CHƯƠNG 21: Gặp Nhau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi hợp mặt ở nhà Hàn Băng xong,bốn người tách ra,nhà ai nấy về.Hàn Băng mở cửa cho ba người kia về,Hoa và Vi thì thúc đẩy Vũ đi tới cạnh Hàn Băng,khi đứng trước cửa thấy thái độ của Hoa và Vi kì kì,nhìn sang Vũ thì là mặt đỏ như trái gắt,Hàn Băng lấy làm lạ,chư kịp hỏi thì Vũ đã bị Hoa và Vi đẩy về phía Hàn Băng bất chợt môi chạm môi,Hàn Băng ngẩn người,còn hai người chủ mưu thì cười ngây ngất,Vũ thì mặt vẫn đỏ nhưng điểm trên mặt là nụ cười hạnh phúc.

Lúc này người đứng bên nhà cạnh giả như không nhìn thấy bước ra định đi mua đồ.Hàn Băng nghe âm thanh nhà bên thì liếc nhìn qua,lúc này Hàn Băng bất động thanh sắc,Hoa và Vi thấy lạ cũng hướng đến phía Hàn Băng đang nhìn mà kinh ngạc,Vũ cũng không khác gì họ đứng ngây người.

Hồng Nhi cảm nhận được có ai đó nhìn mình,lúc này tay và mắt đang chăm chỉ khóa cửa thì nhìn về phía những ánh mắt nhìn mình,Hồng Nhi nhìn thấy hàng sớm thì nở nụ cười thanh nhả có ý chào hỏi.

Hàn Băng định thần lại nhíu mài không nói gì chuyển ánh mắt sang hướng khác,ba người kia cũng giả vờ như không thấy Hồng Nhi mà lãng tránh nụ cười mê người kia.Hồng Nhi thấy họ không thân thiện đáp lại cũng nhanh chống xóa đi nụ cười trên mặt,cảm thấy có chút mất tự nhiên mà sải bước ra đường.Hàn Băng hướng Vũ đang u sầu nói.-Vũ nghĩ gì thế,mọi chuyện chấm dứt lâu rồi mà,thôi mọi người về ngủ đi.

Vũ và Hoa cùng Vi thấy thế cũng miễn cưỡng cười rồi quay người đi,Hàn Băng vào nhà khép cửa lại mà lòng tuông trào những cảm xúc khác nhau,vừa có gì đó vui vui,lo lắng nhưng cảm giác lấn chiếm trong tâm Hàn Băng nhiều nhất là oán hận và lửa giận,ngồi vào ghế salon mà miên man với những cảm xúc đó,Hàn Băng không yên trên ghế liền đứng dậy mở cửa bước ra đường thẳng tiến hướng Hồng Nhi mà bước đi.

Đi được một đoạn Hàn Băng đã thấy Hoa,Vi,Vũ đang đứng lấp ló ở cột đèn nhìn vào một tiệm tạp hóa,Hàn Băng bước tới định hỏi họ đang làm chuyện mờ ám gì thì nhìn thấy Hồng Nhi đang mua đồ trong tiệm đó,nhanh chống Vũ kéo tay Hàn Băng nhập bọn.

Hồng Nhi lựa một số thức ăn nhanh,sau đó bước tới nơi tính tiền.Khi mọi thứ đã mua xong Hồng Nhi mới bước ra khỏi cửa,lúc này Hồng Nhi mới thấy Hoa bước tới.

-Nhi làm gì ở đây ?đừng làm phiền Hàn Băng nửa,Hàn Băng đã có Vũ rồi.-Hoa nhìn khuôn mặt mờ mờ của Hồng Nhi dưới ánh đèn mờ ảo như muốn tiềm kiếm một sắc thái nào đó.

Vũ,Vi và Hàn Băng cũng bước tới,Hàn Băng lôi Hoa đi về nhà nói.-Băng và cô ta không liên quan gì nửa,Hoa đừng làm chuyện không đâu chúng ta về thôi.

Bị lôi đi Hoa cũng không muốn ở lại,trước khi đi Hoa và Vi nhìn Hồng Nhi bằng con mắt hình viên đạn,Vũ thì chỉ liếc xéo một cái rồi cũng đi về phía trước.

Hồng Nhi đờ đẳng không biết gì,trong lòng thầm nghĩ:chắc lúc trước mình có thù với họ,tránh họ được thì tránh,không nên chuốt lấy phiền hà.
Hồng Nhi chậm rải bước từ từ phía sau lưng và nhìn dáng dấp của những người hàng sớm lạ lùng của mình bọn Hàn, tuy không nhìn về sau lưng nhưng Hàn Băng biết người phía sau giờ đang nhìn mình.Một người đi trước,một người đi sau mà sao khoảng cách thật xa.

Từng người từng tâm trạng khác nhau mà bước vào nhà.

Trời chưa sáng Hồng Nhi đã lái xe đến tiếp quản công ty.Vũ thì nhanh nhảu lúc mặt trơi mọc sang đón Hàn Băng đi làm,Hàn Băng bước ra thì đã nhìn thấy có ba người bạn đang chờ mình.Những cảm xúc xao động cũng đã lắng xuống,Hàn Băng chậm rải bước lên xe và mỉm cười,xe bắt đầu chạy nhưng không ai trong số họ quên nhìn tới nhà Hồng Nhi.

