Chương Quần Đảo Táo Vàng: Tới hòn đảo bí ẩn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cảm ơn cô rất nhiều Ryuri, làm thủ thư thật sự rất mệt mỏi khiến tôi buồn ngủ quá"- Lisa

"Không có gì đâu, dù sao thì phải hoàn thành công việc sớm để giữ gìn sức khỏe mới là quan trọng. Xin hãy nghỉ ngơi đi, để tôi mang tài liệu sang cho Jean"- Ryuri

"Đi cẩn thận đấy~"- Lisa

Cầm động đống tài liệu trên tay, cô vào văn phòng của Jean thì không thấy cô ấy ở đây nên là Ryuri đành tự một mình giải quyết đống tài liệu, bởi vì cô biết rằng một người như Jean sẽ luôn cố gắng làm cho xong công việc. Nhưng với sức của một thiếu nữ thì e rằng cô ấy sẽ lại ngất một lần nữa.

Nhìn những gì ghi trong tài liệu thi thoảng khiến cô phải thở dài ngán ngẩm. Rồi nhanh chóng làm việc.

"Đúng là thời đại này không khác ở thế giới cũ của mình mấy, chỉ chấp thuận một đống chuyện lặt vặt rồi ném cho cấp dưới giải quyết chứ không hơi đâu mà đi làm mấy việc này làm gì"- Ryuri nghĩ

Kaeya mở cửa bước vào thì thấy Ryuri đang tập trung làm việc bằng tốc độ nhanh đến mức từ đống tài liệu chưa hoàn thiện dần dần được hoàn thành. Anh câm nín không nói gì rồi lặng lẽ đóng cửa vào rời đi trong tĩnh lặng.

"Có lẽ từ này Đội Kỵ Sĩ sẽ khá rảnh lắm đây"- Kaeya nghĩ

Khi trời đã gần tối Ryuri trờ về nhà, còn Jean thì ngạc nhiên khi nhìn thấy đống tài liệu được hoàn thành rất tỉ mỉ không sai sót ở chỗ nào.

"Rốt cuộc ai làm cái đống này vậy?"- Jean

"Wao, không tin được lại hoàn thành chỉ trong một ngày trời!"- Amber

"Ai mà biết được chứ"- Kaeya

Cả Đội Kỵ Sĩ hôm đó đều được nghỉ sớm, không biết ai là người đã hoàn thành công việc tài liệu ngoại trừ Kaeya.

Ở trong Ấm Trần Ca, nhà của những Nhà Lữ Hành.

Ryuri ngồi phịch xuống giường để đọc một cuốn sách trước khi đi ngủ, cô cảm thấy tầm nhìn có chút gì đó mờ mờ. Xoa nhẹ đôi mắt nhưng có vẻ như không tốt hơn.

"Có khi nào mình bị loạn hay cận rồi không? Mình cảm thấy mắt mình không ổn lắm"- Ryuri nghĩ

"Chị Ryuri! Có việc khẩn cấp này!"- Aether

Bỗng dưng Aether chạy vào phòng của cô cùng với một bức thư trên tay.

"Có chuyện gì sao Aether?"- Ryuri

"Vào sáng ngày mai chúng ta có một nhiệm vụ đấy, nó rất quan trọng liên quan tới Klee!"- Aether

"Được rồi từ từ nào, em không cần phải làm bộ dạng hốt hoảng như thế đâu. Để chị đoán nhé, em thua oẳn tù tì với Lumine và Paimon có đúng không?"- Ryuri

"Sao chị biết?"- Aether

"Chị có cách của chị mà, giờ thì em muốn chị xem cái gì nào?"- Ryuri

"Chị đọc bức thư này đi!"- Aether

Nhận lấy bức thư từ tay Aether rồi cô mở ra đọc, đọc chưa đến một nửa thì cô hiểu ra chuyện gì đó. Nhưng cô ra vẻ ngạc nhiên.

