Chương 74: Trên Thế Giới Có Một 'Ta' Khác

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Ai da, Gin, cậu ta quả thực là thám tử lừng danh Kudo Shinichi." Vermouth mở ra tờ giấy giám định DNA rồi ném đến trên bàn công tác của Gin, khuôn mặt đầy hứng thú dạt dào cười nói.

Gin nhìn chằm chằm vào ô tương thích 99% trên bản báo cáo DNA rồi trầm mặc không nói gì, chuyện này khiến hắn nhớ về quá khứ xa xôi, thời điểm hắn lần đầu tiên chú ý đến thối tiểu quỷ.

Trên chiếc CLK DTM AMG phóng nhanh như bay, một tiểu quỷ mắt đeo kính đen, thân mang âu phục màu lam trèo lên nóc xe từ ghế sau, dùng đai lưng không biết ẩn giấu thiết bị gì bắn ra một quả bóng khiến hắn phải bỏ qua kế hoạch ám sát Mori Kogoro, lúc trở về hắn liền phái người âm thầm điều tra tiểu quỷ này.

Sau đó vào đêm nhận được bản báo cáo cũng thâm trầm như vậy, hắn nhìn chằm chằm vào số liệu in trên bản báo cáo giống nhau như đúc, phỏng đoán ra một chuyện không có khả năng.

Gin chưa từng nghĩ đến rồi sẽ có một ngày vận mệnh quay trở lại một lần nữa, hết thảy đều trở về thuở ban đầu, hắn gặp được một Kudo Shinichi không nhớ gì về quan hệ của hai người bọn họ. Vài ân oán khúc mắc đã qua, yêu hận tình thù đều đã không còn, từng giai đoạn ngọt ngào, thống khổ đã trải qua đều chỉ còn mình hắn nhớ rõ, nếu Kudo Shinichi hiện tại không phải thối tiểu quỷ của hắn, hắn tình nguyện vứt bỏ cậu.

"Không phải tôi nói nhiều, nhưng mà thuốc thật sự không có vấn đề gì sao? Cool Guy vẫn còn trẻ như thế, có thể mất trí nhớ và làm lại từ đầu, nhưng tuổi của anh đã không còn nhỏ, còn có thể thỏa mãn người trẻ tuổi được không, Gin." Vermouth không chút lưu tình tiếp tục đổ dầu vào lửa, từ sau khi Shinichi theo Gin, đã rất lâu chưa thấy qua đại chiến xé xác, châm ngòi ly gián mà ả yêu thích nhất.

"Cút!" Gân xanh trên trán Gin nổi lên, vô luận là người đàn ông nào khi bị nói đến chuyện anh em của mình có vấn đề, e đều sẽ không thể tỉnh táo.

"Được được, tôi đi trước, cứ ở lại đây hưởng thụ thế giới của hai người đi." Vermouth vỗ vỗ bả vai Gin, khóe miệng mang theo ý cười rời khỏi phòng.

Gin một mình một người ngây ngốc, tâm tình thoáng chút khó chịu, liền đi tới quầy bar phòng khách, từ trên giá cầm xuống một cái ly cùng một bình rượu Vodka.

"Đã trễ thế này rồi còn uống rượu?" Conan xoa xoa đôi mắt mơ mơ màng màng từ trong phòng đi ra, cậu vừa rồi nghe được một chút âm thanh rất nhỏ, sau đó hướng phòng khách có chút ánh sáng mỏng manh xuyên qua khe cửa tụ lại trên giường cậu, cho nên mới đi ra tìm hiểu một chút.

Gin không để ý đến Shinichi, vì chính mình đổ một ly rượu, sau đó chậm rãi thưởng thức.

"Ừm, ở thế giới này. . . . . . Tôi và anh có quan hệ gì?" Tuy rằng Conan bị lờ đi, nhưng cậu không hề rời khỏi, đối với kẻ địch 'ngày xưa', cậu có rất nhiều chuyện muốn lý giải, nhân cơ hội này hỏi hắn một chút, đợi đến lúc quay trở lại thế giới bên kia. . . . . .

"Em nói xem?" Gin lắc lắc thân ly, ánh mắt dừng lại trên mặt quầy bar, không chút để ý hỏi ngược lại.

"Bác tiến sĩ Agasa nói muốn đưa tôi về nhà, nhưng sau đó bác ấy lại đưa tôi đến văn phòng thám tử Kurosawa." Conan từng bị sự thật này dọa sợ, cậu chưa từng tưởng tượng qua tương lai trong nhà của cậu không có ông bố Kudo Yusaku với khuôn mặt nghiêm túc, không có mẹ Kudo Yukiko thích đùa dai cùng người vợ lý tưởng mà cậu cảm nhận Ran Mori, ngược lại lại có một BOSS sát thủ vô tình, cùng với một chị gái yêu kiều giết người vô số.

