Chương II: Cảnh giác

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vì không tiện nói ở đây nên Thoma dẫn cả họ tới chỗ kín đáo.

"Hiệp Hội Kanjou này hủ bại đến cùng cực rồi, haiz.....Được rồi, tới giờ trả lời câu hỏi rồi, mấy người muốn hỏi gì?"- Thoma

"Về chuyện "Hiệp Hội Yashiro" và "Shirasagi Himegimi", trả lời cả hai"- Ryuri

"Thẳng thắng thật, vậy đây là lúc phải tự giới thiệu lại bản thân rồi. Tôi thuộc nhà Kamisato của Hiệp Hội Yashiro, cũng là người hầu của "Shirasagi Himegimi""- Thoma

"Thật là, anh che giấu thân phận trước giờ sao!"- Paimon

"Hình như Hiệp Hội Yashiro cũng làm một trong Hiệp Hội Tam Cực thì phải"- Aether

"Đúng vậy, nhà Kamisato của Hiệp Hội trước mắt quản lý hoạt động tế lễ và văn hóa, có nhiều chức trách mà đến tôi cũng không biết được. Còn tôi được nhà Kamisato thu nhân, phụ trách chăm sóc cho đại tiểu thư Kamisato Ayaka, người mang danh Shirasagi Himegimi"- Thoma

"Nghe vậy hẳn là có nhiều người biết đến cái danh Shirasagi Himegimi này"- Lumine

"Ha ha ha.....Đương nhiên rồi, đại tiểu thư đoan trang hiền thục, luôn được người dân Inazuma yêu mến. Danh vọng có khi cao hơn cả gia chủ hiện giờ, cũng là anh trai của tiểu thư: Kamisato Ayato. Cho dù tôi có thân phận người hầu thì tiểu thư cũng đối đãi với tôi như bạn thân vậy, sự dịu dàng rồi cũng sẽ được dịu dàng khác đáp lại"- Thoma

"Vậy ra anh danh xưng thổ địa thì không ngụy trang được, anh chắc hẳn phải khó khăn để tạo một mối quan hệ với người dân quanh đây. Tôi khá là ấn tượng đấy"- Ryuri

"Ha ha, tôi cũng có chút tư chất mà, và đây cũng là dành cho việc đón tiếp mấy người đấy. Dù lệnh bế quan tỏa cảng đi nữa thì những câu chuyện về mấy người ở Liyue và Mondstadt cũng đã truyền đến tai người dân ở Inazuma rồi. Tiểu thư Kamisato sau khi nghe tin mấy người đến Inazuma thì luôn mong chờ từng ngày....Để dem thử mấy người có phải thực sự giống như truyền thuyết nói, có khả năng thay đổi thời cuộc hay không. "Khảo nghiệm" ban nãy, tuy khúc cuối có hơi chật vật tí, nhưng xem như đã giải quyết được vấn đề. Xoay chuyển thời cuộc, đánh vào sơ hở tâm lý, chính là những thứ mà tiểu thư mong muốn. Nếu có các bạn trợ giúp....."Lệnh Truy Lùng Vision" cũng sẽ....."- Thoma

"Chúng tôi....."- Aether

"Chúng tôi sẽ giúp"- Ryuri

"Chị Ryuri!"- Lumine

"Phù....vậy thì nhiệm vụ ở Đảo Ritou cũng đã hoàn thành rồi....chúng ta tạm chia tay ở đây nhé. Đây là thư mời của mấy người....đợi khi đến đảo Narukami rồi thì dựa theo hướng dẫn trong thư đến tìm tôi ở "Phòng Trà Komore" nhé. Tạm biệt, thượng lô bình an nhé"- Thoma

Sau khi Thoma rời đi, cặp sinh đôi và Paimon quay sang Ryuri.

"Chị, tại sao chị lại chấp nhận nhanh như vậy?"- Aether

"Chúng ta cần từ chối chứ?"- Lumine

"Chị cảm thấy có cái gì đó không đúng ở đây...."- Ryuri

"Hử? Ý của bạn là sao?"- Paimon

"Rõ ràng là người ngoại quốc không thể rời khỏi Đảo Ritou, đây là điểm khá là khả nghi"- Ryuri

"Chị nhắc bọn em mới để ý đấy!"- Lumine

"Nhưng Thoma chuồn đi rồi"- Aether

"Thật là, để khi đến đảo Narukami, chúng ta sẽ tính sổ hắn!"- Paimon

Việc rời khỏi đảo Ritou là điều không thể bởi vì phải có giấy thông hành, thế nên là cả nhóm tới Hiệp Hội Kanjou để nói chuyện về cách rời khỏi đảo.

"Dừng lại, đây là Hiệp Hội Kanjou, người ngoài không được phép vào!"

"Chúng tôi muốn gặp.....Hiệp Hội Kanjou"- Paimon

"Đại nhân sẽ không tiếp chuyện với các người đâu! Mau đi đi...."

