Chương mở đầu: Mục đích chính

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm nay, mọi người cùng hẹn nhau ở quán rượu mà ngài Diluc đã nói nhưng chúng tôi không ngờ lại gặp một nhân vật quen thuộc

"Hả? Đội trưởng Jean?"- Tôi, Aether và Lumine ngạc nhiên

"Không phải là...........những Nhà Lữ Hành sao?"- Jean

"Trước tiên, người tôi liên hệ không phải chỉ có một. Tiếp đến, vị này chỉ là Jean, không phải đội trưởng Jean. Đây là người mà Kỵ Sĩ Danh Dự như các bạn, cũng không thể tiếp xúc đến"- Diluc

"Thật không ngờ. Tuy rằng nghe chuyện về Đàn Thiên Không, nhưng không ngờ là các bạn.......Vậy thì, sự thanh tẩy của tiến đàn có thể giúp Phong Ma Long hồi phục......việc này cũng là thật sao?"- Jean quay sang nhìn Diluc

"Đúng vậy! Hiện tại ba người họ vì giải quyết việc của Phong Ma Long, luôn là người tích cực nhất. Không hổ danh là những ngôi sao mới của Đội Kỵ Sĩ"- Venti

"Tuy rằng cứ có cảm giác vượt qua giới hạn của pháp luật........."- Paimon

"Sự giải thích hoang đường liên quan đến thần thoại này, khó tin cũng là chuyện thường. Nhưng cũng không sao. Chúng ta có thể bảo nhà thơ biểu diễn bài ca đó lần nữa, để thuyết phục....."- Diluc

"Thôi ngay đi, tôi không muốn nước mắt lại tuôn trào lần nữa đâu, thưa ngài"- Tôi nghĩ mà thấy ghét

"Tôi tin tưởng các bạn"- Jean

"Thuyết phục vị đội trưởng cố chấp.......ừm"- Diluc

"Rồng Đông Phong, Dvalin trong Tứ Phong Thủ Hộ, tôi vẫn không hiểu được nguyên nhân nó phản bội. Nếu như trong trận chiến bảo vệ Mondstadt nhiều năm trước, bị sự xâm hại của máu độc. Sau Khi thức tỉnh lại bị Pháp Sư Vực Sâu khống chế, vậy thì thực sự sẽ trở nên thân bất do kỷ......Những lời này, Đội Trưởng Đại Diện tuyệt đối không thể nói ra. Bị áp lực ngoại giao từ phía Fatui, đội Kỵ Sĩ khó có thể biểu lộ thiên ý với Phong Ma Long. Như vậy sẽ hiểu lầm là dung túng, cho nên tôi chỉ có thể hành động bí mật"- Jean

"Hừ, đây là một trong những nguyên nhân tôi không thích ở đội Kỵ Sĩ. Nhưng tôi lại không ngờ, cô lại tin tưởng những người lạ mặt lai lịch bất minh này........"- Diluc

"Tiền bối nghiêm túc lại cẩn thận, chẳng lẽ cũng không muốn tin tưởng họ sao?"- Jean

"Đã nói đừng gọi tôi là tiền bối.......thôi cũng được, cũng là một phần hợp tác hiếm có"- Diluc

"Tiền bối?"- Tôi, Aether và Lumine

"......"- Jean

"......"- Diluc

"Xem ra có một quá khứ không nên hỏi đến.........."- Paimon

"Ehem, vậy tung tích của Đàn Thiên Không thì sao rồi?"- Tôi ho một cái

"Tuyệt lắm, hóa ra cậu cũng có tài để đánh trống lảng đấy"- Venti cười

"Tung tích của Đàn Thiên Không, thì tôi đoán ra được rồi. Sự xung đội giữa Mondstadt và Snezhnaya, về bản chất là sự xung đột giữa 7 nước và 7 vị thần. Băng Thần thống lĩnh Fatui, đang thèm muốn sức mạnh của Phong Thần để lại....."- Jean

"......"- Venti

"Cho nên họ mới đưa ra yêu cầu tiếp quản thành phố?"- Aether

"Đúng vậy, nếu công khai ngăn chặn ý đồ giết chết Phong Ma Long, vậy thì......Đàn Thiên Không, là sức mạnh duy nhất Phong Thần duy nhất mà họ có được......"- Jean

"Nếu là một thứ như vậy hẳn Fatui phải để ở một nơi nào đó cách xa nơi này, tôi đoán chúng không quá ngạo mạn để thánh vật trộm được ở nơi công khai. Bởi vì như vậy sẽ trở thành nguy cơ ngoại giao nghiêm trọng"- Tôi

"Quan hệ của 7 quốc gia chính là như vậy"- Diluc

"Phần nào mình hiểu được mối quan hệ không tốt giữa các quốc gia cho lắm"- Tôi nghĩ

"Những người phương xa, đã chuẩn bị xuất phát chưa?"- Diluc

"Chúng ta đi thôi"- Tôi, Aether và Lumine

Khi cả nhóm trên đường tới chỗ ẩn nấp của Fatui, trong lúc nhìn những vị kia đi trước thì Diluc nhớ lại cuộc hội thoại riêng với Jean.

