12: Hạ bỏ Phong theo Hải đi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

     Những buổi trưa hè oi bức cộng với tiếng ve sầu kêu nhức hết cả đầu. Mệt hết cả người. Thế là Phong mua trà đào cho Hạ uống. Tớ thích nhất là trà đào vì vị nó thanh mát, ngọt nhẹ nơi đầu lưỡi, uống mãi không chán. Phong thì không thích trà đào đâu, bạn chỉ thích tớ thôi á. Tớ nghĩ các bạn trong lớp cũng đang tập mệt nên tớ mua cho các bạn trà sữa. Đến khi trả tiền thì Phong nhất quyết không cho tớ trả đâu, thôi tớ cũng kệ bạn, nhà bạn giàu mà. Ví Phong lúc nào cũng dày cộm, Phong bảo tiền nhiều là vì mẹ Xuân nhờ Phong, nuôi hộ mẹ con dâu tương lai. Mẹ đặt gạch trước nhỡ sau này có ai cướp thì mẹ còn có cớ mà giữ Hạ lại. Lúc ấy Hạ như đứng hình, con dâu tương lai á? Eo ơi, ngại lắm, nhưng mà cũng thích quá chừng.

Khi đem trà sữa về các bạn lớp Hạ mừng như vớ được vàng, vì đang mệt mà,  bây giờ có cốc trà sữa uống thì tuyệt vời con cú mèo. Lúc chia ra cho lớp thì Phong bảo bạn không uống. Nên tớ lấy có mỗi một cốc thôi, thế mà đến lúc uống thì bạn dành với tớ các cậu ạ. Cái cách bạn giành nó không giống ai cả, bạn bóp hai má tớ rồi cướp từ trong miệng tớ. Eo ơi, Phong chơi gì mà bẩn quá, thèm thì nói tớ sẵn sàng cho bạn uống cùng. Mà tớ cũng lạ nữa, tớ biết là mất vệ sinh nhưng chẳng hiểu sao tim tớ đập thình thịch, không thể kiểm soát được nữa. Còn Phong chả biết ngại là gì, cứ trơ trơ cái mặt cười như thằng hâm á. 

- Tớ vả cho cái bây giờ.

- Hạ hung dữ thế? Người yêu với nhau cả, Hạ phải quen dần đi. Sau này về chung một nhà còn ăn chung, ngủ chung nữa.

- Tớ mà thèm lấy Phong đấy!

Bạn đúng là cái đồ mặt dày, ngại thế mà bạn nói ra tỉnh bơ vậy á. 

- Thế Phong lấy người khác nhá?

- Không cho, tớ không lấy Phong, nhưng Phong cũng không được lấy người khác.

Bạn nghe tớ nói bạn cười hiền, ngọt ơi là ngọt. Nghe thì hơi vô lý nhưng cũng đúng mà. Phong bảo Phong thương tớ thì Phong chỉ được cưới tớ thôi á. Phong mà cưới người khác là tớ đến phá nát cái đám cưới luôn, tớ cướp rể. Cho bạn khỏi lấy ai sất. Tớ đưa mắt tìm kiếm bóng dáng của hai người bạn thân yêu. Một bạn thì mải đùa nghịch với lũ con trai, còn một bạn thì ngồi ủ rũ một mình. Tớ thấy bạn như vậy tớ lại hơi buồn, từ nãy đến giờ chỉ lo chơi với Phong bỏ bạn một mình. Tớ đi đến bắt chuyện mà khổ là bạn chả thèm trả lời tớ. 

- Trang đang làm gì đấy? Trang buồn chuyện hôm kia à?

- ...

- Trang ơi.

- Hạ ồn ào quá đấy, tớ chẳng sao cả, tớ mệt.

- Hay tớ đưa Trang về nhà nhá?

Bạn bảo không cần, ngồi nghỉ một lát là khỏe ngay thôi. Tớ lấy cái quạt điện ra hướng về phía Trang. Gió quạt thổi mát nên bạn cũng dịu đi hẳn, tớ biết bạn còn buồn chuyện hôm đấy. Tớ nói với Trang rất nhiều điều trong buổi chiều hôm ấy. Rằng là người con trai thương cậu dù cho có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa, thì họ cũng không bao giờ bỏ rơi cậu. Còn người con trai không thương cậu dù họ có chấp nhận ở bên cạnh cậu, thì một lúc nào đó người họ yêu quay về, họ chắc chắn sẽ bỏ rơi cậu. 

