Chương Phong Khởi Hạc Quy: Trùng tu Quần Ngọc Các

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ryuri nhìn cuốn lịch đặt trên bàn cô thấy sắp tới Tết Hải Đăng một lần nữa rồi, hi vọng là năm nay sẽ có thêm điều gì đó. Cô nhớ lại sau sự kiện Ma Thần Osial thì Ningguang có vẻ bận hơn bình thường nhiều, với tư cách là một Thất Tinh của Liyue đây là điều hiển nhiên. Nhưng mà điều này khiến cô có đồng cảm và muốn giúp đỡ.

"Nhắc đến Tết Hải Đăng......có lẽ mình sẽ lấy làm cái cớ nhỉ?"- Ryuri nghĩ

Vào sáng ngày hôm sau, nhóm chị em Nhà Lữ Hành tới Liyue, quả nhiên là ở đây đang bày trang trí cho Tết Hải Đăng, lần này có vẻ Ryuri bận rộn hơn nhiều nên cô ấy đã rời đi để gặp Ningguang vì nhận nhiệm vụ.

Bọn họ cảm thấy có chút vắng bóng khi thiếu Ryuri, Aether và Lumine vốn dĩ đã chu du khắp nơi cùng nhau nhưng mọi thứ đã tuyệt vời hơn khi có thêm cả Paimon và người chị Ryuri ở đây. Thế nên họ liền đi hỏi người mà có kiến thức rộng rãi nhất ở Liyue, vị cựu thần đã làm giả cái chết của mình giờ đây dưới cái tên người trần, Zhongli.

Anh ta sẽ cho họ lời khuyên gì đó ít nhất là một lời động viên để Ryuri dành thời gian với họ.

"Tôi không thể khuyên bảo nổi cô ấy đâu"- Zhongli

"Hả? Tại sao?!"- Paimon

"Nhưng anh là người hiểu rõ nhất về chị ấy mà"- Aether

"Anh thực sự không đưa ra một ý kiến nào sao?"- Lumine

"Không phải là không được mà là không thể, Ryuri là người rất đồng cảm với tất cả mọi người. Ba người đã ở cạnh Ryuri lâu như vậy thì chắc hẳn hiểu được một phần con người cô ấy là như thế nào"- Zhongli

"Đúng là Ryuri lúc nào cũng sẵn sàng giúp đỡ người khác và cô ấy không ngần ngại khó khăn"- Paimon

"Và rất là liều lĩnh đến mức làm bản thân lúc nào cũng trong tình trạng bó bột"- Aether và Lumine

"Cô ấy là người như vậy đấy, luôn sẵn sàng vì người khác. Cô ấy luôn là người tiên phong dẫn đầu, nên nhiều người luôn đặt niềm tin vào cô ấy......Kể cả tôi cũng vậy"- Zhongli

"Một người học sâu hiểu rộng như Zhongli mà cũng đặt niềm tin vào. Điều này nghe hơi hoang đường nhé!"- Paimon

"Cũng đâu có gì là lạ đâu"- Zhongli

Khoan đã nào......

Hình như cặp sinh đôi cảm thấy có cái gì đó không đúng thì phải, biểu cảm của anh ta giống như là đang che giấu điều gì đó, mà sao quen quen. Họ nhớ lại những người mà họ đã gặp, từ Mondstadt đến Liyue và Inazuma thì đi đến đâu người người chỉ nhìn về phía Ryuri. Anh em họ công nhận một điều là chị Ryuri của họ càng ngày càng xinh đẹp hơn, không có gì là lạ nếu như hằng ngày mỗi lần đến gặp Katheryne là nhận được một vài bức thư sặc mùi tỏ tình.

Nhưng chưa thể đưa kết luận ngay được, họ phải xác nhận xem đã.

"Tiên sinh, nếu anh không cảm thấy phiền thì tôi có thể hỏi một câu này không?"- Aether

"Cứ tự nhiên"- Zhongli

"Chị Ryuri......là gì đối với tiên sinh?"- Aether

Zhongli liền ngừng việc uống trà lại, anh ấy đặt nhẹ tách trà xuống rồi ngước lên nhìn bọn họ. Mọi thứ xung quanh dường như chìm trong tĩnh lặng, giống như cả thế giới đều biến mất chỉ có mỗi họ là tồn tại. Anh ấy nhìn phản chiếu gương mặt trong tách trà, lưỡng lự một hồi lâu mới nói.