"Đợi đã...."

Một người đàn ông nhìn thấy họ thì bước tới.

"Ấy, thưa đại nhân!"

"Bốn vị này chính là khách quý từ phương xa đến, phải tiếp đón chu đáo. Đến đây, có chuyện vào trong rồi nói"

"Hứ, nghe thấy chưa!"- Paimon

"Thành thật xin lỗi"

Đi theo người đàn ông đó vào trong, Ryuri cảm thấy có cái gì đó khó chịu phát ra từ người ông ta, tuy chỉ vương vấn chút ít nhưng đủ khiến cô cảnh giác.

"Ta là Hiigari Shinsuke, là gia chủ của nhà Hiigari thuộc Hiệp Hội Kanjou, hân hạnh"- Shinsuke

"Chúng tôi cũng rất hân hạnh"- Ryuri

"Cháu cũng rất hân hạnh"- Lumine và Aether

"Hân hạnh được gặp ông! Chúng cháu đến tìm ông, là muốn....."- Paimon

"Đừng gấp, bốn nhà lữ hành nổi tiếng, sao lại vội vàng nói công chuyện rồi"- Shinsuke

"Hì hì, chúng cháu nổi tiếng thế sao?"- Paimon

Trong lúc Hiigari Shinsuke đang kể những chiến tích ở Liyue và Mondstadt, Ryuri thấy có phần nào đó người đàn ông đối diện trước mặt cô đang muốn giữ chân cả nhóm tại đây. Tiếp đó, ông ta muốn nhờ làm việc gì đó giúp Hiệp Hội Kanjou.

"Các cháu biệt Thanh Tâm chứ? Đó là loại thực vật thường thấy ở đỉnh núi Liyue"- Shinsuke

"Biết chứ, cháu có hái qua. Không lẽ ông định bảo cháu quay về Liyue sao?"- Paimon

"Ừm giúp ta hái 300 đóa Thanh Tâm nhé! Loại vừa mới hái ấy"- Shinsuke

Nghe vậy khiến họ cảm thấy hoang mang.

"Có nhầm lẫn không vậy?"- Paimon

"Số lượng có vẻ gì đó không đúng"- Aether

"Hái xong đến đây là đã không còn tươi rồi!"- Lumine

"A vậy sao, vậy thì thế này nhé....."- Shinsuke

"300 Thanh Tâm đúng không?"- Ryuri

Cô cắt ngang lời nó của ông ta, hai tay khoanh trước ngực nhìn đối phương.

"Đúng vậy, nhưng mà cháu lấy kiểu gì?"- Shinsuke

"Không thành vấn đề"- Ryuri

"Ha ha, cháu thực sự hài hước đấy làm thế nào mà cháu có được....."- Shinsuke

Trong lúc ông ta đang cười thì Ryuri lấy chiếc túi của cô ra rồi dốc ngược nó xuống thì một đống hoa Thanh Tâm đổ ào ạt ra, chúng nhiều đến mức chất thành núi cao. Nhìn đống hoa Thanh Tâm đó khiến ai cũng ngờ ngàng.

"Sao có thể....."- Shinsuke

"300 Thanh Tâm của ông đấy. Ông còn muốn gì nữa không?"- Ryuri

"À...Ờm.....Ta có chút thư cần gửi đi, có thể giúp đỡ được không? Tổng cộng 709 lá thư"- Shinsuke

"Này! Ông có thực sự muốn nhờ chúng tôi làm việc không đây?"- Paimon

"Mang đống thư ra đây, tôi sẽ gửi đi cho ông"- Ryuri

"Vậy thì hay qua, để tôi mang đống thư ra cho"- Shinsuke

Một lúc sau những lá thư đều được đặt ở trên bàn, Ryuri tiến tới gần, cặp sinh đôi và Paimon đang xem cô sẽ giải quyết như thế nào.

 Bỗng dưng, từ đâu có hàng đống Tinh Điệp bay tới ai ai cũng rất hoảng sợ vì số lượng nhiều quá thể, mỗi con Tinh Điệp đậu lên một lá thư rồi mang đi để gửi.

"Coi như là xong rồi đó, dù thế nào đi nữa thì thư sẽ được gửi tận tay người nhận, đương nhiên không cần lo bị mưa gió bão đâu vì chúng được bảo vệ một cách tuyệt đối. Vậy thì nếu ngài còn nhờ việc gì nữa thì cứ nói với tôi, còn giờ các em tôi cần được nghỉ ngơi, ngài biết đấy trẻ con mà!"- Ryuri

Nói xong Ryuri mỉm cười xã giao với ông ta rồi rời đi lần đầu gặp mặt cô đã chiến thắng áp đảo ông ta, nhưng không quên liếc nhìn vị tiểu thư đang núp sau cột. Trong lòng cô nảy lên sự đắc thắng.

"Muốn giữ chân của bọn ta ở đây sao? Không dễ thế đâu!"- Ryuri nghĩ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net