Chương II: Gió thu và lá đỏ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Bị trộm sao? Ban ngày ban mặt, ai có thể làm được chuyện này chứ?"- Paimon

"Ha, không ngờ có kẻ dám nhân lúc sơ hở mà phồng tay trên của Beidou này"- Beidou

"Đừng lo lắng, cho dù thủ đoạn có tinh vi hơn nữa cũng không che được mắt trời. Ừm....kẻ cướp chỉ vừa mới ra tay, chắc chẳn chưa chạy xa được"- Kazuha

"Đừng lo lắng lắm, tôi biết chính xác hắn đã đi đâu"- Ryuri

Nghe vậy khiến cho bọn họ vô cùng ngạc nhiên, Ryuri quay người chỉ về hướng hòn đảo cách đó không xa.

"Đi về hướng đó đi, chắc chắn hắn mang Vision tới đó đấy"- Ryuri

"Thật sao? Nhưng làm thế nào mà bạn biết chính xác vị trí đó chứ?"- Paimon

"Liên kết, đó là sức mạnh kết nối của chị với các Vision. Chị có thể cảm nhận được quanh đây"- Ryuri

"Cùng đi nào!"- Aether

Nhờ vào sự chỉ dẫn của Ryuri mà họ đã tìm tới kẻ đã đánh cắp Vision, không những thế hắn còn sai đồng bọn chặn họ lại để hắn tẩu thoát. Nhưng thay vì mất thời gian để chiến đấu thì chỉ cần một đòn quật gió của Ryuri thì bọn chúng đều bị đánh bay ra biển.

Chỉ một lúc sau gã ăn cáp Vision đã bị bao vây bởi họ.

"Sao lại có người chạy nhanh hơn ta được! Để có thể trốn thoát, ta còn chuẩn bị sẵn thuyền, không ngời mới chớp mắt đã bị đuổi theo rồi!"- Fei

"Thuyền có nhanh hơn nữa thì cũng không so được tốc độ của gió đâu"- Kazuha

"Gió? Ngươi đang nói gì.....A, ta hiểu rồi, là sức mạnh Vision của ngươi chứ gì! Đáng ghét, nếu ta cũng có Vision....hoặc nếu ta có thể khiến Vision này sáng lên, thì các ngươi làm sao đuổi kịp ta chứ?"- Fei

"Vậy ngươi có biết đó là Vision gì không?"- Ryuri

"Ta....Ta không biết...."- Fei

Bất chợt cô nắm lấy cổ áo của hắn rồi kéo lại gần, nhìn bằng đôi mắt đồng tử hẹp từ lúc nào đầy hăm dọa.

"Vậy thì giao cái Vision ra đây cái đồ ăn cắp đê tiện, nếu như ngươi không muốn ta xử lý ngươi tại đây. Đây là món đồ của người đã khuất nếu như người không muốn cả đời phải sống bản thân tật nguyền vì lỗi lầm ngu ngốc của bản thân, thì giao nó ra đây rồi biến đi"- Ryuri

Bị hăm dọa đến khiếp sợ, đôi chân của hắn run rẩy đứng không vững, Vision trong tay hắn rơi ra rồi bỏ chạy thật nhanh. Ryuri nhặt Vision đó lên rồi nhẹ nhàng lau nó đi, dừng như cô có thể cảm nhận được ánh sáng của nó cho dù là nhỏ nhất, hình bóng của người đã khuất vẫn còn ở bên trong đó.

"Tại sao lại cố chấp đến vậy? Vì điều gì mà cậu phải làm vậy? Cậu đang tìm kiếm điều gì?"- Ryuri

"Người bạn cũ của tôi......Anh ấy là người bạn chân thành của tôi"- Kazuha

Kazuha bắt đầu kể về người bạn của cậu ta sau đó, lệnh "Truy Lùng Vision" bất ngờ xuất hiện. Khát vọng của dân chúng Inazuma chìm dần dưới những viên gạch xây nên "sự vĩnh hằng". Khi cậu ta đã lang thang khắp nơi cho đến khi lại nghe nói người bạn cũ phát động "Ngự Tiền Quyết Đấu" với người thi hành "Truy Lùng Vision".

