Chương Rồng Đen: Sức mạnh Độc Long

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(Bắt đầu từ chương này từ "tôi" sẽ thành "Ryuri" và "cô", vì tác giả cảm thấy cách gọi sẽ dễ hơn)

_______

Khi mở mắt ra Ryuri thấy bản thân vẫn đang ở nguyên đây, cặp song sinh và Paimon nhìn cô với gương mặt lo lắng. Nhìn xuống tay cầm thanh kiếm thì nó đã vẫn còn tỏa sáng bình thường, nhưng lúc nãy là cái gì vậy?

"Chẳng có gì xảy ra cả......."- Ryuri

"Có thật là chị không sao không?"- Lumine

"Chị ổn mà, chỉ là có chút bất ngờ khi chạm vào thanh kiếm thôi"- Ryuri mỉm cười

"Vậy sao?"- Aether

"A! Là các bạn!"

Giọng nói quen thuộc vang lên, đó chính là Sucrose.

"Đây chẳng phải là Sucrose sao, sao bạn lại ở đây?"- Paimon

"Nghiên cứu của tôi vừa kết thúc. Hôm nay tôi có khoảng 5 tiếng 26 phút rảnh rỗi"- Sucrose

"Thời gian thật chính xác, bạn là đồng hồ hình người sao?"- Paimon ngạc nhiên

"Paimon nhầm rồi, đó là đồng hồ sinh học. Ai cũng có cả chỉ là họ không biết sử dụng mà thôi?"- Ryuri

"Cô là.......Cô là Ryuri đúng không? Tôi đã nghe mọi người nói những Kỵ Sĩ Danh Dự có ba người, khi gặp hai người họ thì tôi không thấy người thứ ba đâu"- Sucrose

"Rất vui được cô biết đến, vậy cô đến đây hẳn muốn biết công việc mà bạn nhờ hai đứa em của tôi đúng không?"- Ryuri

"Thật ra là tôi nhờ họ điều tra việc mà Albedo che dấu, vậy có thuận lợi không?"- Sucrose

"Nếu giác quan của tôi không có vấn đề, đã hơn một tuần rồi"- Paimon khoanh tay

"Chúng tôi tưởng bạn quên rồi"- Aether

"Cái gì?! Một.......một tuần?! Rõ ràng tôi......!!"- Sucrose ngạc nhiên

"Hình như do quá chú tâm vào công việc nên quên khái niệm về thời gian thì phải"- Ryuri

"Có lẽ vậy"- Lumine

"Nên nói là khái niệm về thời gian của cô ấy là quá mạnh hay quá yếu đây?"- Paimon

"Thôi nào, mấy đứa mau trả lời câu hỏi của Sucrose đi"- Ryuri

Sau một hồi giải thích, Sucrose muốn Aether và Lumine thay phiên nhau thử thanh kiếm, Ryuri  quan sát cặp sinh đôi chiến đấu, thì bỗng dưng có giọng nói vang lên.

"Đoạt lấy.......Phá hủy........Hấp thụ....."

"Yên nào...."- Ryuri nói nhỏ

"Cô nói gì sao?"- Sucrose quay sang nhìn Ryuri

"Không có gì đâu"- Ryuri

Sau khi thử kiếm cho Sucrose xem cô ấy liền khen, nhưng Ryuri chỉ chú ý đến thanh kiếm, cô cảm nhận thanh kiếm đang dần mạnh hơn. Cô nghĩ nếu Aether và Lumine cầm thì không vấn đề gì nhưng chưa thể chắc được, cô có nên nói với chúng là nên đưa thanh kiếm cho cô không?

"(Ục.....Ục.....)"- Sucrose

"Vừa nãy là tiếng đói bụng à?"- Aether

"Á! Không phải như thế đâu!"- Sucrose xấu hổ

"Hay là chúng ta về doanh trại đi, tôi muốn ăn Thịt Nướng Mật Ong trong thời tiết lạnh này"- Paimon

"Chị Ryuri nấu ăn ngon lắm, cô sẽ thích đấy!"- Lumine

"Hả.....à, ừm tôi không ngại nấu bữa ăn cho cô đâu. Nào chúng ta đi chứ?"- Ryuri bừng tỉnh khỏi suy nghĩ

"Vậy sao? Tốt quá!"- Sucrose

Cả nhóm quyết định trở về doanh trại, thế nhưng tên đường đi thì gặp một nhà mạo hiểm, hình như người đó khá quen thuộc.

"Pallad?! Anh chưa quay về sao?"- Sucrose

"Đây không phải là nhà mạo hiểm lỗ mạng ở Mondstadt sao? Anh ta cũng theo Cyrus đến núi tuyết thám hiểm à?"- Paimon

"Chị đoán trăm phần trăm là anh ta bị lạc"- Ryuri khoanh tay

"Hẳn là vậy rồi"- Lumine

"Haiz, Pallad, anh thật coi thường chuyến đi đến núi tuyết này quá"- Sucrose

"Chúng ta sẽ đưa anh ta về, không thể để anh ta ở đây được"- Aether

"Còn có thời gian suy nghĩ cho người khác sao? Lo cho bản thân mình trước đi"

Một tên Fatui không biết từ đâu xuất hiện, tuy không cần tra hỏi cũng biết rằng bọn chúng tới đây vì thanh kiếm.

