14: Tin đồn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm nay có người vác cái mặt bầm dập đi học, cả trường xôn xao, thắc mắc ai to cơ dám đụng đến hot boy?

Xời ơi, cái thể loại đấy á? Không cần Phong với Trang đâu cứ để Hạ cho bạn nhừ tử là được rồi. Ông trẻ của tớ làm chủ tịch xã, bà trẻ của tớ thì làm hiệu trưởng trường cấp 2 tớ đang học. Hạ ho một cái thì tiễn bạn đi về miền cực lạc luôn bây giờ. Fans của bạn ấy cứ túm tụm rồi xót thương kinh lắm, nhìn mắc mệt. Mà cũng tội nghiệp các bạn,  không biết được đằng sau cái vẻ vô tội ấy là cái thứ chơi xấu bạn bè. Hạ khinh. Mà Hạ nghĩ trong đầu thôi, chứ Hạ chả dại mà nói ra đâu.

Bạn Hải im ru mặc cho người ta bàn tán. Cũng phải thôi bạn ấy thì biết nói gì nữa. Giờ bạn có ra làm sao thì tớ cũng mặc kệ bạn. Chơi cùng nhau cũng khá lâu, bây giờ không chơi nữa thì cũng tiếc. Nhưng cuộc sống mà, hết duyên dẫu có cố gắng níu kéo thì kết quả cũng đã định. Sau này có gặp nhau thì cứ gật đầu chào hỏi nhau vài câu xã giao vậy. Để rồi khi nhớ về ngày hôm nay chúng mình sẽ không khỏi mà cảm thán. À! Thì ra ngày xưa chúng mình cũng đã từng có một thời học sinh như thế. Lắm điều xinh đẹp mà cũng lắm những tiếc nuối. Nhưng rồi ta chắc chắn sẽ phải nói lời cảm ơn với chính mình, vì năm ấy chúng ta đã sống hết mình với thanh xuân.

Sau cái vụ của Hải thì Phong cưng tớ lắm luôn, bạn lúc nào cũng kè kè bên tớ. Trong giờ học chả chịu nghe giảng gì cả, tớ mắng bạn mà bạn cứ trơ mặt ra. Nhưng lúc bị gọi trả lời câu hỏi thì chỉ có đúng, không sai câu nào. Phong giỏi quá đáng luôn, sau này á, Hạ mà lấy được Phong thì cả đời chả sợ đói. Người gì mà vừa đẹp trai, học giỏi, chơi thể thao giỏi mà nhà còn giàu nữa. Hỏi tại sao mà các bạn nữ lại mê bạn đắm đuối. Với nhỡ sau này có cãi nhau mà nhìn cái mặt đẹp trai của bạn thì cũng đỡ giận. Cái lợi của việc yêu người đẹp trai đấy mọi người ạ.

Vì tránh để Trang cô đơn một mình nên bọn tớ xin cô cho ghép ba bàn lại với nhau. Ngồi ở cuối lớp ý, không lại ảnh hưởng đến việc đi lại của các bạn khác. Lớp tớ nhạy bén về mảng đờ-ra-ma lắm, chưa gì đã đồn là bọn tớ nghỉ chơi với Hải. Rồi là chắc Hải phải làm sai điều gì thì mới có chuyện, đủ các thể loại thêu dệt. Vì bọn tớ nổi tiếng là ngoan hiền, bây giờ có chuyện xảy ra ai cũng tin tưởng.  Hehe ngẫm thấy may mắn vì trước kia không sân si, ganh tị với người khác. Đôi khi chúng mình nên cư xử thông minh một chút. Có không thích ai thì nên giữ trong lòng thôi, tuy là không thể hết ghét ngay được. Nhưng để đó dần dần khó chịu sẽ tan. Nếu các cậu cái gì cũng thể hiện ra là nguy hiểm lắm. Người ta nắm được thóp của mình là họ sẽ lợi dụng khiến mình trở thành người xấu ngay. 

- Suy nghĩ gì mà không làm bài đi Hạ.

- Tớ vẫn đang làm mà.

