24: Của chồng công vợ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Bốn người chúng tớ ngồi tụm lại với nhau, bên chiếc bàn tròn cạnh ban công. Phố xá về đêm đẹp thật đấy, ở bên những người thân yêu càng đặc biệt hơn nữa. Trang đề xuất thi giải đề, ai làm xong nhanh nhất thì người ấy thắng. Phần thưởng sẽ do người thắng cuộc quyết định. Nghe hấp dẫn đấy nhưng chẳng biết có thắng nổi Phong không ấy.

Đề thi là do bọn tớ chọn ngẫu nhiên trong tập sách nâng cao môn Hóa. Bình thường á, chẳng bao giờ đua môn này đâu, chả hiểu sao hôm nay lại hứng lên làm Hóa luôn ý. Chọn xong đề rồi thì bọn tớ bấm giờ làm bài, đề có 30 câu làm trong 20 phút. Nom khó nhằn thế thôi nhưng nó khó thật.

-"1...2...3 bắt đầu." Hạ dứt lời thì cắm cúi làm bài

Hạ, Trang với Nhật làm được 2 câu thì Phong 6 câu.

Bọn tớ làm 8 câu, Phong đã qua nửa đề

Bọn tớ xong nửa đề thì Phong chỉ còn mỗi câu cuối cùng.

Ôi! Trán Hạ chảy mồ hôi hột luôn ấy, đề này suy nghĩ sứt đầu mẻ trán còn chả làm nổi. Thế mà Phong chỉ bình tĩnh giải, mới nửa thời gian mà bạn đã xong rồi. Não bạn chắc phải ở tầm vũ trụ rồi, nhanh còn hơn cả tốc độ ánh sáng. Nhưng mà Phong lạ lắm bạn không làm nốt câu cuối mà cứ khều tay Hạ. Rồi bạn đẩy nhẹ đáp án sang cho Hạ. Èo ôi, thế này là đang gian lận đấy, Hạ cũng có lòng kiêu hãnh nhé. Tớ nhất quyết không chịu chép đáp án của Phong, sau đấy bạn liền ghé sát tai Hạ thì thầm:

- Hạ mà không chép tí nữa Phong thắng, Phong sẽ bắt Hạ hôn Phong 100 cái trước mặt Trang, Nhật luôn.

Ghét quá đi!!!

Phong đem chuyện tế nhị ra uy hiếp Hạ kìa. Phong ỷ mình đẹp trai nên muốn làm gì thì làm hay sao ấy. Tớ thì hãi quá nên đành ngậm ngùi làm theo, ghét Phong ghê!

- Xonggggg.

Hạ vừa dứt câu là Trang tức xì khói lửa, la hét inh ỏi, bảo Phong chơi ăn gian. Rõ ràng là Phong thắng mà dám để cho Hạ về nhất. Nhật ở bên cạnh thấy vậy cần cuốn sách tét vào tay Phong. Trang hả hê lắm, bạn ấy lè lưỡi bêu tớ với cả Phong. Mà Phong như bị dở hơi ấy, bạn cứ cười cười rồi xoa xoa đầu tớ. Gương mặt rất là tự hào luôn ớ, rõ là hâm.

Eo ôi, chẳng hiểu con người bây giờ bị làm sao ý.

- Tớ thắng rồi nhá. Bây giờ á, tớ muốn Trang với Nhật đi mua bánh gạo với mandu nhá.

- Hạ chơi ăn gian. Trang bĩu mỗi

- Tớ chả ăn gian luôn ý, tớ bị người ta uy hiếp phải thắng đấy chứ.

- Hạ đừng có mà điêu.

- Ơ, tớ nói thật mà Phong nhờ?

Hạ oan ức quay sang cầu cứu Phong, Phong gật đầu rồi trêu đểu.

- Hạ đã nói thế thì Phong xin nghe.

Ơ ơ ơ, Phong trả lời như thế thì thành ra tớ là người nói điêu à. Nụ cười khoái chí vụt tắt trên môi Hạ và nở bung bét trên môi ba bạn ấy. Bao nhiêu lần rồi cứ toàn lừa Hạ thôi.

