27: Anh chị là vợ chồng hở?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ bây giờ đến địa phận tỉnh Sapa cũng phải hơn 5 tiếng nữa lận, tớ buồn ngủ lắm rồi nhưng vẫn ham vui chẳng muốn ngủ. Phong nhìn là nhận ra ngay á, bạn mắng tớ, Phong hung dữ thấy ghét quá! Nói là thế thôi nhưng Hạ biết Phong thương Hạ nên Phong mới mắng một tí thôi à. Chuyến này đi xa nên bọn tớ chọn xe giường nằm, mỗi giường là hai người nằm thoải mái lắm. Phong hư đốn kinh khủng, bạn chui luôn vào của chỗ Hạ nằm, cái tay còn vỗ vỗ gọi Hạ nữa. Cũng may là trên xe này không có thầy cô chỉ có mỗi đám nhóc con bọn tớ thôi. Cũng chẳng có hướng dẫn viên du lịch đâu, xe bọn tớ từ chối. Đi tận 7 tiếng nên cả lớp tự chơi với nhau cũng được, các bạn ấy chỉ chơi một lúc à. Lúc sau người thì đọc sách, người viết nhật ký hành trình, người thì lôi cả bài tập ra làm luôn.

Trên xe lúc này yên ắng hẳn đi, Hạ cũng chẳng tỉnh táo nổi nữa. Tớ nằm luôn bên cạnh Phong, người Phong tỏa ra mùi hương cỏ dại thơm ngát ý! Vòng tay Phong ấm áp quá! Hạ cứ mặc sức vùi đầu vào vòng tay ấy, Phong chiều tớ lắm. Bạn xoa mái tóc tớ rồi đặt một chiếc hôn ngọt ngào lên trán của tớ. Bàn tay kia của Phong nhẹ nhàng vuốt ve lưng Hạ, vì như thế Hạ sẽ ngủ ngon hơn.

- Em bé ngủ ngoan nhé! Chốc nữa xe dừng ở trạm mình ăn gì đó cho khỏe người nhé!

Lúc này Hạ đã mơ màng dần chìm vào giấc ngủ, Hạ chỉ cười hiền rồi gật đầu thôi. Phong cũng cười hiền, rồi nhẹ nhàng vỗ về tớ. Có thể yên giấc trong vòng tay của người thương, chính là loại cảm giác an toàn nhất trên thế gian này. Cứ như vậy Hạ đánh một giấc ngon lành đến mãi khi Phong gọi Hạ dậy để ăn trưa. Cả trường tớ ghé vào một cái nhà hàng đã đặt từ trước, nom ai cũng lờ đờ, mệt mỏi.

Chuyến đi này dài quá mà, ban đầu trường định đi một mạch đến Sapa rồi ăn luôn một thể. Nhưng nhiều phụ huynh sợ con mình không chịu được nên đã đề xuất ăn giữa trạm như thế này. Hạ thấy cũng hợp lý, nếu mà chờ đến Sapa chắc bọn tớ thành cái xác khô mất. Mỗi đứa một bát loa phở to đùng, tuy mệt nhưng cũng phải ăn lấy sức. Phong vắt chanh, nêm thêm tương vào phần ăn của Hạ, rồi sau đấy mới nhẹ nhàng đẩy sang cho Hạ. Eo, thích quá chừng luôn ý! Có người yêu chăm kĩ nên thành ra bát phở này tớ ăn thấy ngon không tả được ý.

- Tớ cảm ơn Phong nhiều luôn ấy.

Phong cười hiền, xoa đầu bảo Hạ mau ăn đi cho nóng, xong xuôi thì bọn tớ đi chuyển lại lên xe. Ăn no nên ai cũng sung sức cả, các bạn ấy tổ chức hát hò khuấy động bầu không khí. Và đương nhiên là Hạ, Phong cũng không thoát được, chúng tớ phải hát đầu tiên để mở đường cho các bạn khác. Chuyện này thì đơn giản thôi ấy mà, Hạ định ngồi tại chỗ hát luôn không cần di chuyển nhiều mất công. Nhưng các bạn ấy nhất quyết không chịu, các bạn bảo Hạ phải lên đầu xe đứng cho mọi người ngắm nữa. Hạ bất đắc dĩ phải đi lên, khi mà Hạ cất tiếng hát xung quanh yên ắng đến lạ thường, các bạn ấy đang lắng nghe tớ hát đấy.

Giọng hát của tớ thì không phải là quá xuất sắc nhưng cũng tạm ổn, mọi người thường hay khen Hạ có giọng hát trong veo. Hồi bé tớ cũng thường xuyên được các thầy cô đưa đi tham gia các hội thi hát các cấp. Nói chung là Hạ cũng hơi may mắn một tí nên cuộc thi nào cũng có giải cả. Không chỉ riêng gì Hạ đâu có cả Trang mí Phong cũng tham gia nữa.

