23: Nước đậu vị giấm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nghe cái giọng là biết ngay là Chiến, bạn ấy áp hai túi giữ nhiệt vào má Hạ.

Ôi, cảm giác ấm áp quá chừng!

Chiến ngồi xuống bên cạnh Hạ rồi dúi vào tay Hạ hai cái túi ấy. Chiến bảo cho Hạ đấy, trời lạnh Chiến nghe tin Hạ bị ốm nên đem cho Hạ. Người gì mà tốt bụng còn biết quan tâm người khác nữa.

- Hạ ăn gì chưa? Mình đi ăn sáng đi.

- Tớ ăn cháo ở nhà rồi Chiến ạ.

Chiến còn rủ tớ đi mua nước mà tớ mệt nên từ chối. Vậy là Chiến ngồi cạnh Hạ nói đủ thứ chuyện trên trời. Bạn ấy biết cách pha trò lắm, vừa kể vừa phụ hoa. Hại Hạ cười lăn cười bò luôn ý. Cứ ngồi cùng với Chiến là Hạ không ngừng cười được. Chiến còn đề xuất là trưa nay đi ăn cùng với bạn ấy. Hạ đồng ý ngay, chốc nữa tập xong xuôi rủ thêm Trang, Nhật đi cùng nữa.

Hạ đưa mắt nhìn xung quanh thì thấy Trang với Nhật đang tập múa. Còn Phong thì ngồi ở gốc cây phía xa, xung quanh bạn toàn là các em gái vây quanh. Sung sướng thế mà mặt cứ xị như cái bị rách á. Hay là Phong trả vờ lạnh lùng để tăng thêm phần đẹp trai nhở? Chắc chắn là thế rồi. Ơ, hình như Phong vừa mới lườm Hạ hay sao ấy.

Mà nhá, dạo này Hạ thấy các bạn nam không còn đi theo Hạ như trước kia nữa. Chẳng hiểu tại sao luôn ý, nhưng như thế cũng gọi là nhẹ người. Nói chuyện một lúc thì tớ thấy hơi mệt trong người rồi, Chiến biết tớ mệt nên bạn đề nghị đưa tớ xuống phòng y tế nghỉ ngơi. Nhưng khổ lắm cơ thể Hạ vốn dĩ yếu ớt, Hạ vừa đứng dậy thì đầu óc quay cuồng, hai mắt tối sấm đi. Lúc ấy tớ nghe được rất nhiều tiếng gọi của các bạn.

- Huhuhuuu, An Hạ ơi...đã bảo là...ở nhà đi còn...cố lên trường làm gì? Để...để ngất ra đấy.

Ôi, chưa kịp mở mắt là Hạ đã nghe tiếng Trang khóc lóc ỉ ôi rồi, nói không tròn câu mà vẫn cố nói. Tớ đảo mắt một vòng thì thấy có cô y tế, Nhật, Chiến và bé Ngọc Hoa nữa, nom mặt ai cũng lo lắng. Nhưng có một người đứng tít ở góc phòng mặt mày lạnh tanh, Hạ chả thấy chút gì đau lòng từ khuôn mặt Phong luôn. Hạ mệt định nói nhưng lại thôi, hai mắt buồn chán nhìn lên trần nhà.

- Huhuuuu...AN HẠ cậu ngất...xong bị...bị liệt cơ mồm à? Sao...sao cậu...im mãi thế?

Đến khổ với Chang Chang của Hạ luôn ấy, bạn cứ lay lay người Hạ, Hạ thở dài rồi đáp:

- Tớ ổn mà, Chang Chang cứ khóc như trẻ con ý.

- Người ta lo lắng người ta mới khóc nhé! Hạ không phải chê đâu.

Eo, coi kìa Trang phồng mang trợn má lên cãi luôn á, hung dữ quá trời.

- Thế Trang là người lớn Trang nhờ?

Tớ dỗ ngọt, Trang nghe thế gật đầu lia lịa, Nhật ở bên cạnh chăm Trang kĩ lắm, lau nước nước các kiểu. Chẳng bù cho ai kia cứ nín thin thít, mở miệng nói một câu quan tâm khó thế à?

Ghét!!!

- Chị còn thấy mệt nữa không hả chị?

Ngọc Hoa hai mắt long lanh hỏi, em ấy cứ bị đáng yêu quá chừng luôn á.

- Chị đỡ rồi, cảm ơn em nhé.

-Vâng ạ, mẹ em đang chờ ở văn phòng, em đi trước nhé! Chị giữ gìn sức khỏe nhé.

