_4_

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Việc phân hóa muộn tận năm, sáu năm khiến Fourth gần như kiệt sức, chưa kịp chờ xe cứu thương đến đã ngất đi, cuối cùng vẫn là Gemini bế lên xe.

Đáng lí ra nhân viên y tế sẽ dùng cáng để đưa Fourth lên xe, nhưng Gemini của chúng ta cứ khăng khăng cho rằng cáng quá cứng, sợ làm đau Fourth, cứ ôm khư khư bế người trong lòng từ tầng hai xuống. Mọi người xung quanh đều nói rằng chưa bao giờ thấy một Alpha lo lắng cho người khác đến thế.

Ngồi bên cạnh, mae Ning nghe thấy vậy, trong lòng thì thầm: "Phải rồi, tôi còn không biết con trai tôi lại biết lo lắng cho người khác vậy cơ đấy! Bình thường cũng không thấy nó lo lắng cho mẹ nó là bao."

Chỉ là Gemini không để ý những gì mọi người xung quanh nói, cũng không để ý mẹ nghĩ gì, điều hắn quan tâm là những giọt mồ hôi trên khuôn mặt nhỏ nhắn đang nhăn lại của Fourth, muốn đưa tay lau chúng đi.

Gemini lấy chiếc khăn tay mẹ mang theo bên mình ra, nhẹ nhàng lau trán cho Fourth, ánh mắt tập trung như đang lau một báu vật trân quý.

Mọi người xung quanh ngay lập tức nhìn với ánh mắt tò mò, còn một nữ nhân viên y tế thì miệng há hốc như vừa trông thấy một điều gì thú vị lắm.

Mae Ning khẽ nhếch miệng, vẻ mặt rất bất đắc dĩ. Trước đây sao không phát hiện ra con trai mình là một kẻ si tình thế này nhỉ? Bà giữ lại cánh tay của Gemini khi cậu còn định tiếp tục lau chùi, hạ giọng nhắc nhở: "Kiềm chế chút đi con, trước mặt bao nhiêu người thế này, từ từ thôi, mẹ không muốn bị người ta nhìn như khỉ đâu."

Lúc này Gemini mới có chút thu liễm lại, yên tĩnh ngồi trên ghế, nhìn chằm chằm vào Fourth. Hắn đã lâu rồi không được nhìn Fourth như thế này. Ở trường hàng ngày chỉ nhìn thấy phía sau đầu hoặc một góc mặt nghiêng, ở nhà thì chỉ được nhìn cái bóng mờ qua rèm cửa. Khó khăn lắm mới có cơ hội nhìn thẳng, hắn phải tranh thủ nhìn thêm vài lần.

Mae Ning tỉ mỉ quan sát, trong lòng đi đến một kết luận: thằng nhóc này không còn xa bệnh ngốc nữa rồi.

Xe cấp cứu đã đến bệnh viện, Fourth được đưa vào bên trong.

"Người nhà bệnh nhân dừng lại, xin vui lòng đợi bên ngoài." Y tá đưa tay ngăn Gemini đang muốn đi vào, cửa phòng cấp cứu lập tức đóng lại, phân cách hai khu vực.

Gemini đang đứng trước cửa, mae Ning gọi điện thông báo cho mae Pui.

"Đã đưa vào rồi, chắc là không có vấn đề gì đâu."

"Ừ, ừ, được rồi, mấy ngày này cứ để Fourth ở nhà chị, chị sẽ chăm sóc thằng bé."

Sau khi giải thích sự tình, bà cúp điện thoại, quay lại thì thấy thằng con trai đang cúi đầu không nói gì. Ngay từ lúc nãy bà đã cảm thấy có gì đó không ổn với Gemini rồi. Gem lúc còn nhỏ khi làm sai điều gì đó cũng lặng lẽ đứng sang một bên thế này.

"Thằng nhóc này, không biết lại đang nghĩ gì nữa đây." Mae Ning bước đến bên cạnh Gemini, vỗ vai an ủi.

"Vừa nãy suýt chút nữa con đã làm tổn thương cậu ấy..." Giọng nói tự trách vang lên.

Không có sự đồng ý của đối phương mà đánh dấu đều được coi là một hành vi mang tính chất gây tổn thương. Gemini thậm chí không dám nghĩ nếu mình thực sự cắn xuống, mọi chuyện sẽ thế nào.

Thực ra mae Ning không cảm thấy lạ khi Gemini thích Fourth, người mà con trai mình ngày nào cũng nhớ nhung, làm mẹ sao có thể không nhận ra. Chỉ là lần này hành động của Gemini hơi quá liều lĩnh.

"Không thể quá vội vàng, cũng phải đợi Fourth đồng ý mới được."

Mae Ning hiếm khi nghiêm túc, xoa đầu Gemini rồi nói tiếp: "Chuyện tình cảm cũng phải hai bên đều đồng ý mới tốt."

Lúc này, một y tá từ phía sau cánh cửa bước ra: "Xin hỏi có phải là người nhà của bệnh nhân vừa được đưa vào phòng cấp cứu không? Bệnh nhân tỉnh lại rồi, bác sĩ nói..."

Chưa đợi y tá nói xong, Gemini đã lao vào trong, trong chốc lát người đã biến mất, tốc độ nhanh đến mức khiến người ta ngỡ ngàng.

Mae Ning: Thôi rồi, nãy giờ nói chẳng lọt vào tai được câu nào, thật phí nước bọt!

