17: Cấp 3 tới rồi đây!!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hội thao cứ thế đã qua đi, lớp tớ cũng như mong đợi đạt giải nhất toàn Đoàn. Cũng coi như là có cái kỷ niệm đáng nhớ về thời cấp 2 trẻ trâu.

Ngày tổng kết bọn tớ đứa nào đứa nấy khóc như mưa. Khổ với các bạn thôi, kiểu gì cũng sẽ gặp nhau mà. Khóc lóc ỉ ôi hại các thầy cô cũng khóc theo. Lên cấp ba thì mỗi đứa một ngả, đứa trường tư người thì trường chuyên. Tuy là không gặp nhau thường xuyên nhưng nhà bọn tớ gần nhau. Có thể gặp nhau mỗi khi muốn.

Về hội thi học sinh giỏi Minh Phong giành được cúp vàng môn Toán cấp tỉnh, An Hạ bứt phá giành luôn cái cúp vàng môn Văn. Eo ơi, phải gọi là nở mày nở mặt. Chúng tớ trở thành cặp đôi được bao người ngưỡng mộ, cũng phải thôi. Yêu nhau cùng nhau tiến bộ mà.

Nhã Trang cũng giành được cúp Vàng môn Sinh. Bọn tớ cười ngoác cả miệng ra luôn ý. Cái hội gì mà vừa đẹp vừa giỏi. Việc đạt giải nhất cũng giúp tấm vé vào trường chuyên của bọn tớ vững chắc hơn một chút. Những ngày tháng gần cuối bọn tớ dồn toàn lực để ôn thi. Phong, Hạ, Trang lúc nào cũng dính nhau như sam.

Ôn thi sấp mặt luôn, càng gần thời gian thi tớ càng cảm thấy lo lắng. Nhiều đêm bồn chồn không thể ngủ được, cũng may là có Phong và Trang bên cạnh tớ.

Và rồi ngày ấy cũng đến vì điền nguyện vọng là trường chuyên nên bọn tớ phải làm thêm một đề khác với các bạn. Ngoài các môn Toán, Văn, tổ hợp (Anh, Địa Lí, Vật Lí) thì còn một bài môn chuyên. Tớ chọn chuyên Văn, Phong chuyên Toán, Trang chuyên Sinh.

Bọn tớ có thể đăng kí ba nguyện vọng, có thể chọn chuyên hoặc lớp không chuyên. Tớ đương nhiên là điền đủ ba nguyện vọng rồi, nhỡ trượt thì vẫn còn lớp không chuyên. Phong với Trang thì kiêu lắm, điền mỗi một nguyện vọng thôi. Hai bạn ấy chả có gì để lo lắng như tớ luôn ý.

Ngày đi thi tớ lo lắng lắm, nhưng có Phong động viên. Bạn dặn tớ không được hoảng cứ bình tĩnh thôi. Uống nước khi căng thẳng nhưng đừng uống quá nhiều. Rồi cái Trang ở bên cạnh cũng dặn dò đủ điều. Hai bạn cứ tưởng chỉ có một mình tớ đi thi hay sao ấy. Làm tớ xoay mòng mòng như cái chong chóng. Chả có thời gian mà hồi hộp, lo lắng nữa.

Tớ làm bài khá tốt nhưng đến môn chuyên bụng tớ bỗng nhiên bị đau. Mặc dù đau nhưng tớ vẫn cố gắng làm đến cuối cùng, khi vừa viết xong những từ cuối cùng tớ ngất lịm đi lúc nào không hay.

Lúc tỉnh dậy đã thấy mình nằm ở phòng y tế. Phong mặt mày nhăn nhó như muốn khóc ấy, còn Trang thì khóc lóc inh ỏi.

- Hạ ơi, đừng chết mà. Tớ còn chưa đi Đà Lạt với cậu mà.

Tớ vừa tỉnh dậy thì đã mệt thêm, muốn ngất tiếp quá đi.

- Tớ đã chết đâu mà Trang khóc lóc kinh quá đi. Nước mắt nước mũi tèm nhem kìa.

Nhật thì cứ ở bên cạnh dỗ bạn rồi lau nước mắt. Tớ sực nhớ ra mình còn bài thi, lật đật định nhảy xuống giường. Nhưng bị Phong cản lại, bạn mắng tớ nữa chứ.

- Đã ngất không biết gì rồi mà còn định đi đâu nữa?

- Bài thi của tớ...

- Không sao hết, bài của Hạ làm xong rồi.

Tớ thắc mắc hỏi làm sao mà bạn biết. Thế là Trang nhanh nhảu bảo lúc nãy khi Phong bế Hạ vào phòng y tế, thì các thầy cô thu bài nói là may là làm xong rồi, không thì uổng phí cả bao nhiêu năm học tập. Đấy cho nên là Trang bảo Hạ không phải lo.

Tớ nghe vậy thì thở dài nhẹ nhõm, bây giờ chỉ mong là đậu nữa thôi.

