Chương Quần Đảo Táo Vàng: Bí ẩn Đại Ma Vương!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một cái lều lớn xinh xắn, cùng với những chiếc ghế biển, cần câu cá, những quả bóng rất đáng yêu, sò biển đạt trên giá, một chiếc máy phát đĩa than, những chiếc thùng gỗ đựng nguyên liệu. Mọi người vô cùng ngạc nhiên.

"Woa!"- Klee hào hứng chạy vào

"Đây là....Đợi đã, tôi bối rối quá, đây là gì?!"- Jean

"Cả hòn đảo này, đúng là giống như rương quà chứa trong cả vỏ năng lượng vậy....."- Barbara

"Trong đó hình như có gì đó, có muốn qua đó xem thử không?"- Albedo

Tất cả đến gần chiếc máy phát đĩa than thì nó hoạt động.

"Cô gái tà ác, ngươi cuối cùng cũng đã đén rồi. Ta chờ ở đây lâu đến phát chán luôn rồi đó! Ngươi dám đối đầu với Ma Vương Dodo, quả đúng là dũng cảm! Sự dũng cảm này đáng khen ngợi đấy, nhưng đã không còn ý nghĩa nữa, bởi vì....."- Đại Ma Vương Dodo

"Bởi vì sao?"- Ryuri

"Bởi vì Đại Ma Vương Dodo ta đây chính là mẹ của con, Alice!"- Alice

"Ơ, mẹ!"- Klee

"Alice....là người đã viết quyển "Hướng Dẫn Du Ngoạn Teyvat" sao?!"- Paimon

"Klee, còn các vị đã cùng Klee đến đảo này nữa, xin chào. Thế nào, hòn đảo này vui chứ? Có ánh nắng và bãi biển, đây là nơi tuyệt vời để nghỉ hè đúng không? Không cần tim nữa, mẹ đang không có ở đây. Cỗ máy đang nói chuyện phía trước chính là "Máy Ghi Âm Alice" do mẹ phát minh, có thể gửi đi tình yêu của mẹ!"- Alice

"Hử? Đây đúng là...."- Kaeya

"Chà, cô làm các cháu cảm thấy sợ không? Xin lỗi nhé, Klee nhà cô rất thích đồ chơi nên người làm mẹ như cô cũng phải chiều theo nó chút"

"Số đồ chơi này không ít đâu cô à!"- Paimon

"Mẹ....mẹ sao?'- Razor

"Lần này tiếc là không hể gặp mặt, nhưng cô vẫn sẽ như ngày xưa, luôn trông chừng các cháu"- Alice

"Không ngờ lại là cô Alice! Sơ ý thật...."- Jean

"Các cháu có lẽ cảm thấy kỳ lạ rằng tại sao một người mẹ xa nhà lại cất công xây dựng một công viên trên biển này đúng không?"- Alice

"Bởi vì cô đã đến hòn đảo này và thấy ấn tượng cảnh đẹp nên muốn cho chúng cháu đến có đúng không ạ?"- Ryuri

"Bingo! Đúng rồi đó, thật thông minh!"- Alice

"Mẹ của Klee cũng là một người rất tự do nhỉ...."- Paimon

"Ha ha, có phải có ai đang nói xấu cô không?"- Alice

"Ủa? Không không có! Cô ấy có máy nghe lén sao?"- Paimon

"Cô ấy không cần làm như vậy"- Jean

"Cô Alice là một ma nữ rất thần bí và đầy quyền năng. Cho nên đừng ngạc nhiên quá, cô ấy là người như vậy đó"- Albedo

"Mọi người có lẽ đang thắc mắc, những lá thư đó là gì, những con thuyền đó là gì, cổ vật nối với vô năng lượng nữa....Hừm, cô cũng thấy hơi khoa trương thật, nhưng chỉ có vậy mới mời được mọi người đến, đúng không nào? Hòn đảo này vốn cũng có rất nhiều câu chuyện của nó, cư dân bản địa, tàu đắm, máy móc thần bí.....Nếu như không sắp đặt như vậy thì hơi lãng phí quá rồi. Để cô đoán xem, những người nhận được thư đều đã ở đây rồi đúng không. Kaeya, Diluc, Razor, Jean, Barbara....Có cả Albedo thông minh, ba nhà lữ hành bí ẩn chị lớn Ryuri, cặp sinh đôi Aether và Lumine, Paimon người bạn đồng hành tốt nhất nữa. Các cháu đến đây để chơi với Klee. Cảm ơn vì đã cho Klee một ngày hè đáng nhớ. Mọi thứ trên đảo đều là quà của cô dành cho các chái. Sau khi nghe được đoạn ghi âm này có lẽ cô đã ở nơi khác rồi. Cuộc sống lữ hành là vậy, tuy bận rộn nhưng rất thú vị, hỏi thử Những Nhà Lữ Hành bên cạnh sẽ biết thôi"- Alice

"Cô Alice là do quá bận không thể ở bên Klee nên mới làm vậy đúng không....."

