Chương Phong Khởi Hạc Quy: Thần Nữ Hủy Diệt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi chạm tới đáy biển, Beisht hiện nguyên hình của nó không khác gì Osial, có rất nhiều cái đầu. Ryuri chĩa đại kiếm về phía Osial với gương mặt điềm tĩnh. Dường như Beisht cảm nhận được đối thủ trước mặt không phải là kẻ tầm thường. 

"Chị Ryuri!"- Lumine

Cặp sinh đôi và Paimon cùng với một thiếu nữ tóc trắng xinh đẹp xuất hiện đằng sau, Ryuri không quay đầu lại mà chỉ chú ý đến Beisht. Khi họ chạy tới thì bị ngăn cách lại bởi một hàng rào băng sắc ngọn, là do Ryuri tạo nên để họ không thể xen vào cuộc chiến.

"Ta không biết ngươi có hiểu được những điều ta nói không. Nhưng mà ngươi nên ngoan ngoãn trở lại nơi ngươi nên thuộc về đi"- Ryuri

Beisht liền gầm lên một cái, cô hiểu điều đó là gì, Ma Thần từ chối lắng nghe cô vậy nên chẳng có lý do gì cô phải nhẹ tay cả. Con rồng liên tục phóng ra năng lượng từ miệng nó, Ryuri cắm đại kiếm xuống đất thì ngay lập tức sức mạnh của Tuyết Vùi Tinh Ngân phát huy tác dụng, tạo ra lá chắn bảo vệ cô khỏi đòn tấn công.

Tàn Dư Lốc Xoáy tấn công rất nhiều nhưng lại không xi nhê gì càng tấn công lớp phòng thủ càng kiên cố hơn, ngay khi nó mọc ra thêm hai cái đầu nữa thì ngay lập tức Ryuri rút đại kiếm khỏi đất. Đây là khoảng khắc mà cô đã chờ đợi nãy giờ, vung mạnh đại kiếm thì một luồng sáng chói lóa tỏa sáng khắp nơi.

Khi ánh sáng dịu dần thì không thấy bóng dáng của Beisht đâu mà chỉ có một tảng băng ở phsia trước.

"Cái này là......."

"Khủng khiếp quá! Chẳng lẽ Beisht đã bị......"- Paimon

"Không đâu, nó đã bỏ chạy rồi"- Ryuri

"Eh?! Không phải chứ? Chẳng lẽ mọi thứ thành công cốc hết sao. Để nó tấn công bạn liên tục vậy mà!!!"- Paimon

"Chị chỉ làm một chút phép thử thôi mà. Dù sao chị cũng đã lường trước kết quả rồi. Beisht chắc chắn sẽ quay trở lại một ngày nào đó không xa thôi"- Ryuri

"Anou, cô có phải là Ryuri đúng không? Chị của bọn họ?"

Giọng nói của thiếu nữ tóc trắng kia thu hút sự chú ý của cô. 

"Đúng là tôi, còn cô chắc hẳn là Shenhe có đúng không? Lưu Vân có kể cho tôi nghe về cô. Một trong hai đứa trẻ được chính tiên nhân nuôi dạy. Không ngờ lại mang một vẻ gì đó rất giống con hạc trắng"- Ryuri

Đột nhiên mọi thức rung chuyển mạnh mẽ, những tảng đá rơi xuống một lúc nhiều hơn.

 "Có chuyện gì vậy?"- Paimon

"Hình như phép thử của chị có hơi quá tay thật rồi. Vốn dĩ nơi này không được kiên cố cho lắm nên là......bay lên thôi"- Ryuri

"CHỊ RYURI!!!!!"- Aether và Lumine

Nhờ vào biến thành hình dạng Nguyên Tố Phong, nên Ryuri có thể đưa tất cả lên bờ bằng gió.

