Chapter 14,1: Ba anh em siêu (ác) nhân!!! (P1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

     Đây là chapter phụ cho một nhóm bạn ba người. Đây là nhóm bạn tôi cực kì cực kì cực kì ưa thích. Nhóm bạn này tôi thích tới mức (ở thời điểm hiện tại) đã viết được gần chục chương phụ về họ (nhưng chưa đăng). Đó là ai, mọi người đọc cái biết liền luôn nè!!

—— — – • · • – — ——

Fatui cuồng bạo. Fatui hung tàn. Fatui độc ác. Fatui lạnh lẽo. Fatui tham lam. Fatui vô cảm.

Mười một Quan Chấp Hành Fatui, mười một tư lệnh Fatui, bọn chúng còn dở hơi, quái dị và hiểm độc hơn nữa. Bọn chúng chính xác là "tinh tuý" của những gì xấu xí, tàn ác, đáng ghê tởm bậc nhất trần đời.

Người ta nhận xét nhận xét về Fatui bằng đủ thứ 'ác ngữ độc từ' trên thế gian. Riêng về bọn Quan Chấp Hành còn thêm những lời lẽ kính cẩn vì sợ hãi nữa. Còn trong nội bộ Fatui, họ nói gì về các tư lệnh của họ?

- Nếu nhắc tới các ngài Quan Chấp Hành, thì làm ơn, cho tôi xin! Tôi không dám bình luận gì cả, lỡ mà lọt vào tai ai thì cả dòng tộc nhà tôi trốn chui lủi cũng không thể thoát nổi cơn điên của các ngài ấy...!

Vậy hả? Thế cái tổ chức băng giá này có vẻ nhàm chán ghê nhỉ? Chả có tên quan chức cấp cao nào biết cười đùa gì sao?

- Hả...? Nếu mà nhắc tới cười đùa thì...

Ô hô! Vậy ra lũ Fatui cũng có........................

—— — – • · • – — ——

     Thứ sáu của Quan Chấp Hành: một tên độc địa, ích kỷ, miệng toàn phát ra lời khó nghe, tuy xinh đẹp nhưng tính nó kì, ai cũng sợ, ai cũng ghét (?). MbS&M (maybesadismandmasochism).

     Thứ tám của Quan Chấp Hành: nữ nhân ba vòng đầy đặn, uy nghiêm kiều diễm, lạnh lùng kiêu ngạo, yêu mĩ phẩm hơn cả tính mạng, yêu son phấn như yêu tình cũ (rất nhiều). Luỵ.

     Thứ mười một của Quan Chấp Hành: một tên bất thường, nghiện khiêu chiến, nghiện đánh nhau, sẽ cười lớn khi hăng máu kẻ thù, nghi ngờ bị tâm thần phân liệt. Ngu.

Một tên ngốc dở hơi, một bà cô kiêu căng, một thằng lùn khốn nạn. Ba thứ của nợ này mà hợp nhất với nhau thì Đức Quốc Xã cai trị thế giới mất.

Đáng tiếc làm sao, tụi nó... là bạn chí cốt.

.

     Theo lời thuận lại của một tên Fatui nào đó tôi tóm được, ba vị quan chấp hành này uy nghiêm kì vĩ bao nhiêu trước mắt thế gian, thì khi kết hợp với nhau họ lại gàn dở bấy nhiêu lần.
     Để mà kể cho nhau nghe ngàn triệu linh vạn sự tích kì thú của ba đứa đần này thì chẳng bao giờ có đủ thời gian để hàn huyên tâm sự.
     Thế nên là... chỉ kể một tí tị tì ti thôi đấy...

—— — – • · • – — ——

     Scaramouche rảo bước trên đường trở về kí túc xá. Nắng chiều chói lọi hơn cả ban trưa, khiến hắn khó chịu kéo vành mũ xuống. Trên đường có gì chướng mắt, hắn lại ra chân hành sự. Đá viên sỏi, đá cốc giấy, đá cả cái lá khô. Hắn còn lên cơn đá một viên gạch vỡ đôi, một cục lớn văng về phía xa cách hắn bảy mét. Nó đáp xuống... mái đầu cam của một tên cao kều vừa đi vừa nhảy chân sáo.
   - OÁI!! Cái mả cha ma muội gì vậy!!? Thằng nào muốn đánh nhau!???