Từ nãy đến giờ Phong hơi lạ đấy, bạn bảo bạn mệt nên thôi cho bạn khất lần sau. Thế là xung quanh các bạn nữ được một phen quan tâm, lo lắng đủ kiểu. Mà Hạ còn lạ gì Phong nữa chẳng qua là do người ta đang giận dỗi thôi. Đáng lý ra ăn no thì Phong sẽ được ôm Hạ vào lòng nghịch ngợm đủ kiểu, nhưng do bị mọi người lôi lên hát nên đành chịu gián đoạn. Chắc chắn là Phong dỗi nên chẳng thèm hát ý, Hạ cười khổ. Thôi hát nhanh nhanh còn đi về chỗ để dỗ người yêu nữa, nom cái mặt thấy ghét chưa kìa?

- Thui nào, người yêu giận gì tớ à?

- Người ta bị khó chịu ý.

Eo cái giọng êm tai quá chừng, tớ thích lắm luôn. Cả người tớ mềm nhũn chẳng thể nào cưỡng lại được sự trẻ con này của Phong ý.

- Thế người yêu muốn tớ làm gì thì mới hết giận hở?

Mặt Phong làm bộ đăm chiêu, cứ như kiểu bạn phải đắn đo suy nghĩ lắm. Nhưng Hạ biết tỏng nhé, bạn giả vờ tí cho nó đúng thủ tục thôi. Chứ kiểu gì cũng đòi hôn ấy mà. Gớm, ghét chưa kìa? Người ta chỉ chỉ vào môi rồi khoanh tay, đưa mắt ra tận phía chân trời. Hạ muốn đấm cho Phong nhiều cái luôn mà chả nỡ ý. Hạ tủm tỉm cười, ghé bờ môi cạnh bờ môi, cái mềm mại như cuốn tớ vào những đê mê. Lần này Phong hư ơi là hư, chiếc lưỡi mạnh bạo tiến sâu vào khoang miệng của tớ. Hại tớ loạn nhịp hô hấp cả tim tớ cũng đập mạnh không kiểm soát. Nhưng như vậy cũng xứng đáng bởi vì bàn tay Phong vẫn dịu dàng vỗ về tớ. Tớ thích lắm nhưng mà cứ bị ngại ý.

- Không chơi với Phong nữa đâu, tớ dỗi rồi á.

Phong cười hiền, xoa nhẹ hai chiếc má ửng hồng. Phong thì thầm:

- L ORYH BRX.

- Phong lại nói linh tinh cái gì thế? Phong bị hâm rồi hở?

Người ta không trả lời, chỉ nhẹ nhàng ôm gọn Hạ vào lòng. Thứ ấm áp nhất trên đời có lẽ là vòng tay của Phong. Xà vào lòng Phong rồi thì mọi buồn bã như hóa hư vô. Ở trong vòng tay ấy tớ chẳng cần phải lắng lo điều gì. Bình yên chính là như thế!

Sau những giờ đồng hồ dài đằng đẵng thì cũng đã đến Sapa. Bọn tớ ở cùng với nhau trong một homestay vừa đủ cho 40 bạn. Nói thế nhưng cái homestay này to tổ bố như cái biệt thự ý. Nam nữ chia ra hai gian phòng, các bạn ấy rôm rả lắm, giành giường rồi cả chỗ cất đồ. Tớ với Trang xí luôn một chỗ ở gần ban công. Mỗi giường hai bạn nằm, thế cũng vừa đủ cho tớ với Trang. Cả đám chia nhau ra tắm rửa, thay quần áo rồi còn lên đồ đi đánh chén mọi người ạ. Chứ đi lúc nãy ăn một loa phở chả bõ.

Đến Sapa thì chẳng thể nào bỏ qua được món lẩu cá tầm trứ danh được. Rồi còn có lợn cắp nách xào, dai ngon thơm nức mũi. Hay là thịt trâu gác bếp ngọt nơi đầu lưỡi, kết hợp vói chút cay nồng của tiêu, thơm lạ lùng của mắc khén. Ăn cùng với mẹt xôi ngũ sắc thơm dẻo béo ngậy. Ôi! Nó ngon đến nao nức lòng người ý. Không thể chịu nổi luôn, còn có món gỏi cá hồi nữa. Phong chấm qua một lượt nước chanh, kẹp chút rau thơm, chấm nhẹ qua nước tương pha với mù tạt.

- Aaaaa há miệng.

Phong dịu dàng, chu đáo hại các bạn xung quanh cứ nhòm ngó suốt thôi. Hạ ngại nhưng mà vẫn phải ăn chứ, người yêu đút cho mà chê thì có bị dở hơi à? Hạ bẽn lẽn há miệng đón lấy miếng gỏi cá béo ngậy, nó như tan trong miệng, một chút cay nồng của mù tạt. Tất cả hòa quyện ngon đến không thể nói hết thành lời.