"Tôi đối với cô ấy......cũng chỉ là bạn bè mà thôi. Tôi chắc cô ấy cũng nghĩ như vậy, trước kia hay bây giờ cũng chỉ là ở mức đó không vượt quá giới hạn. Tôi, à không, có lẽ tất cả thế gian cũng không bao giờ có thể sánh bước cùng cô ấy được, bởi vì đó là những điều rất viển vông"- Zhongli

"Vậy nên chúng tôi luôn có cảm giác khoảng cách giữa chúng tôi và chị Ryuri có một sức mạnh vô hình nào đó. Càng đến gần thì chị ấy lại càng xa cách hơn, cho dù có cố gắng đến mấy thì không thể nào với tới chị ấy được"- Lumine

____________

Ryuri đến nơi để làm việc với Ningguang, cô rất ấn tượng về cách mà Ningguang giao tiếp với đối tác, xử lý công việc cũng rất nhanh và gọn gàng. Điều này làm cô liên tưởng tới đàn chị cấp trên của cô, khi mới vào làm việc thì chỉ có đàn chị là người hào phóng giúp đỡ cô ấy khi gặp khó khăn, Ryuri liền bật cười nhẹ.

"Sao vậy? Cô có chuyện gì vui vẻ sao?"- Ningguang

"À không, chỉ là chuyện cũ thôi mà. Công việc hôm nay cũng gần xong rồi đấy nhỉ, trước khi Tết Hải Đăng đến thì lịch trình ngày mai tôi sẽ sắp xếp sao cho hợp lý, vào giờ bắn pháo hoa thì cần phải hạn chế công việc"- Ryuri

"Không ngờ những việc này mà cô làm quen nhanh thật đấy. Hẳn là phải được đào tạo rất tốt mới làm được, bình thường người làm của tôi phải mất vài ngày mới làm quen được"- Ningguang

"Lời khen của Ningguang tôi không dám nhận, trái lại tôi rất ngưỡng mộ cô đấy. Cô đã rất cố gắng công việc làm tròn trách nhiệm với tư cách là một Thất Tinh Liyue, được người người đều tôn trọng. Bản thân cô đã tự mình vươn tới vị trí này thực sự không chỉ là may mắn mà còn là sự kiên trì và đấu tranh không ngừng nghỉ"- Ryuri

Ningguang ngỡ ngàng khi nghe điều đó, từ khi còn bé cô ấy đã phải sống rất chật vật tìm đủ mọi cách để có thể sống ngày qua ngày. Từ việc buôn bán nhỏ cho đến mở gian hàng lớn, cuối cùng là trở thành một người có quyền lực nhất nhì ở Liyue, là con dân của Nham Vương Đế Quân đương nhiên là cô ấy luôn nghe theo lời của vị thần.

Khi Đế Quân đã ra đi một cách đột ngột như vậy khiến cô rất rối ren một thời gian, trước kia cô nhận lời chỉ dẫn của thần mà chưa đề phòng trường hợp nếu thần biến mất thì cô sẽ làm gì. Lời nói của Ryuri giúp cô giác ngộ được phần nào, cho dù không có thần thì bản thân chính Ningguang cùng với những người khác có thể bảo vệ Liyue.

"Giấy tờ cũng đã hoàn thành xong rồi đây. Bây giờ tôi phải đi làm công việc tiếp theo ở gần bến cảng đúng không?"- Ryuri

"À đúng vậy, cũng chỉ là đi khảo sát gian hàng mà thôi. Sau khi hoàn thành việc đó thì cô có thể nghỉ là được rồi"- Ningguang

"Hẹn gặp lại nhé, Ningguang. Đúng rồi, cô đừng có quá sức đấy, nhớ đi ngủ sớm, thức ăn tôi đã làm sẵn rồi cô hãy ăn nhé!"- Ryuri

Nói xong Ryuri liền bỏ đi thì ngay sau đó món ăn được mang lên, tất cả món ăn đều bồi bổ sức khỏe còn có cả thịt Mora mà Ningguang thích nữa. Như thế này chẳng phải là quá chu đáo sao? Thật sự là khiến người khác cảm thấy khó xử mà.

Sau khi rời đó, Ryuri còn suy nghĩ những việc làm sắp tới nữa, bởi vì Ningguang sẽ xây lại Quần Ngọc Các. Từ sau khi đánh bại Osial không biết thời gian trôi qua bao lâu rồi, sau vụ việc đó thì Fatui đã rút lui bớt người ở Liyue tránh gây xung đột. Cô nhìn về phía biển đang đánh sóng rì rào đều đều, gió thổi mang theo mùi hương của biển thật thoải mái. Nhưng ngay sau đó cô nghe thấy một âm thanh gì đó rất là lạ, mặc dù đây chẳng phải điều mới mẻ gì bởi khả năng lắng nghe của cô. Cái thứ âm thanh này giống như là đang cố vùng vẫy khỏi xiềng xích trói buộc.

"Không lẽ nào......Beisht. Mình hiểu rồi......"- Ryuri liếc nhìn về phía nơi mà Ningguang


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net