Người không xứng đáng thì Trang không nên đau lòng làm gì hết. Trang là lá ngọc cành vàng nên yêu một người môn đăng hộ đối với mình. Có gì mà phải vương vấn một người không thương mình. Nếu cứ mải mê theo đuổi một người như vậy, kết quả chỉ nhận lấy tổn thương mà thôi. Người ta thích người khác thì mình chịu thua. Chúng mình chỉ đang ở cái tuổi muốn chinh phục mọi thứ, biết đâu khi có được Trang lại chán thì sao? Trang đừng nhầm lẫn nó với tình yêu, có khi Trang chỉ ngộ nhận như tớ thôi. Trước kia tớ cũng nghĩ mình thích Hải, nhưng mà không phải Trang ạ. Người tớ thương là Phong cơ, còn đối với Hải chẳng qua cũng chỉ là tình cảm bạn bè thôi. Nghe tớ nói vậy bạn hơi bất ngờ.

- Cái thằng điên đấy mắt nó mù hay sao? Người như Trang có cầu cũng chả được, thế mà nó nỡ lòng nào từ chối.

- Có khi nó mù thật Hạ nhỉ?

Bạn cười lên rồi nè, eo ơi xinh không sao tả hết á, tớ là con gái mà tớ còn mê bạn nữa là. 

- Chả mù à? Trang nói tên đi, Hạ cho nó ra bã luôn.

Trang nhất quyết không chịu nói tên, bạn bảo bạn mà nói ra thì khó xử lắm. Buồn cười ghê có gì mà khó đâu, cũng chẳng phải người quen gì. Cay cái thằng rồ đấy ghê, Hạ mà mò ra được thì có mà chết nhé. Chiều muộn lớp giải tán, tớ đèo Trang về cho Phong đi xe một mình. Trang biết Phong ức, nên ngồi sau tớ cứ thơm má Hạ rồi ôm eo trêu ngươi Phong. Phong thì ghen tị ra mặt luôn. 

- Trang cứ lợi dụng ôm, hôn người yêu của tớ là sao nhỉ?

- Ôi có làm sao đâu, Phong khó tính thế nhẩy? Bạn tớ thì tớ cứ ôm đấy.

- Bỏ cái tay ra đi, không cho ôm người yêu Phong.

- Ù uôi kinh thế cơ?

Hai bạn ấy chí chóe suốt trên đường về nhà hại tớ nhức hết cả đầu. Nhưng mà vui quá trời, bọn tớ cười rôm rả đến độ ai cũng nhìn luôn á. Không về nhà ngay đâu, bọn tớ ra đê hóng mát. Các cậu thắc mắc Hải đâu á? Tớ ghét chẳng thèm gọi, Phong với Trang cũng thế, cho bạn chơi một mình. 

- Bọn mình cứ như thế này mãi thì vui nhỉ?

Trang gật đầu đồng tình, còn Phong thì nhẹ nhàng xoa đầu tớ. Thích cái cảm giác này quá, hai người quan trọng nhất đối với tớ ngoài ông bà ra đều ở cạnh. Cứ như thế này mà yên ổn lớn lên thì tốt quá. Ngẫm trời cũng tối rồi nên bọn tớ thu dọn đồ đi về, lần này thì Phong đèo tớ nhé. Tại vì nhà Trang ngược đường bạn bảo để bạn tự đi được. Bạn không nỡ chia cách đôi uyên ương. Nghe mùi đá đểu nhau ghê. Tớ lườm bạn còn bạn thì lè lưỡi trêu ngươi tớ. Cái đồ trẻ con. 