----------

(Hồi tưởng)

"Tôi không nghĩ Fatui tới đây chỉ để nhằm tới sức mạnh của Phong Thần đâu"- Jean

"Vậy ra cô cũng biết điều đó sao?"- Diluc

"Đúng vậy, ngoài sức mạnh của Phong Thần thì họ tập trung nhắm tới "người không thuộc thế giới này". Những gì tôi biết, thì Fatui đang hành động trên các quốc gia khác, nhưng chỉ cần có "người không thuộc thế giới này" trong tay thì họ sẽ bỏ qua hết"- Jean

"Bên Giáo Đoàn Vực Sâu cũng nhắm tới người này, mặc dù không biết là ai nhưng người này có tầm ảnh hưởng rất lớn đối với chúng"- Diluc

"Chúng ta phải mau chóng tìm cho ra người này mới được, tôi không biết chuyện gì xảy ra nếu một trong hai bên có người này......"- Jean

"Thực ra, tôi có nhắm tới một người"- Diluc

"Là ai?"- Jean

"Là cô gái lớn của cặp sinh đôi"- Diluc

"Ryuri? Cô gái không kiểm soát được sức mạnh sao? Khoan đã.......không lẽ ý anh là....."- Jean ngạc nhiên

"Đội trưởng cũng nhận ra rồi chứ? Sức mạnh của cô gái Ryuri mạnh một cách phải nói là rất bất thường"- Kaeya xuất hiện

"Hẳn là ngươi có thông tin quan trọng nên mới vào đây đúng không?"- Diluc

"Đừng có nóng vội, còn nhớ vụ hai tên Fatui bị trọng thương chứ? Đều là do một mình Ryuri gây ra đấy, ngạc nhiên chứ?"- Kaeya

"Không thể nào....."- Jean bàng hoàng

"Hừm, còn gì nữa?"- Diluc

"Những vết thương trên cơ thể của hai tên Fatui tuy đã được chữa nhưng còn sót lại nguyên tố nên chúng tạo thành sẹo khó lành. Hiện tại chỉ có thể thôi vẫn còn điều tra thêm, nhưng tôi chắc chắn một điều là cô gái Ryuri đó không phải là mối đe dọa đâu"- Kaeya

"Điều gì khiến anh chắc chắn điều đó?"- Jean

"Trực giác thôi mà, biết đâu được cô gái ấy cũng với cặp sinh đôi chính là những người có thể giải quyết mối thù giữa 7 quốc gia thì sao? Bởi vì họ không biết từ đâu mà xuất hiện cứ như những ngôi sao trên trời vậy"- Kaeya

(Kết thúc)

----------

"Ngài Diluc, ngài Diluc, ngài có ổn không vậy?" - Tôi vẫy tay trước mặt Diluc

Bởi vì tôi luôn cảm thấy có đôi mắt đang nhìn chằm chằm sau lưng, mà người đằng sau lại là Diluc, không hiểu sao khi đến hang ẩn nấp của Fatui thì anh ta cứ nhìn tôi với vẻ mặt đăm chiêu đến vậy. Diluc liền quay đi:

"Tôi ổn, chúng ta vào nhanh thôi"- Diluc đi vào trước

Aether và Lumine quay sang nhìn tôi, tôi giơ hai ra vẻ không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Cả nhóm bước vào bên trong là cả một kiến trúc rộng lớn đã bị bỏ hoang từ lâu, để có thể tra hỏi bọn thủ vệ tất cả đều phải đeo mặt nạ của Fatui.

Đi loanh quanh vẫn không thấy bóng dáng của ai, nên tất cả phải dừng lại để nghỉ ngơi, tôi dựa vào một khối lập phương gần đó để nghỉ thì đột nhiên nó phát sáng lên, bỗng dưng mặt đất chỗ tôi đứng nâng lên cao:

"Oái! Chuyện gì thế này?"- Tôi nhìn xuống dưới

"Chị không sao chứ chị Ryuri?"- Lumine

"Chị ổn, nhưng chắc là không xuống được rồi"- Tôi

"Chúng ta phải mau tìm lối khác thôi, rốt cuộc nơi này có bẫy gì nữa chứ"- Paimon

"Mấy đứa yên tâm đi, chúng ta chia nhau ra rồi sẽ gặp lại ở cuối con đường thôi"- Tôi

"Chị nhớ cẩn thận đấy!"- Aether

"Không sao đâu, chị biết rồi"- Tôi

Thế là tôi đã tách ra khỏi nhóm để tìm đường cho bản thân, phải công nhận là nơi này như mê cung vậy tìm đường cũng khó. Nếu như tôi thử sử dụng cảm nhận Nguyên Tố chắc nó sẽ hiệu quả, nhắm mắt lại rồi đặt những ngón tay chạm vào nhau để cảm nhận. Ngọc trên ngực tôi bắt đầu phát sáng màu xanh, đúng như tôi nghĩ, nếu tập trung thì có thể cảm nhận được Nguyên Tố cho dù rất mong manh.

Rất nhanh chóng tôi đã tìm được đường tới chỗ Đàn Thiên Không.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net