Chương Quần Đảo Táo Vàng: Thăm dò biển

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một con thuyền nhỏ đi giữa làn sương dày đặc, bầu không khí mang vẻ thần bí khiến ai cũng phải lo lắng ngoại trừ một người.

"Hm hm hm~"- Ryuri

Trong lúc lái thuyền đi theo chiếc đèn hiệu, cô ngân nga bài hát để làm bầu không khí bớt căng thẳng hơn.

"Sao trông chị có vẻ vô tư thế?"- Lumine

"Hả? Thì khi lái thuyền phải luôn giữ cái đầu lạnh để không bị căng thẳng, nếu không thì sẽ rất nguy hiểm đấy"- Ryuri

"Chị lái mượt mà thật, có phải chị đã từng lái thuyền rồi không?"- Aether

"Đâu có, đây là lần đầu tiên chị lái một con thuyền mà. Bám chắc vào nhé, chị tăng tốc đây!"- Ryuri

"Ối!"- Aether và Lumine

Cô xoay chiếc bánh lái rất nhanh chóng để né tránh bọn quái đang lênh đênh giữa biển bởi vì cô không muốn cả nhóm gặp rắc rối vởi chúng, nhưng cũng không tránh được con thuyền cứ liên tục đung đưa khiến những người ngồi trong đó bị ngả theo.

Thực ra là cô ấy đã nói dối, trước kia cô không chỉ kiếm được bằng lái xe máy, xe ô tô mà còn kiếm được cả bằng lái tàu thủy và máy bay. Vì thân là một người làm nghề phiên dịch cô phải đi nhiều nơi trên thế giới, một phần là vì muốn học còn đa phần còn lại trong trường hợp khẩn cấp thì phải có người lái thay hộ, đó chính là quy tắc cơ bản khi đi vòng quanh thế giới.

Khi đi theo đèn hiệu cập bến một hòn đảo, tất cả bọn họ đều lên trừ Ryuri bởi vì cần có người ở lại đây trông thuyền nếu không sẽ bị bọn quái vật quậy phá. thế là họ đành miễn cưỡng để Ryuri ở lại.

Trong lúc đang chờ đợi họ, cô liền đứng lên thuyền rồi nhìn xung quanh, tuy bị bao phủ bởi sương mù, nhưng cô cảm nhận được có thứ gì đó đang ở rất gần. Một thứ gì đó không phải là một sinh vật sống thông thường, cảm giác nó không thuộc về Mondstadt hay Liyue.

*Bùm Bùm*

Một tiếng nổ vang lên trên đỉnh đảo, cô chắc chắn là do Klee gây ra, một đống bọn Hilichurl rơi từ trên cao xuống biển mà chết đuối.

"Wao, chắc bom mạnh hơn nhiều so với lần trước thì phải, chắc kiểu này Jean sẽ mệt mỏi lắm đây......"- Ryuri

Sau khi thắp sáng được cột sáng đầu tiên rồi tới hai cột sáng còn lại, cô cũng thu thập được những ốc biển rồi lắng nghe xem chúng đang thu lại giọng nói của những ai. Quả thật cô nghe khá nhiều chuyện kỳ bí mà trước đây chưa có ai để ý đến.

Cuối cùng thì cả ba cột đèn đã được thắp sáng, họ nhanh chóng tới nơi cao nhất để quan sát xem, đương nhiên là Ryuri sẽ mang từng người lên vì leo trèo quả thật rất mệt.

"Ôi trời, thôi không ngờ được cô trong hình dạng Nguyên Tố Phong lại lạ đến vậy, quả thật bay nhẹ nhàng hơn rồng"- Barbara

"Được bay thích quá!"- Klee

"Mọi người ổn là vui rồi"- Ryuri

"Nhìn kìa! Sương mù tan rồi"- Lumine

"Thì ra phong cảnh ở đây đẹp đến vậy!"- Paimon

"Bốn ngọn đèn.....đều đã được thắp sáng, không biết tiếp theo sẽ còn thử thách gì"- Jean

"Dù biết chuyện sẽ không nhẹ nhàng như vậy, nhưng không thể không bắt đầu tận hưởng mùa hè"- Barbara

"Klee muốn đi bắt cá!"- Klee

"Klee, ở đây không phải Thành Mondstadt, phải chú ý an toàn"- Jean

"Ừm, Klee biết rồi....Paimon, đợi đến khi gặp Đại Ma Vương Dodo, chúng ta sẽ cùng thuyết phục hắn rồi đi bắt cá nha!"- Klee

"Đại Vương Dodo....Rốt cuộc là cái gì chứ?"- Jean

"Hình như Đội Trưởng Jean rất lo lắng"- Aether

"Đúng vậy, tôi cũng là lần đầu tiên đến đây. Nói như vậy không công bằng với Klee cho lắm, nhưng trách nhiệm đầu tiên của tôi là phải bảo vệ mọi người, sau đó mới tìm tên đại ma vương kia. Hơn nữa, một bức thư bất ngờ, một hòn đảo bình thường không thể đến. Mọi thứ quá trùng hợp, lời mời như vậy, sao lại gửi đến một đứa trẻ?"- Jean

"Đúng là khó hiểu.....Ừm, đến em cũng không thể lơ là"- Barbara

"Mọi người tốt nhất là nên nghỉ ngơi một chút đi dù sao thì bay tới đay bằng rồng rồi phải đi thắp sáng cột đèn nên chắc hẳn ai cũng mệt rồi, tôi sẽ quay lại sớm thôi"- Ryuri

"Cô định đi đâu sao Ryuri?"- Jean

"Đương nhiên là đi thăm dò rồi, với sức chịu đựng của tôi thì khỏi phải lo lắng lắm đâu, đi bằng thuyền nên cũng yên tâm. Đội Trưởng Jean cũng nghỉ ngơi đi, không cần lo lắng cho tôi đâu"- Ryuri

Thế là cô nhảy từ tên cao xuống biển rồi bơi tới chỗ thuyền để rời đi.

"Cô ấy lúc nào cũng như thế sao? Liệu có ổn không vậy?"- Barbara

"Chũng tôi cũng nói với chị ấy nhiều lần rồi, nhưng có vẻ như chị ấy luôn cố gắng làm hết mọi việc"- Lumine

Ngồi trong thuyền, cô đi một hồi rồi lại dừng lại để nhìn xuống biển.

"Vì không có Nguyên Tố Thủy nên mình chỉ có thể dùng Nguyên Tố Phong để xuống biển, mặc dù không biết mình giữ được bao lâu trong áp lực của nước"- Ryuri

Chuyển sang hình dạng Nguyên Tố Phong rồi nhảy xuống nước, cô bơi sâu xuống biển càng sâu thì cô càng cảm thấy áp lực nước đang ép cô. Cô cố gắng một chút nữa thì nhìn thấy một thứ gì đó ở dưới nước.

"Đây.....Đây là....."- Ryuri nghĩ

Đột nhiên hình dạng Nguyên Tố Phong đang bắt đầu mất đi sức mạnh, cô nhanh chóng bơi lên trước khi bị đuối nước. Khi thấy ánh sáng của mặt trời, cô cố gắng bám lên mạn thuyền thì ngay sau đó hình dạng Nguyên Tố Phong hết sức mạnh.

"Khụ Khụ......thật kinh khủng, may mà mình lên kịp.....cái thứ mình thấy ở dưới đó là cái gì vậy?"- Ryuri

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net