Conan cảm giác chuyện xảy ra hôm nay hết thảy đều do bác tiến sĩ Agasa đang đùa giỡn cậu, vì trừng phạt cậu làm hại ông bị mất mặt trước đám Ayumi.

"Không phải em ấy." Gin đáp lại lời ít mà ý nhiều, Edogawa Conan cũng không phải Kudo Shinichi, tự nhiên sẽ không còn chút quan hệ nào với hắn. Hơn nữa hắn vào lúc Conan nói 'Thế giới này', đáy lòng nổi lên cảm giác khác thường.

"Khụ khụ, tôi là nói anh và Shinichi. . . . . . Nơi này rất có cảm giác quen thuộc, chắc không phải là căn cứ tổ chức đâu." Conan cảm giác bản thân nói chính mình thì nghe rất kỳ quái, thế nhưng cậu lại sợ Gin tức giận.

Sau khi bác tiến sĩ Agasa rời đi Gin liền dẫn cậu về nhà chính, chính là căn biệt thự bên cạnh gia đình Kudo, một dãy biệt thự đều bị mua sạch rồi đả thông thành một sân. Nguyên một nơi rộng lớn mà chỉ có hắn cùng Shinichi hai người ở, phòng trong đặt đầy đồ của hai người, tỷ như ly tình nhân, khăn mặt tình nhân, dép tình nhân, vân vân. . . . . . , hơn nữa còn có ảnh tình cảm treo trên tường của hai người mà Conan không thể lừa mình dối người.

Bên dưới những đoá hoa hồng nhạt, Shinichi với khuôn mặt tràn đầy hạnh phúc cầm một căy kem ôm Gin, Gin hơi cúi đầu ngậm kem, ánh mắt ôn nhu nhìn Shinichi, tình cảm nồng đậm giữa hai người nhìn từ bức ảnh chụp liền có thể cảm nhận được rõ ràng.

"Nơi này đều là do thối tiểu quỷ kia trang trí." Gin nhìn về phía đống ly gốm sứ đặt ở góc quầy bar, vẻ ngoài lồi lõm, hơn nữa còn dùng bút tô nhiều màu sắc rực rỡ thể hiện mối liên kết tình yêu của bọn họ.

Gin nhớ lại khuôn mặt tươi cười sán lạn của Shinichi ngày đó, mà mặt bản thân lại không đổi sắc, không hề đáp lại dù chỉ một chút, hiện tại lại có chút hối hận rồi?

Hoạt động giữa tình nhân quả thật không thích hợp với hắn, so với hoạt động xem phim nhàm chán, vui chơi tại công viên giải trí đầy ngây thơ, không có chút ý nghĩa nâng cao tình cảm, hắn càng thích cùng thối tiểu quỷ vận động trên giường hải tặc, đến phòng bếp làm nghệ thuật nhân thể, hoặc ở trên bàn chơi ngậm 'thịt' còn hơn.

Nhưng mà thối tiểu quỷ vẫn luôn cường điệu cái gọi là tâm linh tương thông gì đó, chỉ cần hắn mỗi lần quay trở về Nhật Bản thì sẽ lập tức sắp xếp toàn bộ thời gian trống của hắn, khiến hắn trải nghiệm từng loạt sinh hoạt đời thường mà chưa từng trải qua một lần.

Thối tiểu quỷ kia, thật sự không ở đây sao?

Ánh mắt sâu thẳm của Gin nhìn chằm chằm vào Conan, trước khi rời bỏ thì hắn hẳn là nên kiểm tra thử bản báo cáo, tự mình thăm dò tên nhóc tiểu quỷ này một chút.

"Tôi nhìn thấy mấy tấm ảnh chụp kia, không lẽ chúng ta là người yêu sao?" Conan cẩn thận dè chừng hỏi, điều cậu để ý nhất ở thế giới này chính là quan hệ của Shinichi cùng Gin, Gin dù gì cũng là một đại ma đầu giết người không chớp mắt, cậu làm sao có thể ở cùng một chỗ với một người như thế chứ? Không đúng, cậu không thích con gái nhưng lại ở bên đàn ông chính là một vấn đề mà bản thân không thể tin được, cậu không hề có cảm giác tính hướng của mình sau khi thành niên sẽ trở nên vặn vẹo.

