6: Nụ hôn lên má

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Bênh nhau ghê thế!

- Chả ai bênh ai cả, Phong sai rõ ràng.

- Thế tớ phải xin lỗi à?

- Đương nhiên rồi, làm sai thì phải nhận lỗi.

Bạn nghe tớ nói xong câu đấy thì mặt bạn tối sầm lại. Chẳng nói chằng rằng bỏ đi một mạch. Vân Anh đi cùng cũng lẽo đẽo chạy theo. Tùy bạn thôi, làm sai mà còn giận hờn vô cớ. Cứ giận đi, mai sau lại thành ông cụ non. Các cậu đừng học thói bắt nạt bạn bè giống Phong nhé. May mà Hải không thèm chấp Phong, Hải bảo Hải không sao cả. Rồi vẫn nhắc tớ chuyện đi xem xiếc với bạn ấy. Tuy là hôm kia tớ từ chối nhưng bạn vẫn mong tớ suy nghĩ lại. Trước cái tình hình này thì cũng chẳng còn ai đi cùng nữa. Bạn đã có lòng thì tớ đành nhận lời vậy.

Hôm qua tớ còn định rủ Phong đi cùng cho vui nhưng bây giờ chắc không cần nữa đâu. Không thèm đi xem với Phong nữa, bạn còn bận đi với Vân Anh yêu dấu của bạn rồi.

- Thế tớ đi với Hải.

- Tối nay tớ sang đón Hạ.

- Ô cê luôn, Hải nhớ đến đúng giờ đấy.

Tiếng trống vang lên, tớ ba chân bốn cẳng chạy thật nhanh vào lớp. Và đúng như mọi lần tớ đều thấy một chuyện gì đó rất sốc. Phong chuyển sang ngồi cạnh Vân Anh rồi mọi người ạ.

Tủi thân...

Phong đã không thích tớ như vậy thì tớ cũng chẳng cần bạn nữa. Tớ ngồi một mình cũng được, bạn nghĩ không có bạn tớ không vui nổi chứ gì. Thôi đi, tớ vẫn rất vui nhé, ghét cái đồ xấu tính hay dỗi. Hải định nhảy sang ngồi với tớ nhưng tớ không chịu, tớ thích ngồi một mình cho yên tĩnh. Phong đi rồi tớ cũng đỡ mệt, bình thường các bạn nữ cứ tụm lại đây, ngạt thở muốn chết.

Mà dạo này Hải quan tâm tớ lắm, cũng chẳng thấy bạn thân với các bạn nữ nhiều như trước. Hôm nay là tiết tự học nên ai có bài thì cứ làm, bình thường là Phong sẽ học cùng tớ cơ. Nhưng từ bây giờ chỉ có tớ lủi thủi một mình thôi. Tớ đã rất cố gắng tập trung vào việc giải bài rồi, nhưng không được á. Trong đầu toàn là nghĩ về ai đó thôi, mà bạn nào có nhớ đến tớ nữa. Bạn bận cười với Vân Anh mất rồi, cười thì be bé với nhau thôi. Đây cứ hí hí mãi, chả nhẽ tớ lại chạy sang đấm vào mồm hai bạn mỗi đứa một phát. Yêu nhau cho lú hết đi, một mình tớ tỉnh táo là được rồi.

- Hai bạn có vui thì cũng cười bé thôi, ảnh hưởng người khác học đấy.

Tớ nhắc nhở, hai bạn có nghe thấy tớ nói nhưng chẳng thèm trả lời tớ. Hai bạn ấy chỉ nhìn tớ một cái rồi lại tiếp tục đùa giỡn . Khinh nhau đến thế cơ đấy. Ở trong lớp tớ cũng được các bạn nam yêu thích lắm nhé, các bạn thấy tớ ngồi lẻ loi nên ùa sang ngồi cùng tớ. Phong đừng tưởng tớ không có ai chơi, tớ đầy bạn đây này. Có người nào đó lườm tớ kìa, tớ sợ bạn chắc, tớ lườm lại ngay.

- Có qua có lại mới toại lòng nhau.

Tớ nói be bé cho ai nghe được thì nghe, không nghe được thì kệ bạn. Đồ đáng ghét!

*****

Giờ ra chơi tớ rủ Trang Hải xuống căng-tin ăn kem cho mát. Ba đứa cầm ba cây kem vừa ăn vừa đùa rất là vui.

- Trang say nắng hay sao mà mặt đỏ thế?

Trang bảo làm gì có rồi hai tay cứ phẩy phẩy vào mặt, như thể đang quạt. Mà không hiểu sao cái Trang tự dưng lôi Hải đi đâu á, rồi còn bảo hai bạn có việc nên đi trước. Điêu vừa thôi, nhìn mặt Hải cứ như kiểu bị ép buộc vậy. Hay là hai bạn trốn tớ đi chơi đúng không?

- Bỏ tớ một mình thật à?

Trang hét to, rồi nhanh tay kéo Hải chạy đi:

- Bọn này đi trước nhé!