"Kẻ thua cuộc sẽ phải đối mặt với sự trừng phạt của thần. Có lẽ anh ấy nghĩ, anh ấy là người thích hợp nhất để đứng ra. Đối mặt với "Đao Vô Tưởng" vốn dĩ đó là nguyện vọng cả đời của anh ấy......."- Kazuha

"Thì ra là như vậy sao, cuối cùng thì anh ta đã thất bại dưới lưỡi đao phán xét của thần. Trước khi chết đã nhìn thấy thứ mà bản thân muốn thấy, tôi tin chắc rằng lúc đó anh ta đã mãn nguyện rồi"- Ryuri

"Có thể tất cả những gì tôi làm bây giờ, đến cuối cùng rồi cũng sẽ trở nên vô nghĩa. Nhưng đời samurai phiêu bạt, ngoài việc tìm kiếm "ý nghĩa" trong cuộc hành trình cảnh sách ven đường, thì tôi vẫn giữ vẹn nguyên chữ "đạo" trong trái tim"- Kazuha

Ryuri bước tới rồi nắm lấy tay của Kazuha, đặt Vision vào tay đối phương rồi nắm lại.

"Tôi không nghĩ là vô nghĩa đâu Kazuha. Mặc dù những lời tôi nói hơi trừu tượng nhưng mà tôi nghĩ cố gắng của cậu sẽ được đáp lại thôi. Bởi vì Vision có thể lắng nghe được tâm hồn và ý nguyện, một ngày nào đó nó sẽ hồi đáp lại"- Ryuri

Nghe điều đó khiến Kazuha có thêm hy vọng vào việc bản thân cậu ta làm hơn, đây là lần đầu tiên có người hiểu được cậu ta.

Khi trở về hội trường đấy võ thì mới biết Beidou đã bị Ningguang gọi đi. Đương nhiên là Ryuri phải tức tốc bay tới Liyue để giải thích sự tình cho Ningguang biết thì mới có thể thả Beidou ra.

Vào sáng hôm sau, họ cùng tới Ngôi Sao Chết Chóc ngay mà không chào tạm biệt ai.

"Ủa? Sao chúng ta không chào Katheryne chứ?"- Paimon

"Vì chúng ta sẽ gặp Katheryne ở đâu đó tại Inazuma thôi. Mấy đứa không thấy chúng ta đều thường xuyên gặp Katheryne dù ở Mondstadt hay Liyue à?"- Ryuri

"Ừ ha, chị nói cũng có lý"- Aether

Ngay khi đáp xuống con tàu, họ thấy ai nấy đều bận rộn chuyển đồ đạc cho chuyến khởi hành.

"Yo, mọi người cuối cùng cũng đến rồi. Dù giông tố thế nào cũng sẽ không cản được bước tiến của đội thuyền Nam Thập Tự. Chuyền này tôi đã chiều theo ý mọi người hết rồi nhé"- Beidou

"Thật là vinh hạnh quá"- Ryuri

"Ha ha, nói đùa thôi, đến đúng lúc lắm, công tác ra khơi cũng vừa mới chuẩn bị xong. Nếu mọi người đã đến đủ rồi thì chúng ta xuất phát thôi. Hướng đến vương quốc "vĩnh hằng", khởi hành!" Beidou

Khi những chiếc mỏ neo được kéo lên, thì cơn gió bắt đầu thổi mạnh, thuyền Ngôi Sao Chết Chóc liền di chuyển. Cả ba chị em và Paimon đều hào hứng tới đất nước của Lôi Thần Inazuma.

Nhưng thời gian đến đó tối đa là 3 ngày, nên trong khoảng thời gian đó bọn họ bị lôi vào tiệc bia và rượu của Beidou.

"Thêm một cốc nữa đi, Ryuri!"- Beidou

"Uống nhiều là say đấy thưa thuyền trưởng"- Ryuri

"Không sao đâu! Nào uống cùng tôi đi, dù sao thì cô cũng là ở tuổi phụ nữ trưởng thành mà, nào nốc đi!"- Beidou

"Không......Ặc!"- Ryuri

Chưa kịp để Ryuri phản đối thì cô đã bị Beidou đổ cả một cốc bia vào miệng.

Khi gần nửa đêm, ai nấy đều nằm la liệt khắp nơi, Ryuri nhìn bãi chiến trường liền thở dài.

"May là tửu lượng mình cực kỳ cao, chứ không thì mình không dám ngủ bừa bãi ở đây đâu"- Ryuri nghĩ

Thế là hôm đó bắt đầu chuỗi ngày Ryuri phải giải quyết bãi chiến trường ở trên thuyền.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net