Trang cứ lo tớ không làm bài, không có đâu nhé tớ hay suy nghĩ linh tinh thế thôi, chứ tớ vẫn làm bài đầy đủ mà. Nói rồi tớ quay sang trêu Phong, cái dáng vẻ Phong nghiêm túc làm bài thực sự đẹp hớp hồn Hạ. Tớ nhận ra mình càng ngày càng mê Phong rồi hay sao ý.

Phong đẹp đến thế hả?

Eo ơi, Phong hỏi đểu tớ. 

- Không, Phong xấu hoắc à.

- Xấu mà ngắm cháy cả mặt Phong rồi.

- Haizz, tớ ngắm người yêu mình mà. Tớ có ngắm Phong đâu.

Hạ nể bản thân mình ghê, toàn nói nhăng nói cuội. Bạn nghe thế thì khóe miệng cong lên. Eo ơi, đẹp trai quá!

- Thế Hạ ngắm người yêu tiếp đi nhé, Phong hơi mệt.

- Phong mệt chỗ nào thế, tớ đưa Phong xuống phòng y tế nhá.

- Giá mà có ai đó thơm tớ một cái thì hay biết mấy.

Tớ nhận ra ngay bạn giả vờ mệt nha, lại còn đòi người ta thơm nữa chứ. Nhưng mà mình cũng thích người ta quá chẳng biết từ chối làm sao. Tớ hôn hai ngón tay của mình rồi đặt nhẹ vào môi bạn. Phong thích lắm á, bạn cười tươi ơi là tươi.

Phong bắt đầu phải ôn thi học sinh giỏi rồi, tiết sau đó bạn được miễn học, để đi ôn. Trong đội tuyển có một bạn nữ xinh lắm, nhưng không bằng Hạ đâu. Lúc bạn ấy sang gọi Phong đi ôn tớ thấy bạn lườm tớ thì phải. Ngồi học không có Phong cảm giác nó buồn tẻ quá chừng. Hạ đã cố gắng tập trung nghe giảng lắm rồi. Mà vẫn không sao tập trung được, Hạ nhớ ai đó nhiều. Buổi trưa Phong không về lớp như mọi khi nữa, bạn nhắn tớ đi ăn với Trang đi, không cần chờ bạn. Gì mà chán thế, mới ôn buổi đầu đã vậy  rồi. Những buổi sau chắc tớ chả được nhìn mặt Phong luôn ấy. Ăn xong tớ ghé qua xem Phong ôn đến đâu rồi thì thấy Phong vẫn đang còn ôn bài. Đã thế còn ngồi sát sàn sạt vào cái bạn nữ kia. Ngồi gì mà cách nhau có mỗi một cái bàn, đáng ra phải 2 cái mới đúng. 

Ghét quá chừng.

Phong thấy Hạ đứng lấp ló ngoài cửa nên bạn đi ra với Hạ. Bạn dặn chiều nay bạn bận ôn thi chắc sẽ về muộn, Hạ về cùng với Trang, tối Phong về với Hạ. Tớ không thích tí nào đâu,  nhưng vì tương lai của bạn nên tớ đành chịu thôi. Phong phải giỏi để sau này bạn còn nuôi An Hạ nữa. Bạn đã nói như thế với Hạ mà. Bọn tớ ngồi tán dóc bên ngoài hành lang, tuy nói là tán dóc nhưng chỉ có mình Hạ nói thôi. Phong còn bận ăn cơm do Hạ mang đến, chưa ăn được bao nhiêu. Thì cái bạn nữ kia đi ra gọi Phong vào.

 Eo, cái giọng điệu chảy nước, nghe kinh vãi chưởng.

- Phong ơi, Phong vào rồi mình cùng giải tiếp bài lúc nãy nhé!

Phong không trả lời mà chỉ gật đầu thôi. Cái bạn này cũng lạ, người ta đã không thèm trả lời thì im đi, còn làm bộ giới thiệu bản thân nữa. Ôi, bạn cứ làm như tôi cần biết bạn là ai ấy.

- Cậu là An Hạ phải không? Tớ là Diệu Ái, cùng ôn thi với Phong. Rất vui được làm quen với Hạ.