"Là em theo đuổi tôi." Thanh âm khi nói chuyện của Gin ngừng lại một chút, "Ngày đó ở giáo đường, em ở trước mặt bố mẹ mình nói muốn tôi cưới em."

Hai mắt Conan trợn tròn, khó có thể tin tưởng nhìn Gin, làm thế nào cũng không có cách khiến bản thân tin đây là việc mình sẽ làm.

"Không có khả năng, tôi làm sao có thể thích anh chứ!" Conan phản bác nói, cũng không phải đang chơi trò xấu hổ, cậu đối với Ran luôn luôn chung tình cho đến nay cũng chưa có can đảm cầu hôn Ran, tuy rằng nguyên nhân thân thể là yếu tố rất lớn, thế nhưng ở trước mặt bao nhiêu người nói chuyện cầu hôn với một người đàn ông thì làm sao có khả năng chứ.

"Sau sự kiện thân thể bị teo nhỏ, em còn nhớ rõ được bao nhiêu?"Gin dựa vào trên lưng ghế, bộ dáng sợ hãi khẩn trương của Conan quả thật có chút buồn cười, nhìn qua cũng không giống như đang ngụy trang. Nhưng mà trên thực tế, thối tiểu quỷ cũng không biết cách giả bộ.

"Ừm, anh ép tôi uống thuốc, thân thể tôi liền teo nhỏ, sau đó anh muốn giết Sherry, còn có bác Mori. . . . . ." Conan thật sự không biết ở thế giới này những sự việc xảy ra liên quan đến Shinichi và Gin có giống hay khác nhau chỗ nào hay không, bởi vậy cậu tận lực lựa chọn một số sự kiện xảy ra trong thời gian ngắn.

"Hừ, về chuyện của tên Mori kia tôi còn chưa tìm em tính sổ, bất quá xem ra cũng không phải lần đầu tiên em quấy nhiễu tôi chấp hành nhiệm vụ." Gin sau khi ở cùng với Shinichi ngẫu nhiên cũng sẽ nhớ tới lần hắn đuổi giết Sherry, nếu ngày đó người cứu Sherry là thối tiểu quỷ thì vị trí viên đạn mà cậu bắn ra nhất định sẽ thất bại, hết thảy mọi chuyện đều phải nói rõ ràng (1).

(1) Ở đây chắc các bạn sẽ khó hiểu một chút, đầu tiên như các bạn đã biết thì Gin đang thăm dò "Conan" ở thế giới khác xem xem có phải là Shinichi của thế giới này hay không cho nên khi "Conan" nhắc tới vụ giết Sherry nhưng không nói rõ chi tiết mà đã nói đến chuyện của Mori nên Gin đã nói ra câu này để ngầm chỉ "Conan" phải nói rõ ra từng chi tiết. Ở chương 38, các bạn đều biết khi Shinichi chạy đến ngăn cản Gin giết Sherry thì có cầm súng và bắn Gin một phát nhưng lại bắn sượt, chuyện này chỉ có bốn người biết là Gin, Shinichi ở thế giới này, Sherry và Vodka, nên nếu có người giả danh Shinichi thì qua chuyện này sẽ nắm rõ được.

"Anh muốn giết người, tôi đương nhiên nhất định sẽ ngăn cản. Hơn nữa sau này anh không phải cũng thuận lợi cứu được Kir ra, rồi phái cô ta đi ám sát Akai Shuichi hay sao?" Conan hơi chút buông lỏng, xem ra Gin cũng từng trải qua loại chuyện này, chẳng qua cậu không đoán trước được điểm phân cách thế giới của cậu với hắn lại chính ở khoảng thời gian này.

Nghe vậy Gin hơi hơi nhíu mày, hắn căn bản không có phái Kir đi ám sát Akai Shuichi!

Conan chỉ cảm thấy mới mẻ, nguyên lai Gin cũng sẽ nhíu mày, cũng có ưu sầu, cậu luôn tin tưởng Gin hẳn là không có gì không làm được, vứt bỏ hết tình cảm, là người đàn ông lãnh khốc từ trong ra ngoài, nguyên lai hắn ở thế giới này -- bất quá cũng chỉ là người thường.

"Chúng ta là sau vụ bác Mori mới nhận thức nhau sao?" Conan không hề ý thức được khả năng Gin đã bóc trần ngụy trang của cậu, vẫn như không có việc gì hỏi.

