8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôn lễ của Ngụy Vô Tiện và Giang Yếm Ly ở Liên Hoa Ổ diễn ra trong ba ngày.

Trong ngày đầu, tiên môn bách gia tề tựu rất nhộn nhịp. Lam Gia có mặt khá sớm, Nhiếp Gia và Kim Gia cũng có mặt sau đó. Nhiếp Minh Quyết và Kim Tử Hiên vốn không ưa Ngụy Vô Tiện, nên đem đến hôn lễ khuôn mặt "người sống chớ gần", cảm giác như họ đang đến đám tang hơn là hôn lễ. Lam Vong Cơ vẫn gương mặt vạn năm bất biến, ngồi như pho tượng. Trong các công tử thế gia, người bình thường nhất chỉ có Lam Hi Thần.

Ngày thứ hai, người ta bắt đầu bàn tán.

Kỳ Sơn Ôn Thị và Mi Sơn Ngu Thị vẫn chưa đến.

Rõ ràng không cho Giang gia thể diện.

Có nhiều lời bàn tán, nhưng đã phần là chỉ trích Giang Trừng và Ngu Tử Diên. Họ nói Giang Trừng vô tâm, nói Ngu Tử Diên vô tình. Tỷ tỷ thành thân mà không thấy xuất hiện, không có quà mừng thì thôi, còn không cho tỷ tỷ mặt mũi.

Nhiếp Minh Quyết nghe những lời bàn tán, bình rượu đang uống bị hắn nắm chặt đến vỡ. Kim Tử Hiên cũng không vui, nhưng vì mặt mũi gia tộc, cũng phải ngồi yên. Lam Hi Thần và Lam Vong Cơ tuân theo gia quy của Lam Gia, cũng không dám động đậy.

"Các vị đây có vẻ rất thích bàn về ta?"

Giọng nói của Giang Trừng vừa vang lên, tứ phía lập tức im bật. Không khí đột nhiên căng thẳng.

Áo bào Viêm Dương Liệt Diễm, hoa văn mặt trời vừa rực rỡ vừa uy quyền cùng khí tức bức người, ngoại trừ Ôn Nhược Hàn có loại khí tức này, tu chân giới hiện chỉ có Giang Trừng. Người đứng đầu các gia tộc nhìn vào áo bào của Giang Trừng, có chút thản thốt. Đó không phải loại dành cho một đệ tử, càng không giống loại của Ôn Húc hay Ôn Triều,...

Hoa văn được thêu là hoa văn dành cho Tông chủ một môn.

Phía sau Giang Trừng là Mạnh Dao và Tiết Dương, kiếm đã được rút ra, chỉ cần Giang Trừng ra lệnh, có thể biến hôn lễ này thành một lễ tang.

"Sao vậy? Vừa rồi còn ồn ào bàn tán về ta mà, sao vừa thấy ta liền câm hết vậy? Có gan nói xâu người khác, cũng phải phòng trường hợp người đó xuất hiện chứ. A Dao, A Dương, cất kiếm đi. Đây là Liên Hoa Ổ, người khác không cần sĩ diện nhưng chúng ta cần."

Giang Trừng uy nghiêm bước từng bước vào sảnh chính, ngồi vào chỗ của Ôn gia, mọi hành động đều như một vị vua.

"Giang Tông chủ, Tông chủ nhà ta đang bế quan, không thể đến. Đại công tử đang chuẩn bị cho hôn lễ của mình, Nhị công tử đang bận chăm sóc cho phu nhân đang mang thai của mình, ta đến thay họ, Giang Tông chủ cảm thấy được không?"

Gương mặt hắn lạnh tanh, lời nói phát ra lại nghe như đang châm chọc Giang Phong Miên. Ai ở Tu chân giới không biết hắn là con trai thất lạc của Giang Phong Miên, nhưng mở miệng ra là Giang Tông chủ, còn chưa kể, theo lời hắn nói, hôn lễ này không xứng để Ôn Nhược Hàn hay Ôn Húc đến.

"Giang Trừng, ngươi..."

"Ta làm sao?"

Một đệ tử Giang gia cảm thấy bất bình, đứng giữa đại sảnh chỉ thẳng mặt Giang Trừng chửi.

"Ngươi không gọi Tông chủ là phụ thân thì thôi, còn ở đây giởi thói trịch thượng, ra vẻ cho ai xem? Ngươi chỉ là một đệ tử Ngoại gia, Giang gia chúng ta cũng là một gia tộc lớn, kẻ như ngươi xứng để ở đây sao?"

"Còn kẻ như ngươi xứng để sống sao?"

