Chương I: Nham Thần bị ám sát

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ Mondstadt tới Liyue không xa lắm, đi qua những ngọn núi là đến nơi trên đường đi chúng tôi dừng lại trước Thất Thiên Thần Tượng, lần này nhận được là Nguyên Tố Nham.

Aether và Lumine có thể triệu hồi tảng đá nham lại còn sử dụng nộ để khuếch tán sóng làm trấn động phạm vi khá lớn. Tuy nhận được sức mạnh nhưng tôi vẫn cần thời gian để đạt được tối đa sức mạnh Nguyên Tố Nham, có thể tôi sẽ nhận được hình dạng Nguyên Tố Nham cũng như Nguyên Tố Phong, tạm thời tôi chỉ có thể điều khiển đất đá xung quanh để tạo ra lá chắn.

Trở lại với hiện tại, tôi đang trong hình dạng Nguyên Tố Phong để đưa tất cả đến Liyue mặc dù là có thể đi bộ được nhưng bay sẽ nhanh hơn.

"Mặc dù đúng là nhanh hơn nhưng chị không cảm thấy mệt sao Ryuri?"- Aether bám tay trái

"Chị nên dừng lại nghỉ một chút đi"- Lumine bám tay phải

"Không sao đâu, chị cảm thấy bình thường mà"- Tôi

"Nhìn kìa, sắp tới Liyue rồi đấy mau đáp xuống kẻo người dân ở đó thấy vật thể lạ!"- Paimon ngồi trên lưng

Đáp xuống một ngọn núi cao, tôi trở lại hình dạng cũ đột nhiên cơ thể đau nhức một cách khủng khiếp:

"Ôi chúa ơi.......lưng tôi......tay tôi......"- Tôi

"Chúng em đã cảnh báo chị rồi mà chị không nghe"- Lumine

"Nhưng trong hình dạng Nguyên Tố Phong chị có cảm thấy cái gì đâu?"- Tôi xoa lưng

"Tại vì khi ở trong hình dạng Nguyên Tố, bạn sẽ không cảm nhận được cái đau kể cả khi bị thương, nhưng khi trở lại hình dạng cũ bạn sẽ nhận tất cả những gì mà hình dạng Nguyên Tố đã nhận"- Paimon

"Tốt nhất chị nên cân nhắc trước khi sử dụng hình dạng Nguyên Tố"- Aether

"Nên là như vậy"- Tôi

Cảng Liyue, là bến cảng giàu có, vùng đất màu mỡ được tạo nên từ những dãy núi cao, rừng đá sừng sững, đồng bằng rộng lớn và những bờ sông nhộn nhịp sức sống, nơi đây rực rỡ sắc màu trong bốn mùa. Đó là thông tin tôi đọc được trong thư viện của Lisa, nhưng khi tận mắt chứng kiến tôi mới biết đất nước này đẹp như thế nào. Khá giống khung cảnh Trung Quốc.

Theo những gì Paimon nói thì Nham Thần Morax, tên Mora tiền tệ mà Teyvat dùng chính là lấy tên từ vị thần này. Nhưng nếu nói như vậy ở Liyue thì sẽ bị hạ cấp thành "người nước ngoài bất kính", nên phải gọi là "Nham Vương Đế Quân", có thể nói Liyue rất tôn kính Nham Thần.

"Bây giờ chúng ta sẽ chia nhau ra để nghe thông tin về Nham Thần, tìm nhiều thông tin nhất có thể nhé"- Tôi

"Vâng ạ"- Aether và Lumine

Chúng tôi chia nhau ra để tìm thông tin, nhưng nói là tìm chứ thực ra tôi có nhớ thoáng qua một chút về Liyue. Tuy ký ức này chỉ là một phần rất nhỏ của Ảo Ảnh Ký Ức ở Mondstadt, tôi cần phải tìm Ảo Ảnh Ký Ức ở Liyue. Nhưng tìm kiếm không dễ dàng một chút nào, theo những gì tôi đọc được trong sách thì Liyue nổi tiếng nhũng dãy núi và rừng đá rộng lớn, tìm kiếm sẽ mất rất nhiều thời gian.

*Vù*

Một cảm giác quen thuộc vừa đi ngang qua, tôi quay đầu lại thấy có một bóng hình cao và mảnh khảnh, bất giác tôi giơ tay ra nắm lấy vạt áo của người đó:

"Morax......"- Tôi

Người đó quay người lại, nét mặt nghiêm nghị, đôi mắt màu hổ phách con ngươi màu vàng rực hình kim cương, màu tóc nâu dài buộc đuôi ngựa.

