Chương Kinh Thiên: Du lịch cùng Teucer

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chúng ta đi đâu trước đây, đi đâu đi đâu?"- Teucer hưng phấn

"Đến quầy đồ chơi trước nhé?"- Tôi

Nơi bán đồ chơi thì chỉ có chỗ A Sơn Bà Bà là có nhiều đồ, Teucer nhắm nhìn những con diều màu sắc đây là lần đầu tiên cậu bé nhìn thấy chúng:

"Thứ màu sắc có cánh kia là....."- Teucer

"Đó là diều, rất nhiều đứa trẻ ở Liyue rất thích chơi"- Tôi

"Đúng là vị khách nhỏ hiếm thấy, nhìn trang phục có phải là từ Snezhnaya đến không?"- A Sơn Bà Bà

"Hi hi, đúng vậy. Thứ gọi là diều đó chơi như thế nào vậy bà?"- Teucer

"Khi trời có gió, cầm lấy sợi dây là nó bay lên trời, nó bay rất cao rất cao"- A Sơn Bà Bà

"Thần kì vậy sao.........vậy cho cháu hỏi có con diều hình "Tiểu Bảo Một Mắt" không ạ?"- Teucer

""Tiểu Bảo Một Mắt" là......."- A Sơn Bà Bà

"Cháu muốn cho "Tiểu Bảo Một Mắt" bay lên trời, để nhiều bạn nhỏ biết đến nó!"- Teucer

"Muốn làm thì cũng được, nhưng cần bản vẽ......"- A Sơn Bà Bà

"Đây là "Tiểu Bảo Một Mắt" cháu tự vẽ, có được không? Cháu luôn mang theo bên mình"- Teucer

"Cái này thì, miễn cưỡng có thể làm được nhưng phí rất cao, các cháu hãy chuẩn bị tâm lý nhé"- A Sơn Bà Bà

"Vậy hãy bàn về giá cả đã được chứ? Giá là 15000 mora được chứ ạ?"- Tôi

"Giá này........cũng tạm được. Vậy thì ta sẽ làm cho các cháu theo giá này"- A Sơn Bà Bà

"Cảm ơn bà nhiều"- Tôi

"Yên tâm, cứ giao cho bà"- A Sơn Bà Bà

Thỏa thuận làm diều đã xong bây giờ tới Vạn Dân Đường để Teucer có thể thưởng thứ món ăn ở Liyue nhưng mà một đứa trẻ đến từ Snezhnaya liệu có ăn được ẩm thực cay không nhỉ? Khi tới nơi Thầy Mao thấy tôi:

"Ồ cô lại tới nữa sao Ryuri? Hôm nay lại Đậu Phụ Tuyệt Vân nữa chứ?"- Thầy Mao

"À không, hôm nay thì không, vị khách hôm nay là người bạn nhỏ này"- Tôi nhìn về phía Teucer

"Mùi gì mà nồng quá vậy......"- Teucer

"Mùi rất ngộp? Cháu đang nói về hương vị các nguyên liệu cay mà Vạn Dân Đường của chúng tôi tự hào nhất à"- Thầy Mao

"Cay? Nhưng Teucer không ăn được cay.....món của Teucer phải thật nhiều đường, dầu cũng phải là dầu thực vật nguyên chất"- Teucer

"Thầy Mao, làm phiền ngài rồi. Nhưng ngài có thể làm một món đặc biệt cho vị khách nhỏ này không? Tôi sẽ trả tiền"- Tôi

"Nhưng giá sẽ cao hơn bình thường đấy nhưng sẽ không cao ngất ngưởng như Lưu Ly Đình và Tân Nguyên Hiên"- Thầy Mao

"Giá tôi đưa ra là 12000 mora được chứ?"- Tôi

"Vậy cứ giá đó đi, các vị tìm chỗ ngồi trước đồ ăn sẽ lên ngay"- Thầy Mao

"Cảm ơn ngài, Thầy Mao"- Tôi

Món ăn được chế biến riêng dành cho Teucer được mang lên sau đó, chúng tôi cùng nhau thưởng thức món ăn, nói thế nào nhỉ? Như ăn nguyên cả một cục đường vào miệng, ngọt đến mức muốn tiểu đường luôn quá.