"Ai mà lại đi phán xét một đứa trẻ như Klee chứ? Cho dù là ai đi chăng nữa thì việc làm này là không thể chấp nhận. Sáng mai chúng ta sẽ khởi hành có đúng không?"- Ryuri

"Đúng vậy!"- Aether

"Cứ yên tâm đi, chị sẽ tìm cách đối phó với Ma Vương Dodo này"- Ryuri

Sáng hôm sau, tại quảng trường Mondstadt, cặp sinh đôi và Paimon tới đó để gặp Klee đồng thời Jean và Barbara cũng ở đó.

"Đội trưởng Jean và Barbara cũng ở đây sao?"- Lumine

"Tính cách của Klee chúng ta đều biết. Thay vì để Klee mạo hiểm, chi bằng đồng ý yêu cầu của cô bé"- Barbara

"Kỵ Sĩ Tây Phong Klee, yêu cầu của em đã được chấp thuận"- Jean

"Woa! Tuyệt quá!"- Klee

"Mà khoan đã, Ryuri đâu rồi? Cô ấy không đi cùng sao?"- Barbara

"Chị Ryuri nói là sẽ đi gọi người đưa chúng ta tới đó. Chị ấy còn nói hẹn gặp ở Phong Khởi Địa"- Aether

Và khi họ tới nơi thì thấy Ryuri đang ngồi cạnh Venti ngân nga tiếng đàn của cậu ta. Barbara vô cùng kinh ngạc trước giọng hát ngọt ngào của Ryuri mà không khỏi khen ngợi.

"Giọng ngân nga hay quá!"- Barbara

"Mọi người tới rồi sao? Được rồi Venti, hãy gọi nó tới đi"- Ryuri

"Hiểu rồi"- Venti

Venti liền gẩy nhẹ cây đàn, âm thanh từ tiếng đàn rất nhẹ nhàng thì bỗng dưng gió bắt đầu nổi lên.

Từ phía xa, Dvalin đang bay tới khiến mọi người ngạc nhiên.

"Đây, đây là....?!"- Jean

"Suỵt.....Nhưng đừng nói với ai khác, đây là bí mật giữa chúng ta"- Venti

"Tứ Phong Thủ Hộ?!"- Barbara

"Nhà thơ thân mến, cảm ơn bạn vì tất cả"- Jean

"Đội Trưởng Đại Diện khách sáo quá"- Venti

"May mà có cậu!"- Aether

Dvalin đáp xuống mặt đát thì Ryuri tiến lại gần, cô đặt hai tay lên căn của Dvalin rồi chạm đầu nhẹ vào nó.

"Cô ấy đang làm gì vậy?"- Barbara

"Đó chỉ là một hành động tôn trọng thôi không có gì phải lo lắng đâu. Tôi không tiễn nữa, chúc mọi người thuận buồm xuôi gió!"- Venti

Tất cả bọn họ ngồi lên lưng của Dvalin rồi vẫy tay chào tạm biệt Venti.

Đây là lần thứ hai bọn họ được cưỡi trên lưng của Dvalin ngoại trừ Klee và Barbara, vì đây là lần đầu tiên hai người họ được ngồi lên lưng của một con rồng thực sự nên không thể tránh việc sợ hãi.

Bay được một hồi lâu thì xung quanh đang tối dần và nhiều sương mù hơn bình thường. Vì không thấy được gì nhiều nên Dvalin đành dừng lại tại một hòn đảo.

"Đáp ở đây nhé. Tôi không tiện đi cùng, nên mọi người hãy cẩn thận"- Dvalin

"Cảm ơn ngươi rất nhiều, Dvalin"- Ryuri

Dvalin liền bay đi để lại cả nhóm, mùi hương mằn mặn của biển xộc vào mũi, tuy vậy xung quanh đều bị bao phủ bởi sương mù.

