chương 37: Todd Famiglia & Đề cập & Súng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tsuna rạng rỡ rạng rỡ khi nghe thứ hạng từ Fuuta.

"Số một về khả năng âm nhạc và cách sử dụng ngọn lửa độc đáo. Bằng cách nào đó, điều này không làm tôi ngạc nhiên chút nào", Reborn nói khô khan.

"Em có thể ở lại với anh?" Fuuta hỏi hy vọng, đã theo dõi Tsuna xuống.

"Em không nhớ nhạc cổ điển phải không?"

Fuuta lắc đầu. Cậu bé không thực sự nghe nhạc nhiều như vậy.

"Sau đó, em được chào đón ở lại," Tsuna nói. Cậu thực tế đã được một cậu bé nhỏ hơn ôm chặt. "Bây giờ những tên côn đồ đang đuổi theo em ở đâu?"

"Họ nên đến đây sớm thôi," Reborn nói.

"Trong trường hợp đó ... thời gian cho một chút niềm vui," Tsuna cười toe toét.

Có điều gì đó trong nụ cười của cậu sẽ khiến Reborn lo lắng ... nếu gã là một thường dân.

"... Tsuna, khi nào chính xác thì cậu có thời gian để pha nhiều ly Molotov này và tại sao cậu vẫn có chúng?" Reborn nghiêm túc hỏi.

"Thời gian gắn bó với Colonello, và Hayato. Cậu ấy có vẻ khá háo hức khi chơi với những thứ phát nổ như napalm với giá chỉ bằng một nửa, bên cạnh đó, Collonelo nói rằng công cụ này hầu như không đủ điều kiện là rượu ngon ở nơi đầu tiên. Hãy chắc chắn có vòi tiện dụng", Tsuna cười toe toét.

Reborn nhìn vào kho dự trữ chất lỏng dễ cháy, sau đó là học sinh của mình.

"Chúng ta không nói gì với maman, và tôi sẽ cảnh báo Thủ hộ giả Đám Mây của cậu rằng, cậu ta sẽ phải có sở cứu hỏa nếu mục đích của cậu tắt 'xong'."

"Ít nhất chẳng phải chúng ta sẽ có một niềm vui sao~?"

Nụ cười của Reborn khá đáng sợ. Thật tuyệt khi các sinh viên cho gã cùng tham gia vào 'sự hỗn loạn' mà gã chưa từng hề không nghĩ ra.

Dino chắc chắn không phải là trò giải trí này, cho đến khi anh cầm roi và rùa.

Nhìn thấy những thành viên sắp bốc cháy của 'Bang Chập Chững' thu thập trên đường phố bên dưới, nụ cười của Tsuna là xấu xa tích cực. Và phần tốt nhất là Takeshi và Hayato sẽ sớm kết thúc để đối phó với những vụ việc lảo đảo này.

Bất cứ ai đủ ngu ngốc để theo đuổi một đứa trẻ đến mức họ kiệt sức này xứng đáng với tất cả mọi thứ mà hai người sẽ nghĩ ra.

"... Đó có phải là Toreador không?" Reborn hỏi, mắt nhìn âm thanh nổi.

"Có lẽ?" Tsuna nói. "Dễ dàng hơn để nhấn chìm những tiếng hét."

"Đúng. Một đến mười chiến thắng đầu tiên," Reborn cười toe toét.

"Đó chính là điều mà tôi đang nói!" Tsuna cũng cười toe toét.

Một thời gian sau ...

"F*ck ... chuyện gì đã xảy ra với khu đường phố này vậy?" Hayato hỏi trong cơn sốc.

"... Tại sao tớ lại ngửi thấy mùi thịt cháy?" Takeshi hỏi, nhìn chằm chằm vào thiệt hại.

"Làm thế nào để cậu thậm chí biết những gì mà mùi như thế nào?" Hayato hỏi.

