Chương 57: Hôm Qua

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Bản nhạc cưới thuần khiết bình yên vang lên trong giáo đường, các khách mời lục đục tiến vào, đồng phục của đại đa số khách mời đập vào mắt đều là trang phục cảnh sát.

Miyano Shiho đem thiệp mời giao cho nữ cảnh sát phụ trách tiếp khách, liền vào trong giáo đường gặp mặt vợ chồng Kudo.

"Shiho, con đã đến rồi, việc công tác ở Châu Âu kết thúc rồi à?" Kudo Yukiko cho Miyano Shiho một cái ôm lớn, hai ngày trước lúc gọi điện thoại cùng đứa nhỏ này Shiho còn nói không qua được, nhưng thật ra chắc là muốn cho bà một niềm vui bất ngờ đi.

"Ngày hôm qua vừa vặn xong hết, sao con có thể không đến tham gia lễ cưới con trai dì kết nghĩa của dì chứ, vì lẽ đó con đã bay suốt đêm để về Nhật Bản. Đúng rồi, Shinichi đâu?" Shiho nở một nụ cười tươi, mẹ của tên đại thám tử kia vẫn nhiệt tình như vậy.

"Shinichi ở trong phòng chú rể hóa trang, Shiho con đến lo cho thằng bé đi, thằng bé lúc này e rằng đang rất lo lắng đấy!" Kudo Yukiko thần thần bí bí giơ ngón tay giữa lên đặt trước môi, hạ thấp âm thanh nói với Miyano Shiho.

". . . . . ." Miyano Shiho giật giật khóe miệng, đạo chích Kid kết hôn thì Kudo bất an cái gì?

Phòng hóa trang của chú rể ở gần ngay lễ đường, ở cửa chật ních người xem đến náo nhiệt, tựa hồ là bạn học của đạo chích Kid.

"Kaito, chúc mừng cậu!"

"Kaito, cậu vẫn không thể nào chạy thoát khỏi bàn tay của Aoko nha!"

"Kaito, không phải là do nghe lời bố mẹ mà kết hôn chứ?"

Miyano Shiho có cảm giác trong tai bị hàng ngàn con ong mật chiếm cứ, ong ong ong vang lên không ngừng, lập tức nghĩ muốn rời đi, lại bị một thanh âm hấp dẫn.

"Cám ơn các cậu đã tới chúc phúc." Một giọng nam quen thuộc xuyên qua đám đông huyên náo truyền vào trong tai Shiho, trên trán Shiho lập tức trượt xuống ba vạch hắc tuyến.

Kudo cùng đạo chích Kid ngày hôm nay đang chơi game đổi quần áo sao?

Các bạn học của Kuroba Kaito chắc chắn sẽ không dễ dàng buông tha cho 'Kaito', một nhóm bạn học nam náo loạn một hồi lâu mới rời khỏi, Shiho vẫn đứng ở phía xa dưới tàng cây quan sát, chờ đám đông tản đi mới vào viếng thăm chú rể đang mệt muốn chết.

"Đại Thám Tử, cái tên Kid kia quả nhiên đào hôn sao?" Hai tay Miyano Shiho ôm ngực dựa vào trên khung cửa, mặt không hề cảm xúc chê cười.

"Shiho, cậu làm sao mà nhận ra tôi?" Shinichi kinh ngạc nói, bạn học của Kaito đều không nhìn ra bất cứ dị thường nào, cậu còn tưởng rằng chính mình đã ngụy trang rất tốt rồi chứ.

"Bất luận qua bao nhiêu năm, cậu đều là cái tên thám tử ngớ ngẩn." Shiho lườm một cái, Kudo Yukiko muốn cho cô nhìn thấy chắc là cảnh này đi.

"Cái tên đạo chích Kid kia không biết chạy đi đâu, ngài quản gia đang đi tìm đạo chích Kid, cho nên bố mẹ muốn tôi trước tiên giả trang thành cậu ta." Kudo Shinichi thở hồng hộc đáp, đều là do Kuroba Kaito làm hại, hơn nữa trải qua một đống nghi thức kết hôn phức tạp kia, nội tâm cậu cũng dần hướng đến kết luận Kuroba Kaito đào hôn.