"Giao thanh kiếm ra không thì đừng hòng rời khỏi đây!"- Vadim

"Oh, ngươi nghĩ gì mà bọn ta sẽ giao thanh kiếm?"- Ryuri nghiêng đầu

"Ngươi......là ngươi!"- Vadim

Không hiểu vì lý do gì tên Fatui kia có vẻ như rất sợ hãi khi nhìn thấy Ryuri, chính xác hơn hắn có thể cảm nhận được có thứ gì đó rất đáng sợ tỏa ra từ cô ấy.

"Cướp lấy thanh kiếm và bắt cô ta về!"- Vadim

"Pallad, để tôi dẫn anh tới nơi an toàn, mau lên!"- Sucrose

"Thật là ngây thơ! Không ai được phép rời khỏi đây! Lấy thanh kiếm đó làm quà dân hiên cho đại nhân Signora!"- Vadim

"Sẵn sàng chiến đấu!"- Ryuri

"Vâng ạ!"- Aether và Lumine

Những tên Fatui bắt đầu tấn công, cả ba người họ lao vào chiến đấu. Nhưng ở một nơi có môi trường khắc nhiệt nên cặp sinh đôi phải thường xuyên đứng gần cơ quan phát nhiệt, Ryuri không hiểu vì sao chiến đấu nãy giờ cô không cảm thấy lạnh. Trong lúc chiến đấu, họ vô tình không để ý nên làm rớt thanh kiếm, Aether và Lumine định chạy tới nhặt lấy nhưng bị bọn chúng chặn lại còn Ryuri thì bị bao vây xung quanh. Tên Fatui đắc ý cười tiến lại gần thanh kiếm.

"Đúng là một lũ nhóc con, các ngươi nghĩ rằng có thể đánh bại được Fatui sao?"- Vadim

Đột nhiên, Ryuri cảm thấy ngực cô đau nhói, nó đau như muốn nổ tung ra. Nhịp tim đập vang to đến mức tai có thể nghe thấy được, ôm ngực và thở mạnh nhìn tên Fatui cầm thanh kiếm lên.

"Đúng là một thanh kiếm tuyệt đẹp, xứng đáng với đại nhân Signora!"- Vadim

"Thanh kiếm đó là của ta. Ngươi dám cướp thứ vốn là của ta, ngươi sẽ trả giá bằng mạng sống"

"Hả? Á!!!"- Vadim

Tên Fatui đột nhiên hét lên khiến mọi người chú ý, thanh kiếm trên tay hắn phát sáng nó liền hút lấy sức mạnh của hắn. Ryuri giơ tay ra thì thanh kiếm rời khỏi tay tên Fatui bay thẳng tới chỗ cô, những tên Fatui khác liền dốc toàn lực lượng lao tới tấn công, khi bắt lấy thanh kiếm cô liền cắm mạnh xuống mặt đất. Từ mặt đất hàng ngàn những chiếc gai sắc ngọn liền mọc lên trong nháy mắt rồi đâm bọn chúng, những chiếc gai không làm chúng bị chảy máu thay vào đó là bắt đầu hút lấy sức mạnh rồi chuyền thẳng vào thanh kiếm.

Cặp sinh đôi và Paimon không tin được những gì đang xảy ra trước mắt. Đúng lúc này, Albedo chạy tới.

"Có chuyện gì vậy? Sao mọi người lại ở đây?"- Albedo

"Câu chuyện dài lắm nên nói sau đi!"- Paimon

"Lúc nãy chúng tôi bị Fatui tấn công, không hiểu vì sao thanh kiếm hút sinh lực của hắn rồi bay thẳng tới tay Ryuri!"- Aether

"Giờ chị ấy như một người hoàn toàn khác vậy!"- Lumine

Sau khi hút hết sức mạnh của Fatui, Ryuri nhẹ nhàng rút thanh kiếm hỏi mặt đất thì những chiếc gai ngọn biến mất, bọn chúng vì bị hút gần hết sức mạnh nên không còn sức để đứng dậy nổi. Ryuri nhìn chúng với gương mặt vô cảm.

"Đó là cái giá phải trả khi làm hại những người mà ta yêu thương"- Ryuri

Albedo ngạc nhiên những gì mà anh ta vừa thấy.

"Đúng là thần kì, không chỉ phản ứng với thanh kiếm mà Ryuri có thể sử dụng được sức mạnh của nó"

"Sức mạnh của thanh kiếm không lẽ là....."- Paimon

"Đúng vậy chính là Độc Long Durin"- Albedo

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net