24. Cuộc hội ngộ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một ngày nọ ở thành Bắc, mọi người nhận ra thiếu phu nhân của họ có gì đó đã thay đổi. Vị ấy ngày càng hiền hậu, tinh tế, lại bớt mất mấy phần hồn nhiên, tinh nghịch.

Họ vẫn tươi cười chào hỏi nhau khi đi ngang qua trên đường, nhưng sẽ không còn cái đầu nhí nhảnh màu vàng ùa vào trầm trồ với từng món đồ nữa. Người đó cười thật ấm áp rồi rời ánh mắt trong trẻo đầy sự ngưỡng mộ khỏi gian hàng của họ, tiếp tục đi theo phu nhân phía trước.

Sắp rồi.

Phu nhân của gia tộc Kamisato sắp thay đổi.

Nhìn vị ấy mà xem. Những người lớn tuổi chẳng thể ngăn mình nhớ về nhiều năm trước, khi cô bé Kayo tinh nghịch cũng bỗng nhiên thay đổi một cách đột ngột như vậy.

Trong tích tắc, tất cả còn lại chỉ là kí ức mà thôi.

Mọi chuyện vẫn tiếp diễn như nó nên là, chỉ có điều một sự tồn tại nào đó bắt đầu lớn dần và một đại thụ đang thu mình nhường chỗ cho đời sau.

Thành Bắc vẫn náo nhiệt như ngày nào. Kẻ đến người đi đếm không xuể, tiếng rao hàng rôm rả không kém bớt dù chỉ một phần.

Như thường lệ, người ta hăm hở lao động mỗi buổi sớm mai, đón những chuyến tàu trở về sau một đêm lênh đênh ngoài biển rộng. Tàu cập bến mang theo cá và các loại hải sản, nhanh chóng được phân loại và xếp vào thùng mang đi. Những con tàu khác thì xuất hiện sau hàng chục ngày không thấy bóng, chở đồ đạc trao đổi được với nước láng giềng về bờ.

Hầu hết tàu giao thương thì hơn một nửa của tập đoàn Fatui, nửa còn lại là người dân buôn bán nhỏ với các tàu cá, hoặc là chở người.

Mấy mươi con tàu to vật vã chở trên nó hàng trăm tấn hàng cập vào bến, tiếng còi tầm vang vọng cả vùng trời trong xanh.

Một thanh niên dáng dong dỏng cao từ trên mũi tàu không ngần ngại nhảy lên các trục cần cẩu, nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất. Có vẻ như anh ta nóng lòng lắm, không muốn đợi phải làm thủ tục hay di chuyển qua các dãy hành lang dài dằng dặc trên tàu.

"Childe đại nhân, chúng ta đã tới cảng Ritou. Tiếp theo thì..."

"Ta biết rồi. Các ngươi cứ chuẩn bị cho chuyến hàng tiếp theo đi, ta sẽ đi nói chuyện với khách hàng một chút".

"Rõ!"

Giờ thì... Chàng hoàng tử đó đang ở đâu nhỉ?

_____________________________

Aether thức dậy trong vòng tay của Ayato. Ngày hôm qua đối với cậu còn mệt mỏi hơn bình thường, trong kho cần sắp xếp lại khá nhiều để hôm nay chuyến hàng mới về sẽ được vận chuyển tới.

Nhân công họ không thiếu, nhưng quản lí đáng tin tưởng thì không phải lúc nào cũng gặp được. Người quản lí kho mới xin nghỉ ốm nặng, quản lí mới lên thay lại đúng ngày mấy lão nhân đi kiểm tra, bị soi mói xanh cả mặt, vội vàng khóc lóc cáo bệnh theo.

Kamisato Kayo cũng chẳng biết làm thế nào đành dẫn theo người thừa kế nhỏ đến kho hàng và bắt đầu hỗ trợ họ. Đống số liệu dồn dập cùng cách xử lí nhanh chóng của đại phu nhân khiến Aether sững sờ suýt thì theo không kịp. Có lẽ đây là những gì Lumine được học ở nhà. Em ấy hiểu được hết, lại còn được đánh giá cao, quả thật là quá giỏi.

Ayato tiếp tục làm nhiệm vụ chăm sóc cho Aether sau khi em trở về phòng.

Lại nói, công việc của nam nhân ở đây ngoài việc mang vác nặng, họ còn trau dồi và rèn luyện võ thuật, kiếm thuật. Người chồng đi bên cạnh vợ mình giống như "vệ sĩ" và "chủ nhân" vậy, câu chuyện của họ là câu chuyện tình chủ - tớ. Nếu như nam nhân nhận được sự tin tưởng ở một mức độ nhất định, nữ nhân cũng không ngại chia sẻ việc quản lí, nhưng đều chỉ dưới vai trò hỗ trợ. Đối với họ, tính linh hoạt của nữ nhân mới là thứ giữ ổn định xã hội.

Ayato ôm gọn người đặt vào hồ tắm nước nóng. Sau đó, anh đi lấy khăn tắm và bắt đầu lau người, xoa bóp cho Aether. Từng tấc da được anh ta nâng niu cẩn thận, vết chai do cầm bút cũng được lau và xoa kĩ càng.

Nụ hôn đặt lên mắt, lên mũi rồi xuống khuôn miệng nhỏ xinh. Rồi anh ta hôn lên vầng trán nhỏ nhợt nhạt, cụng đầu với phu nhân của anh.

Aether chẳng còn ngại ngùng nữa, trái lại vô cùng hưởng thụ sự cưng chiều của người kia. Em hôn lên cằm anh, trượt xuống phần gồ lên trên cổ, khẽ liếm rồi ôm lấy người. Aether nhắm mắt nghe từng hơi thở, từng nhịp đập.

Anh ấy nói trái tim này đập là vì mình, có phải thật không?

______________________________

15/12/2022

Cảm ơn mọi người nhiều vì đã giúp tui làm khảo sát. Trong thời gian tới chúng mình sẽ cố gắng lên kế hoạch chi tiết và chuẩn bị cẩn thận, có gì mới tui sẽ thông báo sớm tới mọi người. Cảm ơn các babi nhiều nha 🥺😘




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net