Trong phòng cấp cứu, Fourth đang nửa dựa vào giường bệnh thì thấy Gemini bước vào. Bốn mắt nhìn nhau nhau, hơi sững lại một chút, như nhớ ra điều gì lại tỏ ra lúng túng, ngay sau đó cả khuôn mặt đỏ bừng, ngượng ngùng quay đi nhìn sang chỗ khác.

Vừa rồi hình như mình đã ôm Gemini, lại còn liếm cổ người ta nữa!! Thế thì sau này mình làm sao đối diện với Gemini đây, mặt mũi mình mất hết rồi!!!

Fourth chán nản toàn tập. Cậu cảm thấy kì phân hoá này đến thật không đúng lúc, phân hoá thành Omega cũng thật không đúng lúc.

Gemini thấy Fourth tránh mình, đáy mắt không giấu được nét buồn bã.

Cậu ấy quả nhiên vẫn ghét mình.

Mẹ Gemini bước vào thấy cảnh tượng ngượng ngùng, lên tiếng hỏi: "Bác sĩ, Fourth nhà chúng có gặp vấn đề gì không?"

Bác sĩ ra hiệu cho mẹ con Gemini ngồi xuống, chậm rãi nói: "Bệnh nhân do phân hoá quá muộn, pheromone bị tắc nghẽn, dẫn đến hiện tại pheromone trong cơ thể ở trạng thái không ổn định, sau này sẽ gây ra sốt và rối loạn kỳ phát tình, nghiêm trọng hơn có thể dẫn đến hoại tử tuyến."

Gemini ngẩn người ra. Pheromone không ổn định, sốt, kỳ phát tình, điều này có nghĩa là, Fourth trong thời gian này sẽ đột ngột phát tình, bất cứ lúc nào và bất cứ nơi đâu cũng có thể gặp nguy hiểm.

"Vậy bác sĩ có phương pháp điều trị nào không?"

Bác sĩ đẩy kính trên sống mũi rồi giải thích: "Cách duy nhất là tìm một Alpha có độ tương thích cao, tiến hành dẫn dắt, đợi đến khi giá trị pheromone trong cơ thể ổn định thì tự nhiên sẽ phục hồi bình thường."

Alpha có độ tương thích cao? Bảo cậu đi đâu mà tìm? Dù tìm được thì người ta có chịu hợp tác với mình để chữa bệnh không cơ chứ?

Fourth nghe thấy chỉ cảm thấy phương pháp này thật là hoang đường, chi bằng không làm, để cho hoại tử luôn được không, dù sao cậu cũng không muốn làm Omega.

Bác sĩ như nghe thấy tiếng lòng của Fourth, tiếp lời: "Nếu không được dẫn dắt tốt, hoại tử tuyến là một chuyện, chức năng cơ thể của bệnh nhân cũng sẽ bị ảnh hưởng, sau này sẽ thường xuyên bị đau đầu, yếu ớt, tuổi thọ cũng sẽ bị rút ngắn."

Oke, tức là, Alpha này phải tìm cho bằng được rồi.

Fourth chỉ cảm thấy đầu óc thực rối bời.

Bác sĩ tốt bụng mở tài liệu, lật qua lật lại rồi nói: "Tôi đã xem qua một số thông tin trong cơ sở dữ liệu, đây là vài người có chỉ số phù hợp pheromone cao với bệnh nhân. Có một người có chỉ số phù hợp lên đến 99%. Để tôi tìm xem... tên là..."

Mọi người trong phòng cứ im lặng, chờ đợi bác sĩ.

"À, tìm thấy rồi, cậu ấy tên là Gemini."

Fourth: "Dạ?"

Gemini: "Gì ạ?"

Mae Ning: "Hả?"

Ba câu hỏi cùng lúc phát ra.

Bác sĩ nhìn lên không hiểu, biểu lộ sự nghi ngờ. Chuyện gì vậy, phản ứng sao bất ngờ thế.

"Tôi là Gemini."

Gemini chỉ cảm thấy thế giới này thật kỳ lạ như mơ. Fourth cũng cảm thấy thế giới này thật lạ lùng, toàn gặp phải chuyện kỳ quặc.

Bác sĩ ban đầu còn không chắc chắn, chỉ khi so sánh cẩn thận ảnh trên file và Gemini ngồi trước mặt, mới xác định là một người.

"Ô này, thật sự là cùng một người. Đây không phải là quá trùng hợp sao? Hiện tại hai người đã quen nhau, tiết kiệm thời gian đi tìm." Bác sĩ cảm thấy bệnh nhân hôm nay khá thú vị.

"Cách giải quyết thế nào ạ?" Fourth hỏi, vẫn không dám nhìn vào Gemini.

"Đơn giản thôi, ôm, hôn, đánh dấu tạm thời đều được hết. Chỉ số phù hợp cao như vậy, trong tương lai có khả năng sẽ ở bên nhau, nếu có thể đánh dấu hoàn toàn thì càng tốt!" Bác sĩ nhẹ nhàng trả lời.

Gemini và Fourth nghe thấy thì mặt đỏ bừng.

Mae Ning cũng lấy làm lạ. Sống suốt bao năm nay, đã nghe về rối loạn hormone hay kì phát tình, nhưng bệnh rối loạn pheromone này thì lần đầu tiên nghe thấy, phương pháp điều trị cũng thật là độc đáo.

Mặt Fourth đỏ đến mức gần như bốc khói. Cậu có thể từ chối được không? Có thể ngừng làm Omega được không? Cậu thực sự không thể tưởng tượng được mình sẽ làm những điều đó với Gemini!

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ🌻🌻

Nhớ cho au xin 1 vote để có động lực ra chap mới nhen!!!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net