Chương Kim Sí Bằng Vương: Tà Khí

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_

Lại một lần nữa, cô lại ở trong thế giới giấc mơ của chính mình. Sau khi bản thân đang dần cộng hưởng với Ảo Ảnh Ký Ức, thì những ký ức của cô dần dần trở lại. Đôi lúc khiến cô nghĩ bản thân của trước kia liệu những việc đã làm là đúng đắn?

Ryuri đang rảo bước trên con đường đầy tuyết trắng ở đâu đó cách Liyue không xa, cô nhìn thấy một vài vết máu của động vật kéo dài tới một hang động nhỏ. Một đôi mắt vàng ong hoang dại đang nhìn cô nhưng cô không sợ, ngay khi nó lao tới thì cô giơ ngón tay ra.

"Ngủ đi, Dạ Xoa....."- Ryuri

_

"Chị Ryuri......"- Lumine lắc nhẹ Ryuri

"Sao?"- Ryuri

"Chị lại thẫn thờ như người mất hồn nữa rồi. Có chuyện gì sao?"- Aether

"Chỉ là nhớ lại những chuyện cũ thôi"- Ryuri mỉm cười

Chị em Nhà Lữ Hành và Paimon tới Liyue vì được nhận lời mời tới sự kiện đặc biệt hằng năm ở đó. Trong lúc đi ngang qua Nhà Trọ Vọng Thư thì họ nhìn thấy những con Hilichurl, nhưng hung hãn hơn nhiều so với bình thường còn có khí tức màu đen gì đó đang tỏa ra từ chúng.

"Mấy đứa có thấy chị vừa thấy không?"- Ryuri

"Có ạ"- Aether, Lumine và Paimon

"Chúng ta phải giải quyết chúng tôi, nếu để người đi đường gặp nguy hiểm là không được rồi"- Ryuri

Mấy con HIlichurl bị nhiễm tà khí thấy họ thì lao tới tấn công, Ryuri tạo một cái khiên bằng đá sau đó Aether và Lumine nhảy lên tấn công. Quả thật những Hilichurl bị nhiễm tà khí này mạnh hơn so với những con Hilichurl thông thường, đòn đánh của chúng cũng mạnh hơn nhiều. Phải mất một lúc mới đánh bại hết bọn chúng.

"Mấy tên này nhiễm tà khí này thật khó khăn"- Lumine

"Mãi mới đánh bại được chúng"- Aether

"Điều này khá kỳ lạ, tại sao những con Hilichurl này lại nhiễm tà khí nặng đến thế nhỉ?"- Ryuri

"Ý, nhìn bên kia kìa, một đám người tụ tập......."- Paimon

Đúng là ở đó có một đám người đang tụ tập lại, một người đeo mặt nạ đang làm gì đó khiến hai con Hilichurl nhiễm tà khí bỏ chạy. Ryuri nhận ra có điều gì đó bất thường, cô có thể cảm nhận được tà khí từ những con Hilichurl đó đang tăng lên.

"Chị Ryuri, chỉ có nghĩ anh ấy là "Tiên Nhân" không?"- Aether

"Sao lại hỏi chị?"- Ryuri

"Vì chị là người biết nhiều điều"- Lumine

"Xin lỗi mấy đứa, nhưng chị đây còn chẳng biết anh ấy là "Tiên Nhân" hay không vì đơn giản chị còn chẳng biết đó là ai, hiểu chứ? Nếu mấy đứa hứng thú sao ra đó mà hỏi, chị sẽ tới Liyue trước nhé"- Ryuri

"Ấy khoan đã nào!"- Paimon

Thế là cô liền chạy đi thật nhanh tới Liyue, vì đơn giản cô đi mua một cuốn sách ở "Vạn Văn Tập", hôm nay cô nhất định phải mua cuốn "Hộ Pháp Tiên Chủng Dạ Xoa". Lần trước khi rời Liyue cô đã vô tình nhìn thấy cuốn sách đó nhưng do quá bận việc nên phải đợi đến đợt sau. Ngay khi đến nơi, cô chạy thật nhanh lên tầng vì "Vạn Văn Tập" ở đó, chủ tiệm ngay khi thấy cô thì mỉm cười rồi đưa cho cô cuốn sách. Ryuri mừng rỡ, cuối cùng cô cũng mua được sau đó ngồi đọc luôn.

Vào thời cổ đại, chương khí bùa bây chúng sinh Liyue, yêu ma xuất hiện ở khắp nơi.

Thân xác thôi rữa của Ma Thần bại trận đã gieo rắc hận thù và oán hận vào thế giới, hóa thành "yêu ma"

Mỗi khi yêu ma hành động thì bệnh dịch, ma quỷ và những điều bất thường cũng sẽ theo sau.

Thế là, Nham Vương Đế Quân đã kêu gọi Dạ Xoa diệt trừ yêu ma

Họ thề với Nham Vương, sẵn sàng chiến đấu để bảo vệ thế gian, diệt trừ khổ ải....

Trong huyết chiến kéo dài, họ cũng không thể tránh khỏi bị nghiệp chướng kìm hãm và bị lòng căm thù của quỷ dữ làm ô nhiễm.

Hoặc là rơi vào sợ hãi phát điên, hoặc tàn sát lẫn nhau, hoặc tẩu hỏa nhập ma.

Năm vị Tiên Chủng Dạ Xoa mạnh nhất, 3 vị chết trong kiếp nạn, một vị không rõ tung tích.

Sau ngàn năm tai họa, chỉ còn mỗi "Hàng Ma Đại Thánh" vẫn còn sống.

Chỉ có ánh trăng trong đêm, ngọn đèn leo lắt của Cô Vân Các và người thổi sao trên Địch Hoa Châu là vẫn nhớ dến hình bóng của người.

Khi đọc xong, cô gập sách lại thở dài, quả nhiên là việc cô tự nhiên nảy ra ý tưởng mua sách ở Liyue là không tồi. Vốn dĩ ở Liyue có khá nhiều thông tin về lịch sử rất đặc biệt, nhưng để mua được thì giá cả quá chát khiến ít người có tiền mua được chúng.

Nhưng rồi cô chợt nhận ra một điều gì đó khả nghi. Nhớ tới người đàn ông đeo mặt nạ đó và tài làm phép đuổi bọn Hilichurl kia đi, không chỉ có vậy tà khí của chúng một lúc dày đặc hơn. Cái thứ mà người đó làm phép trông rất quen thuộc.

"Chẳng lẽ là thứ đó........Bách Vô Cấm Kỵ Lục!"- Ryuri nghĩ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net