The end(2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

The end:Giyuu&Shinobu
Khi họ ăn bánh xong ngồi chờ gần 6h chiều vẫn chưa thấy họ tới Zenitsu bực bội nói:
-Hai cái nguời này làm gì mà lề mề quá vậy.
Tanjiro:Không họ tới rồi tớ ngửi thấy mùi của họ.
Từ đằng xa đã thấy Giyuu&Shinobu cùng nhau đi tới chỗ của nhóm Tanjiro.Nezuko và Kanao thấy bộ yukata cô đang mặc trên nguời tròn xoe mắt khen ngợi.
Kanao:Oa,chị Shinobu nhìn chị đẹp quá ak,hình như bộ này chị Kanae may cho chị năm chị lên 16 tuổi đúng không
Nezuko:Đẹp quá ak,chị ơi chị còn bộ nào không vậy?
Shinobu:Cảm ơn hai em nha,Nezuko khi nào đi chơi về chị sẽ cho em mặc thử vài bộ nha?
Tanjiro:Ak,tui quên mất inosuke và Aoi đâu rồi,bọn họ không đi ak?
Shinobu:Hai đứa bận ở lại trông coi điệp phủ rồi,chứ để bọn con nít trông thì không an toàn cho lắm lỡ lũ quỷ tấn công sao.
Tanjiro:Chị nói cũng đúng,mà để ý mới thấy sao ai cũng mang theo kiếm hết vậy?
Giyuu:Phòng hờ thôi
Zenitsu:Đúng rồi,lỡ chẳng may lũ quỷ xuất hiện rồi sao?Chúng ta cũng phải có trách nhiệm bảo vệ mọi nguời chứ?
Nezuko:Anh Zenitsu nói hay thật đó.
Zenitsu:Có gì đâu Ahaha...
Tanjiro:Nezuko em đừng nên tin anh ta quá,cậu ta mà thấy quỷ cậu ấy sẽ là nguời đầu tiên bỏ chạy và xỉu tại chỗ đó.
Zenitsu:Suỵt...Tanjiro sao cậu lại nói ra điều đó chứ...Đó chỉ là...
Shinobu:Thôi được rồi mấy đứa nói chuyện như vậy đủ rồi,bây giờ chúng ta vào lễ hội thôi không là trễ bây giờ đó.