Chán hai bạn quá cơ. Trang lại còn nháy mắt với tớ nữa chứ, lạ lùng ghê. Bỗng dưng có người nào đó ôm tớ lên, vắt ngang vai rồi chạy. Bớ làng nước ơi có người bắt cóc Hạ này. Tớ toan hét lên thì một mùi hương cỏ dại xộc lên mũi. Mùi này quen lắm, hình như là của Phong. Tớ hít một hơi thật dài để chắc chắn người đó là Phong. Chứ không phải là do tớ nghiện mùi hương đấy đâu nhé. Ù uôi là Phong thật này mọi người ơi. Bạn định bụp tớ hay sao mà vác tớ đi ra sau trường thế?

- Sao không nói gì? Bình thường nói nhiều lắm mà?

- Nói gì bây giờ? Tớ bị sốc nhiều quá nên bị kiệm lời rồi.

- ...

- Vân Anh đâu?

- ...

Đấy vừa nhắc đến là bạn khó chịu ngay, Vân Anh yêu dấu của bạn mà. Bạn quẳng tớ lăn lông lốc dưới đất. Đã thế tớ ăn vạ cho bạn biết mặt.

- Ối giời ơi, cái chân của tớ, đau nhức mấy hôm nay rồi. Bây giờ bị ngã đau thế này chắc gãy mất thôi.

Có người xót tớ kìa, bạn ngồi xuống cùng tớ, bạn nắn nắn chân tớ. Phong xin lỗi tớ nhiều lắm, xin lỗi vì bạn mà tớ bị đau chân. Nhìn mặt bạn nhăn nhó thấy thương nhưng cho bạn chừa đi. Ai bảo bạn hay bắt nạt tớ làm gì. Tớ im lặng không thèm trả lời, Phong lí nhí nói:

- Phong xin lỗi, Phong không cố ý đâu. Nếu Hạ vẫn ghét tớ thì đánh lại tớ đi.

Bạn kéo tay tớ lên, đặt vào mặt bạn rồi cứ thế đánh liên tục vào má của bạn. Tớ không nỡ đánh vào gương mặt vàng bạc như này. Thật lòng là tớ không chịu nổi nữa rồi á, tớ mềm lòng mất rồi. Không phải tớ dễ dãi đâu mà tại Phong đẹp trai khiến tớ cứ gọi là mê mẩn. Tớ chỉ định làm màu một tí cho bạn hối lỗi thôi. Ai mà ngờ bạn lo lắng cho tớ nhiều như vậy. Sống mũi tớ cay cay như sắp khóc đến nơi. Nhưng vẫn làm bộ nghiêm trọng, tớ xoa mặt bạn buồn bã nói:

- Tôi không đánh người, bạn không phải lo cho tôi. Bạn về mà chơi với Vân Anh ấy.

Phong nghe tớ nói vậy bạn còn cười, thế mà vẫn cười được. Tớ mở to hai mắt tí thì lọt tròng ra ngoài. Bất ngờ cái gì không biết, tính bạn cợt nhả từ xưa đến giờ rồi. Đúng là những gì tớ nói chẳng bì được với những gì bạn đã làm.

Ban cuoi to la dung roi.

Và sau đó các cậu có biết chuyện gì không? Chuyện động trời luôn, Phong bế tớ đặt lên đùi cậu ấy, rồi hôn vào má tớ, tớ đứng hình như bị sét đánh í. Hai má tớ đỏ phừng phừng, không kiểm soát được nhịp thở nữa. Bạn gạt nhẹ những lọn tóc rối cho tớ rồi thủ thỉ.

- Tớ làm vậy là vì Hạ ngốc, lần sau đừng như thế nữa.

Bạn buồn cười, là bạn bỏ tớ một mình, bạn đưa Vân Anh về nhà ăn cơm, bạn đèo Vân Anh đi học. Còn tớ chẳng làm gì sai cả, những ngày này tớ chỉ có một mình, bạn thì vui vẻ bên ai. Thử hỏi tớ ngốc chỗ nào, tớ sai ở đâu mà bạn lại nói như thế?

Tớ nóng máu lên, nhảy ra khỏi người bạn, quát to:

- Ừ Phong có sai gì đâu, Phong thích làm gì, đi chơi với con nào mà chẳng được.

Bạn không chịu thua, cãi lại tớ:

- Ừ Hạ về mà chơi với Hải, về mà quàng vai bá cổ, tí tởn cùng nhau đi.

Tớ với Hải thì làm sao? Bạn với Vân Anh mới có vấn đề chứ. Đú đa đú đởn như đôi chim cu gáy, cả trường đồn ầm lên kia kìa. Lại còn ở đây lớn giọng với tớ à?

- Ok, khỏi tiễn. Chúc bạn và Vân Anh bạc đầu tới già, con cháu đầy đàn, buôn may bán đắt.

Thách tớ chứ gì? Thế thì tớ phải làm cho bạn xem, uy tín luôn. Cái đồ đáng ghét ngang ngược, khó ưa. Tớ đá một phát vào chân bạn rồi phắn ngay, cho chừa cái tội láo toét.

- Tớ cũng chúc Hải, Hạ đánh đâu thua đấy, lộn cổ xuống ao.

Cái đồ dở hơi ăn cám lợn, ai thèm đánh nhau mà chúc kiểu đấy. Từ giờ về sau đường ai nấy đi, thấy bạn ở đâu tớ tránh đấy. Đã không ưa nhau thì chớ mà lại gần.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net