*****

Khoảng thời gian chờ đợi kết quả là 1 tháng, trong một tháng ấy bọn tớ thỏa thích ăn chơi. Thi thì cũng đã thi rồi, không nên bận lòng nữa. Cứ tận hưởng cuộc sống đã. Ba người bọn tớ cùng với Minh Nhật đi chơi, chụp ảnh, thả diều. Chúng tớ đã có với nhau những khoảnh khắc vô cùng đáng nhớ.

Thời gian này tớ cảm nhận được Trang đã vui hơn trước rất nhiều. Nhật cứ làm bạn cười suốt thôi, Trang rất khác khi ở bên cạnh Nhật. Dần dà bọn tớ thân nhau lúc nào không hay. Nhiều khi nghĩ về người bạn cũ kia, tớ cũng có gì đó tiếc nuối. Nhưng tớ từng đọc được một câu nói như thế này

"Bất cứ điều gì xảy ra thì đó chính là đều nên xảy ra."

Cho nên việc không còn chơi với Hải cũng vậy. Dù không có chuyện kia xảy ra, thì sớm muộn gì cũng sẽ nghỉ chơi. Có lẽ tớ không nên tiếc nuối làm gì nữa. Hôm nay là đêm cuối cùng bọn tớ được nghỉ rồi. Ngày mai là ngày công bố điểm trúng tuyển, tớ lo lắng lắm. Nên bọn tớ hẹn nhau ra đê ngồi hóng mát cho khuây khỏa.

- Nhỡ Hạ trượt thì sao nhỉ?

- Trượt về Phong nuôi.

Ai đó nói câu chất lừ luôn. Trang với Nhật cứ cười khúc khích với nhau thôi.

- Hạ cứ khéo lo, không trượt được đâu.

Trang nói rồi gạt nước mắt vì cười quá trớn. Nhật ở bên cạnh cũng gật gù.

Chán các bạn ghê, người ta lo thật, mà các bạn chả nghiêm túc gì cả. Nhật theo Trang thi vào chuyên Sinh nên nếu đậu hai bạn ấy sẽ học chung lớp. Còn tớ với Phong dù kết quả có đậu hay rớt thì vẫn sẽ xa nhau thôi. Bao nhiêu năm học cùng nhau đến bây giờ khoảng thời gian đẹp nhất thòi học sinh lại chẳng thể học cùng lớp. Tớ nghĩ đến chuyện này tớ cả, thây có chút gì đó mất mát trong lòng.

- Dù không học chung lớp nhưng ra chơi nhớ đi tìm tớ nhé! Học một mình tớ buồn lắm.

Ba bạn ấy gật đầu lia lịa, Phong xoa xoa mái tóc tớ nhẹ nhàng. Tim tớ cứ bị lệch nhịp đi mất, không thể chịu nổi luôn ý. Tớ cô gắng lờ đi rồi dặn dò Nhật như thể tớ sắp gả Trang đi xa ấy.

- Nhật học cùng thì nhớ chăm sóc cho Trang nhé!

- Người yêu của tớ, tớ lo được.

- Ù uôi, người yêu rồi cơ đấy!

Tớ vừa nói vừa liếc qua Trang, bạn ngượng chín cả mặt rồi lí nhí bảo chỉ mới đây thôi, nên chưa kịp nói với tớ. Tớ nghĩ chỉ cần là Trang vui thì mọi thứ tớ đều có thể chấp nhận được.

- Trang hạnh phúc là được.

Tớ vừa dứt câu thì bạn ôm chầm tớ sùi sụt cảm ơn. Đáng yêu ghê, mới thế mà đã cảm động rồi. Tớ còn đề ra một lời thề rằng là, dù cho có chuyện gì xảy ra chúng mình phải luôn cùng nhau trải qua ba năm thanh xuân tươi đẹp này nhé! Ba bạn ấy nhất trí, bọn tớ xếp tay chồng lên nhau rồi hét lớn.

XIN THỀ!!!

Đêm nay bọn tớ không ngủ, thức đến 12h đêm để tra điểm chuẩn. Công nhận là cái cảm giác này nó hồi hộp kinh khủng. Bọn tớ call với nhau để cùng tra điểm, giây phút tớ nhìn thấy điểm của mình. Tớ như vỡ òa

Đỗ An Hạ 32,50 điểm thủ khoa đầu vào môn Văn của trường.

Tớ hét lên trong sung sướng, ba bạn ấy cũng hú hét ầm ĩ luôn. Bọn tớ đậu hết rồi mọi người ạ, bao nhiêu năm cố gắng cuối cùng cũng hái được quả ngọt rồi. Còn có tin sốc hơn nữa là Phong là thủ khoa toàn trường. Ngay trong đêm ấy cái tên của bạn hót hòn họt luôn. Cfs phải là nhảy ầm ầm, tớ nở cả mũi ra luôn ý. An Hạ có một chiếc người yêu giỏi quá đáng. Không chỉ có Phong lên cfs đâu, còn có tớ, Trang và Nhật nữa. "Bộ tứ trí tuệ" cùng nhau đỗ vào ngôi trường cấp ba danh giá nhất cái tỉnh Vĩnh Phúc này.

