CHƯƠNG 1 GẶP GỠ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tin.....tin....tiếng kèn xe nhộn nhịp ngoài đường phố, tuy đây không phải là lần đầu tôi chứng kiến cảnh tấp nập này,nhưng lúc này nó lại đem cho tôi một cảm giác vui sướng.Không phải lần đầu xa nhà, mà đây là lần đầu tiên tôi sống tự lâp.

Reeng.........reeng....tiếng chuông điện thoại bỗng reo lên.

-Alo....-tôi cầm điên thoại lên hỏi,còn mắt thì nhìn ngắm ngôi nhà mới của mình do cha,mẹ mua cho.

-Nhi hả con,con tìm thấy nhà chưa?-mẹ tôi cất tiếng lên hỏi

-Vâng,con đang đứng trước cửa nhà,mẹ đừng lo con lớn rồi,con biết tự lo cho mình mà-Tôi vội vàng trả lởi điện thoại,tay thì vội mở của nhà đi vào

-Con nhỏ này mẹ biết mày lớn nhưng ra xã hội không giống như khi ở nhà,có nhiều chuyện mày còn chưa biết,mới vừa đi mà đã nói thế sao này gặp chuyện thì về khóc với ai hả con?-Mẹ tôi lại mang theo thanh âm có chút tức giận nói.

-Vâng con biết rồi ạ! vậy thôi nha mami con đang bận! -Tôi vội cúp máy sau khi trả lời

Tôi biết tính tình mẹ tôi ưa cằn nhằn nên lúc nào cũng vậy khi nói chuyện với bà nếu có cơ hội là tôi vội đi nơi khác hoặc giả vờ bận công chuyện để tránh khỏi sự phiền hà của bà.

khi bước vào nhà,thì căn nhà nhỏ nhắn này đã có sẵn mọi thứ trừ một số đồ dùng cá nhân.Sau khi quan sát căn nhà thì tôi rất ưng ý ngôi nhà này,nhà có 1 phòng khách,1 phòng ngủ,1 phòng tắm,cuối cùng là một nhà bếp ngăn nắp.

Sau hồi lâu nhìn ngắm ngôi nhà tôi vội nhảy lên giường mà không biết mình ngủ khi nào,lúc thức dậy thì trời chuyển sang màu hồng,tôi giật mình,toan tính mình sẽ cần gì rồi ra ngoài thẳng tiến siêu thị gần nhà mua.

Khi ra khỏi cửa tôi liền ngơ ngác nhìn về phía tay phải của mình,tôi như bị thôi miên châm chú nhìn vào cô gái đang đứng ở ngôi nhà kế bên,cô gái có đôi mắt đen huyền long lanh dưới sắc hồng của trời chiều,đôi mi dày nhấp nháy,dưới hàng mi đó là đôi má hồng hào được soi gội dưới sắt trời chiều,dáng người thì thon thả duyên dáng làm tôi mê muội nhìn mãi.

Cô gái ấy nhìn qua nở một nụ cười nhẹ nhàng quyến rũ đối với tôi.Tôi giật mình,ngượng ngùng hỏi.

-Cậu nhà ở đây à?mình mới chuyển đến mong cậu sau này chiếu cố cho.-Tôi nói với vẻ lúng túng,tay thì gãi gãi đầu,miệng thì ngượng ngùng cười.

-Mình tên Hàn Băng,sau nầy cũng mong cậu chỉ bảo cho!-Hàn Băng cất tiếng nói thanh âm du dương,khiến tôi ngày càng ngượng.

-Cậu tên gì?-Hàn Băng nhìn tôi ôn hòa hỏi.

-Ơ hihi mình tên Hồng NHi.-Tôi trả lời mà trong lòng thầm nghĩ:sao tim mình cứ đập thình thịnh mãi thế nầy,dù biết là cô gái trước mặt mình đẹp,nhưng mình cũng đâu thua gì nhỏ,mất gì phải hồi hợp.

-Cậu định đi đâu a?-Hàn Băng nhìn bộ dạng ngượng ngùng của tôi khẽ cười rồi hỏi.

-Mình định đi mua một ít đồ dùng cần thiết,vì mới dọn đến nên chưa chuẩn bị đầy đủ trong nhà.-Tôi vội đáp lời,tay thì khóa cửa.

-Vậy mình đi cùng cậu,mình cũng định đi mua đồ,cậu không ngại chứ-Hàn Băng thân thiện hỏi tôi.

-Ukm!vậy mình cùng đi- Tôi vui vẻ đáp,mà tim thì cứ đập loạn nhịp.

Trên đường đi tôi cảm thấy không được thoải mái,Hàn Băng thấy vậy liền bảo:Cậu cứ tự nhiên đi,mình là hàng xóm mà không cần phải ngại.

Tôi tươi cười gật đầu,nhưng trái tim không nghe lời cứ đập thình thịnh.Dọc đường đi bao nhiêu ánh mắt nhìn chúng tôi.Tội thầm nghĩ vì Hàn Băng đẹp quá nên ai cũng nhìn,tôi vội bắt chuyện với Hàn Băng để tự chấn an con tim đang loạn nhịp của mình-Cậu làm nghề gì?

-Mình làm trong 1 công ty sản xuất quần áo.-Hàn Băng nhẹ nhàng trả lời,rồi hỏi ngược lại tôi-Còn cậu thì sao?

-Mình mới nộp đơn xin việc,nơi mình xin việc cũng là công ty quần áo giống cậu!

Cứ thế 2 người vẫn mãi hỏi chuyện của nhau,tuy mới quen nhau nhưng lại rất hợp nhau cả về sở thích lẫn suy nghĩ.

Và cũng không biết từ khi nào,lúc mua đồ dùng thi 2 đứa điều mua giống nhau,và cứ thế cách xưng hô cũng thay đổi.-Băng cũng mua đồ dùng trong nhà á-Tôi thấy Hàn Băng mua đồ giống mình thì liền hỏi.

-Ukm,Băng cũng cần mua một vài thứ linh tinh trong nhà,vì hậu đậu nên ưa làm bể đồ,hihihi-Hàn Băng vừa trả lời vừa cười khúc khích.

Tôi thấy cô ấy cười tôi cũng cười theo,sau khi mua đồ xong thi hai đứa rủ nhau đi ăn rồi mới về nhà.Tuy tôi và Hàn Băng cùng 24 tuổi nhưng tính tình 2 người thi giống y hệt trẻ con.

Khi về đến nhà tôi vội sắp xếp đồ đạt và mọi thứ xong thì tôi vội đi tắm và nghĩ ngơi.Nằm trên giường mà nghĩ mãi về Hàn Băng,rồi từ từ chìm vào giấc ngủ để chuẩn bị tinh thần cho công việc ngày mai.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net