"Đến rồi đến rồi, là bãi biển!"- Klee

"Tên hát rong thật là, bắt chúng ta cưỡi rồng đến đây! Gió lớn như vậy, tôi suýt nữa bị thổi bay rồi"- Paimon

"Đây là lần đầu tiên tôi cưỡi rồng.....Đến bây giờ tim tôi vẫn còn đập thình thịch"- Barbara

"Phù.....Mọi người không sao chứ?"- Jean

"Ừm, em không sao. Chị.....Đội trưởng Jean, nhà thơ rốt cuộc là từ đâu đến vậy?"- barbara

"Là....ừm...."- Jean

"Cậu ấy là một nha thơ huyền thoại có khả năng thu hút cách sinh vật khác bằng tiếng đàn.....Đây, đây cũng là một kỹ năng cần thiết để quản lý cấp dưới"- Ryuri

"E hèm, quay lại vấn đền, hồn đảo kia. Thời tiết rất xấu, sương mù dày đặc và tầm nhìn cực hạn chế, đúng như những gì Lisa nói. Chúng ta nên cẩn thận thì hơn. Trong thư còn nói gì nữa?"- Jean

"Tôi nhớ được nội dung! Nguyên văn "Hỡi cô gái của ngọn lửa tà ác, ta lấy danh nghĩa Đại Ma Vương Dodo của gia tộc Dodo, từ chối việc ngươi trở thành thành viên mới của gia tộc Dodoco!""- Paimon

"Trừ phi..."- Aether

"Trù phi ngươi đưa Dodoco đến Quần Đảo Táo Vàng, thắp sáng ngọn đèn, gõ cửa Người Thí Luyện để nhận phán quyết""- Paimon

""Bốn ngọn đèn", ý là phải tìm bốn thứ có thể phát sáng sao?"- Barbara

"Nói cách khác, so với xung quanh thì khu vực chúng ta đứng có vẻ ít sương mù hơn?"- Paimon

"Lẽ nào có liên quan đến thiết bị kia chăng? Các bạn có thấy thiết bị đó quen không? Rất giống với Điểm Dịch Chuyển Bỏ Túi chúng ta từng dùng"- Jean

"Nói cách khác, chỉ cần tìm ra những Điểm Dịch Chuyển còn lại thì có thể phát sáng làm xua tan sương mù"- Ryuri

"Đó là gì vậy?"- Klee

Klee đột nhiên bỏ chạy đi thì cả nhóm liền đuổi theo sau.

"Hình như bên dưới có gì đó!"- Klee

"Đi xuống xem xem!"- Jean

Cả nhóm liền nhảy từ trên cao xuống để xem thứ Klee vừa nhìn thấy, bỗng dưng có thứ gì đó thu hút Ryuri. Nhìn giống như là một con ốc biển, cô thích thú nhặt lên.

"Nhớ quá, hồi nhỏ mình lúc nào cũng mò những cái vỏ này để lắng nghe âm thanh trong đó"- Ryuri

Thế là cô ghé sát tai vào để lắng nghe, nhưng thay vì là tiếng biển thì là cuộc đối thoại. Sau đó cô liền cất ốc biển vào túi để giữ lại rồi quay trở lại với nhóm.

Tới nơi thì họ thấy một con thuyền được đặt sẵn ở đó.

"Đây là.....thuyền?"- Paimon

"Có vẻ như ai đó đang đợi chúng ta"- Jean

"Đi thuyền trong thời tiết xấu như vậy sao?"- Paimon

"E là đối phương có ý này. Mọi người, mọi thứ về hòn đảo vẫn chưa biết rõ, cho dù gặp phải thử thách gì đi chăng nữa, hãy hành động một cách thận trọng và chú ý an toàn"- Jean

"Đội trưởng Jean đừng căng thẳng quá, hãy thoải mái ra một chút đi. Có tôi và các em ở đây rồi thì không có gì nguy hiểm đâu. Nào lên thuyền thôi, tôi sẽ lái!"- Ryuri

"Chị biết lái sao?"- Lumine

"Đương nhiên rồi!"- Ryuri

Mọi người đều nhìn Ryuri đang mỉm cười, có vẻ như cô ấy không hề sợ hãi hay cảnh giác như mọi khi, mà chỉ đang muốn tận hưởng chuyến đi bí ẩn này.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net