Chương 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anna Brown sinh ra trong một gia đình giàu có ở nước Pháp, tổ tiên cô từng là quý tộc, nghe nói là tước vị nữ bá tước, còn cùng tên với cô.

Pháp gần kề nước Anh, nhưng Anna chưa bao giờ đến Anh.

Sau khi tốt nghiệp trung học, cô nhận được thư thông báo trúng tuyển từ đại học York, vì thế cô mất một tháng du lịch nước Anh.

Điểm đến cuối cùng là York.

York có lịch sử rất lâu đời, nhà thờ York cổ xưa và tường thành, phố lớn ngõ nhỏ được thời gian bồi đắp đầy ý vị. Ánh mặt trời mùa hè từ từ rơi xuống những ngôi nhà bằng đá cũ, người đi đường chậm rãi tản bộ, thời gian ở đây như chậm hơn bình thường.

Anna giơ camera qua lại trên sông, hồ nước, đường cái, hẻm nhỏ, cửa hàng trong rừng, chụp được không ít cảnh thú vị.

Cuối cùng cô đến nhà thờ York, khi đang chụp kính màu khổng lồ, ánh nắng chiếu vào, cô nương theo ánh mặt trời, nhìn qua camera thấy một người đàn ông còn trẻ xinh đẹp.

Đối phương mặc trang phục kiểu Anh thông thường, vầng trán cực đẹp, trong đôi mắt màu ngọc bích có một tia yếu đuối và thần bí.

Mỗi động tác giơ tay nhấc chân vô cùng ung dung ưu nhã, cứ như quý tộc bước ra từ thời trung cổ.

Anna nhìn đến ngây người, khi đối phương xoay người rời đi, cô vô thức đuổi theo.

Cô tìm khắp giáo đường vẫn không tìm thấy thanh niên đẹp trai kia, cô đuổi theo ra cửa, trông thấy cậu đứng trước một chiếc xe hơi màu đen cổ xưa.

Một chấp sự mang găng tay trắng mở cửa xe, mời người thanh niên xinh đẹp lên xe, thái độ cung kính.

Có một người đàn ông khác đang ngồi ở băng ghế sau, Anna không nhìn thấy rõ người này nhưng cô thấy được trên tay đối phương đeo một chiếc nhẫn đá quý màu xanh cùng kiểu với chiếc trên ngón tay thanh niên xinh đẹp.

Người đàn ông trong xe vươn tay ra, thanh niên như có thói quen đưa tay cho hắn.

Thanh niên sắp rời đi.

"Khoan đã..."

Anna chạy đến, thanh niên kia quay đầu lại, sững sờ nhìn cô, trong nháy mắt cô đã chạy đến trước mặt cậu: "Xin hỏi, tôi có thể mời ngài làm người mẫu cho tôi không?"

Thanh niên không trả lời mà nhìn chằm chằm Anna, trong ánh mắt của cậu có một cảm xúc gì đó không thể gọi tên, như là xuyên qua cô nhìn ai đó.

Anna nghĩ bản thân quá đường đột bèn vội giải thích: "Ngài tuyệt đẹp, khí chất cực kỳ đặc biệt, tôi muốn mời ngài làm người mẫu cho tôi, có thể chứ?"

Thanh niên không trả lời mà hỏi lại: "Cô tên gì?"

"Anna. Anna Brown, tôi đến từ Pháp."

Thanh niên bỗng nở nụ cười rồi gật đầu, cực kỳ dịu dàng đáp: "Tôi là Joseph."

Hai mắt Anna sáng lên, gần như choáng váng.

Nhưng lúc này, người đàn ông trong xe bước xuống, cầm tay Joseph khẽ nói: "Đã đến lúc quay về."

Đây cũng là một người đàn ông tuấn mỹ mê người khiến người ta nhìn mà muốn thét lên, nhưng không hiểu sao Anna không quá thích người này, đừng hỏi cô lý do vì sao, có lẽ vừa khéo cô không thích loại người này mà thôi.

Joseph ngẩng đầu, trong ánh mắt có tia cầu khẩn.

Dù là vậy vẫn làm say lòng người như cũ.

Dù là bất kỳ ai, sợ là đều không cự tuyệt được ánh mắt này.

Agares, Ma thần từng có tên là hầu tước Wellington nguyện ý cưng chiều người vợ đã bầu bạn bên cạnh hắn mấy trăm năm, sẵn lòng vì ánh mắt dịu dàng này mà đáp ứng những yêu cầu của cậu dù hắn không thích.

Joseph: "Lance..."

Agares: "Không được quá nửa giờ."

Joseph nở nụ cười mừng rỡ, cậu quay sang mời Anna Brown: "Cô bằng lòng nhận lời mời dùng bữa trà chiều với tôi chứ?"

Anna vui vẻ không thôi: "Tôi rất vinh hạnh!"

Mặc dù bên cạnh Joseph dễ thương luôn có một người khiến người ta không thể nào thích nổi, nhưng Anna vẫn rất vui vẻ trò chuyện với Joseph. Mà Joseph luôn dịu dàng chăm chú nhìn cô, điều này khiến Anna không khỏi trở nên dịu dàng thùy mị hơn.

Cô thấy tên đàn ông đáng ghét thay Joseph sắp xếp tất cả, ngay cả beefsteak cũng cắt gọn cho cậu, cường đại mà chuyên chú, đó là từng giây từng phút đều đặt đối phương trong lòng mới cẩn thận và tỉ mỉ như vậy. Cô thấy Joseph và người đàn ông đối diện kia rất ăn ý, không dùng ngôn ngữ mà chỉ cần một ánh mắt là có thể hiểu ý đối phương, đó là sự hòa hợp mà không kẻ nào chen vào lọt.

Anna dần dần an tĩnh.

Joseph nghi hoặc: "Cô sao vậy?"

Anna hỏi: "Hai anh... Là couples sao?"

Joseph rũ mắt, một lúc sau, cậu ngước mắt cười nói: "Ừ."

Người đàn ông bên cạnh liếc nhìn Joseph, hắn nắm lấy tay cậu, hai chiếc nhẫn đá quý ánh lên tia sáng lung linh, đan xen vào nhau.

Một lúc lâu, Anna nhẹ nhõm cười nói: "Vậy thì tốt quá."

______________

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình

Đối với Ma thần mà nói, cướp đoạt và độc chiếm là bản năng.

Chương trước Joseph mặc đồ nữ vì thân phận, nam nam không thể sống chung, nhưng đó chỉ là chuyện mấy năm thôi, vì hầu tước sẽ bệnh chết. Ma thần sẽ mang Joseph rời đi, cậu được khôi phục thân phận.

--- HOÀN ---


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net