CHƯƠNG 22: Trêu Chọc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hồng Nhi ngồi kế Hàn Băng mà tâm trạng có gì đó lạ lạ,vừa hồi hợp vừa ngượng ngùng.Trong đầu thì nghĩiết thế hồi nảy từ chối cho rồi,bốn người này ăn mặc quá bắc mắt làm mình trở thành trò hề,híc bực quá đi mà...

Hàn Băng,Vũ,Hoa và Vi ngồi trên xe tuy giả vờ làm lơ Hồng Nhi nhưng mắt lúc nào cũng lén nhìn Hông Nhi,bốn người vừa nhìn mà trong đầu điều xuất hiện cùng một ý nghĩ:người gì đâu mà quê quá.

Ngồi trên xe,Hồng Nhi đã cảm thấy vô cùng khó chịu rồi,giờ vào quán bar lại thấy vô cùng bực bội.Nhóm Hàn Băng vừa bước vào ai cũng chằm chồ nhìn ngấm với ánh mắt ngưỡng mộ,chiu hoa ghẹo bướm.

Duy người nổi nhất nhóm vẫn là Hàn Băng.Với bộ váy màu xanh cùng án tóc đuôi gà hết sức cá tính.Hoa và Vi thì mặt bộ đồ đôi,một chiếc váy màu cam với kiểu tóc xỏa dài trên vai hết sức phong tình.

Vi thì tinh xảo với chiếc váy xẻ nửa thân sau,làm lộ bờ vai trắng noãn nà cực thu hút.Người khiến mọi người để ý nhất chính là Hồng Nhi,với chiếc áo sơ mi tay dài và cái quần jin hết sức đơn sơ giản dị.Vì là người quá sức bình thường nên ai cũng sâm soi cười chế giễu.

-Chào các cậu,hôm nay sao lại dẫn một bình dân tới đây.

Cô gái đó chế giễu hướng về Hồng Nhi mà nói với giọng cười mỉa mai.

-Này đừng nói vậy chứ,đây là người bạn hàng xớm của chúng tôi,đừng chọc người ta như thế.-Vũ tươi cười hướng cô gái đó nói.

-Thôi chúng ta vào bàn ngồi đi,đừng đứng nửa.-Vi lôi kéo Hoa vào bàn ngồi

Vũ thì nắm tay Hàn Băng đi cùng,Hồng Nhi thì bực nhọc lê từng bước vào bàn,ai cũng có đôi có cập,những người trong quán toàn bu lại nói chuyện cùng đám bạn Hàn Băng,duy chỉ có Hồng Nhi là ngồi một mình không ai để ý.Thấy thế Hàn Băng liền nói.-Nhi này sao không nói gì đi.

-Đúng rồi ta quên nhân vật quan trọng tối nay rồi.-Vũ mỉa mai nói

-Nhi nè nể mặt uống một li đi.-Vi tay cầm li rựu đưa cho Hồng Nhi.

Hồng Nhi biết rõ ràng họ đang châm chọc mình,,không có tỏ ra sắc mặt khác thường và bực bội Hồng Nhi nói.-Xin lỗi tôi không biết uống rựu,các bạn cứ tự nhiên như không có tôi ở đây cũng được.

Hồng Nhi thản nhiên cười nói.Ánh đèn nhấp nháy làm cho bầu không khí sôi động che đi khuôn mặt tinh xảo của Hồng Nhi.Bọn Hàn Băng thấy Hồng Nhi bị chiu chọc thì khoái chí lấn ác làm tới.

-Nhi không nể mặt tụi này rồi,là hàng xớm phải tỏ ra thân thiện với nhau chứ.-Hàn Băng khiu khích nói.

Hồng Nhi ban đầu nhìn khuôn mặt thiên thần của Hàn Băng mà đâm ra thiện cảm gần gũi,với lại cảm nhận lạ lẩm trong tâm trạng Hồng Nhi lại tân thêm phần tín nhiệm của Hồng Nhi đối với Hàn Băng mà giờ đây thiện cảm không còn,mà ác cảm của Hồng Nhi đối với Hàn Băng đã xuất hiện.

Với kinh nghiệm làm ăn dày dặn Hồng Nhi liền phản bác lai bằng những lí lẻ đanh thép.-Mình nói là không biết uống rựu mà,nếu các bạn đã coi mình là hàng xớm thân thiết thì không nên ép buộc mình.

Bọn Hàn Băng không có lí lẻ phản hồi đành không ép Hồng Nhi uống rựu nửa,những người ngồi kế biết bọn Hàn Băng muốn chăm chọc và phá Hồng Nhi nên cũng ùa theo.

-Nè tiểu thư nếu không uống rựu thì uống bia đi,nếu nể mặt bọn này thì uống đi,không xem bọn này là bạn thì đừng uống.-Các cô gái kế bên lấy li bia đưa cho Hồng Nhi.

-Mình muốn đi vệ sinh xin phép chút.-Hồng Nhi định đứng lên bước vào nhà vệ sinh.

-Nè định chốn à,không được đâu nha,chiêu này xưa rồi cưng.-Hoa tinh ma nói,tay nắm tay Hồng Nhi kéo ngồi xuống trở lại.

-Mình không rành nơi này,với lại nếu muốn bạn có thể đi theo mình giám sát.-Hồng Nhi nhanh miệng nói.

Những người kế bên ngồi đó không ngừng nhìn Hồng Nhi mà cười chế giễu,chăm chít.Hàn Băng cũng là tâm tình tốt,nên ra hiệu cho Hoa đi theo giám sát Hồng Nhi.Hoa cũng đồng ý đứng dậy đi cùng Hồng Nhi.

Đi đến gần cửa sau Hồng Nhi lợi dụng đám đông nhanh chân chen vào thoát li,Hoa thấy thế cũng nhanh chân theo sát,nhưng không kịp,Hồng Nhi đã thoát được.Hoa đành quay lại bàn ngồi.

-Sao thế người đâu rồi.-Vũ hỏi

-Chuồn mất tiêu rồi,nhỏ đó nhanh chân quá.-Hoa cầm li rựu nhâm nhi nói

-Hoa thật là,giữ một người cung không xong đúng là hậu đậu mà.-Vi nhíu mài nói.

-Thôi kệ hôm nay đến đây đủ rồi khi khác còn nhiều cơ hội mà.-Hàn Băng tươi cười nói.

-Cô gái đó chắc ăn gan hùm rồi mới đắc tôi các công chúa của chúng ta,mà thôi các công chúa để ý chi tới cô gái quê đó đến đây vui là chính mà.

Mấy cô gái phong trần bên cạnh nói.

Cả đám tán thành câu nói đó,tiếp tục vui chơi,duy chỉ có Hàn Băng thấy hơi khó chịu vì thiếu mặt Hồng Nhi.

Hồng Nhi chạy thoát được,đi trên đường mà thầm nhủ với bản thân:lần sau có đánh chết cũng không đi với mấy nhỏ đó,không tiếp xúc với mấy nhỏ đó là tốt nhất,nhất là con nhỏ cầm đầu tên Hàn Băng tránh càng xa càng tốt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net