Phong lại ghé sát tai Hạ thì thầm một câu rất đểu:

- Ngon không em yêu?

Uầy Hạ vừa nghe thấy cái gì vậy mọi người ơi? Các cậu cũng nghe thấy điều tớ nghe mà đúng không? Phong bị ấm đầu rồi hay sao ý. Tớ bất ngờ mà hai mắt mở to ra, nhanh tay bịt miệng Phong lại. Không là Phong lại phát biểu linh tinh nữa cho mà xem. Phong cứ như thế này có ngày tớ vỡ tim mà chết mất thôi

- Phong dở hơi à? Nói thế nhỡ có người nghe thì chết dở.

Mà bạn chả biết sợ luôn, bạn khoái chí lắm. Nhìn mà Hạ chỉ muốn đấm cho một phát ý. Ghét dễ sợ. Cái Trang với Nhật ở bên cạnh cũng khoái chí cười theo, tớ làm bộ giơ tay chuẩn bị vả Trang thì cô nàng bắt đầu mếu ngay. Nom cái điệu mếu kìa, rõ giả trân luôn thế mà Nhật cũng dính bẫy cơ. Haiz đúng là có tình yêu vào con người ta "ngâu" hẳn ra.

Ăn uống xong xuôi bọn tớ chia nhau ra đi dạo. Sa pa về đêm xinh đẹp lộng lẫy đến nao nức lòng ấy. Vì đi cả chặng đường dài thấm mệt nên bọn tớ chỉ đi dạo gần homestay thôi. Bỗng dưng có một em bé xinh xinh chạy đến, đôi mắt long lanh nhìn Hạ. Em ấy đưa tay lên đòi bế, Hạ bất ngờ luôn. Con cái nhà ai mà xinh đáo để đã thế lại chẳng ngại người lạ cơ. Phong ở bên cạnh mỉm cười còn xinh hơn cả em bé ấy luôn, Hạ mê quá quên luôn cả em bé đang dang tay chờ bế.

- Chị xinh đẹp ơiiiiiii

Nghe được tiếng em bé gọi Hạ mới hoàn hồn mọi người ạ. Phong người gì mà cứ bị đẹp trai ý, làm Hạ mê không dứt ra được. Thế là Hạ đưa tay định bế nhưng Phong cướp luôn. Phong bảo chị xinh đẹp yếu đuối lắm chị chả bế nổi đâu, để anh bế cho nhá. Em bé nghe thế cười tít cả mắt, cứ liên miệng khen anh nào là đẹp trai, thơm thơm. Hạ là Hạ hơi bị dỗi rồi đấy.

- Thế chỉ có mỗi anh đẹp thôi hở?

Tớ hỏi đểu xem thế nào cơ mà em bé dẻo miệng lắm cơ. Em bảo anh đẹp trai nhưng chị đẹp hơn anh nhiều nhiều. Nom cái miệng bé bé cứ thoăn thoắt là tớ không nhịn được cười.

- Chị ơiii chị mí cả anh là vợ chồng hở?

Hạ nghe em hỏi Hạ giật cả mình, thế là tớ nhanh chóng bảo không phải. Nhưng mà em bé vẫn quả quyết là thế. Tớ bất lực hỏi vì sao em bảo thế , em nhanh nhảu đáp:

- Vì anh chị giống hệt bố mẹ em ớ, bố hay nắm tay mẹ đi dạo vào mỗi tối ớ. Bố còn hay hôn vào trán mẹ nữa ớ. Mẹ em bảo chỉ có vợ chồng mới thế thôi. Anh chị cũng giống như bố mẹ em, thì anh chị là vợ chồng rồi ớ.

Phong vừa nghe dứt câu là bật cười sảng khoái luôn. Bạn nhanh miệng bảo:

- Hiện tại thì anh chị chưa phải là vợ chồng nhưng tương lai thì chị sẽ là vợ anh. Em bé vừa xinh lại vừa ngoan, con nhà ai mà yêu tóaaa.

Tớ nghe thế là cả mặt đỏ lừ như quả cà chua chín. Tớ đánh một phát vào lưng Phong, mắng Phong đừng có mà tưởng bở nhá. Phong chả biết sợ gì cả, cứ cùng em bé cười khúc kha khúc khích thôi. Ghét hai cái con người này dễ sợ á.

-Thế em bé con nhà ai mà đêm hôm chạy lon ton ở đây hở. Em bé không sợ người ta bắt cóc hở?

Cái miệng xinh xinh nhanh nhảu bảo bố mẹ ở đằng sau ớ. Tại Xoài thấy anh chị đẹp đôi quá nên Xoài xin bố mẹ chạy lên chơi với anh chị ớ. Thế là tớ quay lại phía sau, thấy một cặp nam nữ vẫy tay về phía tớ.

_____

Thứ 5_5/5/2022
Chúc các cậu một buổi tối hạnh phúc nhé.
Yêu thương ❤❤❤


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net