"Đạo chích Kid không trở lại, cậu thật sự muốn cùng Aoko kết hôn sao?" Miyano Shiho mang theo châm chọc cười trêu, nguyện vọng về cậu ta cùng Ran cũng không thể thực hiện, ngày hôm nay lại muốn thành toàn cho một cô gái khác sao?

". . . . . . Không thể nào, Kuroba sẽ trở lại." Shinichi do dự nói, cậu tin tưởng Kuroba Kaito sẽ không vứt bỏ Aoko, ngày hôm nay đoán chừng là có chuyện gì muốn đi xử lý, bởi vì ngài quản gia nhìn qua hình như biết một ít nội tình, thế nhưng cậu ta có thể đúng lúc chạy về hay không thì lại không có cách nào xác định, đến thời điểm đó chính mình thật sự muốn cùng Aoko kết hôn sao? Mặc dù là sản phẩm giả, thế nhưng để Gin biết được, Kuroba cùng Aoko liền thảm, cậu đối với lực phá hoại mười phần của Gin có lòng tin cực kỳ.

"Có điều như vậy cũng tốt, cũng coi như làm tròn mơ ước có con dâu của dì Yukiko." Shiho nói sang chuyện khác, Kudo Yukiko từng nhiều lần cảm thán Ran không thể trở thành con dâu của bà, Aoko cùng Ran giống nhau như đúc, dì Yukiko lấy thân phận là mẹ nuôi tham gia lễ cưới, tiếc nuối trong lòng cũng có thể hơi buông xuống.

Kỳ thực bao gồm cả vợ chồng Kudo, người biết Kudo cùng Gin trở thành một đôi cũng không ôm ảo tưởng lâu dài, hai người bọn họ có thể đi được bao xa chứ? Có thể ngày mai Shinichi liền sẽ bị kẻ thù của Gin giết, hoặc là Gin sẽ chết trong một vụ án đặc biệt nào đó, cho dù là thế nào vợ chồng Kudo đều không muốn nhìn thấy.

"Là tôi có lỗi với bọn họ." Shinichi đến nay cũng không dám gặp lại Ran, cũng là bởi vì biết mình đã làm tổn thương đối phương sâu sắc, nếu để cho Ran nhìn thấy cậu, đối với Ran mà nói không chừng sẽ lại tạo thành thương tổn. Mà bố mẹ thông cảm cho cậu, cũng muốn cùng cậu gánh chịu nguy hiểm khi ở bên Gin, cậu thật sự cảm thấy có lỗi.

"Yên tâm đi, đồ ngốc, đạo chích Kid nhất định sẽ trở về, cậu ta cũng không phải như một tên ngớ ngẩn nào đó không biết chịu trách nhiệm." Trong lời nói của Miyano Shiho có ý riêng, đương nhiên người bị đâm chính là Kudo Shinichi.

"Ừ, Kuroba là người đàn ông biết chịu trách nhiệm, cậu ta sẽ chạy trở về cưới Aoko." Ánh mắt Shinichi dần dần ảm đạm, Kuroba Kaito có thể cùng người mình thích kết hôn là chuyện hạnh phúc đến nhường nào.

"Ngu ngốc, cậu sẽ không muốn cùng Gin kết hôn chứ? Cho dù là Nhật Bản có cho phép hôn nhân đồng tính đi chăng nữa, cậu cũng không thể cùng Gin kết hôn đâu." Shiho liếc mắt liền nhìn thấu tâm tư của Shinichi, thật sự là quá lộ liễu, đều lộ ra hết ngoài mặt rồi.

Shinichi theo bản năng hỏi: "Tại sao?"

"Ở trong hồ sơ của FBI, tư liệu liên quan đến Gin chỉ có danh hiệu trong tổ chức của hắn, giới tính, cách dùng súng quen thuộc, tính cách cùng với vụ án đã từng đặt chân vào, nhưng lại không có tư liệu gì về bối cảnh của Gin, giấy chứng minh thư, giấy chứng minh huyết thống, vân tay, DNA, không có camera nào từng ghi nhân chứng cứ phạm tội của Gin, hết thảy mọi căn cứ chính xác đều bị phá hủy sạch sẽ, hắn ta chính là một người không tồn tại bên trong hệ thống. . . . . . Kudo, cậu làm sao có thể cùng một người không tồn tại kết hôn chứ?" Shiho lộ ra ánh mắt cực kỳ buồn bã, Gin đã giết chị gái của cô, hiện tại lại muốn một lần 'giết chết' một người rất quan trọng đối với cô sao?

