Trợ thê

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày Ôn thị tổ chức săn bắn đã đến.
Đệ tử Vân Mộng theo sau Ngụy Vô Tiện.
Giang Trừng bị Tobirama kéo qua một góc, hắn cảm thấy đặc biệt bất an.
Tobirama trao cho Giang Trừng một cây kunai, cùng vài lá bùa.
Giang tiểu công tử nhìn cái vật lạ lẫm trên tay, chớp mắt khó hiểu.
"Đây là thứ gì? Trên nó còn có lá bùa"
Tobirama chỉ vào mấy món đồ.
"Đây là thứ giúp ta tìm thấy Giang công tử. Còn mấy lá bùa kia là bùa nổ, sử dụng cũng rất đơn giản"
Tobirama hướng dẫn một lát, Giang Trừng như đã hiểu hết.
Y chấp tay hành lễ bái biệt.
"Tạ Gian huynh, vậy ta đi trước"

Cái tình huống quá đỗi bình thường kia, lại thành trao tín vật định tình cho nhau.
Cả Vân Mộng thầm đẩy tên Tobirama vào danh sách đen.
...
Mọi chuyện vẫn diễn ra khá bình thường.
Cô Tô Song Bích nhất bảng.
Ngụy Vô Tiện cũng đứng top đầu bảng.
Chỉ có điều, cho dù đã công bố kết quả nhưng, Giang Trừng đâu.

Ngụy Vô Tiện giơ tay lên.
Ôn Nhược Hàn bên trong mành tre lên tiếng.
"Ngụy công tử, ngươi còn gì thắc mắc"
Ngụy Vô Tiện biểu lộ vẻ tức giận.
Giang Phong Miên định hỏi nhưng thôi.
Ngụy Vô Tiện lên tiếng.
"Kết quả cũng có rồi nhưng còn người đâu?"
Mọi người nhìn hắn rồi lại nhìn nhau.
Người? Người nào?
Ngụy Vô Tiện lại ném ánh mắt cá chết cho Giang Phong Miên.
"Giang thúc thúc làm phụ thân thật hảo, đến cả Giang tiểu công tử không xuất hiện cũng không chú ý"

Lúc này, Giang Phong Miên đảo mắt quanh đệ tử cả Ngũ đại thế gia.
Vẫn chẳng thấy Giang Trừng đâu.
Đột nhiên một cánh tay của môn sinh Kim thị chỉ lên bảng.
"Nhìn kìa"
Theo lời hắn ta, mọi người đồng loạt nhìn cùng một hướng.
Số tẩu thi bị hạ dưới tay Giang Trừng tăng lên chóng mặt.
Mọi người vẫn chưa hiểu gì.
Kẻ đoán Giang tiểu công tử muốn chơi xấu.
Kẻ nghĩ y đang làm loạn.
Nghĩ gì cũng toàn ý xấu.
...
Bên trong trường săn.
Giang Trừng ôm một bụng nội thương. Vừa tránh Bạch Hổ vừa bắn tẩu thi.
Móng vuốt Bạch Hổ kia chuẩn bị xuyên qua người y.
Một cánh tay rắn chắc ôm Giang Trừng lại.
"Thủy độn: thủy long liên đạn"
Giang Trừng vô lực bị ôm lấy, sau định thần lại, nhìn người đang ôm mình.
"Gian huynh? Sao huynh ở đây?"
Tobirama chỉ vào ngực Giang Trừng.
"Giang công tử, chính là ở đây"
Rồi lại chỉ vào sau gáy Giang Trừng.
"Lúc Giang công tử đi, ta đã âm thầm đánh dấu, may mà vẫn kịp"
Giang Trừng nhìn mấy món khí cụ kì lạ, thán phục hắn ra mặt.
"Sao huynh biết ta..."
Chưa kịp dứt câu, Giang Trừng đã cảm thấy mình đang bay.
Tobirama ôm y bay lên cao, tránh được một đòn của con hổ trắng.
Tobirama nhíu mày nhìn nó hồi lâu.
"Giang công tử, đây là thứ sinh vật gì?"

Hắn hỏi cũng không lạ gì.
Kia là một con hổ trắng có cánh, lại đùng đùng sát ý đi tới đi lui như canh con mồi.

Giang Trừng lên tiếng giải thích.
"Kia là một trong tứ đại thánh thú. Bạch Hổ. Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyễn Vũ. Nhưng ta xác nhận con này là giả"
Tobirama cảm khái một lát.
"Sao công tử biết"
Giang Trừng nhìn con hổ trắng một lượt.
"Cho dù có là sát thần, Bạch Hổ thật chỉ xuất hiện khi cả thế gian lâm cảnh tuyệt diệt, hơn nữa tứ đại thánh thú không phải ở chỗ dễ nhìn thấy như vậy. Gian huynh không biết, trước kia có kẻ đã tạo ra tứ thánh thú giả"

Tobirama mỉm nhẹ.
"Vậy thì ta không cần nể mặt gì nữa"
Tobirama ôm Giang Trừng trong vòng tay
"Dưỡng thương, đừng động"
Hắn hướng về phía Bạch Hổ, cho nó ăn thêm vài con thủy long, nhốt vào thủy lao với hàng trăm lá bùa nổ.
Chỉ nhìn vào đám khói, Tobirama biết mình lãng phí bùa rồi.
Hắn đặt Giang Trừng bên cạnh một tảng đá.
"Giang công tử, ngươi ngồi một lúc có được không?"

"Đừng lo cho ta"
Giang Trừng nắm tay hắn.
Tobirama gật đầu, hắn đi về phía vực, nhìn con hổ đang nhắm vào hai con mồi.
Tobirama tạo ra một phân thân.
Làm Giang Trừng lại một phen trố mắt.
Lợi hại, sao hắn giỏi vậy?

Cái phân thân kia bay về phía bạch hổ.
Tobirama quăng về phía nó vài lá bùa nổ. Nhân lúc bạch hổ lơ là, phân thân lập tức nhốt nó vào thủy lao.
Tobirama bắt ấn hồi lâu.
"Được rồi"
Hắn giơ hai tay về phía nó.
"Tiên thuật: cữu long huyền giang"
Dưới mặt đất nứt ra ầm ầm, bốn phía xung quanh xuất hiện chín cái đầu rồng.
Lao về phía bạch hổ trong thủy lao, xé nó làm nhiều mảnh.
Vừa giải quyết xong cái cục nợ rắc rối.
Tobirama quay sang nhìn Giang Trừng.
Thấy mặt y tím tái, như muốn nôn mà lại không nôn được.
Hắn chạy đến ngồi xuống trước mặt y.
"Giang công tử, ngươi làm sao?"
Giang Trừng chỉ vào miệng.
"Ta...ư...tanh"
Ý Giang Trừng ám chỉ máu trong bụng, vì cái gì lại không nôn ra được.
Tobirama nâng cằm y lên.
"Há miệng"
Giang Trừng ngoan ngoãn làm theo.
Hắn như thấy gì đó.
"Giang công tử, xin thất lễ"
Tobirama đưa hai ngón tay vào miền Giang Trừng, ấn vào nắp thanh quản.
Giang Trừng chảy nước mắt, máu hòa với nước bọt chảy dọc theo tay Tobirama.
"Sắp được rồi"

Ngay lúc này, vừa hay Ngũ đại gia tộc chạy vào cứu người, lại nhìn thấy tình cảnh này.
Không gian xung quanh triệt để đóng băng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net