     Ôi mẹ ơi, Scaramouche vuốt bộ mặt xám nghoét.

     Hắn vừa làm gì thế này...?

     Hắn vừa vô tình gây sự với... Childe lớp 11G, thằng bạn cùng lớp bị liệt não của hắn.

   - Mình ngu rồi mới đá viên gạch vào đầu nó... - Hắn lầm bầm bằng khuôn miệng méo xệch, tất cả đều lọt vào mắt thằng tóc cam.

   - Á! Là Scaramoucheeeeeee!!! Thiếu gì cách gọi, sao lại chào tao như thế¿¿¿ - Childe tí tởn chạy đến cạnh thằng bạn mình, người đang hết sức lo lắng rằng viên gạch vừa rồi sẽ khiến độ ngu của nó từ không giảm xuống âm vô cực.

     Một thằng hơn mét tám. Và một thằng chưa mét sáu. Childe vừa đối mặt với thằng bạn lùn, liền ngơ ngơ một lúc, và hơi còng lưng xuống...
   - CON MẸ MÀY NÀY!!
   - Á!!! MẮC ĐÉO GÌ MÀY ĐÁNH TAO??!
     Tiếng đánh bốp vào lưng khiến Childe đau nhói. Cậu ta nhìn thằng bạn mình đầy oan ức.

   - Mày khinh tao hả? Tao không lùn đến mức mày phải cúi xuống vậy đâu!! - Hắn gầm gừ, đôi nanh trắng ken két vào nhau.
   - Rồi rồi rồi!! Không cúi xuống nhìn mày nữa. - Childe sầu não đứng thẳng lưng, thì bị hắn đá vào cẳng - Lại cái gì nữa!!?
   - Mày... ư... chiều cao của mày đang xúc phạm tao!!! - Scaramouche nghiến răng, quay lưng bỏ đi chỗ khác.

     Chuyện thường ngày ở huyện: một đứa dở dở ương ương giận dỗi vô lý, một đứa chả hiểu cái mẹ gì cứ bám theo bạn dỗ dành. Sau đó từ bao giờ sẽ chòi ra một cô nàng hơn mét bảy, đang bên cạnh hai người kia làm trò gì đó. Đấy là cách bọn họ không hẹn mà gặp nhau hằng ngày.

·•·

     Signora là người đeo một chiếc mặt nạ chẽ ra vài ba đường, che hết vầng trán. Phụ kiện bonus là chiếc bịt mắt thiết kế tinh xảo, làm bằng vải lụa đen đắt tiền. Một cô gái mét bảy, dáng người mẫu, tóc trắng màu vỏ trứng xoã dài tới tận mắt cá chân, vì đã búi lên hai búi tóc hoa cao sau đầu mà tóc chỉ còn đến lưng chừng.

     Signora rất đẹp, còn đẹp hơn khi trát một tấn mĩ phẩm lên mặt mình. Đôi mắt màu pha lê, tô điểm bằng hàng mi kẻ đen cong vút, chút phấn hồng lan trên cặp má và đuôi mắt yểu điệu. Bờ môi căng mọng, tô lên lớp son đậm đà. Làn da vừa trắng vừa mịn là thành quả của bao nhiêu lớp kem dưỡng trát lên hằng ngày.

Cô ta phải vô cùng giữ gìn mới đẹp được như thế, trong khi tên lùn Scaramouche chỉ nhờ vào gen từ mẹ hắn mà đã đẹp mê hồn. Trai gái già trẻ, người thường ai ai cũng phải ngạc nhiên trước sắc mĩ nhân của tên lùn này. (Người thường có nghĩa là ngu như Childe hay xiao như Xiao là một số trường hợp ngoại lệ). Thế là Signora hận hắn lắm. Cô ta đã thề rằng sau này cô ta sẽ thực hiện một cuộc cải tạo nòi giống, con của cô ta chắc chắn sẽ đẹp hơn con của Scaramouche!!
Thật là một cuộc thi vô dụng vì người hắn yêu là một tên đực rựa. Con cô ta thắng là cái chắc :P.

