

 "Thiên Thiên?" 

Thiên Thiên nhanh chóng gõ bàn phím: "Đừng, đừng làm thế. Anh luyện được tới cấp này đâu phải dễ dàng gì" 

Cô lo lắng tới mức tay đổ mồ hôi, chẳng qua cũng chỉ là một trò chơi, cô không muốn vì nó mà mắc một món nợ ân tình khó trả. Đối phương mãi không thấy trả lời, Diêu Thiên Thiên liếc mắt xuống góc phải của màn hình máy tính, gần 1g30 rồi, giờ nghỉ trưa sắp kết thúc. Cô lại gõ thêm hai dòng nữa: "Tiêu Dao, em đến giờ làm rồi, tối nói chuyện tiếp"

 Gõ xong còn chưa kịp gửi đi, thì từ hệ thống lại xuất hiện một dòng thông báo: Bạn của bạn_Tiêu Dao đã gia nhập phái Tuyết Sơn. Trở thành đệ tử đời thứ 5 của phái Tuyết Sơn. Diêu Thiên Thiên sững người, Tiêu Dao gửi một mặt cười tới. 

"Tiếc quá" 

Diêu Thiên Thiên lặng người mất một lúc, rồi mới nặn ra được mấy chữ kia. Phía bên kia Tiêu Dao vẫn đang gõ gõ gì đó, nhưng một lúc lâu cũng không thấy trả lời lại. Không biết có ai lên tiếng: Đến giờ làm rồi. 

Không khí lười nhác trước đó còn tràn ngập trong phòng đã bị xua tan, người nào người nấy đều vươn vai lấy lại tinh thần bắt đầu vào làm việc. Diêu Thiên Thiên cũng vội vàng gửi 88 đi rồi offline. 

Bộ phận phục vụ sau bán hàng của Diêu Thiên Thiên là một trong những bộ phận bận rộn nhất công ty. Công việc hàng ngày của cô là nhận các cuộc điện thoại như: Khiếu nại, báo bảo hành, ghi chép vào hồ sơ, sau đó sắp xếp các kỹ sư bán hàng tới tận nhà phục vụ, sau đó chỉnh lý tổng hợp các sự cố máy móc, các vấn đề còn tồn tại, viết thành báo cáo và nộp cho trưởng phòng. Trong công việc Diêu Thiên Thiên hoàn toàn khác với Diêu Thiên Thiên trong cuộc sống thường ngày. 

Giờ nghỉ, cười đùa ồn ào, có thể kết bè kết phái với tất cả mọi người, có lúc nổi hứng kể truyện cười tục tĩu mà mặt không đỏ tim không run; Lúc làm việc, trách nhiệm cao độ, tất cả các file tài liệu được phân loại xếp rất ngăn nắp gọn gàng, cho dù cô có nghỉ phép không có mặt trong phòng, người khác cũng có thể tìm thấy dễ dàng dưới sự hướng dẫn của cô. Bạn thân Lâm Hi đánh giá cô rất cao: có thể hoàn toàn tách bạch giữa cuộc sống và công việc, là một cô gái thông minh biết tận hưởng công việc và yêu cuộc sống. Chỉ trong một buổi chiều cô đã trả lời mấy chục bức thư của khách hàng, tiếp nhận mười mấy cuộc điện thoại báo sửa chữa bảo hành, vừa mới cầm cốc nước lên định giải khát, tín hiệu đèn của điện thoại nội bộ bên tay trái lại nhấp nháy, cô liếc mắt nhìn, là số máy lẻ 118, số máy lẻ của phòng tổng giám đốc. 

Cô hắng hắng giọng, giọng điệu hết sức ngọt ngào: 

"Xin chào" 

"Cô Diêu, mời cô vào trong này một lát" Tiếng nói giầu từ tính, không trầm không bổng. 

Diêu Thiên Thiên cơ bản đã đoán ra là có chuyện gì. Cô nổi hết da gà, bực bội lườm Đại San San một cái, mặt mày ủ rũ, lê từng bước nhỏ về phía phòng của Tổng giám đốc. Khoảng cách có xa tới đâu thì đi mãi cũng phải tới đích, Diêu Thiên Thiên cắn môi, nhẹ nhàng gõ cửa. 

"Mời vào" Giọng nói vọng ra không lớn, bất giác Diêu Thiên Thiên đứng thẳng người lên, có làm sai chuyện gì đâu, tại sao phải sợ. Cô nghiến răng, đẩy cửa bước vào. 

"Tiện tay đóng cửa lại, cảm ơn" Diêu Thiên Thiên làm theo. Mễ Bác ngồi sau bàn làm việc rộng lớn, đôi mắt sâu hun hút, không để lộ bất cứ cảm xúc gì, trên môi vẫn còn đọng lại nụ cười, một bàn tay nhàn rỗi đặt lên trên quyển sổ ghi chép. Anh nhướn mắt, cười: 

"Mời ngồi, sao đứng mãi ở cửa thế"

 "oh" Diêu Thiên Thiên lúc đó làm sao dám không nghe theo mệnh lệnh của anh. 