"Câu chuyện dài ngắn, có một lý do tại sao cha đã chọn dạy tớ cách làm sushi thay vì nấu ăn thực sự", Takeshi bối rối nói. Cậu ta không thể nấu ăn để cứu mạng cậu ta, và lần trước cậu ta gần như bị bỏng thực sự vì cậu ta không chú ý. Khó mà quên được một mùi như thế.

Hayato hít hà không khí.

"Không quan trọng, dù sao... ai đã chọc giận Juudaime đến mức ngài ấy thực sự sử dụng những chai đó mà Collonelo-san đã chỉ cho chúng ta cách làm?"

"Chai?"

Hayato giải thích: "Rượu thực sự rẻ với độ chống cháy và lửa cao. Về cơ bản, một loại thuốc nổ rẻ tiền hơn với tất cả niềm vui của việc đốt chất lỏng và rất nhiều đau đớn cho bất cứ ai bị bắt trong khu vực vụ nổ", Hayato giải thích.

"... Tsuna biết cách pha một ly cocktail Molotov?" Takeshi nói, nhướn mày trong khi đi qua các khu vực bị hư hại.

"Vâng vâng. Đó là thứ mà bất kỳ 'thường dân' nào cũng có thể có trong nhà của họ để tạo ra một vũ khí thực sự hiệu quả," Hayato nói.

Rồi thiếu niên thấy người ở trong.

"Và đột nhiên lý do tại sao đường phố trông như thế có ý nghĩa hoàn hảo," Hayato chết lặng.

Bởi vì nếu đó không phải là Hoàng tử xếp hạng ở bàn bếp vui vẻ ăn bữa tối, thì rõ ràng hắn cần kiểm tra mắt.

"Thành thật mà nói, thật tốt khi con không ở nhà khi những tên tội phạm đó đã gây ra một mớ hỗn độn như vậy bên ngoài, Tsuna!" Nana nói.

Tsuna giữ khuôn mặt hoàn toàn thẳng thắn trong khi cố gắng không cười. Cậu có thể thua Reborn, nhưng đó vẫn là một buổi chiều khá vui vẻ.

Mặc dù Bang Chập Chững sẽ nghĩ hai lần về việc đối đầu với cậu trên sân nhà. Cậu đã yêu cầu Hibari để mắt đến nhiều hơn, vì họ đang cố làm hại một "con vật nhỏ" trong lãnh thổ của anh ta. Một con vật nhỏ có thể mang rất nhiều Thú ăn thịt giả cho Hibari chơi với chỉ đơn giản là có sẵn.

Không cần phải nói rằng Thủ hộ giả Đám Mây đã rất vui mừng trước ý tưởng về "đồ chơi" mới.

Collonelo vẫn đang tập trung vào thiệt hại mà Tsuna gây ra cho một lũ ngốc bằng cách sử dụng những gì mà Arcobaleno Mưa đã dạy cậu.

"Vậy chuyện gì đã thực sự xảy ra?" Hayato hỏi trong phòng của Tsuna.

Tsuna có một nụ cười xấu xa trên khuôn mặt.

"Todd-Familigia (Bang Chập Chững) dường như nghĩ rằng họ có 'quyền' với Fuuta. Họ đủ ngu ngốc để bao vây ngôi nhà, ngay cả sau khi một trong số họ nhận ra Reborn. Vì vậy, tôi đã dạy họ lỗi khi cho rằng tôi chỉ là một thường dân vô hại," cười toe toét Tsuna.

"Mục tiêu của cậu cần làm việc," Reborn nói thẳng thừng.

"Chừng nào mà kẻ bắn tung tóe vào chúng, tôi thực sự không quan tâm. Tôi vẫn đang chờ đợi mùa hè ... Collonelo đã đề cập vài điều về súng bắn tỉa, vì dường như tôi không thể hiểu được súng ngắn."

Mặt của Reborn tối sầm lại.

"Nếu cậu muốn học cách bắn, cậu có thể hỏi tôi," gã nói bực mình.

