Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là một ngày bình thường của Dazai Osamu. Buổi sáng trầm mình trong dòng sông mỹ lệ, sau đó bị Kunikida Doppo xách về văn phòng để làm uỷ thác (dĩ nhiên lúc sau lại trốn tiếp). Buổi chiều tiếp đón hai tiểu thư xinh đẹp, suýt chút nữa rủ được một vị đi tuẫn tình cùng nhau nhưng lại bị Kunikida Doppo ngăn cản như mọi khi.

Giờ là vấn đề chính, hai vị tiểu thư này lại là một câu đố lớn.

Bàn tay của tiểu thư Ganyu mềm mại, ngón giữa hơi chút chai tay, là người thường xuyên xử lí các loại văn kiện thư từ. Tư thế di chuyển, lời nói, cách xử lí tình huống chứng tỏ nàng được giáo dục rất tốt, đến từ một gia tộc lâu đời, cổ kính. Tính cách có chút nội liễm, rụt rè nhưng là một người rất bao dung dịu dàng. Không biết là tiểu thư danh giá nhà nào chán đời chạy ra trải nghiệm Yokohama làm gì.

Lumine là một đứa trẻ thuộc về ánh sáng, hai mắt của nhóc ấy chứa đựng sự sạch sẽ và trong veo mà chắc chắn không đứa trẻ nào ở Yokohama có được. Nhưng nhóc ấy không sáng chói như viên tiểu mặt trời hay mang trong mình quá nhiều sự chính nghĩa, nhóc ấy giống như một vầng trăng nhỏ, dịu dàng soi đường chỉ lối cho những kẻ lang thang. Sự ấm áp mà Lumine mang lại là do ảnh hưởng bởi người nào đấy cực kì gần gũi, cực kì thân thiết với nhóc, chắc chắn đến tám phần là người anh trai mà nhóc nhắc tới.

Giờ thì nói đến điều kì lạ. Hoa cài tóc, thứ hoa mang sắc trắng xanh mà Lumine cài trên đầu, hoặc là giống hoa mới, hoặc là không tồn tại trên thế giới này. Dù Dazai Osamu không biết hết toàn bộ các loại hoa trên thế giới, nhưng hắn có đủ kiến thức để xác định được rằng không có loài hoa nào mang theo "phép màu" như vậy cả. Còn sừng của tiểu thư Ganyu vừa được vị trinh thám đại nhân xác nhận xong, là hàng thật. Đen đỏ hoà với nhau, hai màu này làm Dazai Osamu nhớ tới con sên lùn tịt chết tiệt nào đấy. Khả năng là tiểu thư Ganyu cũng giống vậy, vẫn cần phải thu thập thêm thông tin.

Edogawa Ranpo đã xác nhận rằng hai người họ đến từ dị thế giới, điều này không nằm ngoài dự đoán của Dazai Osamu. Chỉ là vẫn khó có thể tin được có dị thế giới tồn tại thôi. Trước mắt thì họ không mang ác ý gì đối với Yokohama, nhưng vẫn cần phải đề cao cảnh giác.

"Dazai, đừng quá mức." Edogawa Ranpo gặm thêm miếng bim bim, không thèm ngẩng đầu mà nói.

"Vâng vâng, tôi biết rồi." Dazai Osamu không có gì mà giơ hai tay lên, ý bảo mình vô tội. Cùng lắm thì tẹo nữa tặng 5 máy nghe trộm thay vì 6 cái là được, Dazai Osamu tỏ vẻ bản thân là bé ngoan nghe lời.

El, không hiểu hai bé mèo đen cầm kịch bản vừa meo meo với nhau điều gì, vẫn đứng yên như cũ: *mỉm cười.jpg*

"Dị thế giới... là thế giới khác thật ấy ạ?? Không phải nó chỉ có trong tiểu thuyết hay truyện tranh các kiểu thôi ạ??" Đáng thương tiểu lão hổ, vẫn đang quá tải thông tin từ nãy tới giờ.

Ganyu hơi ngập ngừng mà nói: "Ừm... Theo cách gọi ở bên này, thì có vẻ là thế thật. A, xin đừng lo lắng, chúng tôi không có ý định gì cả, mọi người đang có kỳ nghỉ nên chúng tôi tình cờ đến đây thôi." Có kỳ nghỉ là có kỳ nghỉ thật, không phải đi học một thời gian dài nên thật ra El cũng thấy rất thoải mái.

"Tình cờ mà đến Yokohama ấy hả..." Tanizaki Junichirou có chút không biết nói gì, anh chưa bao giờ nghĩ rằng nơi đất không lành chim không thèm đậu này lại được người dị thế giới coi như địa điểm du lịch.

"Đúng vậy, tôi cũng không ngờ chúng tôi sẽ đến đây. Ban đầu tôi chỉ định thuê một căn nhà cho mọi người, sau đó cùng nhau thử sống ở đây thôi. Nhưng có vẻ là... chúng tôi không được may mắn lắm."