"Quả thật cô rất mạnh mẽ"- Shenhe

"Quá khen rồi! Ai cũng nói thế về Ryuri, đúng là một người đáng tin cậy mà"- Paimon

"Paimon à, chị đã nói nhiều lần rồi. Chị chẳng mạnh đến thế đâu"- Ryuri

Đúng lúc này Ningguang cùng với một Thiên Nham Quân bước tới hỏi về tình hình ở dưới nước. Liyue hiện tại có thể xem như là vượt qua nguy hiểm thành công, nhưng chỉ là tạm thời thôi vì Beisht đã bỏ trốn và nó có thể quay lại bất cứ lúc nào. Và có vẻ như Lưu Vân đã quan sát mọi thứ từ xa, đây rõ ràng là một thử thách cho Liyue đặc biệt là Shenhe. Để có thể hòa nhập với xã hội thì đây chính là cơ hội.

Mọi chuyện kết thúc bằng việc Shenhe ngăn không cho Lưu Vân kể chuyện hồi còn nhỏ của cô ấy.

__________

Buổi tối ở Liyue, tại Quần Ngọc Các tổ chức tiệc chúc mừng. Bọn họ đều ngồi vào chỗ nơi mà Shenhe đang chờ sẵn ở đó.

"Các vị đều là khách quý của Ningguang tôi. Hôm nay không say không về nhé. Khách không uống được rượu thì hãy chọn thức uống khác. Rượu ngon rất hấp dẫn, nhưng hấp dẫn thì không chỉ có mỗi rượu. Tôi tin rằng cảnh đẹp trên Quần Ngọc Các cũng có thể làm say lòng người"- Ningguang

"Nghe gì chưa? Hôm nay hình như có Yun tiên sinh biểu diễn đó"

"Haha, thật không giấu gì, tôi đến đây là vì lý do này đó! Kịch của Yun tiên sinh tôi chưa bỏ lỡ buổi nào. Vở kịch lần này là "Thần Nữ Hủy Diệt", cha của Yun tiên sinh đó. Tôi háo hức đén nỗi ba đêm rồi không ngủ ngon giấc"

"Ồ, nhìn kìa, Yun tiên sinh lên sân khấu rồi!"

Ở trên sân khấu, vị tiểu thứ bước lên quay lưng về phía khán giả.

.

"Đáng...tiếc...

Cánh hạc đơn lẻ khó thành đôi

Si nhân si oán hận mê cuồng

Chỉ vì tế lễ gây tai họa

Mỹ nhân rút kiếm cứu chúng sinh

Duyên phàm mông lung tiên duyên đậm

Thiên luân tiêu tán ghé phủ tiên

Tơ hồng trói buộc tâm tà niệm

Dấu tích trên tuyết vẫn in hằn

Hạc về không còn trông thấy tổ

Tơ nhện giăng kín lá cờ xưa

Hồng trần nhân quả đã trôi xa

Khói tan

.

Vốn dĩ "Thần Nữ Hủy Diệt" đến đây đã sắp kết thúc

Nhưng hôm nay tôi xin phép thêm vài câu

Biểu diễn cho các vị nghe

.

Khúc hát cao điệu chưa chắc không người hiểu

Tự có tri âm và thanh từ

Hồng anh phấp phới kiếm lưu tinh

Trực chỉ nộ triều tẩy hải thanh

Giờ đây hạc quay về

Trời đất bao la không chỗ tựa

Cô độc rời đi

Hôm nay quay về

Bạn mới người xưa ngồi đầy sảnh

Cùng nhau hội tụ khoảnh khắc này

.

Có thể nói đây là bài về Shenhe, cuộc đời của một đứa trẻ người phàm mang dòng máu gia đình trừ tà, được Lư Vân thu nhận về làm đồ đệ nhưng thời gian trôi qua Shenhe cảm thấy cô đơn. Khi lần đầu tiên tiếp xúc với người khác thì trái tim được mở ra.

"Quá hay luôn! Nếu có cơ hội, Paimon cũng muốn học!"- Paimon

"Rất hay. Và cũng....cảm ơn cô"- Shenhe

"Không có gì, may nhờ có cô, Thần Nữ Hủy Diệt mới có thể hoàn thiện hơn. Kịch sẽ hạ màn, nhưng cuộc sống vẫn tiếp diễn. Tôi tin rằng sau này, cô sẽ tìm được cách để hòa nhập với cảng Liyue"- Yun

"Cảm ơn. Tôi nghĩ, tôi đã tìm được "thời cơ" để thay đổi rồi" -Shenhe

"Tôi thì không nghĩ là nhanh vậy đâu"- Ryuri

Bỗng dưng có một người đang trong tình trạng nửa say nửa tỉnh bước tới.