- Ba cái đứa kiaaaaaaa!!

Tớ mặt mày đỏ bừng như cắn phải ớt, hai tay chống nạnh. Trang với Nhật thấy vậy thì nhanh chân chuồn đi mua đồ ăn, chỉ còn mỗi Hạ với  cái đồ đáng ghét. Hạ làm bộ dỗi hờn, Phong bế Hạ đặt lên đùi. Phong hôn nhẹ nhàng lên đôi má ửng hồng và chiếc môi giận dỗi của Hạ.

- Em bé hay dỗi thế.

- Tớ chả phải em bé của Phong.

Này nhá, bỏ Hạ bao nhiêu ngày bây giờ muốn Hạ làm em bé ngoan á? Còn khuya đi nhớ, Hạ chẳng chịu đâu. Coi kìa mặt như ông cụ non, nhưng mà là ông cụ non đẹp trai.

- Của chồng công vợ em nhỉ."

- Eo, ăn gian mà công cái gì, Phong đừng có bóp méo khái niệm nhé!!!

Phong cứ cười cười như bị hâm ấy, mới thương nhau một tí à. Hạ còn chưa từng nói sẽ lấy Phong, mà Phong đã tưởng bở lấy được Hạ rồi. Không dễ dàng thế đâu, phải thương nhau nhiều hơn nữa, thì lúc ấy mới tính đến chuyện chung chăn được các cậu nhờ?  Thương nhiều là thương 5 năm, 10 năm, 20 năm, thương đến bạc đầu luôn. Lúc đấy lấy nhau vẫn còn chưa muộn.

- Em bé buồn Phong nhiều không ?

Tự dưng Phong hỏi một câu trúng tim đen của Hạ, hai mắt Hạ như phủ một lớp bụi mờ.  Mọi chuyện tưởng chừng như sắp chìm vào quên lãng thì ngay lúc này đây, chính nguồn cơn của mọi chuyện ấy, lại khơi dậy nỗi ấm ức bao ngày qua của tớ. Tớ  không biết phải giãi bày ra sao, chỉ là tớ cảm thấy tủi thân lắm. Tớ cúi gằm mặt xuống, hai mắt tớ đỏ hoe. Phong nhẹ nhàng nâng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, dịu dàng hôn lên mí mắt ướt nhòe.  Rồi bạn hỏi Hạ có biết vì sao Phong giận Hạ không? Hạ lắc đầu, làm sao mà tớ biết được chứ?  Tớ chẳng biết bản thân mình đã làm gì sai mà phải bị đối xử như thế cả. Nếu như Hạ biết thì Hạ đã không phải khổ sở như bây giờ.

Phong với lấy chiếc điện thoại, bạn tìm kiếm gì đó rồi chìa ra trước mặt Hạ. Ôi! Phải nói là tớ mặt mày tái mét, miệng lắp ba lắp bắp không thể nói thành lời. Trên màn hình là hình ảnh tớ và Chiến ôm nhau thắm thiết. Thật sự không thể biết được ai chụp lén được khoảnh khắc này. Nhưng chắc chắn là đang muốn chơi xấu Hạ. Bởi vì  sự thật không phải như vậy đâu, tớ thề có trời đất chứng giám luôn.

- Sự thật không phải như thế đâu, bây giờ tớ nói thì Phong có tin tớ  không?

Phong nhẹ nhàng gật đầu, lúc này trông Phong điềm tĩnh đến lạ thường. Thử hỏi nếu là tớ nhìn thấy Phong và Thục Anh trong bộ dạng này thì tớ sẽ phản ứng ra sao? Chắc sẽ ầm ĩ lắm nhỉ, Hạ nóng tính mà!Trong khi ấy Phong chẳng nói gì cả, chỉ lặng lẽ một mình chống chọi. Tớ tự hỏi lòng rằng trên đời còn có người nào ngốc nghếch hơn Phong không nhỉ? 

- Tớ...hôm đấy...

- Trang về rồi đây hai bạn yêu dấu ơi.

