CHƯƠNG 29: Lời hứa tái lập

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hàn Băng vào nhà mà cảm thấy mặc cảm có lỗi với Vũ,Hàn Băng cảm thấy mình thật ích kĩ,phải chi lúc trước thẳng thắng từ chối Vũ,phải chi không tạo hi vọng cho Vũ thì giờ đây Vũ cũng không bị tổn thương như thế,Hàn Băng nghĩ mình thật trẻ con và quá ích kĩ,nếu cứ dựa vào sự bảo vệ chở che của người khác thì Hàn Băng sẽ không bao giờ nắm chặt được tình cảm của mình.

Hàn Băng không muốn lại một lần nữa làm tổn thương người khác và càng không muốn một lần nữa không biết lí do mà để Hồng Nhi li khai,Hàn Băng tự nhủ với bản thân là phải trưởng thành hơn để có thể nắm bắt được tình yêu của chính mình.

-Băng này,mơi Nhi phải đi làm,có lẽ sẽ hơi bận vì thế Nhi sợ mình không có thời gian để ở cạnh Băng.-Hồng Nhi tay đặc những món đồ mới mua xuống mà nói và lòng thầm nghĩ:Băng đúng là tiểu thư chính hiệu mà,mua đồ đắc giá như vậy đúng là làm mình đau lòng mà.

Hàn Băng bị thanh âm của Hồng Nhi kéo ra khỏi suy nghĩ của mình,chậm rãi từ phía sau ôm lấy Hồng Nhi để cảm nhận hương thơm và nhiệt độ cơ thể của Hồng Nhi.

-Băng sao vậy ?-Hồng Nhi mặt bất đầu ửng hồng hỏi Hàn Băng.

-Không có gì,Băng nghĩ khi nào Nhi chính thức cho Băng danh phận đây.-Hàn Băng dùng đầu lưỡi liếm láp lỗ tai Hồng Nhi mà nói với ngữ điệu chọc ghẹo.

-Nhi....Băng có thể chờ Nhi một thời gian nữa không.-Hồng Nhi ngượng ngùng nói.

-Không sau,Băng chờ cũng đã chờ rồi,giờ chờ thêm nữa cũng không sau,nhưng Nhi phải đem thứ gì ra đảm bảo cho lời hứa đó đây.

Hàn Băng giọng điệu vui tươi nói,tay thì ôm chặc eo Hồng Nhi,

-Đem cái gì.....không phải Băng nói....lúc trước chúng ta....-Hồng Nhi ấp úng nói.

-Gì nà mặt cả ngả giá hả,hùm nuông chiều quá rồi lên giọng hả,coi bản cô nương chị tội ngươi nè hi hi.-Hàn Băng vừa nói vừa động thủ,dùng đôi tay ma mảnh của mình mà tàn sát làn da mịn màng trong lớp áo kia.

-Băng...nhột....nhột hahaha thôi thôi mà....nhột quá ha ha.-Hồng Nhi uống éo người nói.

-Lần sau mà dám cải lời,mặc cả ngả giá nữa là Băng sẽ ăn sạch Nhi luôn hi hi.-Hàn Băng vui cười dùng âm thanh đùa nghịch nói,tay thì xoay người Hồng Nhi lại,đặc môi mình chạm vào đôi môi mềm mại kia.

Tuy là một nụ hôn lướt qua nhẹ nhàng,nhưng lòng Hồng Nhi thấy vô cùng ấm cúng,tựa vào vai Hàn Băng mà thủ thỉ nói.

-Băng chờ Nhi,Nhi sẽ không làm Băng thất vọng,Nhi sẽ làm Băng thật hạnh phúc.

Hàn Băng vui cười nói.-Ừm,Băng một hai ngày nữa phải về nhà,Nhi nhớ chăm sóc bản thân tốt à,không nên ăn mì gối nhiều quá,không nên bệnh mà bỏ thuốc,phải thường xuyên đi khám định kì à.

-Ừm hứa nha,chúng ta cùng tinh tưởng nhau,chúng ta cùng cố gắng.-Hồng Nhi đưa ra khuôn mặt trẻ con tươi cười nói.

Hai người tựa đầu vào nhau,cùng làm cử chỉ ước hen.

Hàn Băng thầm nghĩ:lần này sẽ không giống lần trước Băng sẽ thuyết phục mẹ để Nhi không khó sử.

Hai người cùng cười vui,vào bếp đùa giỡn làm đồ ăn tối.

Hoa và Vi thấy từ sáng đến giờ Vũ không ra khỏi nhà thì lo lắng đi qua nhà Vũ,vừa định gõ cửa thì Vũ mờ cửa đi ra.

-Vũ không sao chứ,sáng tới giờ Vũ không ra khỏi nhà làm bọn này lo lắm biết không,Vũ lớn rồi không phải con nít vì thế đừng có làm người khác hao tâm như vậy à.- Vi làm mặt ngầu nói với Vũ,Hoa đứng kế bên làm trợ thủ cho Vi,ra sức đồng ý lời Vi nói.

-Vũ không sau,Vũ đã thông suốt rồi,làm hai người lo thật có lỗi.-Vũ tươi cười nói.

-Chúng ta qua xem hai người kia thế nào rồi.-Vũ vui vẻ nói.

-Vũ chắc không sau chứ,nếu đã không sau thì chúng ta cùng qua nhà Nhi nào.-Hoa nghi ngờ nhìn Vũ nói.

-Ừm chúng ta đi.-Vũ tươi tỉnh bước đi và nói.

Ba người cùng gõ cửa Hàn Băng mở cửa,bất ngờ nói.-Sau hôm nay đông đủ vậy,Vũ vẫn khỏe chứ.

-Vũ kh ông sao rồi,Vũ sẽ chúc phúc cho hai người.-Vũ cười cười nói

Hàn Băng mời ba người họ vào nhà,Hồng Nhi thấy ba người kia thì tươi cười nói.-Ba người cùng ăn cơm luôn đi,chúng mình vừa nấu cơm xong nè..

Ba người chậm rãi quan sát Hồng Nhi,Hoa và Vi chưa kịp nói gì thì Vũ bước đến trước mặt Hồng Nhi nói.-coi như Vũ chấp nhận thua Nhi vì thế Nhi phải tốt với Hàn Băng,nếu Nhi một lần nữa làm tổn thương Băng thì Vũ sẽ không tha cho Nhi đâu.

-Nhi....Nhi biết rồi.-Hồng Nhi ngượng ngùng nói

Hoa và Vi thấy vậy mà nghĩ:hai người này đã làm lành rồi,vẻ mặt ngu ngu kia lâu rồi mới thấy lại.

Hai người này liền nhanh trí ra hiệu với nhau nhàu tới chọc Hồng Nhi,Hồng Nhi đã ngường giờ bị hai ác ma kia làm cho mặt càng đỏ,Hàn Băng thấy vậy liền bước tới giải vây,Vũ đứng một bên cười nhẹ nhàng rồi sau đó cũng tham gia vào cuộc vui.

Năm người cùng ăn cơm,cùng vui đùa,sau đó cùng ngủ chung giống trẻ con mà đùa nghịch quậy tung ầm ỷ cả căn phòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net