CHƯƠNG 13: Giáp Chiến

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời gian tích tắc trôi qua,giờ đây Hàn Băng đang trong chờ tin tức của Hồng Nhi,nhưng đã nửa ngày qua đi Hồng Nhi vẫn chưa liên lạc với bất cứ ai.

-Băng này đừng lo có lẻ Nhi có chuyện gì đó cần làm nên chưa thể liên lạc với chúng ta,chắc khi nào làm xong mọi chuyện thì Nhi sẽ chủ động tiềm chúng ta mà.-Hoa nhìn Hàn Băng tươi cười nói

Khi Hoa nhìn Hàn Băng tươi cười nói như vậy thì Vi lại cảm thấy bực tức trong lòng,tuy Vi cũng biết chuyện của Hồng Nhi và Hàn Băng nhưng Vi lại nghĩ:là bạn thân thì cũng giúp đỡ vừa vừa thôi chứ,mắt gì quan tâm họ giữ vậy,nhìn Hàn Băng kiểu đó sợ không ai biết hai người là bạn thân à.

-Nè nhìn đủ chưa,làm gì nhìn Hàn Băng dữ vậy,không đẹp bằng người ta nên ranh tị à.-Vi cười với vẻ chọc tức nhìn Hoa nói

-Tôi không đẹp bằng Băng nhưng tôi dễ thương hơn người đang nói à.-Hoa cũng nói với vẻ châm chọc, nhìn vào mắt Vi mà nói

Khi ánh mắt hai người giao nhau,thì đột nhiên sự ngượng ngùng,lúng túng ập vào tâm trạng hai người.

-Thôi đừng cải nhau nửa Băng biết hai người là oan gia mà không cần khoe,mà oan gia thường là một cặp à nha.-Hàn Băng nhìn Hoa và Vi cười đùa giỡn nói

Hoa và Vi không nói gì mà ngượng ngùng lúng túng,giả nai nhìn sang hướng khác.

-Nè đi vào họp thôi mấy cô nưng,đứng trước cửa công ty chờ gì thế.-Bảo vui vẻ nhìn ba cô gái đang đứng đùa giỡn với nhau nói.

-Kệ tụi này,nhiều chuyện.-Vi liếc Bảo mà nói

-Chặc anh chàng háo sắc hôm nay sao mà rảnh quá đi lo lắng giùm tụi này vậy.-Hoa nói với khẩu khí mỉa mai,nhìn Bảo

Hàn Băng không nói gì,coi Bảo như không khí,rồi tươi cười bước vào công ty.Ba cô nàng vừa đi vừa tươi cười đùa giỡn với nhau,ai ai cũng nhìn ba cô nàng chói lọi với nét đẹp tao nhã thanh tú đang đi vào công ty với ánh mắt ngưởng mộ.

Bảo bị bỏ qua bên lề nên cảm thấy ngượng ngùng vô cùng,đi phía sau các nàng mà lòng tiết núi,không khỏi thở dài suy nghĩ:tại sao lúc trước mình lại ngu như vậy có phước mà không biết hưởng,Hoa thì vô cùng dễ thương vậy mà không biết nắm bắt,Vi thì đẹp sắc sảo lại từ bỏ,đáng tiết nhất là Hàn Băng vừa đẹp lại vừa thông minh thì mình lại từ bỏ,sao mình ngu dữ vây nè.

Vừa suy nghĩ vừa trách móc bản thân,thẩn thờ bước đi.

Giờ trong phòng họp đã đông đủ mọi thành viên trong ban quản trị,ai trong phòng cũng mong muốn gặp mặt đối tác của công ty,họ biết đối tác đó là một công ty mạnh có sức ảnh hưởng lớn và người đại diện lại là một nhân tài,là người được chủ tịch tập đoàn công ty Thế Giới coi trọng,vì thế ai ai trong ban quản trị cũng muốn lấy được lòng tin của người này,trông đó mẹ Hàn Băng là người nôn nóng nhất.Vì nếu được người này chiếu thì nhất định công ty của bà sẽ ngày càng lớn mạnh hơn nữa.

Ai cũng vừa suy nghĩ về người này để tìm cách lấy lòng và cũng vừa lo lắng nếu làm phật lòng người này thì sẽ không có lợi cho bản thân và công ty,ngược lại sẽ gây ra phiền phức lớn cho công ty.

Nhưng duy nhất một mình Hàn Băng tay cầm điện thoại mong chờ một cuộc gọi,lòng nhung nhớ người yêu khiến Hàn Băng không hề có suy nghĩ gì về người đại diện kia.

Thấy Hàn Băng thất thần mệ Hàn Băng liếc nhìn qua như muốn nói gì đó,thì ngay lập tức Hoa và Vi ngồi hai bên của Hàn Băng liền lay tay Hàn Băng như muốn nhất nhở(Vi giờ có thể coi là người tình của Hoa nên lúc này Vi là đồng lõ của Hàn Băng,đúng là Vi giờ đây giống với câu:lấy gà theo gà,lấy chó theo chó.)

Hàn Băng liền lấy lại ý thức sau khi bị hai người kia lay động,Hàn Băng ngước nhìn ngoài cánh cửa giả vờ ngóng trong người đại diện kia,mẹ Hàn Băng thấy thế mới yên tâm nhìn sang cửa lớn(Hàn Băng học hỏi được các chiêu thức từ mẹ mình nên đôi lúc cũng đem ra sử dụng đối phó với mẹ mình,nhưng đối với mẹ Hàn Băng thì Hàn Băng vẫn còn non tay lắm).