Hạ gật đầu cười hiền, bảo em đi cẩn thận, em ấy lễ phép chào mọi người rồi mới đi. Lúc bấy giờ Chiến thấy Hạ ổn định rồi là sát lại hỏi han, tớ cảm thấy hình như Chiến còn thương tớ hơn cả Phong luôn ấy. Lúc nãy Hạ ngất chắc là Chiến bế Hạ vào đây, tớ cảm ơn Chiến vì đã quan tâm tớ. Bạn xuề xòa bảo không cần cảm ơn, Hạ khỏe là được rồi. Đoạn bạn ấy đề xuất đi ăn cháo ếch vì Hạ vừa ngất xong đi ăn cháo cho dễ nuốt. Tớ ngẫm thấy hợp lí ra phết, ô cê chốt luôn nhá.

- Mọi người thấy ý Chiến thế nào, ăn cháo ếch nhé.

-Hợp lí đấy.

Trang nhanh miệng đáp, Nhật ở bên cạnh vẫn như bao lần thôi, bạn ấy gật gù đồng ý. Còn ai kia ở góc phòng vẫn nhất quyết không chịu nói gì sất, Hạ hơi cáu, nói xiên nói xỏ.

- Ai bận quá thì không cần đi cho mệt người đâu.

Tự nhiên có "bạn nữ đáng yêu" nào đấy nhảy ra bảo cho bạn ấy đi cùng với. Hạ cáu, chẳng thèm trả lời, thế mà người ta vẫn cứ lì lợm đòi cho bằng được.

- Không cho đi.

Các cậu biết ai vừa lên tiếng không? Là Trần Minh Phong đấy, Hạ có nghe nhầm không nhỉ? Lại từ chối người ta đấy, gớm diễn tuồng đấy à? Nhưng Hạ vẫn tủm tỉm cười, tại "bạn nữa đáng yêu" kia bị quê, mặt sượng trân luôn ý. Eo ơi, Hạ nhìn mà vui vẻ quá chừng.

- Phong bảo không rồi, tiếc quá, Thục Anh để hôm khác hẵng đi nhé.

Lần này không để cho Trang phản công hộ tớ nữa. Tớ quẳng cho bạn ấy một câu, thế là bạn ấy ngúng nguẩy bỏ đi. Lêu lêu cái đồ khó ưa nhé. Nể tình lúc nãy Phong đuổi Thục Anh nên Hạ giả vờ đề xuất.

- Chân tớ tự dưng hơi đau, chắc chả đi nổi đâu

Nói rồi Hạ ra vẻ tội nghiệp, Chiến ở bên nhảy vào đòi cõng tớ, nhưng xui cho bạn Phong vẫn còn ở đấy. Phong bước đến xỏ lại giày cho Hạ, rồi bạn khụy lưng ra hiệu cho tớ bám vào.

Hì, cơ hội nghìn năm có một, Hạ nhanh tay ôm chặt cổ Phong. Trang với Nhật nhìn Hạ cười tủm tỉm luôn, nhưng kệ thôi mình mặt dày tí mà vui. Còn Chiến á, bạn ấy hơi hụt hẫng một chút thì phải, Hạ cũng nói rõ ràng ngay từ đầu rồi nên không cần nói thêm nữa. Bạn ấy đủ lớn để hiểu mà. Năm người bọn tớ cứ thế đi bộ đến quán cháo. Tớ ở trên lưng Phong cứ tham lam hít lấy hít để mùi hương của bạn. Rồi Hạ lại tựa đầu lên vai Phong tận hưởng.

- Lì lắm, bảo nghỉ ngơi ở nhà sao vẫn lên trường thế?

Giọng Phong không phải lớn tiếng trách mắng đâu, bạn chỉ hơi gằn nhẹ giọng một tí thôi.

- Ở nhà chán lắm.

Phong thấy tớ mè nheo như thế nên bạn chẳng mắng đâu. Chắc là Phong mềm lòng rồi í, bạn hết giận tớ chưa nhỉ? Nhưng mà Hạ vẫn giận Phong lắm, ai bảo bạn dám bắt cá hai tay. Người gì mà chẳng chung thủy gì cả.

- Mấy hôm nay đi với người ta có vui không? Cò còn nhớ đến Phong không? Hay là quên Phong mất rồi?

Hỏi đểu nhau đấy à? Ôi, tớ cũng chẳng ngán Phong nhé, Phong cũng suốt ngày như hình với bóng vối Thục Anh đấy thôi. Hạ với Chiến chẳng làm cái gì quá đáng luôn á.

- Ôi có mỗi ai đó quên Hạ thôi, chứ Hạ chả quên ai. Ai đó có thương người khác thì cứ nói một tiếng nhé! Không cần phải gắp thức ăn, rồi đú đú với nhau đâu.

Giọng Hạ chua ngoa kinh khủng, chưa bao giờ Hạ như thế luôn ấy. Tại Phong cả đấy, cứ biến Hạ thành người xấu thôi à! Hạ vừa dứt câu là giãy giụa đòi xuống, nhưng lần này Phong không buông tay, bạn giữ chắc người Hạ, rồi gằn giọng.

- Hạ cứ giãy đi, Phong ném Hạ xuống cái hồ đằng kia luôn.