"Nếu các cháu đang suy nghĩ đến những chuyện sâu hơn nữa, thì cô cần phải nói rằng mọi chuyện không phức tạp như vậy. Cô thích thành Mondstadt là bởi vì tự do chính là ước mơ của hai mẹ con cô. Nguyện vòn của cô rất đơn gian, hy vọng Klee sẽ trưởng thành trong sự lương thiện và hiếu kỳ, chỉ cần nó muốn, là nó có thể đi bất cứ đâu, làm bất cứ chuyện gì"- Alice

"Thì ra....đây là phong cách sống của cô Alice, thật xin lỗi"- Jean

"Đúng là một người mẹ có cá tính"- Paimon

"Ừm! Mẹ là người mẹ tốt nhất! Mẹ ơi, lần này con đi đánh cá, đi thuyền, bơi lội, chơi vui lắm! Mọi người xung quanh cũng rất tốt, rất dịu dàng với Klee! lần sau mẹ cũng đến đây chơi với con nhé!"- Klee

"Ngày hè.....Nói đến ngày hè mới nhớ, khi mẹ đến hòn đảo này cũng là vào mùa hè. Ngồi trên bãi cát trắng nghe tiếng sóng vỗ, trong khoảng khắc mẹ nhớ đến con. Klee, con sinh ra vào mùa he, là món quà của biển và gió tặng cho mẹ. Mẹ cảm thấy rất vui vì điều đó. Cho nên mẹ đã cất công cải tạo di tích cổ của nơi này thành công viên mùa hè, dùng danh nghĩa Đại Ma Vương Dodo để mời con đến. Trong truyền thuyết có nói ở đay có một quần đảo kỳ lạ là Táo Vàng. Nó chất chứa những giấc mơ tươi đẹp của mọi người. Mẹ thích câu chuyệ này, nên cũng muốn chia sẻ nó với con. Vì vậy mẹ tặng con bãi biển xanh biếc, bãi cát trắng muốt, và công viên tuyệt vời....Và cả những người bạn quan tâm đến con nữa"- Alice

"Vì vậy pha mới có ba mảnh đúng không......Màu đỏ của cánh hoa, màu xanh của sóng biển, màu vàng của lá thu...."- Bảrbara

"Có thể dưới góc nhìn của cô Alice, quần đảo chính là viên pha lê thứ tư......Một "Pha Lê Mùa Hè" màu lục bảo"- Jean

"Klee, con và mẹ đều thuộc tộc có tuổi thọ dài. Thời gian đối với chúng ta mà nói chỉ như một cơn gió, thoáng qua là sẽ kết thúc. Trong cuộc đời dài này, cha mẹ chẳng qua cũng chỉ là một chặng đường của con cái. Cho dù không muốn rời xa đi nữa, thì cũng sẽ có ngày con cái phải đi trên con đường của riêng mình. Klee, mẹ sẽ luôn yêu thương con, và ngoài mẹ ra, con vẫn còn có nhiều người bạn tốt xung quanh. Những người bạn bên con, những người thầy dạy con, dù cho có nguy hiểm nhưng vẫn đến hòn đảo này vì con.....Mùa hè thuộc về mọi người. Cho dù cuộc sống có thay đổi thế nào thì mùa he vẫn sẽ không biến mất, như tình yêu con người với nhau vậy. Hi vọng sau này đi đâu con cũng sẽ ghi nhớ, vẫn còn có nhiều người yêu thương con như vậy. À đúng rồi, pử nhà con nhớ phải nghe lời anh Albedo nhé, mẽ sẽ thường xuyên đến thăm con. Thực ra, mỗi khi rảnh rỗi, mẹ liền về thăm Klee và mọi người ngay. Hì hì, chắc không ai phát hiện đâu nhỉ?"- Alice

"Vẫn như xưa nhỉ, dì Alice"- Albedo

"Cũng sắp hết thời gian rồi, tạm nói tới đây thôi. À đúng rồi, cô đã tốn rất nhiều công sức cho việc này, các cháu chơi nhiệt tình nhé! Vậy thì mọi người, và cả Klee của mẹ, hẹn gặp lại nhé!"- Alice

"Tạm biệt mẹ!"- Klee

"Hình như Klee rất là vui"- Aether

"Hi hi.....Đại Ma Vương chính là mẹ, không biết tại sao Klee cảm thấy rất vui! Bất luận là người mẹ có làm nổ tung cả Mondstadt, hay người mẹ bị giam cầm, hay người mẹ đều viết thư cho mình......Klee đều rất thích!"- Klee