Cánh cửa được mở ra,một ông lão có vẻ mặt hiền hậu bước vào tươi cười cúi chào mọi người.Ai cũng có cùng cung suy nghĩ:đây quả đúng là rừng càng già càng cay,lấy được niềm tin của chủ tịch tập đoàn Thế Giới thì đúng là người có không ít tài năng,huống chi tuổi tác lại là một ông lão ngoài 60 vì thế kinh nghiệm sẽ dòi giàu,nên ăn nói càng cẩn trọng càng tốt.

Mẹ Hàn Băng thấy ông lão đó thì liền đứng lên nói.-Chào ngài,chúng tôi đợi ngài đã lâu,xin mời ngày ngồi,công ty chúng tôi vô cùng vui mừng khi được hợp tác cùng tập đoàn Thế Giới.!

Trong lúc đó ai ai cũng nhìn ông lão đó bằng ánh mắt kính trọng nể phục,mẹ Hàn Băng vẫn tươi cười nói những lời khen tặng tập đoàn Thế Giới cho ông lão nghe,nhưng mọi người lại càng kinh ngạc hơn nhìn ông lão đó không ngồi vào ghế chính mà ngồi vào ghế kế bên.

-Chúng tôi làm phật lòng ngài điều gì à?-mẹ Hàn Băng lo lắng hỏi

Ai trong phòng này cũng điều cảm thấy bất an trước hành động của ông lão đó,ông lão đó nhìn thấy sự lo lắng của họ liền tươi cười nói-Chúng tôi mới là người có lỗi,vì sảy ra chút vấn đề với chiếc xe nên người đại diện của chúng tôi chưa tới ,mong mọi người bỏ qua cho,theo tôi được biết thì người đó đang trên đường vội vả tới đây,tôi chỉ là trợ lí của người đó,nghe theo sự chỉ dẫn của người đó mà đến đây trước.

Nghe được ông lão nói thế nên tâm trạng ai ai cũng bớt căn thẳng.Mẹ Hàn Băng liền nói.-Không sao việc sải ra sự cố là ngoài ý muốn nên không thể trách bất cứ ai,huống chi chúng tôi còn mong các ngài giúp đỡ và chỉ bảo thêm.

Ông lão mỉm cười tỏ vẻ ưng ý,sao đó cánh cửa lớn một lần nửa được mở ra.Hàn Băng,Hoa,Vi,Bảo và mẹ Hàn Băng bất ngờ kinh hãi,Bảo liền đứng lên tiến về phía trước cửa nắm tay người vừa bước vào kéo vội đi rồi nói-Có chuyện gì thì chút nói,em đừng phá,hôm nay là ngày quan trọng của công ty.

Người đó liền đẩy tay Bảo ra hướng thẳng bàn hợp tiến đến,mẹ Hàn Băng thấy thế liền đứng lên tức giận nói.-Ai cho cô vào đây? mong cô tôn trọng nơi này và ra ngoài ngây cho,chúng tôi đang có cuộc hợp quan trọng xin cô đừng quấy rố,nếu cô không ra tôi sẽ mời bảo vệ tiễn cô ra !

Hàn Băng,Hoa,Vi ngơ ngác sững sốt ngồi bất động nhìn thẳng người đang đứng ở cửa bàn họp,ai cũng ngơ ngác nhìn người đó.

Thấy thế người đó liền mỉm cười nhìn Hàn Băng bước đến càng gần bàn họp,mẹ Hàn Băng càng tức giận,nhưng bà cũng không thể không thừa nhận người nầy vô cùng xinh đẹp và quý phái,phong thái thì vững vàng chẳng thua kém gì bà.

Trong khi đó ai cũng ngơ ngác chiêm ngưỡng vẻ đẹp thanh tao của nụ cười trên khuôn mặt cô gái đó,Bảo đứng cạnh bên cô gái đó mà ngây người không biết làm gì.Mẹ Hàn Băng càng thêm giận dữ bà mấp mái đôi môi như muốn kiêu bảo vệ vào.

Không để bà kịp lên tiếng thì cô gái đó liền nói.-Tôi là người đại diện tập đoàn thế giới,đến hơi muộn xin mọi người bỏ qua cho,chẳng lẻ vì điều này mà mọi người trách cứ tôi.

Vậy tôi thành thật xin lỗi mọi người,để chứng minh thành ý của mình tôi xin tự giới thiệu:Tôi tên Hồng Nhi là thành viên mới của tập đoàn Thế Giới từ nay mọi vấn đề về việc hợp tác làm ăn với công ty quý vị là do tôi đảm nhận.-Nói xong Hồng Nhi ung dung ngồi vào ghế chính

Ông lão đứng lên cuối chào và cũng ngồi bên cạnh,ai ai cũng ngơ ngác.Đặc biệt là mẹ Hàn Băng và Bảo giờ đây họ cảm thấy thật sự kinh sợ và bủn rủng tay chân,mồ hôi từng hồi một đổ ra.

Hàn Băng,Vi, Hoa cũng sửng sốt,nhưng lại vô cùng vui mừng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net