Shinichi ngây ngẩn cả người, trong lúc nhất thời không có cách nào trả lời được vấn đề của Shiho.

Kudo Yukiko lúc này vừa vặn đi vào, nhìn thấy Shinichi cùng Shiho đều ở bên trong, mỉm cười nói: "Shiho, con cùng bé Shin còn đang tán gẫu à, lễ cưới sắp bắt đầu rồi, lễ phục của bé Shin sao còn chưa thay xong?"

"Mẹ, con cũng không phải thật sự muốn kết hôn." Shinichi thấy Kudo Yukiko cầm lấy bộ Âu phục, muốn nhét vào trong ngực cậu, không khỏi bất đắc dĩ nói.

"Đương nhiên mẹ biết, đứa bé Kuroba kia không phải còn chưa trở lại sao, vì lẽ đó con phải tiếp tục giả trang thành thằng bé nha." Kudo Yukiko đương nhiên kiên quyết nhét quần áo vào trong ngực của Shinichi, đẩy Shinichi tiến vào phòng thay đồ thay quần áo.

"Mẹ, còn mười mấy phút nữa mới bắt đầu, nếu như chờ thêm một chút nữa Kuroba trở về thì sao?" Shinichi ôm quần áo đứng trước cửa phòng thay đồ, hướng ánh mắt cầu cứu về phía Miyano Shiho.

Miyano Shiho cầm điện thoại di động lên, tùy ý ném cho Shinichi một ánh mắt tự cầu phúc.

"Trước tiên phải chuẩn bị sẵn sàng chứ, con cùng Ran. . . . . ." Kudo Yukiko ý thức được chính mình nói sai, lập tức sửa lời nói, "Lễ cưới sắp bắt đầu rồi, chẳng lẽ muốn khách mời chờ sao?"

Shinichi trầm mặc vài giây, trầm giọng nói rằng, "Mẹ, xin lỗi, con cùng Ran không thể bên nhau."

"Bé Shin. . . . . . Con đang ở đây nói cái gì đó, chuyện con với Ran mẹ và bố con cũng đã tiếp nhận rồi. Nếu như con không muốn tiếp tục giả trang thành Kuroba, mẹ sẽ không miễn cưỡng." Kudo Yukiko bị Shinichi đột nhiên xin lỗi dọa sợ, khuôn mặt ban đầu còn đang hưng phấn liền trầm xuống.

"Mẹ, con sẽ tiếp tục giả trang thành Kuroba, thế nhưng. . . . . . Chúng ta đều biết, Gin tồn tại thật sự." Câu nói sau cùng của Shinichi là nhìn Shiho nói, Gin cho dù không tồn tại bên trong hệ thống, thế nhưng hắn thật sự tồn tại, người cậu yêu không phải là ảo ảnh huyền huyễn, mà là một người chân chân thực thực. Vì lẽ đó mặc kệ mẹ xuất phát từ tâm tư gì để cậu giả trang thành Kuroba, chuyện này cũng sẽ không thay đổi.

"Bé Shin. . . . . ." Kudo Yukiko có lúc thật sự hi vọng Gin không tồn tại, thế giới của hắn quá nguy hiểm, lúc nào cũng có thể đem Shinichi cuốn vào bên trong mưa to gió lớn, cho dù bà cùng chồng đều chống đỡ cho quyết định của Shinichi, thế nhưng Shinichi bên cạnh Ran ở trong lòng bà mới là sự kết hợp hoàn mỹ nhất.

"Dì à, bên ngoài còn có rất nhiều khách mời tiến vào lễ đường, nơi này giao cho con là được." Miyano Shiho đỡ Kudo Yukiko đi ra ngoài, chờ sau khi Kudo Yukiko rời đi cô mới đi tới phía sau giáo đường, mở điện thoại di động ra cho người nào đó ở phương xa một cuộc đối thoại video.

"Sherry, cô tìm tôi?" Thanh âm quyến rũ của Vermouth sau một tiếng đô liền vang lên, ả lúc này đang ở trong thang máy vui vẻ vì Sherry cho ả một cuộc gọi video, nội tâm đã không thể chờ đợi được nữa mà muốn nhìn sắc mắt của Gin một chút sau khi xem xong video này.