Đột nhiên nước mắt tràn ra khi tôi thấy người này, tôi liền nhận thức hành động của bản thân lau nước mắt đi. Rốt cuộc tôi đang làm gì thế này, tự nhiên đi nắm áo của một người xa lạ hoàn toàn không quen biết lại còn khóc trước mặt người ta chứ:

"Tôi xin lỗi vì đã mạo phạm ngài, mong ngài tha lỗi!"- Tôi

"Cô gái........cô ổn chứ?"- Người đó hỏi

"Không sao đâu, tôi xin lỗi đã nắm vạt áo của ngài"- Tôi liền bỏ chạy

"Cảm giác đó.......thật quen thuộc......lẽ nào......"- Người đó nhìn cô gái bỏ chạy

"Oi, ngài đây rồi ngài Zhongli. Xin lỗi vì đã tới trễ, có chuyện gì khiến ngài bận tâm thế?"- Một giọng nói vang lên

"Childe hả? Cô gái kia, trông khá quen thuộc"- Zhongli

"Oh..........hình như cô gái đó là Ryuri thì phải. Dạo này, Fatui đang nói về cô ấy khá nhiều sau vụ việc ở Mondstadt đấy. Đi cùng cô ấy hình như có hai đứa em thì phải, mà sao ngài hứng thú cô gái đấy thế?"- Childe

"Không có gì.......chỉ là vừa gặp lại một người đặc biệt thôi, đã lâu rồi mới có cảm giác này"- Zhongli bỏ đi

Sau khi thu thập đủ thông tin, tôi nhanh chóng chạy tới Ngọc Kinh Đài để trải nghiệm "Điển Lễ Thỉnh Tiên Thất Tinh". Thật trùng hợp khi thấy những đứa em đã ở đó, chúng tôi đốt hương cầu nguyện, theo lời người dân nếu cầu nguyên vào ngày này đế quân và tiên nhân sẽ ban phước.

Có người nói chỉ có những người đứng đầu kiểm soát Liyue, mới chủ trì "Điển Lễ Thỉnh Tiên", tôi nhìn người chủ trì đó là một người phụ nữ, tên là Ningguang, cô ấy mái tóc trắng mặc bộ đồ phong cách cổ trang điều này làm tôi liên tưởng tới những diễn viên nữ trong phim cổ trang cũng ăn mặc như vậy. Là "Thiên Quyền" một trong "Thất Tinh Liyue", đa số các Tiên Nhân đều là hình thú đến cả Nham Thần cũng như vậy để thể hiện tiên thân bán lân bán long trước mặt người dân.

Chúng tôi bước tới chỗ đông người để xem buổi lễ, vì không thấy nên chúng tôi liền chen về phía trước. Khi mặt trời đã lên đủ cao, Ningguang tiến về phía trước:

"Giờ lành đã đến"- Ningguang

Cô ấy sử dụng sức mạnh điều khiển 4 viên đá rồi đưa vào trong cái lư hương, ánh sáng từ cái lư hương chiếu thẳng lên trời. Nhưng bỗng dưng bầu trời xanh liền chuyển thành xám có sấm sét, tôi cảm thấy sắp xảy ra chuyện gì đó không lành rồi.

Đột nhiên từ trên cao, một con rồng nâu rơi xuống phá hỏng bàn lễ trước sự chứng kiến của những người dân. Một cảm giác đau nhói chạy vọt qua, tôi nhận ra một điều gì đó từ con rồng này. Ningguang lại gần con rồng thì liền ra lệnh:

"Đế Quân bị ám sát! Bao vây toàn bộ!"- Ningguang

Rất nhanh chóng, "Thiên Nham Quân" đang hành động bao vây tất cả vặn hỏi những người khả nghi quá gần hiện trường, nắm lấy tay cặp sinh đôi rồi nhanh chóng bỏ chạy:

"Chúng ta đứng quá gần hiện trường lại ăn mặc xa lạ thể nào cũng sẽ bị nghi ngờ đầu tiên, cần phải trốn ngay"- Tôi

Bên ngoài binh lính rất nhiều nên tôi đành nghĩ kế khác:

"Tách nhau ra!"- Tôi

Tôi đã kịp thời đặt một phần Nguyên Tố vào người Aether và Lumine, để khi tách ra trốn khỏi binh lính thì tìm sẽ dễ dàng hơn. Mỗi người đi một ngả, nhưng thật xui xẻo thay binh lính đã nhắm vào tôi giờ tôi đang bị bao vây:

"Định chạy đi đâu?"- Binh lính

Không còn cách nào khác tôi đành lấy vật đó ra để chiến đấu........

"Này công chúa, đứng yên nhé"- Một giọng nói vang lên

Đột nhiên có những mũi tên nước tấn công binh lính từ đằng sau, một nam nhân tóc cam xuất hiện, anh ta liền dùng hai thanh đao nước tấn công làm họ bất tỉnh.

"Đuổi theo! Đuổi theo!"- Một nhóm binh lính đang đuổi tới

"Đi theo tôi"- Childe

Không còn cách nào khác tôi đành đi theo nam nhân lạ mặt kia, trong lòng chỉ hi vọng mấy đứa em sẽ ổn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net