"Em đang sợ?" Mễ Bác nhích người về phía trước, vẻ mặt hết sức hài hước. Diêu Thiên Thiên lắc đầu ưỡn ngực đáp:

 "Dạ không"

 "Oh, vậy thì tốt" Mễ Bác cầm quyển sổ ghi chép lên, đột nhiên đổi chủ đề, "Nghe nói em sắp kết hôn?" Diêu Thiên Thiên sớm đã có chuẩn bị, câu hỏi này hoàn toàn không khiến cô bất ngờ, cô lắc đầu mạnh như đang gõ trống vậy:

 "Đồn nhảm hoàn toàn là đổn nhảm"

 "Vậy sao?" Mễ Bác làm ra vẻ không để ý liếc cô một cái. Trong lòng Diêu Thiên Thiên chuông báo động khẽ reo vang, theo những gì cô hiểu về anh, anh càng tỏ vẻ không quan tâm, thì sự việc càng không bình thường. 

Cô cười ngọt ngào đáp:

 "Tổng giám đốc nhất định là nghe nhầm rồi"

 "Lại đây" Mễ Bác vẫy vẫy tay, Diêu Thiên Thiên ngoan ngoãn bước tới. Một nụ hôn nóng bỏng được đặt lên môi cô, Mễ Bác thỏa mãn khi nhìn hai má cô ửng hồng, 

"Diêu Thiên Thiên, nhớ rõ: Em là của anh, đừng tìm cách thoát thân làm gì" Diêu Thiên Thiên thầm than, vừa tốt nghiệp đại học đã bị anh bắt vào công ty này làm việc, nhất cử nhất động đều nằm dưới sự kiểm soát của anh, muốn 'bật tường' một lần cũng không có cơ hội. Cô dang tay ra ôm chặt lấy anh__cả đời này, chỉ còn biết vâng lệnh. 

Buổi tối khi Diêu Thiên Thiên đăng nhập vào game, Tiêu Dao đã online đợi khá lâu rồi.

 "Em tới rồi à" Như thường lệ vẫn là Tiêu Dao chào hỏi trước. 

Diêu Thiên Thiên mở bảng thông tin về anh ra, chỉ một buổi chiều mà anh đã luyện được lên cấp 20 kiến thức cơ bản, thăng cấp thành đệ tử đời thứ tư trong môn phái. 

"Anh luyện nhanh thật" 

"Đương nhiên rồi" Tiêu Dao vỗ vỗ ngực, kiêu ngạo nói: "Tối nay em lên mạng muộn thế" 

Hết giờ làm cô đi ăn cơm nhật với Mễ Bác, sau đó còn đi xem phim, tất nhiên là không sớm rồi.

 Diêu Thiên Thiên hàm hồ nói: 

"Ah, em đi ăn cơm với bạn vừa về" 

"Bạn trai?" Tiêu Dao cười hi hi ha ha thăm dò.

 Diêu Thiên Thiên không trả lời thẳng, mà hỏi lại: "Anh có còn muốn kết hôn nữa không?"

 "Muốn, đương nhiên là muốn" Nếu không muốn sao anh có thể nín nhịn sự đau đớn từ bỏ thân phận đệ tử đời thứ nhất của Thiếu Lâm Tự, không lẽ là do ăn no dỗi hơi hay sao. 

Diêu Thiên Thiên và Tiêu Dao tiếp tục hoàn thành sự nghiệp vĩ đại còn dang dở buổi chiều, hai người lại đi đến nơi đăng ký kết hôn, lần này thì cả hai đều đã là đệ tử của phái Tuyết Sơn, chắc không có vấn đề gì nữa. Nhưng sự thật chứng minh, không có chuyện gì là chắc chắn cả. Hệ thống lại đưa ra dòng thông tin, khiến Tiêu Dao đọc xong muốn thổ huyết mà chết: 

"Đệ tử đời thứ nhất và đệ tử đời thứ tư không thể thông hôn, hành vi này bị coi là loạn luân, người chơi nên suy nghĩ ba lần trước khi quyết định"

 Diêu Thiên Thiên khóc không được cười chẳng xong, trên thế giới này không có việc nào được gọi là biến thái nhất, chỉ có biến thái hơn mà thôi. 

"Vậy...vậy....phải làm thế nào đây?" Tiêu Dao bị đả kích quá nặng, thành ra lắp bắp. 

Diêu Thiên Thiên suy nghĩ, "Chỉ còn cách anh khổ luyện kĩ năng, mau chóng thăng cấp đệ tử đời thứ nhất thôi" Tiêu Dao chần chừ hồi lâu: 

"Chỉ sợ, đến lúc đó lại có việc gì nữa không chừng" 

Đúng thế, Diêu Thiên Thiên cũng không biết nên giải quyết thế nào, cái game biến thái này không biết còn nghĩ ra chiêu gì mới nữa. 

Cô nhún nhún vai: "Thuyền đến đâu cầu tự nhiên sẽ thẳng" 

Diêu Thiên Thiên thuộc trường phái những người lạc quan, rất nhanh chóng quên ngay sự việc này, chỉ khổ cho Tiêu Dao, cùng một đống rau chim trà trộn ở khu vực dành cho người chơi mới, ngày đêm đánh quái luyện cấp. Năm nay, muốn lấy vợ phải trả một giá không thấp tí nào.







p/s: cái này là do mình k tìm được trên wattpad nên edit để đọc thôi :))) tiện thể để cho bạn nào muốn theo dõi cũng tiện hơn :)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net