"Teucer còn muốn đi đâu nữa?"- Tôi

"Bến tàu! Teucer chỉ lo tìm anh trai, chưa kịp nhìn kĩ bến tàu của Liyue"- Teucer

Một lúc sau, tới được Cảng Khẩu của Liyue, Teucer vô cùng thích thú ngắm nhìn:

"Woa.....Nơi này rộng lớn quá, còn rất nhộn nhịp nữa. Sống ở đây như vậy luôn sao? Không bao giờ đóng băng sao?"- Teucer

"Bởi đối với khí hậu của Liyue thì không bao giờ đóng băng dọc bến cảng" 

Đúng là nơi này là trung tâm thương mại của Liyue, sau khi chiến lược phát triển Liyue bằng thương mại đặt ra, nó đã trở thành cảng thương mại lớn nhất của bảy nước. Có rất nhiều tàu vận chuyển cá, tàu vận tải và nhiều nữa. Mình rất thán phục trước sự phát triển nhanh chóng như thế này.

"Ế, chiếc móc sắt lớn bên kia là gì vậy? Em muốn xem thử!"- Teucer

"Đừng chạy lung tung, Teucer!"- Tôi

Tôi đuổi theo Teucer tới chỗ móc sắt để ngắm:

"Chiếc móc sắt lớn quá, đứng gần còn lớn hơn!"- Teucer

"Đây là mỏ neo, dùng để cố định vị trí của con tàu cập cảnh tránh bị gió và sóng đánh bay"- Tôi

"Mỏ neo....Teucer hiểu rồi. Nhưng có thể Teucer nhầm lẫn nó với "Thuyền Trưởng Móc Câu"....."- Teucer gãi đầu

"Hửm, đó là đồ chơi hả?"- Tôi hỏi

"Mỗi lần sinh nhật, anh trai em đều sẽ tặng cho em một món đồ chơi khổng lồ. "Thuyển Trưởng Móc Câu", "Jack Thép Đen", "Tony Sắt".......Tất cả đều được bày ở sân sau của Teucer"- Teucer

"Vậy cái kích cỡ của nó phải to lắm nhỉ....."- Tôi

"Ừm, đúng vậy, cho nên không thể mang theo bên mình, thật tiếc......"- Teucer

"Ai ngờ được vì chuyện riêng của Quan Chấp Hành mà lạm dụng tài nguyên công nghiệp như vậy.....Hóa ra, Teucer xem Thử Vệ Di Tích nhưng đồ chơi không có gì là lạ"- Tôi nghĩ

"Nhưng, Teucer thích "Tiểu Bảo Một Mắt" nhất! Lần này ngoài việc tìm anh trai ra, việc Teucer muốn làm nhất chính là chơi cùng "Tiểu Bảo Một Mắt"! Ê, hình như ở kia bán cá? Em muốn đến đó xem xem~"- Teucer

"Haiz.......đứa trẻ tăng động này...."- Tôi đỡ trán

Thế là đuổi theo Teucer tới chỗ bán cá, nhìn những con cá trên quầy hàng đúng là to thật:

"Thì ra cá ở Liyue trông như vậy sao......nhỏ quá"- Teucer

"Nhóc nói cá ai nhỏ? Còn nhỏ không lo học hành, lại đi chê bai người khác"- Lão Gao

"Ehem, thằng bé chỉ nhìn thôi, có cần phải nghiêm túc với trẻ con như vậy không? Teucer này, cá ở đây đã to lắm rồi, vậy cá em từng thấy rốt cuộc như thế nào?"- Tôi

"Ừm, to gấp 200 lần"- Teucer

"Nghe kích cỡ có hơi phô trương"- Tôi

"Truyền thuyết nhà em có nhắc đến, đó là một loại cá rất ngon. Sau khi anh trai nghe em nói thì đã ra biển bắt cá cho em. Mấy ngày sau, anh trai vác con cá lớn trên vai đem về, em và anh Anthon đều rất vui"- Teucer

"Đúng là anh trai cưng chiều em quá"- Tôi 

"Ở kia có bến tàu em muốn đi xem..........ừm....."- Teucer định chạy tới bên tàu thì dừng lại