Gì mà giới thiệu chi tiết thế? Còn biết cả tên tớ đấy, ôi cũng phải thôi Hạ hot như này cả trường ai mà không biết. Bạn ấy đã có nhã ý làm quen thì tớ cũng nên đáp lại vậy. Như thế mới ra dáng An Hạ xinh đẹp, thân thiện.

- Chào cậu nhé, Diệu Ái.

- Tớ biết là Hạ với Phong đang trò chuyện nhưng bây giờ đến giờ ôn rồi á. Hạ để Phong vào ôn với tớ nhé!

Coi cái giọng kìa, nhẹ nhàng, giả tạo thấy ghê. Lại còn "với tớ", trong đội tuyển đâu phải chỉ có mỗi bạn đâu, còn 2 bạn nam nữa mà. Định giở thói trà xanh ra chọc tức Hạ à? Còn khuya đi, trình còn non lắm. Mắt bạn ý có vấn đề hay sao ấy, mà không thấy Phong đang ăn cơm thế nhỉ? Bạn ăn xong rồi thì nghỉ ngơi đi, sao cứ phải bắt người ta chịu khổ theo mình vậy? Hạ cáu, không thèm trả lời, Hạ quay sang hôn thẳng vào má của Phong, trước sự chứng kiến của Diệu Ái và các bạn còn lại.  Đấy đơn giản thế thôi, khẳng định chủ quyền luôn. Cho bạn khỏi tơ tưởng người yêu của An Hạ nhé Diệu Ái ơi. Trông mặt Phong thộn ra, lại còn đỏ mặt nữa kìa, nhìn đáng yêu quá chừng.

Nhìn cái biểu cảm của Diệu Ái tức điên luôn các cậu ạ, như muốn ăn tươi nuốt sống tớ. Bạn ấy quê quá quay phắt vào lớp. Tớ thì thè lưỡi trêu ngươi bạn, hả hê trong lòng quá đi mất. Hạ hơi xấu tính mọi người nhờ? Nhưng chịu thôi, cứ những chuyện liên quan đến Phong là tớ cứ bị xấu tính á. Phong ngồi cạnh cứ cười tủm tỉm thôi, bạn còn trêu tớ ghen tuông. Trời đất ơi, tớ nào dám ghen với ai. Tớ chỉ muốn cho người ta biết Phong là người yêu của tớ thôi. Phong cố nén cười, rồi còn bảo nếu Hạ thích  thì tối nay mình công khai trên Facebook. Tớ nghe đến thì sợ khiếp vía, bà tớ mà biết tớ yêu đương linh tinh thì chết. Tớ đập tan ngay cái ý định của bạn.

- Thôi Phong ạ, bà mà biết tớ yêu là bà mắng chết.

- Phong nói đỡ cho Hạ.

- Thôi không được đâu.

- Thế Hạ không công khai để ngấp nghé thằng khác à?

Tớ mắng bạn suy nghĩ bậy bạ, chẳng qua tớ không muốn bà lo lắng thôi. Chứ tớ chỉ làm người yêu của Phong thôi á. Phong díp mắt nhìn tớ tỏ vẻ không tin lắm. Thế là tớ phải thơm má bạn một cái nữa. Do tình huống bắt buộc thôi, chứ không phải tớ thèm thuồng đâu nhé. Lúc này bạn mới chịu tha cho tớ. Chờ Phong ăn xong xuôi rồi thì Hạ mới yêu tâm về lớp. Trước khi đi tớ còn được người yêu hôn nhẹ nhàng lên trán. Hạ nở một nụ cười rạng rỡ như ánh nắng ban mai.

Thích lắm lắm lắm luôn á!

Thích bủn rủn cả tay chân!

Thích mà quên cả đường về lớp luôn!

Còn ở trong lớp có người nào đó tức thâm tím cả mặt mày kìa, đáng đời nhé. Hạ chẳng thèm quan tâm bạn ấy nữa đâu, vui quá nhảy chân sáo về tận cửa lớp. Xung quanh nhiều bạn nhìn Hạ với ánh mắt kỳ lạ quá chừng. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net