Chương I: Tiên Sứ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đường tới chỗ Tiên Nhân cuối cùng khá là nhiều hổ phách, bằng một lý do nào đó tôi không nên chạm hay dẫm vào chúng, hai là nhờ Ảo Ảnh Ký Ức nên có thể tránh được chúng. Khi tới nơi thì Ảo Ảnh Ký Ức tan biến, ở phía trước có một người đang bái lạy:

"Tiên nhân tha mạng! Tiên nhân tha mạng......xin ngài từ bi tha cho anh em chúng tôi một con đường sống"- Li Ding

"Anh có sao không?"- Tôi

"Các bạn là ai? Sao lại......."- Li Ding

"Rõ ràng chúng tôi hỏi trước mà....."- Paimon

"A! Các ngài có thể an toàn đi lại ở Tuyệt Vân Gián.......tôi biết rồi! Ngài nhất định là......Tiên Sứ! Còn ba người bên cạnh là Hộ Vệ, Tiên Nhân phái các ngài tới giải cứu anh em tôi!"- Li Ding

"Người này đang nói gì vậy......"- Paimon 

"Tiên nhân từ bi, xin các ngài cứu giúp! Anh em tôi chỉ vì không có tiền nuôi gia đình, lại nghe nói Hổ Phách trong Hổ Lao Sơn có giấu bảo vật. Nhất thời hồ đồ, chỉ muốn tìm vài món bảo vật từ Hổ Phách trong núi bán lấy tiền nuôi gia đình. Chúng tôi men theo đường núi trèo lên, nhưng không ngờ người anh em Li Dang của tôi đột nhiên bị Hổ Phách..........ăn mất. Tôi chạy một mạch tới đây, nghĩ lại, chỉ lo tại chúng tôi mạo phạm phủ đệ của tiên gia, nên mới chịu trừng phạt.......Tôi không biết cứu anh em của mình bằng cách nào, đành cầu xin tiên nhân khai ân..Van xin hồi lâu cũng chờ được bốn vị Tiên Sứ đây"- Li Ding

"Tiên Sứ? Bọn ta không phải Tiên Sức, bọn ta cũng tới đây để tìm Tiên Nhân đó"- Paimon

"Không không không, các ngài nhất định là Tiên Sứ, nhất định! Li Dang không biết bị nhốt trong Hổ Phách nào trên núi, Tiên Sứ hãy rủ lòng từ bi, xin ngài cứu giúp......"- Li Ding

"Nếu ngươi như vậy thì bọn ta sẽ đi xem thử"- Tôi

"Dạ, dạ! Cảm ơn các ngài rủ lòng thương, từ nay về sau tôi không dám nữa......"- Li Ding

Thế là chúng tôi xuống đường núi thì thấy có rất nhiều hổ phách ở đó:

"Xem nào, tỉ lệ chiều cao của một người trưởng thành khá là lớn nên nhắm vào những Hổ Phách to kia đừng nhắm vào những cái nhỏ"- Tôi

"Nhưng ta đâu có biết trong Hổ Phách có thứ gì nếu không phải là người"- Aether

"Thì chúng ta phải thử vận may chứ?"- Tôi

"Chị không thể sử dụng cảm nhận của chị sao?"- Lumine

"Rất tiếc, bản thân của chị chưa tới mức đó, chỉ có thể cảm nhận Nguyên Tố được thôi"- Tôi

Phải mất một hồi lâu thì chúng tôi mới tìm ra được Li Dang, mấy Hổ Phách trước toàn ra Slime và Hilichurl chiến đấu với chúng đúng là mất rất nhiều thời gian:

"Khụ khụ! Tôi.......làm sao thế này? Là các ngài đã cứu tôi ra ư? Đa.......Phải rồi, các ngài có nhìn thấy người anh em của tôi đâu không? Cậu ấy tên là Li Ding, bọn tôi cùng nhau lên núi. Không biết liệu có phải người anh em của tôi cũng bị Hổ Phách nuốt mất"- Li Dang

