5. Dục trì (Vụn)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Aether run rẩy theo từng cử động của người đàn ông nằm trên mình, hai tay vô lực không biết để đâu cho phải. Ayato dùng một tay nắm lấy hai cổ tay đang vùng vẫy kia vòng lên cổ mình để em dựa vào. 


Cậu bạn nhỏ với mái tóc vàng mơ mơ hồ hồ đối mặt anh, bám lấy sau ót anh mà xoa nhẹ, thuận theo từng đợt đâm lút cán phát ra tiếng rên rỉ. Ayato gặm mút đôi môi em, khẽ day nó rồi hôn xuống xương quai xanh, dừng lại ở hai điểm nhỏ trước ngực.

"Ayato... Chuyện này... Thật kì lạ... Á—" Aether không ngăn được âm thanh của mình khi hai hạt đậu bị trêu đùa. Một bên, Ayato ngậm nó vào miệng rồi khẽ mút nhẹ, dùng đầu lưỡi linh hoạt cạ vào đầu ti đang cứng ngắc run rẩy. Bên còn lại thì bị tóc anh trêu đùa vờn qua, cọ tới đỏ ửng lên.

"Ayato... hn..." Ánh mắt Ayato vẫn luôn nhìn thẳng vào khuôn mặt em làm cậu bé ngượng ngùng. Nền nhà lạnh lẽo khiến em lúc tỉnh lúc mê, khoái cảm đánh tới không thể ngừng cũng chẳng thể thuận theo mà thả mình vào đó. 

"Phu nhân, em thích chứ?"

"Ayato... Em... Ưm... Đừng mà..." 

Ayato vòng tay ôm lấy cả người em nhấc lên, để em dựa vào mình rồi cứ thế quay lại hồ nước. 

______________

"Phu nhân, chúng ta vui vẻ một chút đêm nay chứ?"

Aether rầm rì mấy tiếng trong mê man, dần đắm chìm vào trong cảm giác ấm áp đang lan ra khắp cơ thể. Bỗng, cậu giật mình mở to hai mắt.

"Khoan! Anh nói sao? Chúng ta... phải làm chuyện đó ư?"

"Chắc chắn rồi. Đó là điều phải làm vào đêm tân hôn mà, em không biết sao?"

"Không có... Không ai nói vậy cả..." - Aether thẫn thờ. Không phải đây chỉ là mối quan hệ gia tộc hay sao? Chẳng phải sau này sẽ tìm cách li hôn sao? Lumine cũng hứa là sẽ cứu mình khỏi đây. Nghĩ tới đó, hai mắt cậu không khỏi nhòe đi.

Thương thay cho trưởng nam nhà Kamisato, phu nhân mới về đã có ý định bỏ trốn.

Ayato hốt hoảng khi thấy cậu khóc. Có lẽ bản thân anh cũng bàng hoàng không kém cậu, đối phương không lẽ lại bài xích vấn đề này đến thế sao?

Ayato đưa tay lau đi giọt nước mắt đang sắp rơi trên mi em, có hơi buồn. Quả thật anh đã khá hồi hộp và mong chờ. 

"Vậy... nếu như em không muốn, chúng ta liền không làm".

Aether ngạc nhiên, "Ý anh là..."

Ayato, "Nếu như em không muốn, anh sẽ không ép buộc em. Dù sao thì anh cũng đâu thể làm em buồn". 

Nụ cười gượng của Ayato khiến Aether bắt đầu mềm lòng. Nhưng cậu vẫn không hiểu, rõ ràng Lumine đâu nói tới chuyện này nhỉ?

Thấy em bắt đầu lưỡng lự, Ayato liền hỏi:

"Vậy... Lí do gì khiến em bài xích chuyện này như thế?"

"Không không không phải thế! Nhưng Lumine đã nói sẽ sớm giúp em rời khỏi đây, vậy nên..."

"Lumine? Là em gái em đó sao?" Ayato chợt nghĩ tới cảnh cậu bé nhỏ trong lòng mình chạy theo gia đình về nơi cũ còn gia tộc Kamisato sẽ biến mất khỏi thế gian. 

Đó dường như là kết cục tệ hại nhất mà anh đã từng đoán trước, nó khiến anh bỗng cảm thấy bất an, gần như là hối hận. 

Sẽ có ai muốn rước một người định tiêu diệt cả gia tộc mình về sao? 

Chuyện này vốn không có đường lui, mà Ayato cũng không tính để mình chịu thiệt. Vậy nên...

"Aether, từ giây phút hai chúng ta bái đường thành thân, kết thành vợ chồng, mọi thứ của anh đều thuộc về em. Dù cho em có đi đâu về đâu, dù cho em muốn gì, anh đều có trách nhiệm làm tất cả vì em. Do đó mọi quyết định của em trong tương lai, anh đều đứng về phía em".

"Aether, phu nhân của anh, mọi quyền lực mà anh có giờ đây đều nằm trong tay em, em là gia chủ tương lai của gia tộc Kamisato này. Mihoyoka đã có em gái em làm chủ, vậy còn nhà của chúng ta thì sao? Em... Anh không đủ tốt với em hay sao?"

Những lời nói dường như xuất phát từ tận đáy lòng khiến Aether bỗng mủi lòng. Đúng là anh ta không sai, nhưng cậu chưa được chuẩn bị cho tình huống này. Em muốn nói gì đó nhưng cổ họng nghẹn ứ lại.

Thời gian trôi qua đã rất lâu, một người cứ rối rắm còn một người vẫn chờ. Hai người cứ nhìn nhau như thế, cho tới khi Ayato định đánh vỡ bầu không khí này rút lui thì người kia đã mở lời trước.

"Em... Thực ra em cũng không biết nữa. Không ai nói trước với em những điều này cho nên... Xin lỗi..."

"Nhưng mà! Ch-chúng ta có thể thử, thử... ừm... ý em là..."

Ayato tiếp lời, "Chúng ta có thể thử ở bên nhau, tìm hiểu nhau rồi cùng nhau xây dựng gia tộc, đúng chứ?"

"... Ừm".

Biểu cảm thẹn thùng của cậu khiến anh ta bật cười. 

"Được, tôi nhất định sẽ khiến em vừa lòng, phu nhân".

____________________

"A... Ayato... Em muốn, muốn nữ- A!" Aether hét lên khi anh đẩy mạnh hông húc tới. 

Làn nước trong vắt tỏa lên hơi nóng hầm hập khiến người ta thoải mái thư giãn, nhưng ở đây lại có đôi tình nhân đang cùng nhau chìm trong ham muốn dục vọng tột độ. 

Làn nước trong tới nỗi có thể soi bóng trên mặt hồ, nhưng Aether nào có để ý nữa. Em lúc này đang chìm trong cảm giác vui sướng tốt cùng mà lần đầu được trải nghiệm, hai mắt lờ đờ mơ màng. Theo từng cú hích của người đàn ông kia, cơ thể em không ngừng chuyển động trong làn nước. 

Ayato để em ngồi đối mặt với mình, bên dưới vẫn không ngừng chuyển động, bên trên ôm chặt lấy em, dùng hơi thở của mình bao bọc em còn đôi mắt nhìn sâu vào đôi măt em. Anh ta muốn khắc ghi hình ảnh hiện tại trong tâm trí em, để em luôn nhớ về khoảnh khắc này, nhớ về những gì cả hai đã hứa hẹn.

______________

23.02.2022


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net