"Và cho cậu thêm lý do để cố gắng và làm cho cuộc sống của tôi trở nên khốn khổ? Không giống như có những khẩu súng cậu có thể giấu trong hộp đựng đàn violon hay bất cứ thứ gì", Tsuna bác bỏ.

"Cậu sẽ ngạc nhiên," Reborn nói. "Tại sao cậu không đề cập đến sự quan tâm đến vũ khí sớm hơn?"

"Bởi vì cậu quá bận rộn để làm cho cuộc sống của tôi hỗn loạn, đó là một điều cậu không cần khi đào tạo ai đó để bắn", Tsuna nói. "Bên cạnh đó, dù sao thì tôi vẫn đang làm việc bằng tay."

"Tôi có thể thấy những gì chúng ta sẽ làm trong vài tuần tới," Reborn vui vẻ nói. Đầu tiên gã sẽ phải lấy một vài khẩu súng mẫu để Tsuna thử. "Tất nhiên cậu nhận ra điều đầu tiên tôi sẽ dạy cho cậu là làm thế nào để tách một khẩu súng ra và đặt nó lại với nhau trong trật tự làm việc."

"Cho tôi một giây," Tsuna nói, đi lên gác mái. Cậu đi xuống với một cái hộp.

"Đây là gì?" Hayato hỏi. Thiếu niên chưa từng thấy điều đó trước đây.

Tsuna mở tấm bìa cứng để lộ ...

"Có phải những phiên bản giới hạn đó không?" Takeshi hỏi, nhìn chằm chằm.

"Vâng. Đây từng là sở thích của tôi trước khi tôi cầm cây vĩ cầm lên."

"Đây có phải là những siêu hiếm, gần như không thể kết hợp các mô hình phù hợp phải mất hàng tuần để hoàn thành, trên đỉnh công việc sơn thực tế không?" Takeshi nói.

Cái nhìn của Tsuna hoàn toàn bằng phẳng.

"Tôi không có bạn bè trước khi các cậu bước vào cuộc đời tôi. Đó là một trong số ít những điều tôi có thể làm để giết thời gian thay vì bài tập về nhà vô nghĩa."

"Chính xác thì những thứ này khó đến mức nào?" Reborn hỏi. Công việc sơn là chấp nhận được, nhưng gã có thể thấy rằng nó được làm từ rất nhiều bộ phận nhỏ sẽ mất hàng giờ để ghép lại với nhau đúng cách.

Nó khó hơn nhiều để kết hợp với nhau so với một khẩu súng đơn giản.

Takeshi nhăn mặt.

"Rất. Đây là những thứ mà chỉ những người đam mê nghiêm túc mới có thể gây rối", Takeshi nói.

Fuuta chọc vào một cái, và cánh tay di chuyển. Cậu bé ré lên và gần như đánh rơi nó.

"Hãy tiếp tục và chơi với họ nếu em muốn Fuuta. Anh chủ yếu giữ họ xung quanh vì anh vẫn thích bộ truyện. Anh vẫn luôn có thể xếp một cái mới", Tsuna nói.

Cậu bé bật dậy.

"Tự hỏi liệu Collonelo có thích cái này không," Tsuna nói một cách suy đoán.

"Đó có phải là mô hình phiên bản vàng của Cánh Dơi, ngay đến khả năng chuyển sang chế độ máy bay?"

"Thật ra đây là phiên bản màu bạc," Tsuna nói. Cậu không thể mua được vàng khi nó xuất hiện.

Hayato đã có trong tay một chiếc hộp trông chưa mở.

"Hãy thoải mái kết hợp chúng lại với nhau. Tôi đã có được những khoảng thời gian đó khi tôi bắt đầu loay hoay với cây vĩ cầm, vì vậy nó vẫn nên có tất cả các bộ phận", Tsuna nói.

Reborn có một cái khác trong tay.

"Tallgeese (Cao Nguyên) là gì?"

"Tôi sẽ cho cậu xem loạt bài này sau." Tsuna châm biến.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net