Hồng Nhi vừa bước vào công ty thì đã vô cùng uể oải,một đống hồ sơ đang đặc trên bàn,nhân viên thì u ám đón chào cô chủ mới,điều khiến Hồng Nhi khó chiệu nhất là người đang đứng cạnh đống hồ sơ,nhìn vẻ bề ngoài nam nhân đó vô cùng thanh tú,lịch lảm.Cũng chính sự có mặt của nam nhân này làm Hông Nhi bực bôi.

-Chào cô,cô lại đến trễ điểm này tôi sẽ ghi nhận.-Nam nhân ấy nghiêm mặt nhìn thẳng Hồng Nhi nói.

-Ồ chào Tuấn quản gia đến sớm thế,anh không thấy đồng hồ trên tường hư rồi à,giờ làm việc chưa bắc đầu mà,chắc tại anh nghĩ ai cũng chăm như anh quá.-Hồng Nhi chăm chít nhìn người bắt bẻ mình nói.

-Đối vời một người lảnh đạo thì phải đi sớm để sắp xếp mọi việc,không nên so sánh bản thân với nhân viên,mà đây là ngày đầu cô đảm nhận công ty.-Nam nhân đó không thua kém miệng lưỡi nói.

Hồng Nhi biết không nên làm mất thời gian đối với hạn người còn thua cả cây cỏ này mà đấu khẩu.

Hồng Nhi im lặng bước dạo một dòng mọi ngỏ ngách trong công ty,dưới sự chỉ dẫn của Tuấn,mọi việc dần dần được Hồng Nhi thích ứng.Trong thời gian này Hồng Nhi không còn dể ý thời giờ nghỉ ngời,ban ngày cũng giống ban đêm,dù là ở nhà hay công ty thì Hồng Nhi vẫn là cấm đầu vào đống hồ sơ chất đống như núi kia,không thì là luôn nghe điện thoại giao dịch cùng khách hàng,cùng đối tác bàn việc làm ăn....

Hàn Băng mấy ngày này khó có một giắt ngủ ngon,Vũ cũng thế.Thấy vậy Hoa nói.-Nè hai người thôi cái bộ dạng đó đi,con người kia dù sao cũng trở nên xa lạ rồi,hai người chỉ cần sống tốt được rồi đừng nghĩ nhiều.

Vũ chằm mặt nhìn Han Băng,Hàn Băng cắn môi nói.-Băng không thể quên cũng không thể dể dàng bỏ qua.

-Thế Băng định làm gì ?-Vi tò mò hỏi.

Vũ cùng Hoa cũng kinh ngạc khi nghe Hàn Băng nói mà nhìn Hàn Băng như muốn nghe câu trả lời của Hàn Băng.

-Băng sẽ làm như những gì Hồng Nhi đã làm vời mình.Tình yêu của mình đâu phải trò chơi mà bị đem ra đùa giỡn,nếu nói chia tay thì phải nói rõ ràng và đàng hoàng,chứ không phải làm cho Băng đau buồn như thế này.-Hàn Băng nhíu mài nói.

-Vậy Vũ sẻ giúp Băng.-Vũ cười nói.

-Bọn này cũng sẽ giúp,Hoa có ý này,chúng ta sẽ tiếp cận Nhi như là bạn,sau đó Băng quyến rũ Nhi,dù Nhi có bị Băng hút hồn lần nủa hai là không thì khi đó Băng đem những ưu điểm của mình ra chưng bài và làm thành một cập với Vũ,để Nhi biết từ bỏ tiểu Băng nhà ta là một chuyện sai lằm cỡ nào.-Hoa tinh ranh nói.

Ba người còn lại suy nghĩ rồi đồng ý.Vào ngày nghĩ Hoa bắt đầu kế hoạch,Hoa qua gõ cửa nhà Hồng Nhi,Hồng Nhi nghe tiếng gõ cửa thì liền chạy ra mở cửa.

-Nhi hôm nay là ngày nghĩ lâu rồi tụi mình chưa đi chơi,chúng ta cùng đi chơi nha.-Hoa cười thân thiện nhìn Hồng Nhi nói.

Lòng Hồng Nhi nghĩ thầm:hôm bữa còn hùng hồn muốn ăn tươi mình,hôm nay thì ăn cần chắc có chuyện không ổn,thôi từ chối khéo vậy.

-Công việc của tôi còn nhiều,bạn với bạn của bạn cứ đi đi,mình xin lỗi mình không thể đi.-Hồng Nhi tươi cười ra vẻ ái náy nói.

Hoa nhìn Hồng Nhi nghĩ:hùm mới xa cách 2 năm mà ăn nói khách sáo dữ,ro ràng không xem nhau là bạn nửa mà.

-Nà bạn hàng xớm không xem nhau là bạn à,đi một ngày thôi không nể mặt à,khinh tụi này chứ gì.-Vũ nhìn Hồng Nhi với ánh mắt ẩn chứa thù địch nói với vẻ tươi cười thân thiện giả tạo.

-Ơ không phải,chỉ là.-Hồng Nhi chưa kịp nói dứt lời thì Vi đã cướp lời nói.-Vậy là Nhi đồng ý nha,vô nhà thây đồ đi tụi này chờ,nhanh lên nha.-Vừa nói tay vừa đẩy Hồng Nhi vào nhà.

Hồng Nhi biết không thể từ chối đành ấm ức đi thay hoa loa một bộ đồ ở nhà mà đi cùng họ,vừa bước lên xe thì Hàn Băng xinh đẹp gọi hồn kia đã ngồi trên xe chờ Hồng Nhi,Hồng Nhi bị đẩy vào ngồi gần Hàn Băng,Hoa và Vi ngồi ở trước xe,Hàn Băng thì ngồi phía sau và ngồi giữa Vũ và Hồng Nhi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net