Signora bây giờ, vẫn như mọi lần, tò tò đi theo hai thằng bạn cứ mải đùa giỡn nhau. Cô ta mút chùn chụt cốc trà sữa của mình và í ới hai thằng bạn:
- Tụi mày có nhanh cái chân lên không?
- Hả? Đi đâu? - Childe tò mò hỏi lại, vẫn giữ nguyên tư thế giữ chặt và xoa đầu thằng bạn tóc tối màu.

Scaramouche giằng tay Childe, trốn ra đằng sau cô bạn mét bảy:
- Không đi gặp Dottore là được. Cô tính đi đâu?
- Hừm... nhà vệ sinh!!
- ??? - Childe nhướn mày - Sao lại rủ bọn tôi... đi nhà vệ sinh với cô??

Scaramouche vừa thở dài vừa lắc lắc cái đầu qua lại.

- Không phải đâu, Vịt Lộn à. Cô ta chắc chắn lại đi làm cái củ cải gì đó quá là quái quỷ nên mới bị phạt dọn nhà vệ sinh! Mà cô ta thì muôn đời cũng không dọn xong một mình được, thế là cô ta mới ra đây ý ới tụi mình!! - Scara tiêm nhiễm ý tưởng tồi tệ vào não thằng bạn.

Đáng tiếc là hắn ta đoán đúng ý định của con bạn thân. Điều này được chứng minh bằng tiếng chẹp miệng đến Celestia cũng nghe thấy:
- Mẹ kiếp... Vậy tụi mày có đi không!!?

   - Đi thì đi!! Tao đếch sợ!! - Scara hất cằm.
   - Iuuuu ôiiiiiiiiii, vậy mày thích thì đi với nó đi, Scara! Tao... tao đi chơi với anh Zhong Li đây...
   - Mày ngu vãi, Vịt ạ. Giờ mà trốn là con mụ kia xiên bu*i mày như que xiên thịt ở Quán Người Săn Hươu đấy!!

Signora nghe mà ngứa tai gai mắt, nhưng cô ta cũng chả đả động gì hai thằng bạn. Còn lên cơn đánh chém tụi bạn thân thì cô ta không biết mình có bị phạt đi sửa đường trường luôn không nữa...

—— — – • · • – — ——

Một trong mấy cái nhà vệ sinh nữ của khối G bị nát tương mấy cái cửa buồng vệ sinh. Gương thì trét đầy son phấn, đến cả trong bồn cầu còn có vết hôn màu son đỏ chói lọi. Ống nước thủng lỗ chỗ, mạng nhện giăng tùm lum, nước còn xả và lênh láng trên cái sàn nhà nhơ bẩn.

- Eo tởm!! - Scaramouche không thể ngửi nổi cái mùi tởm lợm xộc vào khoang mũi. Hắn ta nhảy dựng lên và trốn tiệt sau lưng hai tên bạn cao kều.
Childe đánh giá tổng quan cái nhà vệ sinh và đưa ra nhận xét một cách cẩn thận và tinh tế nhất:
- Đéo sửa được đâu. Xây lại đi.
- Đờ mờ Vịt Quay, chưa bao giờ tao yêu mày đến thế... - Scara mặt nhăn nhúm như quả táo tàu sấy khô.
- Chứ còn gì nữa... À nhưng mày phải cao ít nhất mét bảy mới là gu tao.

Sau đó, không còn sau đó nữa. Chỉ biết rằng Scara nhân cơ hội nhà vệ sinh dán thông báo dọn dẹp, không ai vào, thì ra tay hành hung con vịt đầu cam. Signora còn chung tay với địch, ném con vịt đáng thương vào cái nhà vệ sinh xấu số.