Đúng lúc dầu sôi lửa bỏng thì lại có hai cái bóng đèn phá đám, khổ thật đấy! Hạ vội vàng nhảy khỏi người Phong, còn Phong thì cứ làm như vừa rồi chẳng có chuyện gì xảy ra vậy. 

- Sao nhanh thế?

- Nhanh cái gì mà nhanh, bọn tớ đi tận 30p rồi ấy.

Tớ cười trừ rồi bày thức ăn ra bàn, ăn được một lúc thì chẳng hiểu sao Nhật  bảo ra ngoài có việc bận, rồi bạn kéo Phong đi theo. Hạ hụt hẫng, cứ tưởng sẽ cùng nhau giải quyết mọi chuyện ai ngờ đâu lại bị cắt ngang như thế này.

Trang ngồi bên cạnh mới bắt đầu trình bày, bạn bảo cả đêm hôm qua là Phong chăm Hạ, cháo cũng là Phong nấu, cả bữa lẩu hôm qua cũng là Phong làm. Cả chiều hôm qua Phong nấu nướng xong xuôi thì đi đón Hạ, nhưng chẳng hiểu sao đi rất lâu không về, lúc về thì mỗi người một nẻo. Trang không rõ bọn tớ giận nhau chuyện gì, nhưng lúc nãy Nhật bảo vì có người chơi xấu gửi ảnh của Hạ với Chiến ôm nhau gì đấy cho Phong. Cho nên Phong mới như thế, Phong không kể gì cho Nhật cả. Mãi đến chiều hôm nay Nhật vô tình thấy được tấm ảnh ấy, gạ mãi Phong mới nói.

Những lúc Thục Anh lẽo đẽo theo Phong, các bạn khác đều thấy, Phong không hề để ý đến Thục Anh. Nói thẳng ra là lúc ấy Phong chỉ lủi thủi một mình, lên thư viện học bài, trên confession trường cũng có hình ảnh Phong ngồi một mình ở góc thư viện. 

Mà Hạ không việc gì phải hạ thấp bản thân, đi so sánh với một đứa con gái chẳng có tí liêm sỉ nào như thế. Vì nó mà bất hòa với người yêu thì có đáng không? Giây phút ấy Hạ như chết lặng, tớ cứ nghĩ là Phong có gì đó với Thục Anh. Tớ chưa từng nghĩ mọi chuyện sẽ đi theo chiều hướng như thế này.

- Tớ biết thái độ của Phong không đúng nhưng Hạ này! Ít nhiều gì Hạ cũng nên bình tĩnh quan sát tình huống một tí, thương Phong một tí. Bọn mình cùng nhau lớn lên, nên tớ cũng hiểu được phần nào tính cách của Phong. Hạ cũng biết mà đúng không? Phong chuyện gì cũng giữ trong lòng, cậu ấy sẽ chẳng bao giờ nói ra với bất kỳ ai đâu. Tớ biết là Phong chiều Hạ nhưng tình yêu phải là sự cản thông và thấu hiểu lẫn nhau, đừng vì một phút nóng giận mà tổn thương nhau như thế.

-"..."

- Tớ nói ra có thể Hạ không tin nhưng tối hôm qua lúc Hạ khóc Phong cũng ở đấy, lúc Hạ phát sốt tớ thấy mắt Phong đỏ hoe. Nước ấm dùng để lau người cho Hạ cũng là Phong tự pha, nhất quyết không cho tớ làm. Nhìn bộ dạng lúc ấy của Phong chẳng hiểu sao tớ cũng rơi nước mắt. Tuy là giận nhau nhưng chưa bao giờ Phong bỏ mặc Hạ, người thương Hạ như vậy chỉ có Phong thôi Hạ ạ. Thôi thì Hạ nhường Phong một lần này đi, nhìn thấy hai người như vậy tớ cũng khổ lắm.

