Chương mở đầu: Gnosis

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vài ngay sau sự khiến của Phong Ma Long, người dân Mondstadt đang dần khôi phục lại, chúng tôi phải dọn dẹp chiến trường do Hilichurl bày ra, rõ ràng khi cả nhóm đang ở Phế Tích Phong Long hẳn Giáo Đoàn Vực Sâu nắm lấy cơ hội điều khiển Hilichurl tấn công Mondstadt.

Trong lúc dọn dẹp thì có một vài Hilichurl đang tiến tới, Amber định ra tay với chúng nhưng tôi ngăn lại:

"Hãy để đó cho tôi"- Tôi

"Nhưng chúng đông lắm, một mình cậu không thể......"- Amber

"Yên tâm đi, Ryuri bây giờ không còn như trước đâu!"- Paimon

Tôi tiến lên phía trước rồi biến đổi sang hình dạng Nguyên Tố Phong, kéo căng dây chĩa thẳng về mục tiêu, đột nhiên một luồng gió liền tụ lại chỗ tôi. Thay vì bắn về phía trước thì tôi lại chĩa lên trời và thả dây cung ra thì rất nhiều cơn mưa tên gió rơi xuống tiêu diệt hết Hilichurl một cách nhanh chóng. Quay ra đằng sau thì tôi thấy Amber và những kỵ sĩ khác há hốc mồm kinh ngạc:

"Có........chuyện gì sao?"- Tôi hỏi

"........"- Không ai trả lời

"Ờ.......Ừm........Mấy đứa này, chị sẽ đi tìm Venti, cũng đã đến lúc rồi"- Tôi

"Vâng ạ, chị nhớ về sớm đấy"- Aether

Ngay lập tức, Phong Chi Dực xuất hiện đằng sau lưng rồi bay đi thật nhanh.

"Đó có thật là Ryuri không vậy?"- Amber quay sang nhìn cặp sinh đôi

"Chị ấy có thay đổi chút"- Lumine

Hình dạng Nguyên Tố Phong thực sự có lợi, vì thường Phong Chi Dực phải đứng ở chỗ cao thì mới dùng được, nhưng Phong Chi Dực của tôi có Nguyên Tố Phong nên có thể bay lên được. Bay qua những ngọn núi và cánh rừng thì tôi nhìn thấy Venti đang ngồi đó đánh đàn. Đáp xuống đất tôi bước tới:

"Là cậu sao? Đến đón tôi hả?"- Venti

"Đúng vậy, nhưng trước khi đi tôi muốn hỏi"- Tôi

"Là về cậu của nhiều năm về trước đúng không?"- Venti

"Thực ra sau khi đạt được sức mạnh tối đa Nguyên Tố Phong, tôi đã thấy một vài hình ảnh hiện lên, chúng rất quen thuộc nhưng tôi lại không nhớ một tí gì hết"- Tôi

"Cậu mặc dù chính là Crystalline nhưng lại không phải là Crystalline ngày xưa, vì cậu của ngày đó thực sự rất khác. Đến tôi cũng không hiểu tại sao cậu không có ký ức những gì xảy ra trước kia"- Venti

"Đúng là như vậy, mình luôn có một cảm giác đã đánh mất thứ gì trong của bản thân nhưng lại không nhớ nổi"- Tôi nghĩ

"Tôi nghĩ cậu nên tự tìm cho mình câu trả lời, vì hiện tại cậu là Ryuri chứ không phải là Crystalline. Tôi có thể khẳng định rằng, cả đại lục Teyvat này, đặc biệt là những vị thần còn lại sẽ tìm kiếm cậu cho bằng được"- Venti

"Vậy tôi sẽ không yên ổn một lúc nào sao?"- Tôi thở dài

"Không biết, nhưng họ có thể sẽ khó mà chấp nhận một kẻ ngoại lai mang sức mạnh của người rất quan trọng đối với họ"- Venti

"Vậy cậu thì sao?"- Tôi nhìn Venti

"Ha ha ha, cậu đã chứng minh trước mặt tôi rồi mà. Tôi công nhận cậu chính là Crystalline"- Venti bật cười

