Chương Kim Sí Bằng Vương: Đồng Tước

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Thấy rồi kìa! Ngôi đền gần Thiên Hoành Sơn!"- Paimon

"Đừng cử động, mất thăng bằng bây giờ!"- Ryuri

Sau khi thoát khỏi cái hang đó Xiao đã đưa ra danh sách những thứ cần thiết cho việc thi triển phép thuật. Do thời gian không còn nhiều với tích cách của cậu ấy thì bọn họ phải làm ngay, thế là cặp sinh đôi và Paimon được Ryuri sử dụng hình dạng Nguyên Tố Phong để bay tới một nơi thờ cúng Dạ Xoa khi xưa. 

Đáp xuống đất gần ngôi đền, Ryuri trở về hình dạng bình thường nhưng cả hai cánh tay và lưng của cô đau nhói vì phải chở cả ba người cùng một lúc. Mặc dù cô hiện tại là tuổi thiếu nữ nhưng việc này hoàn toàn quá sức đối với cô.

"Lưng tôi......lưng tôi......"- Ryuri rên rỉ vì đau

"Chị nên nghỉ ngơi đi ạ......"- Aether

"Không sao chị ổn.....chẳng qua là tuổi cao thôi...."- Ryuri

"Tuổi cao sao?"- Aether, Lumine và Paimon nghĩ

"Non xanh nước biếc hồn phiêu bạt, phù du nhà tàn đưa theo dòng....."

Một người đang đọc thơ gần đền miếu, Ryuri cảm thấy người này hình như không phải là người bình thường lại còn có cảm giác quen thuộc như mọi lần nhưng lại mờ nhạt, một cái tên loáng thoáng hiện trong đầu của cô.

"Thật ngại quá, làm mất nhã hứng của ngài rồi, Đồng Tước"- Ryuri

"Là ngươi sao? Đây đúng là chuyện hi hữu nhất trên đời, đã lâu không gặp người bạn cũ"- Đồng Tước

"Đúng là lâu rồi không gặp. Chúng tôi xin lỗi đã làm phiền. Thực ra hơi vô lễ, nhưngchúng tôi cần mượn vài thứ"- Ryuri

"Chúng tôi muốn mượn Lư Hương và đến nơi này một lát"- Aether

"Đền miếu không cầu tiên, không bái thần, lại lấy lư hương đi mất, ha ha ha....Là nghi thức "Cảnh Pháp Kẻ Mộng Du" à"- Đồng Tước

"A....Sao ngài biết!"- Paimon

"Thời gian tôi ở miếu này chắc chắn còn dài hơn nhiều so với mọi người tưởng tượng. Có thể vì sự chân thành? Tiên pháp cũng may mắn giác ngộ được một hai phần. Bỏ đi bỏ đi, mọi người cầm lấy này. Hôm nay có cơ hội giúp người cũng coi như là một chuyện may mắn.....Còn ở lại đây, vốn cũng chẳng có ý nghĩa gì nữa"- Đồng Tước

"Cảm ơn ngài nhiều, Đồng Tước"- Ryuri

"Không có gì, muốn gì thì mau lấy đi"- Đồng Tước

Khi cả nhóm đi tìm Lư Hương và nến, họ tìm thấy một cái Lư Hương khổng lồ. Cũng không quá khó đối với họ để di chuyển nó, tìm nến cũng rất dễ dàng chẳng qua chúng hơi khác so với nến người đời thường dùng. Xong việc họ trở về chỗ Đồng Tước để cảm ơn thì không thấy ai ở đó cả, ngoại trừ một bức tượng.

"Sao không có ai thế, vừa nãy rõ ràng còn ở đây..."- Paimon

"Không ngờ mọi người còn để ý tôi đi đâu về đâu.....cứ tưởng mọi người lấy đồ xong là đi luôn...."- Đồng Tước

"A! Là giọng tiên sinh ban nãy!"- Paimon

"Nhưng anh ta ở đâu?"- Aether

"Ở kia kìa.....Thân xác của ngài ấy đã tan biến từ ngàn năm trước. Vừa rồi chúng ta nhìn thấy là ảo ảnh dựng nên bởi "Phù Thế Lưu Hình" mà thôi"- Ryuri

"Nay mọi người đem lư hương và 7 ngọn nến dùng cho Phù Thế Lưu Hình pháp đi, đương nhiên không thể thấy tôi nữa rồi"- Đồng Tước

" Gặp....Gặp ma rồi?" Lumine

"Ha ha ha......nói vậy cũng không sai. Khoảng cánh giữa Tiên và Quỷ vốn chỉ cách nhau trong gang tấc. Tôi vốn là tiểu tiên trong số Dạ Xoa, Nham Vương Đế Quân ban cho Tiên danh Đồng Tước, ngàn săn trước không đủ thực lực đã chết nơi sa trường. Hôm nay là ngày giỗ của tôi, nhìn ngắm Liyue là di nguyện của tôi, vì vậy mạo muội thi triển pháp thuật ở đây. Nói vậy, mọi người đến từ chỗ Hàng Ma Đại Thánh nhỉ?"- Đồng Tước