"Chính Li Ding là người nhờ tụi này đến cứu đó"- Aether

"Cảm ơn các ngài, tôi đi tìm người anh em của mình luôn đây. Hy vọng trên đường đi không bị Hổ Phách nuốt mất nữa"- Li Dang

Sau khi cứu được người thì hai anh em cung cấp cho chúng tôi đây là nơi ở của Tiên Nhân, vì là phàm trần không có duyên để gặp nhưng đối với chúng tôi thì khác. Họ cảm ơn chúng tôi không ngừng, nghĩ tới gia cảnh của họ nên tôi đã rộng lượng ban cho họ một ít tiền một phần là để nuôi gia đình còn một phần là để sau này kiếm việc, họ đã hứa khi nào có duyên gặp lại họ sẽ trả ơn.

"Chị tốt bụng thật đấy chị Ryuri"- Lumine

"Đúng là cuộc sống ở Liyue thật sự khó khăn......nên không có nhiều người may mắn như vậy......"- Tôi

"Phiền nhiễu sơn môn, lại tự ý phóng thích kẻ trộm còn ban cho chúng tiền nữa"- Một giọng nói vang lên

Chúng tôi quay về hướng giọng nói, đó chính là vị Tiên Nhân ở nơi này Lí Thủy Điệp Sơn Chân Quân:

"Phàm nhân ngu muội, còn không mau tới chịu phạt. Không những đột nhập vào Hổ Lao Sơn, phá hủy Hổ Phách trên núi, phóng thích kẻ trộm đang chịu phạt. Đám trộm cắp đã mạo phạm tiên uy, nhưng các ngươi vô lễ y như chúng"- Lí Thủy Điệp Sơn Chân Quân

"Ngươi vẫn như vậy, không chịu lắng nghe người khác chỉ biết phán xét theo ý bản thân ngươi, Tiên Nhân cũng chỉ có vậy"- Tôi khoanh tay

"Ngươi nói cái gì......!? Ngươi là.......ta hiểu rồi, hóa ra là vậy........Được rồi, các ngươi hãy kể rõ sự tình đi, ta sẽ nghe các ngươi nói trước, sau đó tra xét sau. Cảng Liyue không hề xa, nằm ngay chân trời, nếu dối trá cũng không lừa dối được ta"- Lí Thủy Điệp Sơn Chân Quân

Kể rõ mọi sự tình, vị Tiên Nhân này phản ứng còn dữ hơn hai người kia:

"Đế Quân......bị ám sát? Vẫn là ở "Điền Lễ Thỉnh Tiên"?! Liyue......trần gian.......kẻ nào dám làm như vậy! Không.......trên đời này có bao nhiêu kẻ đủ khả năng để ám sát Đế Quân!"- Lí Thủy Điệp Sơn Chân Quân giang đôi cánh

"Tên này đúng là......"- Tôi nghĩ

"Ta và chúng tiên tuân theo lệnh Đế Quân bảo vệ Liyue. Vì nhân gian thịnh vượng, đã đẩy lui về nơi sơn dã, đây vốn là ý tốt đối với người phàm. Nhưng nay.........Đế Quân.......Đế Quân........ôi.......Chuyện các ngươi kể ta đã biết, cũng đã hiểu ý muốn mời ta của Tước Nguyệt Trúc Dương Chân Quân. Chờ ta xử lý xong việc trên núi, sẽ đi gặp chúng tiên ngay"- Lí thủy Điệp Sơn Chân Quân

"Coi như đã xong chúng ta đi thôi"- Tôi kéo tay cặp sinh đôi

Trên đường xuống núi, tôi xoa thái dương vì cảm thấy rất mệt mỏi khi phải nói chuyện mấy vị Tiên Nhân này, rốt cuộc trong quá khứ tôi và mấy người này xảy ra chuyện gì vậy?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net