"Yun tiên sinh....hức....thì ra cô ở đây. Hở? Cô gái tóc, tóc trắng này trông đặc biệt, giống như tiên nhân vậy. Lẽ nào cô chính là vị thần nữ đó? Còn đây, đây chẳng phải là cặp sinh đôi Aether và Lumine cùng với chị cả Ryuri danh tiếng lừng lẫy sao? Hì hì, xem ra lần này không uổng công đến đây rồi......Không ngại kê thêm ghế chứ, nào chúng ta cùng trò chuyện đi....."

"....."- Shenhe

"Bắt đầu rồi đây"- Ryuri nghĩ

"Nếu ngươi không muốn dùng mũi và mắt để uống hết số rượu này thì tốt hơn hết là biến khỏi đây đi"- Shenhe

"Cảm giác quen thuộc này......dường như đã trở lại khi tôi gặp Shenhe lần đầu tiên rồi"- Paimon

"Có vẻ như vẫn còn một chặng đường dài phía trước nhỉ?"- Aether

"Ấy! Cô muốn làm gì!"

"Bình tĩnh, Shenhe. Bình tĩnh nào...."- Paimon

Tiệc tùng vui vẻ đến lúc tàn, ai nấy đều trở về nhà để nghỉ ngơi sau một ngày dài bận rộn.

"Ryuri, cô có thể dành chút thời gian được không?"- Shenhe

"Được thôi, dù sao thì tôi cũng đang rảnh"- Ryuri

Trên đường trở về chỗ Lưu Vân, cả hai người họ không nói một lời mà chỉ im lặng, Ryuri cũng quá quen với bầu không khí này rồi chi bằng để người mở lời là Shenhe.

"Nói thật thì tôi rất tò mò về cô. Sư phụ thường nói rằng cô là người hiểu tâm lý người khác mà không cần tới bất cứ thủ đoạn nào, có thể cho tôi biết làm thế nào không?"- Shenhe

"Cũng không có gì đặc biệt cả, tôi chỉ đơn giản là "lắng nghe, "thấu hiểu" và "chia sẻ" người khác thôi. Chỉ cần lắng nghe tâm tư của họ, thấu hiểu trái tim của họ, chia sẻ với họ mà thôi. Ban đầu sẽ rất khó khăn vì trước kia bản thân luôn sống trong cô độc, nhưng nếu như mở lòng hơn với người khác thì biết đâu được sẽ có người hiểu được mình"- Ryuri

"Hóa ra là như vậy, không ngờ lại lằng nhằng đến vậy. Tôi hiểu rồi, nếu là như vậy tôi sẽ cố gắng mở lòng với mọi người hơn"- Shenhe

"Vậy thì tốt quá rồi"- Ryuri

"Nếu vậy thì cô có thể nắm lấy tay của tôi được không? Nắm tay ấy"- Shenhe

"À ờ, được thôi"- Ryuri

Ryuri chìa bàn tay về phía Shenhe, cô ấy nhẹ nhàng nắm lấy tay của Shenhe. Cảm giác lạ lẫm này lần đầu tiên Shenhe được cảm nhận, bàn tay của Ryuri nhỏ hơn bàn tay của mình. Nhưng lại đem tới sự ấm áp thật sự muốn chìm đắm vào đó.

Shenhe định thần lại thả tay Ryuri ra.

"Cảm ơn cô, dù sao đã muộn rồi. Cô còn phải trở về nữa"- Shenhe

"Cô nói đúng, vậy thì chúc ngủ ngon. Hẹn có duyên gặp lại nhé Shenhe"- Ryuri

"Hẹn gặp lại"- Shenhe

Nhìn bóng hình thiếu nữ đó rời đi, Shenhe nhìn vào lòng bàn tay còn chút hơi ấm của Ryuri. Liệu đây có phải là cảm xúc mà sư phụ Lư Vân đã nói với cô không?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net