Chương 34: Kế Sách

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Bắt cóc Kudo Shinichi với Ran Mori là một bọn bắt cóc chuyên nghiệp người Pháp, chuyên môn nhận công việc và xử lí hậu quả sau đó bằng cách giết con tin. Bọn chúng gồm có mười lăm tên, tên dẫn đầu có bí danh là Red Scorpio, hóa ra là người của gia tộc Bernard ở Newyork, một gia tộc nhỏ ở Mĩ, bởi vì mang tội danh phản bội mà bị gia tộc truy sát. Sau khi Red Scorpio chạy trốn tới Pháp thì lập ra một tổ chức chuyên bắt cóc và diệt khẩu con tin, theo như tôi điều tra thì những nạn nhân bên trong danh sách của hắn đều không có người nào sống sót toàn mạng." Hình ảnh của Bourbon xuất hiện trên màn hình máy tính, lúc này y đang gọi video cho Gin trong khách sạn bên Paris.

"Hai tuần trước, căn cứ của Red Scorpio ở Pháp bị cảnh sát niêm phong, Red Scorpio bị trúng đạn bắn chết trong giữa trận hỗn chiến, sáu người bị bắt, tám người lưu lạc đến Nhật Bản, hiện tại tình nhân của Red Scorpio là Anna đang cầm đầu băng đảng." Lúc Bourbon nói qua có lộ ra một bộ mặt ghét bỏ, "Trước đó ả Anna là một con điếm cao cấp ở Pháp, mối quan hệ của ả rất hỗn loạn, chơi ma túy, bán dâm, cướp bóc, lừa đảo, lúc ở buổi đấu giá kim cương nào đó ả có đi cùng Red Scorpio nhưng đã từng muốn leo lên giường cùng ai đó. . . Khụ, bởi vậy Anna mới biết trong tay chúng ta có một viên kim cương đỏ The Weston Red Diamond (1)."

Trước khi Vodka bắt đầu hội nghị video đã xem qua tài liệu, y lập tức tiếp lời Bourbon nói rằng: " Hầu như tài sản của Red Scorpio ở nước Pháp đã bị cảnh sát xung vào công quỹ, bọn chúng muốn chấn chỉnh lại băng đảng thì nhất định phải gom đủ tài chính. Chiều hôm qua có người bỏ tiền thuê bọn chúng bắt cóc nhóc quỷ, bởi vậy băng của Red Scorpio mới nhìn thấy hình ảnh Ran Mori ngăn xe Porsche lại, Anna ngộ nhận Ran Mori là tình nhân của đại ca, lập tức bắt cóc đồng thời cả hai người, ý đồ chiếm được hai con đường lui của chúng ta."

"Viên kim cương đỏ The Weston Red Diamond có phải là viên kim cương hình quả lê nặng đến 107 carat không? Từng được bán với giá cao ngất ngưởng ở buổi đấu giá của Sotheby's, là viên kim cương huyền thoại đạt kỷ lục với mức giá cao nhất trong nền nghệ thuật lịch sử lúc đó sao?" Vermouth trời sinh là phụ nữ cho nên ham muốn quan tâm đến kim cương càng đặc biệt, bởi vì không phải chỉ là huyền thoại về mức giá, mà còn vì hàm ý về tình yêu sâu xa bên trong viên kim cương.

The Weston Red Diamond đã từng là vật đính ước của một vị quốc vương châu Âu nào đó với hoàng hậu của mình, tình yêu sâu đậm của hai người mãi đến tận khi họ chết cũng không hề tan biến, vì vậy The Weston Red Diamond được mệnh danh là trái tim rực cháy, tượng trưng cho sự chung tình, cho tình yêu không bao giờ phai nhạt. Sau đó The Weston Red Diamond lưu lạc đến khắp các nơi trên thế giới, phàm là người nắm giữ được viên kim cương đều sẽ có được một người yêu hoàn hảo, bởi vậy giá trị của nó càng được các thương gia càng quảng cáo thì giá càng tăng.