- Childe, mày dùng vision thuỷ đấy. Phóng nước khắp cái nhà vệ sinh đi. Chúng ta phải tráng qua cái thứ dơ dáy này đã... - Cô ta chỉ tay vào một Childe đang chán nản càm ràm.
- Mày có chắc đấy là ý hay không, mắm muội...?
- Tin tao đi, Scara... Tao có kế hoạch rồi!!

Nghe đéo tin được.

     Việc ngu si bậc nhất Scaramouche từng làm không phải là bị Dottore lừa đến hơn hai mươi lần, hay bị em gái cho leo cây một vố nhớ đời, mà tin tưởng vào hai cái đứa đang hí hoáy lau dọn buồng ỉa kia. Vậy nên đừng hòng hắn tin bọn họ thêm lần nào nữa!

- Mày đi đâu đấy, Scara?
- Tao đứng xa ra đây một chút. Cho an toàn...
- An toàn? Hờ, mày cứ đùa! Còn ở đâu an toàn hơn ở chỗ tao đa– 

Signora chưa dứt câu, nước đã xổ ra như lũ bão, cuốn trôi con mắm muội và lớp mĩ phẩm của cô ta ra xa đến mười mét. Thấy không? Scaramouche nói đéo có sai. Cái này nó là kinh nghiệm của người từng trải rồi.

Childe hí hửng nhìn con bạn chống lưng ngồi dậy, mặt nhoe nhoét son và lớp mực kẻ mắt chảy như suối. Anh ta không kìm được mà la lên cười hô hố, lòng suy ngẫm thật đáng đời cô ta.

Tóm lại, bước một: triệu hồi Vịt lộn: nước rửa cao cấp từ vision: rửa sạch mọi nhơ nhuốc, đánh tan mọi vết bẩn cứng đầu! Đã xong!!

Bước hai: triệu hồi tuyệt đỉnh mỹ nhân: Signora chưa có mặt!!

- Mày ghi cái đéo gì thế này?? Signora ơi là Signora... Sao dọn cái vua bồn đái này lại chỉ teo tóp có ba bước??

Scaramouche nhức đầu đến vò nát tờ kế hoạch của Signora – người đang mặc kệ bộ đồ ướt át và phải ưu tiên trang điểm lại cái đã. Hắn gãi đầu gãi cổ gãi nát cả lý trí khi đọc từng bước một trong kế hoạch của con bạn: bước một gọi Vịt Lộn rửa nhà vệ sinh, bước hai gọi Signora 'tuyệt đỉnh mỹ nhân' đem nguyên vật liệu đến, bước ba gọi hắn đi sửa hộ hết mấy thứ còn lại.
- Đcm vậy là tao làm hết à!!? Mà 'triệu hồi chúa lùn' là cái quỷ gì hả Signora!!?

     Signora giả ngu, vờ như chả có vấn đề gì. Lại còn tỏ vẻ cao sang hất tay gọi hội:
   - Người đâu!!

     Một đám người lũ lượt kéo nhau đến, tay xách nách mang đồ đạc lung tung. Mặt mày bặm trợn. Cơ thể cường tráng. Da đen. Cả đám hôi rình.
Scaramouche chỉ cần liếc qua là biết ngay. Đám nhân công này chắc chắn là do Signora đi dạo núi tuyết, tiện tay bắt về cho cái công trình khiếp đảm này.

Signora hí hửng, cô ta hất tay thêm lượt nữa. Các loại nguyên vật liệu được cẩn thận bê lên, xếp thành một đống. Rồi, Scaramouche biết ngay. Tiền mua nguyên vật liệu chắc chắn là do cô ta trấn được từ đám con gái chảnh choẹ lớp trển.

Signora rảo bước đến trước Scaramouche. Thằng Childe xuýt xoa nhìn đống nguyên vật liệu mà hắn vẫn chưa suy được ra nguồn gốc xuất xứ của nó. Signora nhìn thằng Childe cười khẩy, quay lại, cúi đầu trước mặt tên lùn.