"Sao thế Teucer? Em mệt rồi à?"- Tôi

"Em nhớ anh trai......Thời gian gặp anh quá ngắn, không tính không tính! Đưa em đi gặp anh trai đi! Em chơi ở đây đủ rồi!"- Teucer bật khóc

"Được rồi, dù sao chúng ta chơi đủ lâu rồi đi tìm anh trai em nào"- Tôi 

"Tuyệt quá, đi thôi đi thôi"- Teucer vui trở lại

Hình như Childe nói hẹn gặp ở gần Cửa Biển Thanh Hư, biến thành hình dạng Nguyên Tố Phong tôi bế Teucer tới đó, khi đáp xuống thì thấy Childe đang nói chuyện với......Đạo Bảo Đoàn. Nguy rồi nếu Teucer phải chứng kiến anh trai mình làm công việc của Quan Chấp Hành thì thằng bé sẽ thất vọng lắm. Không còn cách nào khác, không thể để đứa trẻ ngây thơ kia buồn được nên tôi đành ra tay.

Giơ tay về phía Đạo Bảo Đoàn, thì đất ở dưới chân chúng trồi lên tôi nắm tay chặt để đất bao bọc chúng lại, rồi hạ tay xuống để chúng bị trói dưới lòng đất mà không bị chết ngạt. Childe nhìn về phía tôi thì tôi đảo mắt để ra hiệu, hiểu ý tôi Childe mỉm cười khi thấy Teucer:

"Woa, không hổ danh là anh trai. Người bán đồ chơi oai quá đi"- Teucer

"Phù, thuận lợi hơn mình nghĩ nhiều....."- Tôi thở phào

"Đại nhân Childe, thì ra ngài ở đây thật!"- Felix

"Này, qua đây nói nhỏ thôi, không thấy tôi đang tiếp "khách hàng" sao?"- Childe

"Khách hàng?........À là thế này, địa phương chỉ định một nhóm Liyue......"- Felix thì thầm với Childe

"Sao mình có cảm giác bồn chồn quá vậy?"- Tôi nghĩ khi nhìn họ thì thầm

"Đợi tôi dặn dò em trai một chút rồi sẽ đi ngay"- Childe

"Anh lại có việc bận sao?"- Teucer

"Đúng vậy Teucer, có một vài "nhân viên bán hàng mới" từ quê hương chúng ta đến, đang chờ anh đến hướng dẫn họ"- Childe

"Woa, là chuyện tốt mà! Sau này Teucer cũng muốn làm nhân viên bán đồ chơi, em đi theo nghe thử được không?"- Teucer hào hứng

"Thằng bé ngây thơ đến cái mức mình thấy tội nghiệp nó với Childe thật sự luôn! Em trai ơi, anh trai của em là Quan Chấp Hành đấy!"- Tôi nghĩ mà muốn gào thét

"Chuyện này.......Teucer còn quá nhỏ, nghe sẽ rất nhàm chán. Chi bằng để Thiên Sứ đưa em đi chơi được không?"- Childe nhìn về phía tôi với đôi mắt cầu xin

"Vứt lại cho tôi tự nhiên vậy hả?"- Tôi chống hai tay lên eo

"Anh phải đi trước đây Teucer, ngoài Teucer ra, rất nhiều người cần gặp anh. Gặp lại sau nhé?"- Childe bỏ đi cùng Felix

Ôi cái tên ngốc này, vì thương em trai nhưng lại không thể không để em trai lại mà đi, tất cả cũng tại anh ta xưng là người bán đồ chơi. Nhưng nghĩ lại thì Childe làm những việc này cũng là vì gia đình, vì không muốn họ tiếp xúc với Fatui nên mới không ngần ngại tới bước này. Tôi cảm thấy có phần thông cảm cho Childe, mặc dù là một Quan Chấp Hành của Fatui đáng ghét đó nhưng vẫn ra dáng là một người anh trai trong mắt Teucer.......

Khoan đã, mải suy nghĩ quá.........Teucer đâu rồi? Tôi nhìn quanh không thấy bóng dáng của đứa trẻ đâu, đừng nói là tới chỗ của Childe chứ? Thế là tôi nhanh chóng đuổi theo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net