"Nói có lý, chúng ta nên đi thôi mọi người đang đợi rồi đấy"- Tôi

"Mang tôi đi, tôi lười lắm"- Venti

"Hả.......?"- Tôi nhìn Venti với gương mặt khó chịu

"Đùa thôi mà.......Ối!"- Venti định nói đùa

"Như thế này sẽ an toàn hơn. Bám chắc vào nhé!"- Tôi bế Venti lên

"Từ từ đã, khoan!!!"- Venti

Không chờ Venti nói hết tôi liền bay lên rồi nhanh chóng tới Mondstadt, trong lúc bay cậu ta ôm chặt lấy cổ của tôi không ngừng la hét, khi tới nơi tôi trở lại hình dạng bình thường, đặt Venti xuống trước Giáo Đường ở đó Aether, Lumine, Paimon và Jean đã đợi ở đó:

"Venti tới rồi đây"- Tôi

"Chị về rồi, vất vả cho chị quá"- Lumine

"Nào chúng ta cũng nhau vào trong thôi!"- Tôi

Tôi bước vào bên trong mà không biết vành tai của Venti có chút hồng,ở đó có một nữ tu sĩ đã đợi sẵn chúng tôi ở đó:

"Vị nà là chuyên phụ trách thu hồi Đàn Thiên Không của giáo hội, mục sư tế lễ Barbara"- Jean

"Mong Phong Thần bảo vệ các bạn. Tuy rằng so với Đội Trưởng Đại Diện, có thể tôi không có tư cách nói câu này.......Nhưng, tôi vẫn phải thay mặt Mondstadt cảm ơn sự cố gắng của các vị.....Cũng may là giải quyết trong hòa bình"- Barbara

"Bên Fatui không nói gì, lần này họ mất cơ hội để kiếm với Đội Kỵ Sĩ Tây Phong"- Jean

"Cũng phải thôi sự việc đã trở nên như vậy mà"- Tôi nghĩ

"Các bạn đem Đàn Thiên Không đến chứ? Sự đảm bảo của Đội Trưởng Đại Diện không phải là vô hạn, Đức Hồng Y đại nhân đã thúc giục rồi......."

"Cái đó.......có chút...."- Paimon

3 chị em chúng tôi liếc mắt nhìn nhau không biết phải nói sao:

"Yên tâm, không có tiền thuê đâu, giáo hội luôn có khoản tiền hiến tế"- Barbara

"Vấn đề không nằm ở đó!"- Tôi, Aether và Lumine đều có chung suy nghĩ

Aether giơ ra Đàn Thiên Không đã bị hỏng, Barbara kinh ngạc:

"AAAAA!!! Đàn Thiên Không!!!"- Barbara

"Biết ngay mà......"- Tôi nghĩ

"Đại nhân Barbatos, Barbara cho dù dành cả quãng đời để chuộc tội ngài.......nhưng vẫn không đủ!!!"- Barbara quỳ xuống chắp hai bàn tay

Tôi liếc sang nhìn Venti, chắc cô gái không biết đại nhân Barbatos mà cô ấy nói đang ở ngay đây này.

"Đưa cho chị để chị thử cái này, biết đâu có hiệu quả"- Tôi

"Chị sửa được sao?"- Lumine

"Hi vọng là thế"- Tôi

"Vậy thì tôi sẽ hỗ trợ"- Venti

Lấy Đàn Thiên Không từ tay Aether, tôi và Venti tập trung truyền một chút Nguyên Tố vào trong Đàn Thiên Không. Bản thân tự chuyển sang hình dạng Nguyên Tố Phong, luồng gió tự nhiên thổi lên tụ lại vào Đàn Thiên Không. Chỉ trong nháy mắt Đàn Thiên Không đã trở lại như cũ.