- Ừ đấy! hết thương nhau rồi thì cứ ném đi. Đồ đáng ghét.

Bạn thở dài, rồi sau đấy chỉ nói đúng ba từ thôi. Nhưng ba từ ấy khiến Hạ tức nghẹn lời.

- Hạ hư lắm!

Ừ, tớ hư, An Hạ lúc nào cũng hư cả chỉ có mỗi Phong là ngoan thôi. Phong lăng nhăng với người khác thì chẳng sao. Nhưng Hạ chỉ nói chuyện bình thường với Chiến thôi mà Phong cũng móc mỉa. Con người gì mà vô lý.

Bất công,

Quá là bất công.

- Hết thương rồi thì thả người ta ra đi, cõng làm gì cho mệt người.

- Chẳng bao giờ hết thương.

Gớm, cái đồ điêu này nhá!! Lơ người ta bao nhiêu ngày thế mà bây giờ bảo vẫn thương.

- Điêu.

Phong không nói gì nữa, bạn cứ bình ổn như thế cõng Hạ đến quán cháo. Quán này bán lịch sử lâu đời lắm, nghe bác chủ quán bảo là 20 năm rồi. Các anh chị ca sĩ, diễn viên thường hay đến quán, mà số Hạ đen hôm nay đến thì chả gặp ai sất. Không gian quá không quá to nhưng ấm áp lắm. Chúng tớ mỗi đứa gọi một bát đặc biệt. Tay bác ấy cứ thoăn thoắt múc cháo, rồi múc ếch vào cái nồi đất to, thêm chút hành phía trên. Ôi mùi hương, thơm nức cả mũi luôn ý. Cả bọn ai cũng đói hết với nhau rồi, thế là lao vào oánh chén thôi.

Hạ ăn thử một thìa cháo kèm với chút thịt ếch, nó ngon xỉu luôn. Bao nhiêu biểu cảm hạnh phúc hiện rõ trên gương mặt của tớ. Phong ngồi cạnh chẳng chịu ăn gì cả, bạn cứ ngồi gỡ thịt cho Hạ thôi. Haizz, tuy là còn giận nhau thật nhưng bạn đói mà không ăn, Hạ lo.

- Phong ăn đi, tớ tự gỡ được mà.

Bạn không đáp, hai tay gỡ nốt những miếng thịt còn lại, rồi đẩy bát thịt đầy ú ụ sang cho Hạ. Tớ cảm thấy trong lòng cứ bị rạo rực í. Giận thì giận mà thương thì vẫn thương. Hạ lúc này chả quan tâm giận dỗi gì nữa, cứ thế dịch sát sang chỗ Phong. Tay tớ nhẹ nhàng luồn vào tay Phong, bạn thấy vậy đổi tay trái ăn luôn mọi người ạ. Buồn cười kinh khủng, Phong cứ bị đáng yêu quá đi à. Bữa cháo hôm ấy, chắc là bữa cháo vui nhất trong đời của Hạ nhưng mà nỗi buồn của ai đó.

*****

Bọn tớ chẳng ai nói với nhau về việc giận dỗi nữa, cứ như thế bình thường trở lại. Phong cưng Hạ lắm, trước khi về nhà Phong dẫn tớ ghé vào chợ đêm. Bạn mua nước đậu nóng hổi cho Hạ.

- Nước đậu của tớ với của người ta cái nào ngon hơn Hạ nhỉ?

Eo ơi, cái mùi gì nó chua chua thế các cậu nhờ? Hạ quay mặt sang một bên, bịt miệng cười.

- Của Phong ngon hơn nhiều luôn á, ngọt ngào hơn, ấm áp hơn í.

Bạn nghe thế mỉm cười rạng rỡ, đoạn Phong cúi đầu hôn lên má hồng của Hạ. Tim Hạ nhảy loạn xạ hết cả lên, bao nhiêu ngày rồi mới được hôn.

- Một cái chả bõ.

Tớ chề môi làm bộ dỗi hờn, Phong cười hiền, đặt lên trán xinh một nụ hôn ngọt ngào, rồi má hồng, rồi môi mềm nữa. Cả người Hạ mềm nhũn, mặt đỏ phừng phừng.

- Thế này đã bõ chưa Hạ nhỉ?

Người ta đã ngượng rồi mà Phong còn trêu nữa. Ghét quá à! Chúng tớ nắm tay nhau chậm rãi đi về nhà. Trên đường về Phong bảo Hạ chơi với Chiến chẳng lo học hành nhé. Phong để ý thấy Hạ chểnh mảng lắm, tí nữa về Phong phải ngồi bên cạnh kèm Hạ mới được. Èo, Hạ học vẫn giỏi lắm luôn ý, tuần rồi chưa bị con điểm nào dưới 9 luôn ý, Phong vẽ chuyện thì có.

___
27/03/2022

Chúc các cậu buổi tối hạnh phúc nhé
Yêu thương ❤❤❤


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net