Chương II: Đâu mới là "Vĩnh hằng"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi giả quyết xong việc giao thư cũng như tìm ra được kẻ chủ mưu việc cầm chân cả bốn người họ lại nhưng Ryuri chưa nhất thiết phải nói ra cho các em của cô biết vì cô biết thể nào chúng sẽ cũng đi tìm manh mối để tính sổ với ả ta.

Tới điểm hẹn thì thấy có một con chó đang ngồi ở trước quầy tiếp tân, con chó mặc cả áo và quấn khăn đầu nhìn vừa buồn cười vừa dễ thương khiến cô không nhịn được mà giơ tay ra để sờ nó.

"Giống chó Shiba à?- Ryuri nghĩ

"Gâu gâu!"

"Đáng yêu đấy chứ!"- Ryuri nghĩ

"Ryuri, bạn tới rồi à?"- Paimon

Rất nhanh chóng cô rụt tay lại trở lại hình tượng nghiêm túc như bình thường.

"Ehem....ừm.......Chị hơi chật vật bởi rắc rối một chút, nhưng cuối cùng cũng đã tới. Mọi người không đợi lâu chứ?"- Ryuri

Nhìn Ryuri như vậy rồi thấy con chó đang vẫy vẫy cái đuôi nhìn cô, rõ ràng là rất thích chó nhưng ra vẻ như bình thường.

"Cũng không lâu lắm, tôi chỉ mới nói chuyện với bọn họ một chút thôi. May mà cô đã tới đây rồi thì trước khi tới Phủ Kamisato của Hiệp Hội Yashiro thì mong mấy người đi cùng tôi đếm xem nơi này. Chỉ cần sống trên Đảo Narukami thì không thể thưởng thứ to lớn được xây dựng ở đó - "Tượng Trăm Mắt Nghìn Tay""- Thoma

Đi theo Thoma tới "Tượng Trăm Mắt Nghìn Tay" được đặt ở gần lâu đài của Raiden Shogun, bức tượng Lôi Thần rất to lớn và uy nghiêm giống hệt tượng Phong Thần ở Mondstadt. Nhưng có một thứ gì đó đang tỏa ra từ bức tượng đó, chúng rất lộn xộn chồng chéo lên nhau.

"Bao trùm tượng thần này là một bầu không khí tiêu điều....người bình thường sẽ không đến được nơi này đâu nhỉ! Ơ, nhìn kỹ thì trên đó đều đang khảm....."- Paimon

"Vision...."- Ryuri và Thoma

"Vision! Có nghĩ là những Vision lấy được từ lệnh Truy Lùng Vision đều được dát lên tượng thần này sao?"- Paimon

"Quả nhiên mấy người đã từng nghe nói đến lệnh Truy Lùng Vision"- Thoma

"Vậy tại sao lại phát lệnh truy lùng Vision chứ?"- Aether

"Trước khi giải thích chuyện này, chắc các bạn cũng biết, cũng giống như Mondstadt là thành phố "tự do", Liyue là thành đô "khế ước"......Thì Inazuma....lại là quốc gia của sự "vĩnh hằng". Raiden Shogun vừa là người thống trị tối cao của Inazuma vừa là thần linh của Inazuma. Sự vĩnh hằng bất biến qua hàng ngàn vạn triều đại chính là ý chí của "cô ta", của một người nắm giữ quốc gia này. Vì điều này, cô ta đã dựa vào Hội Tam Cực để ổn định nền chính trị quốc gia dùng lệnh bế quan tỏa cảnh để cắt đứt lưu thông của con người"- Thoma

"Nhưng liệu đây có phải "vĩnh hằng" thật sự không? Cướp đi thứ quan trọng của những chủ sở hữu Vision chỉ để khảm vào bức tượng"- Ryuri

"Tôi cũng không biết, nhưng Shogun cho rằng Vision sẽ đem lại nguồn sức mạnh "cải cách" cho nhân dân, mà cái "vĩnh hằng" trong mắt Shogun thì không được phép có sự tồn tại của "bất ổn". Vì thế Raiden Shogun đã cử thuộc hạ của Hiệp Hội Tenryou đi khắp nơi thu thập rồi khảm từng viên từng Viên Vision vào tượng thần. Cho nên "Tượng Trăm Mẳt Nghìn Tay" này được xem là biểu tượng cho "sự vĩnh hằng" của Inazuma"- Thoma

"Nói vậy Shogun cũng hơi ích kỷ"- Lumine

"Ha ha, cũng có những người từ nơi khác đến như mấy người mới dám thẳng thắn phê bình cách làm của Raiden Shogun"- Thoma

Ryuri và Aether với Lumine đều chạm tay vào bức tượng.

Đột nhiên có rất nhiều giọng nói vang lên một cách ồn ào, họ đều nói lên những nguyện vọng đang tồn tại trong Vision, cô ôm lấy cái đầu đau như sắp bị nổ tung vì những lời nói đó. Ryuri còn nhìn thấy những dòng chữ quấn chặt lấy kín cô chỉ để hở đôi mắt, cho dù cô có cố gắng vùng vẫy thế nào.

"Tại sao lại có lệnh Truy Lùng Vision chứ?"

"Cần có ai đó bãi bỏ lệnh đó!"

"Làm ơn, đừng lấy mất thứ quan trọng của tôi!"