"Thì ra hai người quen nhau?"- Paimon

"Là mùi của cậu ta trên người chúng ta. Còn có cả mùi Nghiệp Chướng nồng nặc nến không khó để nhận ra"- Ryuri

"Haiz....mấy ngàn năm nay, anh ấy luôn chịu đựng đau khổ kia sao....Đúng là khiến tôi xấu hổ vô cùng"- Đồng Tước

"Đừng nói vậy, Đồng Tước tiên sinh không phải đã hy sinh thân mình vì Liyue sao?"- Paimon

"Đúng là tính mạng tuy quý giá. Nhưng những gì mà cậu ta chịu đựng là quá nhiều, cái chết chỉ là để chấm dứt đau khổ và tìm bình yên mà thôi"- Ryuri

"Ha ha, thật ngại quá. Sinh nhật phải vui vẻ chứ, nhưng ngày giỗ thì khó tránh khỏi thương cảm nhỉ. Hiệu lực của Phù Thế Lưu HÌnh sắp hết, các vị hãy trân trọng, thay hỏi thăm Hàng Ma Đại Thánh"- Đồng Tước

"Nhất định rồi!"- Aether

"Đồng Tước tiên sinh hãy bảo trọng!"- Lumine

"Haiz, muốn ăn một lần "Cá Li Hổ Nướng" chính tông quá đi...."- Đồng Tước

"Vậy thì hãy chờ một chút nhé. Tôi sẽ mang tới cho ngài"- Ryuri

"Ha ha, đúng là Crystaline. Cho dù có thay đổi thế nào ngươi vẫn là ngươi.....Sóng lớn ra khơi tìm Li Hổ, gió tuyết về núi trăm yêu tà....."- Đồng Tước

Một lúc sau không còn tiếng nói nữa, chỉ hi vọng rằng sẽ có người nhớ tới Dạ Xoa tên Đồng Tước, người đã hi sinh vì Liyue hàng ngàn năm về trước. Cả nhóm liền nhanh chóng đễ điểm hẹn để thắp nến hương. Xiao đã chờ sẵn ở đó để chuẩn bị cho nghi lễ.

"Đạo cụ nghi thức đã tìm đủ chưa? Lư hương và 7 ngọn nến đèn này rất hoàn mỹ, thật giống với thứ đặc chế cho Tiên pháp.......mọi người tìm được ở đâu vậy?"- Xiao

"Từ Dạ Xoa tên Đồng Tước...."- Aether

"Đồng Tước Tiên sinh nhờ chúng tôi hỏi thăm cậu!"- Paimon

"Đồng Tước......Thì ra là anh ấy, quả là có phong cách của anh ấy. Quả nhiên Đồng Tước cũng không thể bỏ mặc Liyue...Mong Liyue của ngày hôm nay sẽ giúp anh ấy được yên nghỉ. Vậy bây giờ, bắt đầu chuẩn bị nghi thức nhỉ?"- Xiao

Lư hương vào vị trí chính giữa, 7 ngọn nến xếp xung quanh, vật cực hàn điểm xuyến ở giữa. Nó giống như kiểu một nghi thức giống với Trung Quốc nên cũng không quá khó để sắp xếp.

"Quá trình thi triển pháp thuật gồm 4 bước: Dân hương, tịnh tâm, niệm chú, phóng tên"- Xiao

"Phức tạp vậy à?"- Paimon

"Không đơn giản vậy đâu, khả năng bị phản phệ, hồn phách thoát xác khó lòng quy hồi"- Ryuri

"Tiên Pháp là giác ngộ của Tiên nhân Tuyệt Vân, bên trong thâm sâu khó lường, không thể coi nhẹ"- Xiao

"Xin lỗi, tôi lại nói sai rồi!"- Paimon

"Vậy hãy để chị thực hiện nghi thức này cho, dù sao thì chị biết cách mà"- Ryuri

"Chị làm được sao?"- Lumine

"Cũng hơi phức tạp nhưng có thể đảm bảo thành công. Mấy đứa chỉ cần chuẩn bị chiến đấu là được"- Ryuri

Ryuri bước tới lư hương, thắp một nén hương tên lư để thực hiện "Dâng Hương", bày tỏ sụ thành kính với Nham Vương Đế Quân. Tiếp đến là "Tịnh Tâm", xác định hình ảnh của đổi tượng thi triển trong đầu, cô nhớ rõ từng chi tiết của tên lừa đảo đó. Rồi bắt đầu "Niệm Chú" đọc dứt khoát "Đế Bà Dạ Xoa, tam thi áp giải". Cuối cùng là "Phóng Tên", bắn hai mũi tên về phía hai tượng Dạ Xoa để xem như đã lập khế ước.

"Bạn làm được rồi! Hoàn thành nghi thức theo lời Xiao nói rồi!"- Paimon

"Tạm vậy đã. Còn lại giao cho tôi, mọi người chuẩn bị sẵn sàng "nghênh tiếp" hắn đi"- Xiao

Ngay khi hồn pháp của Tinh Nguyệt Thiên Quân xuất hiện, việc họ cần làm là cho hắn một bài học thích đáng. Không cần phải kể chi tiết vì tên lừa đảo bị giã một trận nhớ đời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net