"Ừm, thối tiểu quỷ gây trở ngại cho nhiệm vụ của tôi, vốn tính muốn bắt em ấy rồi sát hại, thế nhưng tôi lại phát hiện ra thân phận thật sự cùng bí mật về thân thể của em ấy. . . . . ."Gin có chút thất thần, đối với một sát thủ mà nói thì đây chính là sai lầm trí mạng, thế nhưng quá khứ xa xôi gợi cho hắn chút hoài cảm.

Khi đó thối tiểu quỷ cùng tên nhóc tiểu quỷ giống nhau như đúc, từ ngũ quan, mắt kính đen, vĩnh viễn đều là thân mang bộ âu phục màu lam. Nói thật nếu không phải vì bản báo cáo kia của Vermouth đúng lúc đem tới, hắn quả thật tính toán muốn vứt bỏ thối tiểu quỷ, nói như vậy cuộc sống của hắn có lẽ sẽ thiếu chút lạc thú, nhưng vẫn sẽ không lệch khỏi quỹ đạo ban đầu.

Hắn là ban đêm, không nên ở quá gần ánh sáng mặt trời, nhiệt độ ấm nóng kia sẽ làm phỏng da thịt hắn.

"Thật sự cám ơn anh không giết tôi. . . . . . Ừm, Ran bọn họ đâu? Tiến sĩ Agasa trực tiếp mang tôi tới nơi này, tôi còn chưa thấy qua bọn họ." Conan đột nhiên ý thức được vấn đề này, cha mẹ cậu cùng Ran bọn họ ở thế giới này có khỏe không? Cùng một người nguy hiểm như thế này ở bên nhau, cảm giác tùy thời đều có thể gặp nguy hiểm đó!

"Vợ chồng Kudo trở về Mĩ, Ran Mori thì đang chuẩn bị hôn lễ." Gin bình tĩnh nói, trên người Kudo Shinichi có một loại ma lực, phàm là người biết đến cậu đều sẽ gặp các loại chuyện bất trắc, có vài người bi đát chết đi, có vài người thì may mắn né được nguy hiểm các loại, rồi từ đó dù như thế nào cũng đánh không chết. Tuy rằng đại bộ phận đánh không chết này là vì thối tiểu quỷ nhờ hắn đi cứu người, thế nhưng căn cứ vào việc thối tiểu quỷ không ngừng trêu chọc đến phiền toái cùng với trình độ phá hoại phiền phức, hắn cảm giác cái xác suất này quả thật là kỳ tích.

"Hôn lễ?" Conan sửng sốt hỏi, một phen kéo lấy ống tay áo Gin không buông tay.

Gin tìm tòi thăm dò nhìn bàn tay Conan gắt gao siết lấy ống tay áo của hắn, âm thanh lạnh lùng nói: "Ran Mori cùng bạn chung đại học của cô ta."

"Làm sao có thể. . . . . ." Conan nói một từ liền ngậm miệng, ẩn sâu bên trong đồng tử có chút thất vọng.

Ở thế giới này cậu không có tư cách nói cái gì, cậu không thể giải quyết sự vật và người ở thế giới này, cậu bất quá chỉ là người ngoài, tình cảm rõ ràng, lại thủy chung của cậu không thể hoà nhập nơi này.

"Thối tiểu quỷ từng nói qua, em ấy chúc phúc Ran Mori đạt được thú vui trong đời, giống như em ấy." Tuy rằng Conan không phải Shinichi kia, thế nhưng Gin đối với cuộc nói chuyện riêng tư, tư tưởng, hành vi này của cậu đều có thể lý giải được hết, bởi vậy cho dù Conan chưa nói hết câu hắn cũng hiểu cậu định nói gì.

Conan sửng sốt một chút, cắn cắn môi hỏi: "Gin, Shinichi yêu anh sao?"

"Vấn đề này tôi sẽ không trả lời cậu, cậu cũng không nên biết." Ngón trỏ của Gin đặt trên vành ly khoanh một vòng, trong đầu cũng đem câu nghi vấn kia giải đáp ra vài đáp án, rồi giống như năm đó vậy, cho dù không khả năng, cái đáp án của vấn đề kia cũng chính là chân tướng duy nhất.

Hiện tại tên nhóc tiểu quỷ này xác thực là chính Shinichi, thế nhưng cậu vô cùng có khả năng đã không phải là Shinichi của hắn.

"Như vậy anh thì sao? Tình cảm của anh đối với Shinichi là cái gì?" Conan nghĩ nghĩ lại hỏi, đáp án của vấn đề này đối với cậu rất trọng yếu, tại sau khi trải qua chuyện của thế giới này, cậu không biết sau khi trở về nên đối mặt với Gin như thế nào, cho dù ở thế giới kia Gin căn bản không có đoạn ký ức này, thế nhưng cậu có cảm giác chính mình không thể giống như lúc trước, không có chút băn khoăn truy đuổi hắn.