"So với cầm một túi tiền lớn ở trong tay, không bằng mang theo một viên kim cương có giá trị lẩn trốn, bất cứ lúc nào cũng có thể bán lấy tiền được, ả đàn bà này cũng xem như không quá ngu ngốc." Chianti giơ súng lên, không chút do dự ngắm lên cầu thang, tạo ra vài cái lỗ trên vách tường màu trắng.

Kim cương rất dễ khai thác và có chi phí sản xuất thấp, tuy kích thước nhỏ nhưng giá trị kinh tế lại cực cao, dễ dàng vận chuyển, bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu cũng đều có thể di chuyển. Tổ chức phản chính phủ cùng tổ chức khủng bố có thể đem bán kim cương đến châu Âu thông qua con đường dưới lòng đất, để lấy đủ kinh phí cho hoạt động của bọn chúng. Một khi những viên kim cương này đến được châu Âu, kim cương chẳng mấy chốc sẽ được thương gia tranh nhau mua hết sạch, sau mấy vòng qua tay, những viên kim cương này sẽ nhanh chóng xuất hiện bên trong cửa hàng châu báu lớn, rất khó để tra ra được lý lịch thật sự của viên kim cương. Khi chiến tranh Thế giới nổ ra vì khai thác, kết quả dẫn đến việc một số doanh thu hoặc tất cả đều được sử dụng để tài trợ cho công cuộc nổi dậy chống chính phủ, và phần tử khủng bố kim cương được gọi là 'xung đột kim cương', hay nói cách khác còn được gọi là 'kim cương máu'.

"Thực ra ả Anna này vì lợi ích của mình, thủ đoạn đơn giản nhưng thô bạo, trước kia ả ta từng bày ra mấy vụ bắt cóc có cái chết 'bất ngờ'." Bourbon uyển chuyển nói, thực tế lối làm việc của ả Anna này thật sự quá hiếm có, sau khi Anna nhận được tiền chuộc sẽ huỷ sạch chứng cứ theo thói quen, cũng chính là diệt khẩu con tin. Vì thế cho nên con tin có khi là bị dìm trong bồn tắm cho đến chết, có khi là bị một vật nào đó rơi trúng rồi chết, còn có khi lại bị chó cắn đến chết, nói chung cũng giống như kiểu sự kiện diễn ra bất ngờ. Mà người của Anna thường sử dụng điện thoại công cộng, âm thanh đã được qua xử lý, chắc chắn khuôn mặt đã ngụy trang, hiện trường phạm tội không có dấu vân tay, nói chung không có bất kỳ một chứng cứ nào, khiến những người đã thanh toán tiền chuộc nhưng không thể đòi lại người thân phải chịu thiệt thòi rất lớn.

"Là ai thuê nhóm người này?" Gin chỉ để ý đến vấn đề này, là ai cố ý thuê người đến bắt cóc tên nhóc quỷ kia.

"Tạm thời vẫn chưa tra ra được." Khoé miệng Bourbon xuất hiện một nụ cười thần bí, khiến người nhìn vào đều không thấu.

"Đại ca, chúng ta chưa từng chấp nhận nhiệm vụ giải cứu con tin lần nào cả, mà nhóm người này hoàn toàn không để ý đến sự an toàn của con tin, trong quá trình cứu viện. . . . . ." Vodka va chạm với ánh mắt đang toả ra sát khí của Gin, muốn nói rồi lại thôi.

Gin liếc mắt nhìn về phía Vodka, vẫn là biểu cảm lạnh lùng, bởi vì vành mũ dạ bị ép xuống rất thấp, hắn chỉ lộ ra một phần nhỏ khuôn mặt cùng với điếu thuốc lá ngậm trong miệng.

Vodka run lên một hồi, sống lưng không khỏi lạnh cứng, lập tức thức thời sửa lại lời: "Đại ca, thực ra cứu người và giết người đều giống nhau, chỉ cần đánh gục được bọn bắt cóc thì ok, tất cả đều sẽ tốt đẹp."