Kuroba Kaito đem lỗ tai cách xa điện thoại một chút, mới ghét bỏ hỏi: "Đạo chích Kid có phải đang ở chỗ cô hay không?"

"A thật là, tôi đã nói để tôi cứu tính mạng của thiếu niên đó cho, cô còn không tin tôi." Vermouth cười híp mắt nói, hai ngày trước ả sau khi biết kế hoạch của Gin liền gọi điện thoại cho Sherry, Sherry hung hăng cự tuyệt ả, ả liền biết Sherry sẽ thay đổi chủ ý. Video tuy rằng chỉ có vài giây, thế nhưng Kudo Yukiko cùng Cool Guy đều ở trong màn hình, mà câu nói về Ran kia liền đủ để Gin hoài nghi rồi.

"Đồ cho cô, để Gin thả Kid." Miyano Shiho nói xong liền trực tiếp cúp điện thoại, cùng Vermouth hợp tác quả thực chính là quyết định sai lầm, nhưng có cách đáp trả Gin, tình cờ liên lạc với kẻ thù cũ một chút còn có thể chịu đựng được.

Vermouth khép lại điện thoại di động, trên mặt nở nụ cười quyến rũ, tính tình lạnh nhạt của Sherry có chút đáng yêu nha, xem ra cô cũng rất muốn nhìn Gin sẽ trở mặt ra sao đây.

Tình cảnh bên trong phòng triển lãm không hài hòa giống như Vermouth dự đoán, bên trong một màu sương trắng, cây súng của Gin đặt trên trán Vaughn, chỉ là sắc mặt đã đen khó mà có thể diễn tả bằng lời rồi.

"A, tôi thật giống như đã bỏ lỡ trò hay gì rồi." Vermouth đi tới bên cạnh Gin, nụ cười trên mặt như đang cười trên sự đau khổ của người khác mà không chịu thu lại chút nào. Đạo chích Kid quả nhiên đã chạy trốn, nhưng vẫn còn đang trong tòa nhà này, kế hoạch đi săn của Gin cơ hồ không thể chê vào đâu được, nếu như không có sự trợ giúp cho dù là đạo chích Kid chỉ sợ cũng rất khó chạy thoát được.

"Vermouth, cô đang ở đây diễn trò gì?" Gin liếc mắt nhìn về phía Vermouth, âm thanh lạnh đến mức như ngưng tụ thành băng.

"Thực sự là người đàn ông vô vị, chỉ có vậy đã tức rồi?" Vermouth đối mặt với hơi lạnh tập kích của Gin mà không lùi bước chút nào, trái lại tiến thêm một bước nắm chặt súng của Gin, đoạt lại rồi cầm trong tay.

Gin tà ác nhìn chằm chằm khuôn mặt của người phụ nữ, lạnh nhạt nói: "Tiểu quỷ ở đâu?"

"Tôi cùng Sherry gần đây có tham gia vào một nhóm webchat Bách Hợp, đoạn video này là do Sherry mới vừa phát ở bên cạnh bạn. . . . . . Cool Guy hiện tại đang ở lễ đường cùng thanh mai trúc mã kết hôn." Nụ cười trên khuôn mặt diễm lệ của Vermouth càng thêm rực rỡ, trêu đến mức Gin muốn một súng bắn chết ả phụ nữ trước mắt.

"Cô đến cùng muốn làm cái gì?" Gin không tin Vermouth nói vòng vo với hắn là không có lý do, ả là muốn cùng hắn làm một cuộc giao dịch.

"Anh cứ như vậy mà có tình cảm với Cool Guy? Tôi rất hiếu kì anh có thể vì cậu ta mà làm thành hậu quả gì." Trong lời nói của Vermouth tràn ngập khiêu khích cùng ý đồ uy hiếp, "Thả Kid cùng Vaughn, tôi liền cho anh địa chỉ của Cool Guy. . . . . . Thời gian lễ cưới bắt đầu chỉ còn có 15 phút, chờ anh tra được. . . . . . Cool Guy đã sớm cùng thanh mai trúc mã kết hôn."