Hạ nước mắt lưng tròng vội vàng bật cửa chạy ra ngoài, bỏ lại Trang ngồi đấy cười tủm tỉm. Tớ lúc này rối bời chẳng biết phải đi đâu để tìm Phong nữa. Nhớ buổi chiều hôm ấy tớ cười nói vui vẻ cùng Chiến nơi chợ đêm, một mình Phong lủi thủi phía sau. Chắc Phong lạnh lắm, Phong giận tớ lắm. Tớ cứ quanh quẩn nơi cửa thang máy, nửa muốn vào nửa không muốn, cửa thang máy mở ra. Phong với Nhật từ trong xuất hiện, Phong thấy tớ khóc thì bạn cuống cả lên. Nhật cười cười rồi nhanh chân chuồn khỏi.

- Ai làm em bé khóc thế?

-"..."

Phong dịu dàng bế tớ vào lòng, từng bước hướng về lối lên sân thượng, tuy là mùa thu gió lạnh. Nhưng ở trên sân thượng có một cái lều nhỏ do bọn tớ dựng lên, chui vào đấy tránh gió là hợp lí lắm. Phong một tay mở cửa lều, một tay đỡ Hạ, Phong vẫn ôm tớ rồi nhẹ nhàng ngồi xuống.

- Phong xin lỗi...Phong sai rồi...Hạ đừng vì Phong mà buồn lòng, Hạ có buồn bực hay khó chịu điều gì hãy cứ trút hết lên người Phong.

- Hạ...Hạ...không buồn lòng gì cả, là do Hạ hư không biết thương Phong...mà cứ suốt ngày giận dỗi vô cớ. Phong...đừng hết thương Hạ...Phong nhé.

Tớ vừa nói vừa nức nở, nước mắt ướt đẫm hai hàng mi, càng nói Hạ càng thấy mình sai. Tớ cảm thấy khó chịu quá, hai tay tớ siết chặt Phong như muốn khảm cả thân mình vào Phong. 

- Phong vẫn mãi thương Hạ như ngày đầu.

- Nhưng...nhưng...tớ hư...lắm.

- Nếu Hạ hôn Phong một cái thì Hạ không hư.

-Thật á? Hạ ngây thơ hỏi

Phong cười hiền, gật đầu, Hạ nhẹ nhàng đặt cánh môi mỏng lên phiến má của Phong.

- Một cái chả bõ.

- Thế bao nhiêu cái mới bõ hở Phong?

- 73 32 76 79 86 69 32 89 79 85.

- Eo, gì nhiều mà dài thế?

Phong cười hiền, cốc nhẹ vào trán mắng tớ ngốc. Tớ chả ngốc bao giờ luôn ý. Phong thấy Hạ cười, lúc này bạn mới chậm rãi đi vào vấn đề. Phong bảo tấm ảnh đấy là do Phong vội vàng nên trách lầm Hạ. Phong suy nghĩ trẻ con Hạ đừng chấp Phong làm gì, Phong hư Hạ cứ việc trách mắng. Đừng một mình chịu đựng như thế, Phong đau lòng lắm. Những ngày qua Hạ khó chịu, mệt mỏi bao nhiêu thì Phong cũng khó chịu, mệt mỏi bấy nhiêu. Thấy Hạ cùng Chiến vui vẻ dưới chiều hoàng hôn làm tim Phong nhọc lắm. Lúc đấy Phong giận Hạ nhiều, muốn giận Hạ thêm vài ngày nữa nhưng tối hôm ấy Hạ sốt cao, Phong hối hận lắm. Nom Hạ nhọc nhiều như vậy thật lòng Phong cũng chẳng dễ chịu chút nào. Phong chỉ mong Hạ mau mau khỏi bệnh, rồi thỏa sức mà phạt Phong vì cái tội làm Hạ buồn. Nhưng Phong gọi mãi mà chẳng thấy Hạ đáp câu nào, cứ mê man nói linh tinh thôi. 

''73 32 76 79 86 69 32 89 79 85'' giải thích cho các cậu một chút nhé! Đoạn số này theo mật mã ASCII có nghĩa là I LOVE YOU á><

____
30/03/2022
Chúc các cậu có một buổi đêm ấm áp
Yêu thương ❤❤❤


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net