"Vision vốn dĩ do thần linh ban cho, tại sao lại có thể tước đi dễ dàng như vậy!"

Cô cảm thấy những dòng chữ siết chặt hơn, bỗng dưng một ảo ảnh bay tới, cô nhận ra nó chính là Ảo Ảnh Ký Ức, nó nhìn cô sau đó bóp lấy cổ của cô như thể nó đang rất tức giận.

"Nói đi, tại sao thứ quan trọng của họ lại bị cướp đi một cách vô lý và trắng trợn đến thế? Nói cho ta biết đi, nói đi!!! Hãy trả lời ta đi! Vốn dĩ là quà tặng của thần linh ban cho vì nguyện vọng của Teyvat, là thứ quan trọng để kết nối với thần. Trả lời ta đi, Crystalline!!!"

Cô ngạc nhiên khi Ảo Ảnh Ký Ức này có thể nói được, trước kia không hề có chuyện này xảy ra!

Dần dần đôi mắt đang mất đi ánh sáng của sự sống, thân thể cũng ngừng vùng vẫy.

"Tỉnh lại đi!!!"- Durin

Bỗng dưng một bàn tay to lớn tóm lấy cô rồi kéo thoát khỏi đó, Ryuri thở hồn hển nhìn xung quanh, bản thân vẫn đang ở trước "Tượng Trăm Mắt Nghìn Tay".

"Vừa nãy là gì vậy.....không lẽ nào....."- Ryuri nghĩ

"Ryuri, chúng ta đi thôi nào! Tới Phủ Kamisato thôi!"- Paimon

"Tới.....tới đây!"- Ryuri

Cô nhìn bức tượng một lần cuối rồi bỏ đi.

Nhờ Thoma dẫn đường họ đi băng qua những ngôi làng nhỏ, rồi con đường tới những cái cổng Toshi, rồi mới tới Lãnh Địa Kamisato. Ryuri phải công nhận một điều nơi đây không khác gì thời kỳ Heian của Nhật Bản.

Vào sâu bên trong của biệt phủ Kamisato, bọn họ không mấy ngạc nhiên cho lắm.

"Đây là nhà của người giàu ở Inazuma sao? Không khoa trương.....như trong tưởng tượng nhỉ?"- Paimon

"Dâu sao cũng đã nhìn thấy Quần Ngọc Các rồi"- Aether

"Cả Tửu Trang Dawn nữa"- Lumine

"Chào mừng đến với Phủ Kamisato, tiểu thư chờ bốn vị đã lâu rồi"- Thoma

"Là Shirasagi Himegimi mà anh vẫn luôn nhắc đến phải không, cô ấy ở đâu?"- Paimon

"Đằng sau tấm bình phong kia thôi. Theo phong tục ngày xưa khi một chủ nhân cao quý một của một gia tộc tiếp khách họ thường tránh mặt những người lạ, vì như thế sẽ chứng minh bản thân cao quý như thế nào"- Ryuri

"Đúng là một người có hiểu biết rộng. Tôi luôn chờ bốn vị đến, qua lời kể của Thoma, tôi tin rằng bốn vị có sức mạnh "thay đổi thời cuộc". Inazuma bây giờ dưới việc ban hành lệnh truy lùng Víion, nguyện vọng của người dân đang bị chà đạp không thương tiếc. Tuy Hiệp Hội Yashiro phục vụ cho Shogun, nhưng vì chức trách của họ nên mới gần gũi với dân chúng. Quyền lực của hiệp hội vốn xuất phát từ sự tin tưởng của nhân dân, nếu bỏ mặc làm ngơ trước tình hình này thì làm sao có thể yên giấc. Những Nhà Lữ Hành, xin hãy cho tôi mượn sức mạnh, chúng ta nhất định có thể......"- Ayaka

"Cô muốn chúng tôi giúp thì chúng tôi sẽ sẵn sàng giúp đỡ- Ryuri

Nghe vậy khiến cho bọn họ ngạc nhiên, không ngờ lần này Ryuri lại quyết đoán đến vậy.

"Thật sao?"- Ayaka

"Nhưng trước tiên xin hãy cho các em tôi thời gian để chúng suy nghĩ, liệu có được không? Đổi lại hãy giúp chúng tôi gặp Raiden Shogun"- Ryuri

"Thế là có ý gì?"- Paimon

"Aether, Lumine, Paimon, cả ba đứa hay tới làng Konda kế bên để xem có ai đó cần giúp đỡ không. Nhất là những người với vẻ bối rối và thất thường ấy, chị chắc chỗ đó sẽ có câu trả lời cho mấy đứa. Chị sẽ chờ mấy đứa ở đây"- Ryuri

Cặp sinh đôi và Paimon nhìn nhau rồi gật đầu vâng lời, họ biết Ryuri làm thế đều có nguyên do của cô ấy.

Khi họ đã rời đi, Ryuri theo Thoma tới phòng khách để chờ đợi, trong phòng chỉ còn mỗi mình cô. Ryuri bắt đầu có những cảm giác bất an trong lòng sau khi chạm vào tượng khảm rất nhiều Vision đó, cô tin rằng giông bão sắp ập tới rồi.

Giơ tay chạm nhẹ cổ thì thấy nó đau nhói, đó chính là vết hằn của đôi bàn tay của Ảo Ảnh Ký Ức đã siết cổ cô từ lúc đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net