"Klee không còn cảm thấy cô đơn nữa sao?"- Lumine

"Không đâu, vì mẹ là đại ma nữ lợi hại nhất, bất luận ở đâu mẹ sẽ bên cạnh Klee, không để Klee cảm thấy buồn đâu! Klee thích mẹ nhất nhất nhất luôn! Những Kỵ Sĩ Danh Dự có thích Klee không?"- Klee

"Đương nhiên rồi!"- Ryuri, Aether và Lumine

"Klee cũng rất thích anh chị, anh chị cũng phải ở bên cạnh Klee chơi thật vui vẻ nhé, nếu không, mẹ sẽ cảm thấy rất tiếc! Em có rất nhiều Bom Nảy, còn có cả Dodoco nữa......em sẽ dắt anh chị đi bơi, nổ cá!"- Klee

"Đi cùng Klee đúng là rất vui!"- Paimon

"Nào, chúng ta đi thôi!"- Klee

"Đừng để Klee phải chờ lâu nữa, chúng ta mau đi thôi!"- Paimon

Cuối cùng thì tất cả mọi người đều tận hưởng một kỳ nghỉ hè ở Quần Đảo Táo Vàng, chơi bóng chuyển, câu cá và nổ cá. Đương nhiên không thể thiếu những bữa ăn sau khi chơi mệt, Ryuri có trách nhiệm cho việc này.

"Mọi người mau ăn lấy sức để chơi đi!"- Ryuri

"Món gì vậy?"- Paimon

"Đầu tiên để tiếp nước cho cơ thể sẽ có dưa hấu rưới sữa chua và hoa quả lên" Ryuri

"Ưm.....ngọt và mát lạnh quá!"- Barbara

"Tiếp đó chính là thịt nướng quệt sốt đặc đã được chế biến đơn giản"- Ryuri

"Ngon đấy, giá như có đồ uống nữa thì tốt"- Kaeya

"Có chứ! Rượu Sangria.......Đương nhiên là không có cồn đâu, đừng có tưởng chỉ là cái tên thôi. Được làm từ hoa quả táo, chanh và cam rồi nước nho, để lạnh rồi sau đó đổ nước ngọt có ga vào là uống được"- Ryuri

"Không đến nỗi tệ"- Diluc

Ryuri bước tới gần cái nồi lớn khi mở nắp ra thì mùi mặn mà của hải sản lan toả.

"Món chính của chúng ta......chính là lẩu hải sản!"- Ryuri

"Ực......mùi thơm quá!"- Paimon

Vui chơi từ sáng đến chiều tối họ rất hưởng thụ bầu không khí của mùa hè này.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

Khi đã đến lúc về Ryuri nghĩ tới việc mang đống này về Mondstadt vì để ở đây sợ rằng sẽ bị sóng biển đánh trôi đi. Thế là cô thu dọn chúng lại, cô nhận ra máy phát đĩa than vẫn còn hoạt động, đáng lẽ ra nó phải kết thúc từ lâu rồi. Ngay lúc định nhấc kim nhạc lên.....

"Ryuri, cô có điều này muốn nói với riêng cháu. Chỉ riêng mình cháu thôi"- Alice

"Cô Alice?"- Ryuri

"Sau những gì cô nói thì nó sẽ tự động xoá khỏi ghi âm. Vì cô không muốn bất kỳ ai biết kể cả Albedo hay con gái Klee của cô. Ryuri, cô thực sự không thể nhìn ra được điều gì từ cháu bởi vì cháu vốn dĩ không phải là một đứa trẻ bình thường. Vật tròn mà cháu có trong tay, được biết đến là một chiếc mề đay"- Alice

"Mề đay?"- Ryuri

"Mề đay vốn dĩ là một chia ra làm hai mảnh, cháu giữ nửa này còn nửa còn lại ở đâu thì cô không biết nhưng nó tượng trưng cho sự cân bằng cho chính cháu. Khi hai mảnh bị chia ra thì linh hồn cũng sẽ bị chia ra làm hai, sự cân bằng của cả hai sẽ mất kiểm soát sức mạnh, sẽ dễ bị cảm xúc chi phối tâm trí. Hãy hứa với cô, Ryuri, cháu là đứa trẻ mạnh mẽ nhưng đôi khi cũng phải có giới hạn của nó, đừng một mình tự gánh vác trách nhiệm lên vai, đừng nhận hết mọi đau khổ về phía mình. Đó là điều cô muốn nói!"- Alice

Ngay sau đó thì đoạn ghi âm ngừng lại, Ryuri nắm chặt lấy lòng bàn tay. Cô hiểu Alice đang nói điều gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net