Chương I: Hồn ma đứa trẻ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giải quyết việc gặp ba vị Tiên Nhân kia khiến cặp sinh đôi và Paimon đều mệt mỏi, may mắn khi tới Nhà Trọ Vọng Thư, tôi đã thuê phòng ở đó vừa rẻ lại còn to nữa, chỉ hi vọng sau này tự kiếm cho tất cả một cái nhà đàng hoàng thì đỡ phải trả tiền thuê phòng.

Khi ăn tối xong tất cả đều nằm lên giường ngủ ngay lập tức, đúng gần nửa đêm, tôi cảm thấy có cái gì đó khá là kì lạ. Tò mò, tôi chạy xuống căn bếp, càng đi xuống tôi càng cảm thấy lạnh......thì bỗng dưng nhìn thấy gì đó..........một cái bóng trắng vừa chạy ngang qua: 

"Cái.........cái gì vậy?!?! Ma sao?"- Tôi nghĩ

Tôi liền chạy lên thì thấy bà chủ trọ, Verr Goldet, ở đó đang làm việc khi thấy tôi cô ấy hỏi:

"Có chuyện gì sao? Trông như bạn vừa thấy cái gì đó vậy?"- Verr Goldet

"M.....Ma.....Ma ở bếp"- Tôi run rẩy

"Hóa ra là vậy à? Được rồi, vậy bạn có thể đi một chuyển bảo tiểu quỷ đó đừng dọa người nữa được không? Đây không phải là sai bảo, để tiếp xúc với tiên nhân không bị tổn hại, hãy bắt đầu tập luyện từ việc tiếp xúc với tiểu quỷ, trong nhà trọ có một tranh chữ mô tả "Ấn Hàng Ma" lưu truyền hàng ngàn năm ở Liyue, bạn có thể đi xem nó như thế nào. Sau đó, ở gần nhà trọ tìm "Ấn Hàng Ma" hoàn chỉnh"- Verr Goldet

Tôi đang ngậm mùi đành đi tìm bức tranh như lời Verr Goldet nói, thực ra tôi không tin cái gọi là ma quỷ ở thế giới của tôi, căn bản chúng chỉ là một phần trí tưởng tượng của con người hoặc là nỗi sợ của con người mà thôi. Nhưng khi tới đây tôi mới biết ma quỷ thực sự tồn tại!

Nhìn bức tranh treo trên tường một lúc tôi ghi nhớ lại rồi đi xuống, để tìm "Ấn Hàng Ma", thứ mà tôi chút ý đầu tiên chính là 3 tảng đá lớn được xếp theo đường thẳng, lùi chậm ra đằng sau tôi thấy những hình vẽ trên những tảng đá đó phát sáng rồi nó thành "Ấn Hàng Ma" thì hồn ma xuất hiện:

"Tìm thấy rồi nhé!"- Tôi

Đuổi theo hồn ma thì tôi thấy hồn ma đó dẫn tới một ngôi nhà đã đổ nát còn bên cạnh là cố máy Thợ Săn Di Tích, đột nhiên hồn ma đó chạm vào thì cỗ máy cử động nó liền bắn ra những viên đạn. Nhanh chóng dùng Nguyên Tố Nham tạo ra một lá chắn sau đó dùng Nguyên Tố Phong để tấn công, hiện tại tôi phải hạn chế sử dụng hình dạng Nguyên tố bởi vì tôi chưa thể kiểm soát hoàn toàn được sức mạnh to lớn đấy.

Chỉ cần vật trong tay tôi là đủ để đánh bại cỗ máy đó, cho dù nó bắn ra rất nhiều viên đạn khiến tôi vô cùng khó khăn, nhưng điều khó chịu hơn là tôi đã bị lấm bụi bẩn. Nhảy lên đầu của cỗ máy bám thật chặt vào nó:

"Ngươi có thể đứng yên một chỗ được không!?"- Tôi hét lên

Đột nhiên từ dưới lòng đất trồi lên những tảng đá sắc ngọn đâm xuyên cỗ máy, tôi nhanh chóng nhảy khỏi đó nhưng không may bị một vài tảng đá làm xước nhiều chỗ trên người lại còn va đập mạnh trên đất. Những vết thương nhỏ này đối với tôi không là gì, chí ít là giữ được cái mạng này.

Hồn ma hát và nhảy múa:

"~Đại Hilichurl bị bệnh, nhị Hilichurl trông chừng, tam Hilichurl hái thuốc, tứ Hilichurl sắc thuốc, ngũ Hilichurl chết rồi, lục Hilichurl khiên đi~"- Hồn ma

"Này bé con, ma ám là không tốt đâu! Em sẽ khiến nhiều người khác hoảng sợ đấy, hiểu chứ?"- Tôi

"Bé Ming hiểu rồi, bé Minh sẽ không trêu trọc những người khách trọ nữa. Lần sau thay chị Ryuri đến chơi cùng bé Ming. Nếu chị không đến, bé Ming sẽ tìm chị....."- Bé Ming

Nói xong hồn ma đứa trẻ kia liền biến mất, tôi trở về Nhà Trọ Vọng Thư với nhiều vết thương trên cơ thể, nghĩ lại hồn ma đứa trẻ đó chỉ muốn được vui đùa với người khác thôi nhưng đâu ngờ rằng lại trở nên như thế, về đến nơi thì nhìn thấy tôi như vậy bà chủ Verr Goldet nhanh chóng băng bó vết thương cho tôi:

"Chỉ đuổi tiểu quỷ đó thôi mà bị thương như thế này, đã có chuyện gì vậy?"- Verr Goldet

"Ha ha, chỉ là hơi xui xẻo gặp phải một hồn ma ngây thơ mà thôi. Xin cô đừng nói cho mấy đứa em của tôi biết nhé nếu không thì......."- Tôi

"Nếu không thì sao?"- Aether và Lumine

Chết tôi rồi, sao chúng lại thức dậy đúng vào giờ này chứ? Lần này có nói lý do gì thì chúng sẽ không tin tôi, cái sát khí như thế kia chắc hẳn chúng rất tức giận:

"Chị dám lén lút đi ra ngoài ban đêm......."- Lumine

"Lại còn trở về với đống vết thương trên người nữa........"- Aether

"Khoan đã, từ từ mấy đứa à.......Chị xin lỗi!"- Tôi hét lên

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net