"Vermouth, cô mà cũng có người muốn bảo vệ? Ta nhớ ra rồi, trước đây thật lâu cô đã từng bảo vệ cho một thiếu niên. . . . . ." Gin bởi vậy liên tưởng tới một đoạn hồi ức đã lâu, Vermouth rất lâu trước đây đã từng cứu một người thiếu niên, dung mạo của thiếu niên kia ra sao rồi? Không hiểu vì sao mặt tên thiếu niên dần dần trùng với mặt của tiểu quỷ, thiếu niên được Vermouth cứu dĩ nhiên là tiểu quỷ.

"Người cô cứu là ai? Tiểu quỷ hay là đạo chích Kid?" Gin ngược lại không biết vì sao Vermouth lại nương tay với thiếu niên, còn tưởng rằng là do đặc thù giống tiểu quỷ.

"Tôi chỉ muốn nhìn vẻ mặt khi phát hỏa của anh, khi không hề giữ chút bình tĩnh nào nha." Vermouth không trực tiếp trả lời quan hệ giữa ả cùng hai thiếu niên, ả rất chú trọng việc riêng tư đấy.

Vaughn ở một bên xem được trò hay, hiện cũng gật gù tán đồng, y nhiều lần theo dõi Gin xác thực chưa từng nhìn thấy vẻ mặt khi người đàn ông này phát hỏa.

Gin đưa ánh mắt chuyển hướng về phía Vaughn, nhếch lên một bên khóe miệng, lộ ra hàm răng trắng như tuyết phảng phất như đang chuẩn bị cắn xé con mồi.

Vaughn run run người, sau đó nhanh nhẹn chạy trốn.

Vodka lái xe tới đón bọn họ, Vermouth đem địa chỉ nói cho Vodka, là giáo đường gần khách sạn.

Vodka dùng Porsche cổ chở Gin đang bất mãn đầy lửa giận ở trên đường tắc nghẽn biểu diễn tuyệt chiêu đánh võng chữ S, con đường đến giáo đường hoàn toàn không thể đi được, phía trước đã xảy ra tai nạn xe cộ bất ngờ dẫn đến ùn tắc giao thông.

Gin trực tiếp mở cửa xuống xe, dự định đi bộ đến giáo đường.

"Giống như ngày hôm qua đang tái hiện lại đó, Gin." Cửa xe Porsche phía sau chậm rãi trượt xuống, khuôn mặt rạng rỡ động lòng người của Vermouth lộ ra một chút.

Gin khinh thường trả lời: "Ta hôm qua chưa bao giờ bị tiểu quỷ phản bội."

"A, tôi không phải có ý đó, nơi này cách giáo đường còn một đoạn, thuận buồm xuôi gió nha! Vodka, lái xe cho tốt vào!" Vermouth cực kỳ muốn ăn đòn phất phất tay với Gin, sau đó ấn xuống nút lệnh đóng cửa xe, đem khuôn mặt thối của Gin ngăn ở bên ngoài xe cổ.

"Vermouth, cô tốt nhất nên ra nước ngoài lánh nạn." Vodka chắc chắn chờ sau khi đại ca tìm được đại tẩu rồi chuyện đầu tiên phải làm chính là thu thập Vermouth, Vermouth lại dám hung hăng đùa bỡn đại ca.

"Vodka, anh thật không có tình thú, đến lúc đó nói không chừng Gin sẽ cảm ơn tôi đấy, có vẻ như một tên tiểu quỷ nào đó chuẩn bị muốn bức hôn." Vermouth cúi đầu xem điện thoại di động, hai ngón tay trên bàn phím gõ nhanh, Sherry cũng rất thưởng thức vẻ mặt đen của Gin đó.

"Đại tẩu? Vermouth, cô hôm nay còn chưa uống thuốc à." Vodka sợ đến nỗi đạp nhầm phanh xe thành chân ga, Porsche cổ lập tức đụng phải Ferrari phía trước, Vodka nhất thời cảm thấy thế giới trở nên u ám.

"Vodka, tôi kiến nghị anh nên đổi mắt kính lạc hậu này đi, đổi thành máy trợ thính cùng kiếng cận. Được rồi, thả tôi xuống ở đây đi, một trò hay khắc sắp bắt đầu rồi." Vermouth sửa sang lại tóc cùng quần áo một hồi, sau khi theo sát Gin rồi cũng xuống xe, ả đã bỏ ra 100 Đô-la cùng Sherry đánh cược Cool Guy sẽ không bức hôn, phải trứng kiến được trò hay mở màn chứ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net