Tanjiro:uk,đúng rồi ha,trễ giờ rồi.Kanao mình đi thôi.
Kanao:Vâng,tụi em đi đây hẹn gặp lại sau nha.
Tanjiro nắm tay Kanao kéo vào trong hội chợ.
Zenitsu cũng nắm tay Nezuko đi vào trong hội chợ.
Giyuu:Chúng ta đi thôi.
Shinobu:uk
Shinobu lấy tay mình quàng qua tay Giyuu đi vào trong hội chợ.Lễ hội rất đặc sắc,nhìn rất vui nhộn và màu mè.Những bóng đèn treo trước những gian hàng bán đồ ăn.Giyuu và Shinobu tạt ngang vào gian hàng.
Giyuu:Em ăm cái gì nào?
Shinobu:như mọi khi đó.Anh hay gọi món cá hồi hầm củ cải đó.
Giyuu:umk,bác ơi cho 2 tô cá hồi hầm củ cải.
Nguời bán hàng:Được rồi,có ngay.
Giyuu:Anh nhớ em thích ăm cá nướng với gừng,sao em lại ăn món anh thích.
Shinobu:Không sao,em biết anh chỉ thích món này thôi mà.Nó làm em nhớ cái lần hai chúng ta đi làm nhiệm vụ chung với nhau.Em ném nguyên cả tô cá hồi hầm củ cải xuống hồ nước,anh đã không ngần ngại mà nhảy xuống.
Giyuu:...Anh thực sự không hiểu em biết đó là tô cuối cùng không mà anh đang rất đói.Có phải em làm vậy là cố tình chọc anh đúng không?
Shinobu:Không phải,trong trường hợp đó là em cố ý,do anh không chịu nghe lời em để cho em thử loại độc mới.
Giyuu:Anh đâu phải chuột bạch cho em thí nghiệm đâu.
Nguời bán hàng:Đây,đồ ăn của quý khách đây,hai nguời ăn nhanh lên kẻo nguội sẽ mất ngon.
Shinobu&Giyuu:Vâng,cháu cảm ơn bác.
Giyuu:Thôi ăn nhạn đi kẻo nguội giờ.
Shinobu:Vâng.
Giyuu đưa muỗng cá hồi hầm củ cải vô miệng anh vừa ăn vừa nở một nụ cuời.Shinobu thấy nụ cuời đó liền rùng mình hỏi:
-Anh Giyuu-san,nụ cuời đó là sao thế.
Giyuu:món này ngon mà.
Shinobu:Không ý em là nụ cuời đáng sợ đó là sao?
Giyuu:...?
Shinobu:ak thôi không có gì đâu
Shinobu cũng ăn và rất bất ngờ vì nó rất là ngon.
Shinobu:Ngon quá,đúng như anh nói Giyuu-san.
Sau khi ăn xong nguời thanh toán tiền là Giyuu.Và sau đó bọn họ đi lên chỗ ngắm pháo hoa đã hẹn.Trước khi xem,Shinobu nói:
-Em khát nước quá,anh đi mua cho em một ly nước đi,ở đằng kia có bán kìa.
Giyuu:umk
Giyuu đứng lên chạy tới chỗ mua nước vô tình va phải một cô gái.Anh đưa tay đỡ cô gái đó đứng dậy hỏi:
-Cô không sao chứ?
Cô gái bị hớp hồn bởi vẻ đẹp trai của anh cũng đưa tay nắm lấy tay của anh.
Cô gái:tôi không sao,cảm ơn anh.Anh ơi anh đẹp trai quá ak,anh có bạn gái chưa vậy,anh có muốn đi ăn chung với tôi không,nè anh ơi...?
Giyuu  không quan tâm mua nước cho Shinobu và anh cảm thấy khá khó chịu khi cô gái đó cứ hỏi anh liên tục.Shinobu thấy được cảnh đó chạy lại nói vô cô gái.
Shinobu:Này em gái ơi,cái nguời này không có gì thú vị đâu,nguời như anh này không nói bất cứ thứ gì hết,gọi là nguời ít nói cũng không phải mà gần như là bị câm luôn đó.Ăn uống thì làm cơm văng tứ tung như mồm bị mẻ và bla,bla...Với lại anh này có chủ rồi nha.(lượn đi ngay khi chị còn đang bình tĩnh nha)
Cô gái nghe xong hoảng sợ bỏ chạy đi mất.Shinobu nhìn với vẻ mặt hả hê và nhìn về phía anh nói:
-Thấy tôi giỏi không?
Giyuu:Cô nói hơi bị quá rồi đấy mồm tôi bị mẻ hồi nào chứ?
Shinobu:Chứ không phải ak,anh ăn làm cơm và thức ăn tứ tung lên bàn làm tôi phải lau dọn mệt muốn chết.
Giyuu:Mà thôi dù sao cũng cảm ơn cô.
Một lát sau họ ngồi xuống cùng nhau và ngắm pháo hoa,những loạt pháo hoa bắn lên thắp sáng cả một bầu trời đầy sao,tạo nên một bức tranh đầy màu sắc.Giyuu nhìn vào pháo hoa bắn lên trời anh chợt nhớ tới năm anh và chị của mình cùng nhau tham gia lễ hội,cũng đã cùng chị xem pháo hoa vào năm anh lên 5 tuổi.
Tsutako:Giyuu em thấy pháo hoa đẹp không Giyuu?
Giyuu cuời tuơi nói:
-Oa đẹp quá chị ơi,cảm ơn chị,em yêu chị nhiều lắm.
Tsutako:Cảm ơn em,Giyuu.Chị hứa sau này sẽ luôn chăm sóc và yêu thương em thay cho ba mẹ.
Giyuu:Vâng ạ.
Quay trở lại hiện tại Shinobu:
-Giyuu san pháo hoa đẹp quá anh nhỉ?Giyuu-san,...
Cô thấy mắt anh khẽ rơi một giọt nước mắt.Đây là lần đầu tiên cô thấy anh khóc,đôi mắt xanh tựa như mặt hồ tỉnh lặng khẽ rung động trong đôi mắt của anh.
Giyuu:Tsutako nee-san,em nhớ chị.
Shinobu:Giyuu-san...Anh đừng lo em luôn ở bên anh mà.
Giyuu:uk anh biết rồi,cảm ơn em.Anh có bất ngờ dành cho em này.
Anh ngay lập tức nâng cằm cô lên đặt lên đôi môi cô một nụ hôn.Cô cảm thấy trong nguời mình lâng lâng,như có một niềm hạnh phúc trào ra.Niềm hạnh phúc cô luôn mong muốn trong một thời gian dài và cô chưa từng nghĩ nó sẽ trở thành hiện thực.Giờ đây cô đang tận hưởng niềm hạnh phúc đó.Nụ hôn ngọt ngào hòa quyện với vị mặn của nước mắt.
Giyuu:Anh yêu em,anh nhất định sẽ làm cho em trở nên hạnh phúc.
Shinobu:Vâng,em yêu anh,Giyuu-san


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net