"Tuy rằng rất buồn cười, thế nhưng tôi yêu em ấy." Gin giương lên một bên khóe môi, ngẩng cổ uống một hơi cạn sạch Vodka trong ly.

Ở trước mặt thối tiểu quỷ nói ra những lời này giống như đang nhận thua, nhưng ở trước mặt tên nhóc tiểu quỷ thì lại không có băn khoăn nào, vấn đề của tên nhóc tiểu quỷ thật buồn cười, nếu không phải bởi vì yêu, hắn làm sao lại dừng lại chỉ vì cậu chứ?

Thời gian dài ở cùng một chỗ, sẽ khiến người có dấu vết để lần theo, sẽ có kẻ thù tìm tới cửa, sẽ khiến cảnh sát theo dõi, mỗi ngày sinh hoạt hiện tại của hắn so với trước lúc gặp thối tiểu quỷ không biết nhộn nhịp gấp mấy trăm lần, hắn vì cậu bỏ ra biết bao hi sinh nhưng liệu người có biết không.

Conan khiếp sợ nhìn Gin, trong lúc nhất thời khó có thể tiêu hóa lời Gin nói.

Hắn thế nhưng thật sự yêu cậu!

"Thời gian đã trễ, trở về ngủ đi." Gin mệt mỏi nhắm mắt lại, đối phương không phải thối tiểu quỷ, hắn đã mất đi hứng thú đối thoại.

Conan lẳng lặng nhìn Gin một lát, sau đó xoay người rời đi, chỉ là lúc cậu rảo bước tiến trở về cửa phòng thì đột nhiên nhớ tới cái gì đó, quay đầu nhìn về phía Gin ngồi dưới ngọn đèn u ám, bóng dáng cô đơn kia phảng phất như đã trải qua ba ngàn năm chờ đợi, người thương vẫn mãi thuỷ chung không quay về.

Cậu có chút không đành lòng mở miệng, do dự hồi lâu mới khẩn cầu nói: "Gin, có thể cho tôi thuốc giải không?"

Gin quay lưng lại với Conan, khôi phục lại bộ dáng mà Shinichi quen thuộc nói: "Hừ, không cần được một tấc lại muốn tiến một thước, tôi biết cậu không phải em ấy. . . . . . Có vài quy tắc của thế giới, chúng ta tất yếu đều phải tuân thủ."

". . . . . ." Conan không đoán trước được Gin có thể sâu sắc đến vậy, chính mình bị lộ tẩy từ lúc nào? Chẳng lẽ thật sự là bởi vì quá yêu nhau, cho nên mới quen thuộc hết thảy lẫn nhau?

Mang theo nghi vấn này, Conan thừa dịp bóng đêm trốn về nhà bác tiến sĩ Agasa.

"Là cháu à, Conan." Bác tiến sĩ Agasa đầy mặt xám xịt bò ra từ đống dụng cụ, sau đó liền thấy một bóng người đứng ở bên cạnh ông, thiếu chút nữa cái mạng già bị dọa sợ đến không còn gì.

"Bác tiến sĩ, thiết bị sửa được chưa?" Từ sau khi Conan biết chính mình bị bại lộ thân phận, liền sợ Gin sẽ xử lý cậu hoặc buộc cậu làm loại chuyện xấu hổ gì đó, cho nên cả đêm lo chạy về nhà bác tiến sĩ Agasa.

"Khụ khụ, tạm thời sửa tốt, thế nhưng còn chưa kiểm tra qua, không biết có xảy ra vấn đề hay không." Bác tiến sĩ Agasa sờ sờ cái ót, hàm hậu cười nói.

"Tiến sĩ, mau đưa cháu trở về." Conan lập nói bác tiến sĩ Agasa đưa cậu trở về thế giới thật sự, cũng đưa Shinichi bên kia trở về.

"Ư, nhưng mà. . . . . ." Bác tiến sĩ Agasa không yên lòng, nhưng mà thấy Conan năn nỉ thảm thiết, đành phải đáp ứng.

Conan đứng vào cột truyền tống, bác tiến sĩ Agasa điều chỉnh tốt thiết bị rồi ấn xuống một nút, một bóng người màu đen đột nhiên xông vào bên trong, theo từng trang thiết bị toả ra ánh sáng chói mắt, hai bóng người liền biến mất trong cây cột.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net