25. Tín vật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những nụ hôn vội đặt lên làn da ửng đỏ của em, sau đó là từng lớp áo che đi vết hoan ái còn chưa mờ. Ayato cần thận thắt chặt obi, bện gọn tóc cho Aether.

Người ở thành Bắc quan niệm một chiếc cổ xinh là thứ vũ khí sắc đẹp tuyệt vời nhất. Người ta luôn cố xếp áo sao cho phía sau cổ được lộ ra một cách tinh tế, thể hiện sự quyến rũ và sắc sảo.

Trước đây thì không sao, nhưng hiện tại thì Ayato không thích quan điểm này một chút nào. Chiếc cổ xinh đẹp này đáng lẽ ra sẽ đầy vết hôn ngân của anh ta chứ không phải lo lắng sợ sệt bị phát hiện, để rồi Aether cấm anh ta động vào đây nữa.

Dù đã cố gắng kiềm chế nhưng tấm lưng em không còn chỗ nào là lành lặn cả, đâu đâu cũng đầy mảng tím đỏ.

Đúng là dã thú mà!

"Hôm nay em tính đi đâu?"

"Có một chuyến tàu sẽ cập bến sáng nay, em cần ra đó một chuyến để kiểm tra một chút. Có lẽ tầm 10 giờ là xong rồi".

Ayato nghĩ nghĩ, 10 giờ đã xong...

"Vậy lát nữa chúng ta cùng ăn trưa nhé?"

Aether không ngần ngại dí đầu anh ta một cái, "Anh làm xong việc mà Thoma bảo đi đã, không thôi mấy hôm nữa lại không kịp".

Ngày hôm qua vị quản gia Thoma của nhà họ mới vừa nhắc nhở một chút về một số ngày quan trọng cần chuẩn bị. Chỉ hai tháng nữa là tới Tết Mặt Trăng, vị đại nhân Yae Miko lại đặt tổ chức một bữa tiệc kín trong vòng hai tuần tới, công việc quả thật hơi gấp rút.

Đương nhiên Kamisato Ayato nhớ điều đó, anh chỉ muốn trêu em một chút mà thôi.

Cửa mở, ánh nắng chan hoà hào hứng nhảy nhót khắp cả khoảng trời, đuổi theo cánh chim lại lay động cành lá.

______________________________

Bến cảng.

Aether xuất hiện vừa vặn trở thành tâm điểm chú ý của mọi người gần đó. Bọn họ vui mừng chào hỏi cậu, quẹt vội mồ hôi lấm tấm trên trán rồi lại tiếp tục với công việc. Mỗi lần tàu Fatui tới là họ lại có một khoản lớn nhờ việc phụ giúp ở đây.

"Xin chào công tử, ngài cần tìm ai... Aether?"

"A? Ngài Tartaglia! Tôi đang tìm ngài đây! Phu nhân chúng tôi hôm nay không được khoẻ cho lắm nên tôi thay mặt ngài ấy tới, mong rằng sẽ không làm ngài phật ý".

"À cái đó không có gì, mong phu nhân sớm khoẻ lại" - Childe vốn đang tức tốc lao tới phủ Kamisato lại phát hiện ra một người ăn mặc không "bình thường" so với những người lao động xung quanh, anh ta sợ sẽ có nguy hiểm nên đành nán lại một chút, ai ngờ gặp đúng người đang cần tìm.

"Chúng ta qua bên kia nói chuyện nhé?"

Aether dẫn đường tới một phòng trà gần đó, Quan Chấp Hành Tartaglia vui vẻ đi theo.

Hai người bọn họ nhanh chóng bàn bạc công việc, chuyển giao giấy tờ.

Bộ đồ của vị thương nhân ngày hôm này có thêm một chiếc áo khoác so với lần trước. Phong cách của anh ta vẫn luôn năng động như vậy, như đang toả ra một vầng hào quang sáng chói tuổi đôi mươi.

Khác với tuổi đôi mươi nào đó u ám đầy ủy khuất. Aether cười ha ha trong lòng.

"À đúng rồi!" - Childe bỗng sực nhớ, lấy từ trong túi áo ra một chiếc hộp nhỏ. Chiếc hộp màu đen phủ một lớp nhung, không có hoạ tiết trang trí nhưng trái lại càng tăng vẻ sang trọng.

Aether hơi bất ngờ.

"Cái này là trên đường tới đây tôi bắt gặp, cảm thấy khá hợp với cậu. Cậu xem, có phải rất đẹp không?" - Anh mở hộp, để lộ ra bên trong là một chiếc vòng cổ, ở giữa treo một chiếc nhẫn tinh xảo.

Aether sửng sốt: "Cái này... Cái này tôi không thể nhận của ngài như vậy được!"

Childe cười mỉm nhìn Aether hoảng loạn. Anh ta dường như có ý khác.

"Ha ha, thực ra tôi cũng đoán trước cậu sẽ không nhận ngay" - Childe không gọi Aether là "ngài" hay "thiếu phu nhân" như người khác - "cái này vốn là tôi muốn đổi lại một buổi hẹn cùng cậu".

"Một buổi hẹn?"

"Đúng vậy, một buổi hẹn. Nghe nói thiếu phu nhân Kamisato được chính tay thiếu gia Ayato dạy kiếm thuật. Tôi muốn có một cơ hội cùng giao lưu một chút", anh ta cười.

Aether chống lại nụ cười sáng chói đối diện, cảm thấy hơi lưỡng lự.

Ba mươi phút sau, chiếc vòng cổ nằm chễm chệ trước ngực Aether.

Quan Chấp Hành Tartaglia rời đi ngay. Anh ta nhận được lệnh triệu tập từ cấp trên, nghe nói là có chuyện lớn gấp lắm.

Aether trên đường trở về thì ghé qua tiệm vải. Một cô gái tên Katherine ở Hiệp hội Nhà Mạo Hiểm bắt chuyện với cậu, sau đó hướng dẫn cậu cách lựa vải. Em có ý định làm một chiếc khăn tay.

Về tới phủ đã thấy Ayato đứng chờ ở cổng. Aether nhảy chân sáo tới bên cạnh, được anh đỡ lấy rồi cùng trở về phòng.

Ayato giúp em thay đồ. Lớp áo dày được gỡ xuống, Aether thở phào một cái.

Chiếc vòng cổ lồng nhẫn lộ ra.

Ayato ngạc nhiên, đỏ mắt nhìn chằm chặp nó.

"Aether, cái vòng cổ này là sao?"

Aether nghe ra được sự khó chịu trong giọng nói của anh. Cậu hơi khó hiểu một chút, cái vòng này cũng khá đẹp mà nhỉ, sao cứ cảm giác anh ấy không thích nó...

"Đây là quà mà Quan Chấp Hành Tartaglia tặng cho em ban nãy. Anh ta nói là cái này coi như quà gặp mặt, lần tới sẽ tìm em để giao lưu một chút".

_____________________________

27/12/2022

Me di chít mớt muộn mi ná sàn UwU


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net