- Đại ca!! Em bàn giao sự nghiệp này cho đại ca!!
- Đại đại cái lone! Đại nghiệp chứ sự nghiệp cái đầu mày!!

     Signora gật gù. Muốn bắt gấu thì phải dùng bẫy to!
- Phải rồi, dạo này người ta có làm ra món trà gì đắng lắm đại ca ạ!! Siêuuuuuu đắng luônnnn~

- Đừng có hòng mà mua chuộc tao, con mụ này!!
- Ha!! Vậy đại ca muốn uống trà đắng hay ăn kẹo bông gòn!!?
- Gì? Mày đây là đang đe doạ tao!!? Mày tưởng mày ngon lắm à Sig!!!

Hắn nhìn mấy cái móng tay của Signora ngoe nguẩy, nhìn đôi mắt đầy toan tính của cô bạn, hắn tức lắm nhưng vẫn cắn răng chịu đựng. Hắn cứ nghĩ tới cảnh Signora và Childe sẽ xuất hiện bên giường hắn hằng đêm với những viên kẹo ngọt ngào đến dính răng là hắn phát tởm lên rồi.

     Hắn không còn cách nào khác ngoài nghiến răng nghiến lợi đồng ý.

Scaramouche có thể tạo ra những cánh tay lớn từ sau lưng. Chúng là kết tinh của nguyên tố lôi, nham và năng lượng nguyên tố khổng lồ trong thân hình nhỏ nhắn của hắn. Với sáu tay giả và hai tay thật, cùng khả năng cử động những cánh tay đầy tinh tế, bậc thầy Scara chỉ mất khoảng ba mươi phút để cải tạo cái phòng vệ sinh dơ dáy này.

Cửa buồng... đã sửa!
Gương vỡ... đã treo mới!
Ống nước... đã xử lý!
Sàn nhà... đã trát lại xong xuôi!

Mấy cái tay sấm của Scara không chỉ làm thợ xây, thợ sửa, mà còn lảm thợ điện. Nhà vệ sinh sáng choang lại ngay khi hắn bật cái công tắc aptomat. Đẹp tinh tươm như mới!

Scara ngắm nghía thành quả sau một giờ lao động, cảm thấy quá là tự hào. Vậy là đêm nay hắn có thể rúc vào lòng Kazuha ngủ ngon rồi.

- Signora. - Scaramouche hắng giọng.
- Tao biết. Trà đắng cho mày chứ gì.
- Tao nữa!! - Childe hùa theo.
- Tao biết, tao biết. Tao có một bộ trang phục hươu cao cổ mỏ vịt và một bộ bình thường cho mày luôn!!
- Cảm ơn nhe!! Hehe. - Childe thích thú cười. Hắn (một tên brocon với độ lợi hại ngang ngửa Lumine) đang nghĩ tới cảnh chơi đùa cùng em trai trong bộ đồ mới.
- Tao mới là người phải cảm ơn chứ... - Phải rồi, ngoài trấn lột và bóc lột, Signora chẳng làm gì để góp phần sửa sang lại cái thứ tởm lợm này nữa...

Signora thọc vào túi, tiền trấn lột vẫn còn một ít. Cô ta sướng rơn, hí hửng cười tươi rói:
- Nào tụi mày!! Nay tao bao!!!

Thằng nhảy nhót, đứa mừng vui. Tiếng hú hét của chúng thọc qua cả Celestia, ngọc quàng Ningguang trên Quần Ngọc Các phải chúi đầu xuống hạ giới hóng chuyện.

—— — – • · • – — ——

     Trời xanh, mây trắng, nắng vàng. Một ngày mới đẹp trời nhưng không đẹp lòng người đã kéo đến...

- Nhà vệ sinh!! THẲNG TIẾN!!!

- Cái đéo gì đấy?? Mới hôm qua... - Scara lên cơn hen suyễn - Lịt pẹ mày, Signora!!!

—— — – • · • – — ——

End: Chapter 14,1
Words: 2796.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net