Barbara liền nhận lấy Đàn Thiên Không và ôm vào lòng:

"Tại sao?........Đàn Thiên Không"- Barbara vui mừng

"Để tôi xem nào"- Paimon

"Không được, dù không biết làm sao các bạn sửa lại, nhưng tôi sẽ không để các bạn đụng vào một lần nữa đau"- Barbara tức giận bỏ đi

"Ôi trời ạ....."- Tôi xoa gáy

"Nhưng làm sao chị làm được?"- Aether

"Có sao đâu, chỉ là thêm một chút Nguyên Tố là được rồi, cảm ơn đã hỗ trợ tôi, Venti"- Tôi

"Thực ra, huyễn thuật mà tôi sử dụng để "sửa" Đàn Thiên Không. À, không, là phép thuật giúp cậu.......không đáng tin lắm đâu"- Venti

"Sao cơ?!?!?!?!"- Đồng thanh

Nói xong Venti liền bỏ chạy:

"Tên! Hát! Rong!"- Paimon

Cặp sinh đôi và Paimon đuổi theo, tôi không tin được rằng một vị thần mà lại làm chuyện như thế thì khác gì lừa người dân của mình chứ? Tôi quay sang Jean:

"Yên tâm đi, với một chút Nguyên Tố của tôi thì Đàn Thiên Không vẫn sẽ tồn tại lâu"- Tôi

"Tôi chỉ hi vọng là Barbara sẽ không nhận ra chuyện này, cảm ơn các vị đã giúp đỡ"- Jean

"Không có gì đâu mà"- Tôi

Jean liền bỏ đi, tôi thở dài mệt mỏi có quá nhiều chuyện xảy ra nhưng cũng giải quyết xong rồi.....

*Xẹt*

Một cảm giác bất an đột nhiên hiện trong đầu tôi, tôi có thể cảm nhận được họ đang gặp nguy hiểm, rất nhanh chóng tôi chạy ra ngoài thì thấy Aether và Lumine đang bị khống chế bởi bốn tên Fatui, còn Venti đang bị người phụ nữ lạ mặt đâm vào người lấy ra một thứ kì lạ, rồi ngã xuống đau đớn:

"Venti!!!"- Tôi hét lên

Ngay lập tức người phụ nữ kia quay đầu lại sử dụng sức mạnh băng giá đóng băng cả cơ thể của tôi, cô ta bước tới:

"Đại nhân Signora, con nhỏ đó chính là người đã tấn công thần lúc đó"- Zamenhof

"Hắn còn sống sao? Rõ ràng lúc đó Diluc đã......"- Tôi kinh ngạc

"Hóa ra là ngươi sao, chỉ là một con chuột nhỏ bé.........Thôi bỏ đi, dù gì cũng lấy được Gnosis rồi"- Signora

"Trả đây........"- Tôi cúi đầu

"Mau rút lui, đám Đội Kỵ Sĩ sắp kéo đến rồi"- Signora quay người bỏ đi

"Trả lại đây, trả lại vật quan trọng của Venti đây!!!"- Tôi hét lên

Trong lòng tôi, lúc này tràn ngập sự phẫn nộ và căm thù, tại sao lại tấn công bạn thân của tôi và cướp đi vật quan trọng của cậu ấy chứ?!?!?! Tôi muốn bọn chúng phải trả giá, tôi muốn bọn chúng hối hận, tôi muốn.........giết chúng!!!

"AAAAAA!!!"- Tôi gào lên

Tôi gào lên khiến phá vỡ tảng băng ra vì sức mạnh của tôi, rồi chuyển sang hình dạng Nguyên Tố Phong, cơn gào thét mạnh đến mức khiến bọn Fatui bị đẩy lùi kể cả cặp sinh đôi, đập mạnh vào tường nên khiến Aether và Lumine bị bất tỉnh:

"Thứ sức mạnh kinh khủng gì thế này? Chẳng lẽ ngươi là...."- Signora

Cầm vật tròn trong tay tôi chĩa thẳng về phía Signora:

"Tan biến đi!!!"- Tôi

Nguyên Tố Phong tích tụ lại rồi bắn ra một sức mạnh vô cùng to lớn xuyên qua cả cổng thành Mondstadt tới ngọn núi đằng xa.

Sau đó dùng quá nhiều sức mạnh khiến bản thân trở nên yếu, tôi ngã xuống rồi nhắm mắt lại..........

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net