Vermouth rót cho Gin một ly rượu nhỏ, thuận thế ngồi trên tay vịn ghế sô pha của Gin.

"Chúng ta đã tra ra được Kudo Shinichi với Ran Mori bị giam trong một quán bar ở phố đèn đỏ Kabukicho, hộp đêm này là địa bàn của Fujiwara Ichiro, từng có 'chút xô sát' với chúng ta, chỉ sợ sẽ không thuận tiện cho chúng ta lắm. Anna từng có một đoạn thời gian bên Fujiwara Ichiro trước đây, cho nên Fujiwara Ichiro cho Anna mượn dùng tầng hầm." Bourbon mở ra sơ đồ từng tầng của quán bar, ngay ngắn rõ ràng nói, "Quán bar 'Nightlife' có 'khẩu vị hơi nặng', gần đây được liệt vào danh sách 'chủ nô', ngoại trừ việc kinh doanh da thịt bọn chúng còn quay phim kiếm lợi nhuận, tầng hầm chính là nơi mà bọn chúng dùng để quay phim chụp hình."

Bên môi Gin vẽ ra một độ cong hoàn mỹ, băng lạnh dưới đáy mắt càng lúc càng dày đặc.

"Có điều từ sau khi Anna đến đây, toàn bộ tầng hầm đều bị đóng kín, người ngoài đều không được phép đi vào, toàn bộ 24h đều có người trông coi. Cửa lớn tầng hầm là loại hai khoá, có máy quét đồng tử, cùng hệ thống an ninh nhận dạng dấu vân tay, mà hai chìa khóa để phân biệt là đôi mắt và dấu vân tay ở trên người giám đốc quán bar và giám đốc quản lí nhân sự, máy quét đồng tử và vân tay đều phải đồng thời là của hai người." Da gà trên thân Bourbon đều đồng loạt dựng đứng run lẩy bẩy, Gin còn chưa kịp chờ y nói xong đã toả ra âm khí lạnh buốt, thật sự khiến người ta chịu không nổi.

"Chỉ có tám người, còn ít lắm, cứ trực tiếp xông vào đi." Chianti vo một khối chocolate lại rồi bỏ vào trong miệng mạnh mẽ cắn nuốt, như kiểu ả có oán hận sâu lớn gì đó với chocolate vậy.

Korn nhìn Gin, lắc đầu nói: "Chỉ sợ dưới tình thế cấp bách bọn bắt cóc sẽ bắt người uy hiếp, chúng ta tốt nhất không nên kinh động đến bọn chúng khi đang giải cứu con tin."

"Tôi đã điều tra ra được quá khứ của Anna rồi bỏ vào trong máy vi tính so sánh, phân tích hành động theo thường lệ của ả ta, căn cứ vào các vụ án trước đây nếu như con tin có nhiều hơn một, Anna sẽ không tuân thủ vào cam kết dẫn cả hai người đến hiện trường giao dịch, ả ta sẽ lưu lại một người để lấy làm đường lui cho mình." Bourbon không nói rõ, ả đàn bà kia sẽ lưu lại ai làm thẻ đánh bạc để bảo đảm cuộc giao dịch thành công nhưng không cần nói rõ cũng biết là ai, may mà người được giữ lại cũng là người Gin muốn cứu.

"Chờ thời điểm phần lớn người của Red Scorpio rời khỏi, đến lúc đó nguy hiểm khi đi cứu nhóc quỷ nguy hiểm sẽ nhỏ hơn rất nhiều." Vodka thở phào nhẹ nhõm, nếu như không thể cứu được tên nhóc quỷ kia an toàn tuyệt đối, không tổn thương dù chỉ một cọng lông, đại ca nhất định sẽ đập chết y!

Gin nghe xong nhưng lại trầm mặc hiếm thấy, hắn luôn quả quyết chưa từng do dự một lần nào, bởi vậy bọn người Vermouth đều cảm thấy kỳ lạ.