Cuối cùng thì cũng phải nói lời tạm biệt với thời cấp 2 rồi, bọn tớ lên cấp 3 đây! Hi vọng tớ sẽ có thật nhiều những kỷ niệm đáng nhớ ở mái trường thân yêu này. Chào mừng thanh xuân tươi đẹp nhé. Chúc cho chúng tớ sẽ có một khởi đầu thật suôn sẻ.

Minh Phong & An Hạ

Minh Nhật & Nhã Trang

Bọn tớ chúc tất cả các cậu dù là chưa thi tuyển sinh hãy đã thi rồi, sẽ đậu nguyện vọng một và có một thời thanh xuân đáng nhớ nhé.

Yêu các cậu thật nhiều.

*****

Hôm nay là ngày bọn tớ lên trường làm thủ tục nhập học. Chỉ bổ sung hồ sơ và lên lớp nghe giáo viên chủ nhiệm phổ biến một số điều cần lưu ý. Bốn người bọn tớ như tỏa ra ánh hào quang chói lòa ấy, ai ai cũng ngước nhìn. Ngại ghê á.

Trường xa khá xa nhà, cũng chính vì thế mà bọn tớ phải ở trọ. Trường cũng có kí túc xá nhưng bọn tớ muốn có không gian thoải mái, nên chọn ở ngay chung cư gần trường thôi. Mà không phải ở chung như các cậu nghĩ đâu, trai gái riêng biệt nhá. Chỉ có điều là hai phòng nằm kê bên nhau, thế cũng gọi là tiện.

Ngày đầu tiên dọn đến thực sự rất lu bu, bọn tớ sắp xếp đồ đạc rồi lau chùi cũng ngốn hết cả ngày rồi. Mãi đến lúc hoàn thành thì mặt trời đã lặn từ lúc nào không rõ. Thế là cả bốn đứa lôi nhau ra ngoài ăn, cho nó khỏe các cậu ạ. Bây giờ mà bày bừa ra nấu ăn nữa thì mệt người lắm. Trang đề xuất:

- Ăn lẩu đi, tớ thèm quá trời.

Tớ thấy cũng hợp lí thế là chốt luôn, khỏi cần hỏi ý hai bạn kia. Tại tớ với Trang ăn gì thì hai bạn ăn cái đấy. Nào là tôm, cá, thịt viên các thể loại húp cùng với nước lẩu chua chua cay cay, ngon hết bài luôn. Ăn no chán chê, bọn tớ đi dạo xung quanh nơi đây, công nhận về đêm nó náo nhiệt hẳn ra.

Mà chả hiểu đi đứng kiểu gì mà bốn người tách ra còn mỗi hai người, tớ định đi tìm nhưng mà bị Phong cản lại. Bạn lại mắng tớ ngốc.

- Hạ có ngốc đâu.

Tớ bĩu môi giận hờn, bạn cười hiền rồi ôn tồn giảng giải cho tớ nghe.

- Cả ngày bận rộn không có không gian riêng, Phong và Nhật đã tinh tế tách ra để tất cả đều có không gian riêng. Thế mà Hạ chả quan tâm Phong gì cả, Hạ chỉ nhớ mỗi Trang thôi.

Nghe bạn nói xong tớ thấy mình ngốc thật ý, cả ngày nay bỏ rơi bạn mà chả nhận ra. Chắc Phong hờn tớ nhiều nhiều luôn.

Eo ơi người ta dỗi ngược mới kinh. Nhìn cái mặt kìa, cứ bĩu môi rồi khoanh tay như cún con. Hại tớ mềm nhũn lòng, tớ bay lại nịnh bạn ngay.

- Ui trùi ui, thương cái bạn người yêu tớ nhất luôn ý. Chả là hôm nay lu bu quá nên tớ hơi quên một tí thôi á. Chứ trong tim tớ nhớ ai đó lắm. Ai đó có thương tớ thì tha lỗi cho tớ nhé!

Bắt quả tang Phong đỏ mặt nhá, tớ cười rạng rỡ luôn. Bạn thẹn quá nên dồn tớ vào tường, rồi đặt lên những nụ hôn nhẹ nhàng.

Tớ điêu đấy, bạn hôn như gà mổ ý. Phong chả chịu hôn như mọi ngày gì cả, hại tớ phải tham lam miết chặt bờ môi bạn.

Một khung cảnh màu hồng với những trái tim bay vào không trung, đó là một đêm đáng nhớ.....

-----
BD, 2/12/2021
Chúc các cậu có một buổi trưa vui vẻ.
Yêu thương ❤


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net