12. Cún con (Hành)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thấm thoắt trôi qua vậy mà đã hai năm kể từ ngày em tới ngôi nhà mới nơi thành Bắc xa xôi, xa mẹ, xa em gái, xa cả những lời đàm tiếu và những khuôn mặt khó chịu của người ở nơi đó.

Aether lúc này đã hơi quen với cuộc sống mới, không còn dáng vẻ ủ rũ âm u cũng không còn đôi mắt sợ sệt và những biểu cảm hoảng hốt khi bị gọi tên nữa. Nhờ có rèn luyện thể lực mà sức chịu đựng của thể chất đã tăng lên đáng kể, số lần phát bệnh ít đi khiến ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm một hơi. Phải rồi, làm gì có ai dễ chịu khi một người thân thiện bên cạnh mình có thể biến mất bất cứ lúc nào chứ!

Cơ thể Aether cũng dần chịu đựng được nguyên thần mạnh mẽ của mình, không còn tình trạng "tự thực" trong ăn ngoài nữa. Cũng vì điều này mà Aether phấn khích tới mấy ngày liền khi nhận ra không còn bị đau nhức dai dẳng nữa.

Về gia tộc Kamisato, không biết có phải là hiệu ứng gì đó thu hút thần tài hay không mà từ khi có dâu mới về, việc làm ăn của gia tộc phất lên trông thấy. Thành chủ thành Bắc cũng tìm tới thường xuyên hơn và bọn họ càng có thêm nhiều giao kết ngầm, lợi ích đôi bên cùng tăng chứ không có chuyện giảm.

Ayato càng ngày càng bận bịu việc của gia tộc, Thoma cũng chẳng khác là bao. Mặc dù bọn họ cố định có dành thời gian cho em nhưng cũng không nhiều lắm, chủ yếu đây là việc mà phu nhân Kayo phụ trách.

Theo sau bước chân của phu nhân, người dân thành Bắc đã dần nhận diện thiếu phu nhân đặc biệt mới vào gia tộc này. Từ cửa hàng hoa Sakuya tới nhà hàng Shimura, từ xưởng rèn Anenoma đến các đền thờ khắp đảo Narukami đều có ấn tượng tốt với vị phu nhân này. Chủ tiệm tạp hoá Aoi của Tsukumomono còn từng tặng phiếu tri ân giảm giá 100% cho vị thiếu phu nhân này vì đã hỗ trợ cô nâng cao lượng tiêu thụ hàng hoá gấp bốn lần!

Đúng vậy, thiếu phu nhân chỉ cần đứng đó, người ra vào vì hiếu kì đã tăng gấp đôi gấp ba rồi!

Aether đối với chuyện này tỏ vẻ bất lực xấu hổ nhưng cũng rất vui vẻ chấp nhận. Đôi khi tâm trạng em vẫn hoảng loạn với những suy nghĩ kiểu như "Liệu họ có ghét mình không? Liệu mình có làm sai chỗ nào khiến họ không vừa lòng? Có khi nào họ cười với mình nhưng thực tế đang rất không vui?"... Nhưng sự nhiệt tình của người dân khiến mọi thứ không đáng sợ như em nghĩ.

Nỗi nhớ Lumine và mẹ cũng dần được cất gọn một góc trong trái tim, sẽ không còn đau xót tủi hờn nữa. Cuộc sống hiện tại đã mang lại một loại trải nghiệm mới và nó không đáng sợ như em tưởng. 

Một buổi chiều nọ, Aether quyết định chèo kéo Ayato để được theo đội quân của gia tộc đi  huấn luyện dã ngoại. Đây là lần đầu tiên em dám tự quyết một chuyện lớn như vậy, rằng mình muốn làm. Dù cho đã cố gắn ngăn cản nhưng những lí lẽ của em quả thật không thể bác bỏ, anh không còn cách nào khác ngoài đồng ý rồi tăng cường nhân lực, đồng thời để Thoma đi theo. 

Hai ngày trời, Aether được thỏa thích dùng kiếm, lao vào huấn luyện, càng đánh càng hăng, không nề nang ai mà các binh sĩ cũng hăng hái đánh toàn lực. Bọn họ dường như chẳng thèm quan tâm trời đâu đất hỡi, khoác vai bá cổ nhau kết nghĩa anh em. Thoma thật chỉ muốn đấm bọn họ rồi kéo thiếu phu nhân về, nhưng thiếu phu nhân lại cứ chạy theo bọn họ chơi bời. 

Ngày thứ ba, bọn họ bắt đầu bày vô vàn trò chơi lôi kéo thiếu phu nhân sau lưng vị quản gia kia.

___________________

13/04/2022


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net