"Gần địa điểm giao dịch có nơi bắn tỉa thích hợp không?" Hồi lâu sau, Gin thở dài nhưng không dễ bị phát hiện.

"A. . . Địa điểm giao dịch là khách sạn Beika, là toà cao ốc cao nhất ở vùng này, hơn nữa đối phương yêu cầu giao dịch ở tầng thượng, cho nên địa điểm bắn tỉa gần nhất cũng phải ngoài con số 700m." Bourbon không nghĩ tới Gin sẽ có ý định này, bởi vậy hết sức ngạc nhiên.

"Tên nhóc quỷ kia thì thôi đi, con nhóc kia thì có quan hệ gì với chúng ta chứ?" Con mắt Chianti vẽ hình ảnh sẫm màu, hơn nữa quanh viên mắt trái là hình xăm bươm bướm, ở dưới bóng tối khiến ả trông rất quỷ dị.

"Hôm nay tới đây thôi." Gin không muốn tiếp tục đàm luận vấn đề này, trực tiếp kết thúc video hội nghị.

Màn hình máy tính đen kịt lại, ba người Vodka lục đục rời đi, chỉ có Vermouth vẫn cứ ở lại nơi đó.

"Gin, anh cuối cùng cũng thay đổi vì nhóc con kia rồi." Vermouth lướt ngón trỏ ra qua cằm Gin, chậm rãi phác hoạ ra đường nét cằm dưới của hắn.

Gin đưa tay hất bàn tay của Vermouth ra, cười nhạo nói: "Chỉ là thuận tiện cứu nhiều thêm một người mà thôi."

"Chianti với Korn có hạn tầm bắn đều là ở con số 600, có thể bắn trong khoảng 700 cũng chỉ có anh." Bên trong tròng mắt màu lam của Vermouth nổi lên ý cười, nếu như là thuận tiện, ả thực sự đã không phải phiền lòng vì nhóc yêu tinh này rồi.

"Ta sẽ không tự mình động tay." Gin dừng lại một chút, tiện đà đáp trả.

"Là sợ nếu như thất bại thì nhóc quỷ sẽ trách anh sao?" Vermouth cúi người gần sát bên Gin, áo da bó sát người càng làm nổi bật đường cong quyến rũ. Tuy rằng ả biết Gin chắc chắn sẽ không lo lắng vì điều này, nhưng vẫn trêu tức nói.

"Kudo Yusaku nói đúng, nhóc quỷ kia vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng tiếp nhận ta." Tuy rằng Gin xem thường Kudo Yusaku, thế nhưng hắn rất tán thành với cách lý giải của ông về cậu.

"Ôi chao, anh cuối cùng cũng ý thức được hai người không hợp rồi sao? Hai người vốn không cùng một thế giới, sớm muộn gì cũng phải tách ra." Vermouth lẳng lặng nhìn Gin, mỉm cười đầy mê hoặc.

Gin nhớ tới gương mặt thường hay xoắn xuýt của Shinichi, hơi tức giận nói: "Hừ, câu hỏi vớ vẩn! Chỉ cần cậu ta đồng ý, tất cả những thứ này đều không thành vấn đề."

"Vì vậy anh mới nhân cơ hội này để thăm dò tình cảm của Cool Guy đối với anh ra sao có phải không?" Vermouth nghĩ có lẽ đây chính là kế hoạch tạm thời của Gin, bởi vì Kudo Shinichi mà càng quá trớn thì hắn lại càng cảm thấy mình đang phạm vào điều cấm kỵ, để rồi đánh mất đi sự khống chế, cho nên mới lấy công việc của mình ra làm cái cớ, ngăn cản bản thân tiếp tục phạm phải sai lầm một lần nữa, đàn ông trên đời đều là cùng một dạng, khó chịu đến mức khiến người ta phiền lòng!