Ganyu: Chắc chắn là do vận xui của bản thể ảnh hưởng!

El, nằm yên cũng trúng đạn: ????

Lúc này, Fukuzawa Yukichi cũng tiến vào từ cửa. Haruno Kirako nhỏ giọng tóm tắt lại những điều đã xảy ra, vị kiếm sĩ tóc bạch kim gật đầu rồi chào hỏi: "Xin chào, những vị khách đến từ phương xa. Xin thứ lỗi cho tôi vì không kịp thời tiếp đón hai vị, tôi là Fukuzawa Yukichi, nguyên chủ tịch của Công ty Thám tử Vũ trang."

Khí phách nghiêm khắc của Fukuzawa Yukichi làm El hơi giật mình một chút, tựa như mỗi lần đang ngủ gật mà bị giáo viên chủ nhiệm gọi dậy vậy. Ganyu tiến lên rồi cúi người chào hỏi: "Dạ không, là chúng tôi đường đột làm phiền mọi người ạ. Rất hân hạnh được gặp ngài, Fukuzawa-san, tôi là Ganyu ạ."

El lon ton dùng chân ngắn chạy tới bên cạnh Ganyu, ngửa đầu lên chào: "Cháu là Lumine ạ! Rất vui được gặp ngài!"

Fukuzawa Yukichi nhìn thoáng qua Edogawa Ranpo, thấy đối phương gật đầu rồi mới nhìn về phía hai người: "Hân hạnh được gặp hai vị. Trong khoảng thời gian ở Yokohama, nếu hai vị gặp phải bất cứ khó khăn gì có thể tuỳ thời liên hệ chúng tôi, Công ty Trinh thám Vũ trang sẽ hỗ trợ kịp thời." Cũng có thể coi là một loại giám sát, hiện tại hai người này vẫn còn là một ẩn số.

Tuy rằng Edogawa Ranpo đã xác nhận rằng hai vị khách dị giới này tạm thời không mang ý đồ xấu đối với Yokohama, nhưng vẫn cần phải cẩn thận. Khả năng lớn rằng "dị thế giới" sẽ đem lại vấn đề không hề nhỏ đối với Yokohama, có lẽ lát nữa Fukuzawa Yukichi cần phải đánh tiếng trước với Khoa Đặc vụ Dị năng lực.

"Cảm ơn sự trợ giúp của mọi người ạ." Ganyu và El cúi người xuống, bày tỏ lòng cảm tạ. Không bị coi thành địch nhân của Công ty Thám tử Vũ trang đã là điều tuyệt nhất rồi.

"Vậy thì, chúng tôi xin phép về trước..."

"Lần sau tới nhớ mang theo đồ ngọt nha!" Vị thám tử đại nhân nói xong liền lấy thêm miếng bánh quy khác ăn tiếp.

El: Cái này cũng nhìn thấu được ư !!??

"Đã rõ, Ranpo-sama! Tạm biệt mọi người!!" El nở nụ cười thật tươi, không chắc cậu còn đến lần nữa không nhưng nếu có, cậu chắc chắn sẽ mang đồ ngọt tới. Nhân vật Lumine vốn có tài nấu ăn siêu đỉnh, nên việc làm đồ ngọt khá dễ dàng với cậu.

-----

Một, hai, ba,... tổng cộng là năm máy nghe lén xuất hiện trên người của cả Ganyu và El.

El: .... Không hổ danh là Dazai Osamu.

Ganyu: .... Ít nhất có thể lạc quan một chút là số lượng máy nghe lén cũng không quá nhiều đối với hai người.

El và Ganyu đã về nhà được một lúc, trên đường đã tiện mua vài thứ cần thiết. Cũng may là dù cả hai có thể trao đổi trực tiếp trong đầu nhưng thi thoảng vẫn mở miệng nói chuyện, đề phòng vị cuồng băng vải nào đấy nghi ngờ hơn.

Vốn dĩ hai người cũng có ý định tiêu huỷ máy nghe lén, nhưng làm vậy chẳng khác nào làm tăng sự nguy hiểm của bản thân trong mắt Dazai Osamu cả. Có vẻ máy nghe lén này không chống nước, nên họ quyết định cứ để vậy cho tới khi tắm rửa giặt đồ.

Sự việc hôm nay có thể tính là trùng hợp, nhưng điều này cũng khiến El phải suy nghĩ thêm. Hiện tại cậu đã có chiến lực trần nhà trong tay là Ganyu, giờ vẫn còn cần thêm vài người nữa. Cậu cần người trị thương, tránh trường hợp gặp chuyện không may hay thậm chí là suýt bỏ mạng, không phải lúc nào cũng nhờ bác sĩ Yosano Akiko được. Cũng cần suy xét tới người giỏi nấu ăn nữa, tuy Lumine có thể nấu ăn nhưng thân thể này vẫn còn quá bé, không nên bắt trẻ em lao động nhiều, còn Ganyu thì chỉ thiên về nấu các món thanh đạm.

Quyết định rồi, chính là người ấy.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net