*****

Tối tớ nhận được tin nhắn của Hải, bạn hẹn tớ ra, bạn có chuyện muốn nói. Tớ đang còn giận nhưng vẫn đồng ý, ra gặp xem bạn định nói gì. Hẹn cái gì ở cái nơi khỉ ho cò gáy này, tối phát sợ đi được. Cũng may lúc đi ra đây tớ có cầm  cái đèn pin cổ của ông tớ theo, tuy là cũ rồi nhưng sáng lắm. Hạ vừa ra đến nơi thì đã có người bổ nhào vào người Hạ rồi. Cáu thế chứ nị! Cô nam quả nữ đêm hôm giữa đường thế nhỡ có ai bắt gặp thì mang tiếng chết à? Tớ đẩy Hải ra rồi lùi vài bước.

- Hạ đừng giận tớ nữa, tớ như vậy chẳng qua là do tớ thích Hạ quá thôi.

- Từ thích của Hải nghe dễ dàng thế? Thích tớ mà còn đi trêu hoa ghẹo nguyệt, nếu mà Hải nói làm thế để tớ ghen thì thôi. Tốt nhất là im mồm đi.

- Hạ ghét Hải đến vậy à?

- Ừ

- ...

- Bỏ cái tính đấy đi mà làm người Hải ạ. Cứ như thế không ai chơi với Hải nữa đâu.

- Hay là Hạ bỏ Phong theo tớ đi.

Mịa cái thằng điên này, ăn không được phá cho hôi à? Hạ ghét nhất là cái loại người như thế này. Tớ bực mình định bỏ về thì Hải kéo tay tớ định hôn. Phải nói thật lúc này là tớ điên máu lắm rồi, tớ tát một cái đau điếng vào mặt bạn. Tiếng *chát* vang lên to lắm, hại tớ đau tay muốn chết. Đúng là cái bản mặt làm từ xi măng, cứng vãi, tớ lắc lắc bàn tay vì đau quá chừng rồi. Tớ chửi bạn có phải là bị điên rồi không? Tớ đã cố gắng muốn tha thứ cho Hải rồi, mà tại sao còn làm như vậy? Tớ là người yêu của Phong, Phong là bạn của Hải đấy. Hải không thấy có lỗi với Phong à?

Hải trả lời dứt khoát là không, tớ điên lại càng thêm điên, Hạ lỡ mồm chửi lớn: 

Tổ sư bố cái thằng điên này nữa.

Hải nhìn Hạ với ánh mắt rất kinh ngạc, chắc bạn chưa từng thấy tớ nổi điên như thế này bao giờ. Cũng đúng, vì bình thường có thể Hạ rất vui vẻ nhưng động đến giới hạn của tớ là tớ không nương tay đâu. Bất ngờ cái đếch gì, bản thân sai rõ rành ra đấy mà còn làm như mình vô tội lắm ấy. Hạ bực quá không muốn ở đấy đôi co với Hải làm gì cho mệt hết, tớ dứt khoát bỏ về. Nhưng khổ nỗi người ta lì lợm, còn cố chấp ôm Hạ, Hạ giãy dụa nhưng không thoát ra được. Sức con trai nó khỏe quá, tớ chơi chiêu, buông thõng người ra, nhân lúc Hải không đề phòng Hạ đạp một phát vào chân Hải. Tớ thì thoát ra được rồi nhưng đúng lúc đấy thì Phong và Trang xuất hiện ở trước mặt. Giời ạ đúng lúc dầu sôi lửa bỏng thế này lại xuất hiện hai con người không nên xuất hiện. Khổ quá!!!

Tớ điên mất thôi. Tớ đẩy Hải ra, lắp ba lắp bắp không biết phải giải thích sao cho đúng. Thế này có giống ngoại tình xong bị người yêu bắt tại trận không cơ chứ? Mặt Hạ tái mét, nom mặt Phong giận lắm, Phong hùng hổ tiến về phía Hạ. Tớ cứ tưởng Phong định đánh tớ cơ, nên tớ nhắm nghiền  mắt, đứng im như trời trồng. 

____________

3/11/2021, Bình Dương

Nếu có ai đang đọc truyện mình viết thì cho mình gửi tới cậu một lời cảm ơn chân thành nhất nhé. Hi vọng cậu sẽ luôn ủng hộ mình trong những chương tiếp theo. Yêu các cậu❤❤❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net