"Phạm phải một chuyện ngu ngốc như thế một lần là đủ rồi, ta với tên nhóc quỷ kia nhất định phải quyết đoán, ta không thể cứ một mực chờ đợi cậu ta." Gin bóp nát ly rượu trong tay, dòng chất lỏng màu đỏ trượt xuống theo mu bàn tay của hắn tựa như máu tươi.

Lần này thực sự phải kết thúc rồi, Kudo Shinichi.

Lúc Vermouth rời khỏi nhà trọ thì đã là rạng sáng 3 giờ, ả bất chấp cái lạnh cưỡi trên con xe Harley chạy tới quán bar bên hồ, tên thành viên Tổ chức Áo đen Bourbon vừa báo cáo đang ở Paris hiện tại đã ngồi bên trong quán bar được hồi lâu.

"Vermouth, lần này cô cần phải cảm ơn tôi thật lớn đó." Bourbon kỳ thực đã sớm điều tra ra Vermouth thuê nhóm người của Red Scorpio đi bắt cóc Kudo Shinichi với Ran Mori, thế nhưng y không vạch trần ả ở trước mặt Gin.

"Không phải anh cũng muốn biết gì đó sao?" Lấy cách hành động bí ẩn làm hình tượng, Vermouth thật sự không có cảm giác quá vui vẻ.

"Nửa năm qua cơ cấu bên trong tổ chức đã xảy ra biến động rất lớn, Boss lại trực tiếp giao chúng ta cho Gin. . . Tôi thì thôi đi, nhưng cô lại là phụ nữ mà Boss yêu thích nhất." Bourbon nhếch miệng, thành công nói ra lời muốn nói.

"Đã hơn nửa năm rồi tôi chưa từng gặp được 'quý ngài kia', trước đây chưa từng xảy ra trường hợp như thế." Tuy rằng Vermouth không muốn gặp mặt 'quý ngài kia' cho lắm, thế nhưng đã rất lâu không gặp sẽ khiến người ta sinh ra hoài nghi rất nhiều, ngay cả trong không khí cũng tràn ngập mùi vị chiếm đoạt ngai vàng.

"Rum một mực khiêu khích Gin, anh ta đáng lí ra phải hoài nghi việc này, dù sao anh ta cũng là trợ thủ đắc lực của 'quý ngài kia'." Nguồn tin tức của Bourbon chắc chắn đáng tin cậy, mặc dù là thế lực đối địch nhưng chuyện nhà Rum y cũng rõ rõ ràng ràng.

Vermouth nhớ tới khuôn mặt thất vọng của thiếu niên kia, tiếc nuối nói: "Rum vẫn kém hơn so với Gin một chút, bất kể là sự nghiệp hay là về phương diện 'năng lực'. . . . . ."

"Cô không nên nhạo báng Rum việc không biết." Bourbon khẽ cúi đầu, khuôn mặt ngược sáng trông có vẻ hơi mơ hồ vì mái tóc có chút ngổn ngang, thế nhưng cái nhún vai liên tiếp đã phản bội lại y.

"Anh ta yêu thích loại phụ nữ đã có chồng cùng miếng thịt tươi nho nhỏ, về điểm này đúng là hơi giống Gin, hay là người có địa vị cao thường thích tìm kiếm kích thích?" Vermouth gõ một cái lên người Bourbon đang cười khúc khích, Rum không gọi điện cho ả, người không gọi điện cho ả ở trong Tổ chức Áo đen thì đều là những người có chức rất cao nha!

"Gin là thật lòng với tên nhóc quỷ thám tử kia, tôi vẫn cho rằng chỉ có khi Trái Đất hoàn toàn bị huỷ diệt thì mới có thể nhìn thấy được cảnh này." Bourbon dừng lại một chút, tiện đà cảm khái nói, người máu lạnh như Gin mà cũng có người yêu.

"Thực sự chờ mong, anh ta có thể làm ra những chuyện gì vì nhóc quỷ?"

~~~~~~~~~~~~~~~~

(1) The Weston Red Diamond chắc có màu như thế này:


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net