Lời vừa nói ra, một đường kiếm xuyên thẳng vào đệ tử kia, máu nhuộm đại sảnh Liên Hoa Ổ. Mạnh Dao thu kiếm lại, phủ tay một cái, máu liền biến mất. Thủ đoạn ra tay vô cùng tàn độc.

Bởi vì gã là người Ôn gia, dù gã làm gì, cũng có Giang Trừng và Ôn Gia chống lưng.

"Nói kẻ như Đại Sư huynh không xứng ở đây, ta lại thấy nói này không xứng để Đại Sư huynh bọn ta bước vào."

"Hôn lễ của một tên gia phó chi tử, xứng để Tông chủ ta đến sao?"

"A Dương, hình như Ngụy Trường Trạch vẫn chưa xóa hộ tịch, hay nói đúng hơn, Ngụy Vô Tiện cả gia phó chi tử cũng không đúng, chỉ là tên tiện nô chi tử. Nghĩ cũng tội Giang tiểu thư, lấy phải một tên thấp hèn."

" A Dao, ngươi lại quên ròi, Giang tiểu thư nếu không lấy tên thấp hèn đó thì ai dám lấy. Cầm kì thi họa không thông, lại còn liên tục chạy theo nam nhân dù người ta đã cố tình tránh né, chưa kể, công dung ngôn hạnh cũng chả có cái nào đàng hoàng."

Lời nói hai người nói ra vô cùng cay độc, khiến Giang Phong Miên tức đỏ mắt, những kẻ khác cả thở cũng không dám. Ngụy Vô Tiện nghe những lời đó cũng không phải lần đầu, dù tức giận thì sao, y một mực nhìn vào Giang Trừng, nghĩ rằng Giang Trừng sẽ lên tiếng khiến hai kẻ kia im miệng.

Trái với những người khác, Giang Trừng vẫn thản nhiên uống trà. Nhưng ly trà vừa đưa tới miệng, hắn liền hất ly trà đi. Mà người bị hất trúng, không ai khác là Lam Vong Cơ.

"Hàm Quang Quân, hôm nay ngươi dám cấm ngôn người của Ôn gia, ngày mai Tu chân giới sẽ không còn nơi nào gọi là Vân Thâm Bất Tri Xứ, ngươi tự mình suy xét đi."

Lam Hi Thần chưa hiểu chuyện gì, nhưng nhìn lại đệ đệ mình, có chút sợ hãi. Y biết với tính đệ đệ mình, chắc chắn sẽ cấm ngôn hai kẻ kia, nhưng lại không ngờ Giang Trừng lại biết trước, đưa lời đe dọa.

Mạnh Dao nhìn Lam Vong Cơ bị Giang Trừng hất trà, trong lòng hả dạ.

Kiếp trước, chỉ cần nghe người nói xấu Ngụy Vô Tiện, Lam Vong Cơ lập tức cấm ngôn người đó, bất chấp kẻ đó là ai. Nếu như không phải nể Lam gia, nể Lam Hi Thần, y đã khiến Lam Vong Cơ bị phạt rất nặng rồi.

"Giang Tông chủ, Tông chủ nhà ta không đến, nhưng đặc biệt có chuẩn bị quà mừng cho Ngụy công tử và Giang Tiểu thư. Năm nghìn lượng vàng ròng, tám năm trước Tông chủ ta mượn tạm, giờ trả lại kèm theo năm nghìn lượng, mong Giang tông chủ nhận lấy."

Mười nghìn lượng vàng!

Giàu có như Lan Lăng Kim Thị cũng chưa từng nghĩ sẽ đưa ra ngần ấy vàng, còn chưa kể là đi mừng cưới.

Ôn Nhược Hàn điên rồi!

Người khác thì bị lóa mắt trước số vàng, Ngụy Vô Tiện và Giang Phong Miên gượng mặt lại trắng bệch.

Tám năm trước. Năm nghìn lượng vàng.

Là vụ bắt cóc năm đó.

Chủ mưu là Ôn Nhược Hàn.

Và cả Giang Trừng cũng biết sự thật.

Cứ như vậy, yến tiệc vẫn diễn ra nhưng mỗi người một tâm trạng.

Đêm tối, Giang Trừng không tiện về Bất Dạ Thiên, đành cùng Mạnh Dao và Tiết Dương ở lại Liên Hoa Ổ.

Hắn thay ngoại bào, thả tóc tính đi nghỉ ngơi.

Nhưng ngoài của bộng có tiếng động.

Một người vận đồ hỉ bước vào, trên người nồng nặc mùi rượu.

Là Ngụy Vô Tiện...

END

16082022

Chap này thông báo mình sẽ off dài, vì mình đã vào học rồi...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net